Theo lịch làm việc ngày hôm nay, thì buổi chiều Trần Kinh sẽ có buổi thị sát Viện kiểm sát thành phố.
Vào buổi trưa hắn ăn một chút cơm, đang chuẩn bị nghỉ ngơi, thì Trần Lập Trung hấp tấp tới.
Ông ta lấy bao thuốc dưới bàn trà của Trần Kinh rồi lấy một điếu ra hút, nói:
-Bí thư, mấy ngày trước anh nói với tôi về vấn đề lực lượng cảnh sát, hiện nay vấn đề này không lớn. So với năm ngoái, Sở công an của chúng ta đã mở rộng biên chế hơn 30%.
Không chỉ như vậy, số lượng người trong đội dân phòng đã tăng gấp đôi so với năm ngoái.
Anh có đoán được hiện nay ngoài đội cảnh sát giao thông ra, thêm lực lượng dân phòng thì lực lượng cảnh sát của chúng ta là bao nhiêu không?
Trần Lập Trung xòe bàn tay ra nói:
-Năm ngàn, có thể thành lập được hai đoàn!
Trần Kinh nhíu mày, nói:
-Nhiều như vậy sao?
Trần Lập Trung cười nói:
-Thật sự là nhiều như vậy, vì vậy nếu Tẩu Mã Hà xảy ra việc gì ngoài ý muốn, tôi nhất định có thể dễ dàng ứng phó lại, thậm chí không cần tới sự trợ giúp!
Ông ta đứng dậy, hướng về phía Trần Kinh, nói nhỏ:
-Bí thư, là chuyện gì vậy? Sao việc này anh lại cẩn trọng vậy?
Trần Kinh thở dài, nói:
-Một lời khó có thể nói hết, tình hình hiện giờ vẫn chưa rõ ràng, bảo anh làm tốt công tác chuẩn bị là phòng bị trước, anh không cần phải nghĩ linh tinh!
Trần Lập Trung cười, nói:
-Bí thư, không giấu anh, gần đây tôi cảm thấy có cái gì đó không đúng. Hình như trong sở, thành phố chúng ta đang có người bị điều tra, ví dụ như Mã Hải Sơn, gần đây rất là kín kẽ, tôi làm ở thành phố lâu như vậy, chưa từng thấy ông ta lại ngoan như bây giờ.
Đinh Đắc Quân chèn ép ông ta từng bước một, nhưng ông ta vẫn luôn nhân nhượng, tôi cảm thấy việc này rất kì quái!
Trần Kinh nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng nói:
-Còn có cả những tin đồn như vậy sao?
Trần Lập Trung nói:
-Tôi còn nghe nói hình như Khương Thiếu Khôn và lão Nhạc đang đấu đá nhau rất kịch liệt, Khương Thiếu Khôn hình như đã nắm được nhược điểm của Nhạc Vân Tùng, Nhạc Vân Tùng mặt khác cũng tố cáo Khương Thiếu Khôn với Tỉnh ủy, nói là ông ta không phối hợp với công tác của người đứng đầu, tính cách ngạo mạn, làm việc thì xa rời phương hướng chỉ đạo…
Trần Kinh thở một hơi, nói:
-Những tin đồn vớ vẩn như thế này anh ít nghe thôi, cũng đừng tin làm gì! Chiều nay tôi đến Viện kiểm sát, giờ bắt đầu phải đi rồi, chiều nay anh có việc gì không?
-Tôi không có việc gì! Nhưng tôi không thể tới Viện kiểm sát được. Gần đây quan hệ giữa Sở công an và Viện kiểm sát rất căng thẳng. Tôi chỉ nghĩ cho Đinh Đắc Quân mà thôi!
Trần Lập Trung nói.
Gần đây quan hệ giữa Sở công an và Viện kiểm sát rất căng thẳng, đây cũng không phải là việc gì bí mật.
Viện kiểm sát đã kháng nghị về việc thẩm tra của Sở công an vài ba lần, đây là một điều hiếm thấy trong mối quan hệ chặt chẽ giữa hai cơ quan này.
Nghe nói vì việc Viện kiểm sát không nghe theo chỉ thị, Khương Thiếu Khôn đã rất tức giận. Trong đó có rất nhiều nội tình. Hiện giờ ở Hoàn Thành việc này cũng được mọi người bàn tán nhiều.
Trần Kinh thị sát Viện kiểm sát, Bí thư Ủy ban kỉ luật Vệ Hoa cùng đi.
Viện trưởng Viện kiểm sát Kim Luận Văn rất coi trọng chuyến thị sát lần này, ông ta dẫn đầu đoàn Đảng ủy Viện kiểm sát xếp hàng đứng trước cửa đón tiếp.
Từ Thành ủy tới Viện kiểm sát mất một đoạn đường, trong đầu Trần Kinh luôn nghĩ về những điều mà Trần Lập Trung vừa nói.
Trần Lập Trung đã nhắc nhở hắn một số chuyện. Bên ngoài hiện giờ có rất nhiều tin đồn liên quan tới việc đấu đá trong nội bộ Thành ủy, những tin đồn này không thể hoàn toàn tin được, nhưng cũng không thể không tin.
Ví dụ như mâu thuẫn giữa Khương Thiếu Khôn và Nhạc Vân Tùng đang trở lên rất gay gắt, tin đồn này rất đáng tin.
Bởi trong hội nghị thường ủy Khương Thiếu Khôn đã ép người như vậy, khiến cho tất cả mọi người đều rất ngạc nhiên, nếu ông ta không có ai chống đỡ, thì ông ta có dám to gan vậy không!
Nên biết Bí thư của Hoàn Thành vẫn là Nhạc Vân Tùng, ông ta mới là người đứng đầu, Khương Thiếu Khôn thách thức quyền uy của người đứng đầu như vậy, đây là một điều tối kị trong quan trường.
Trong đầu Trần Kinh gần đây luôn suy nghĩ về việc này, hắn cảm thấy trong chuyện này nhất định có nội tình gì đó hắn không biết.
Vừa rồi Trần Lập Trung nói Khương Thiếu Khôn đã tìm thấy nhược điểm của Nhạc Vân Tùng, điều này nghe có vẻ hoang đường, nhưng suy nghĩ kĩ lại thì cũng không phải là không có khả năng đấy.
Về việc Nhạc Vân Tùng nói xấu Khương Thiếu Khôn ở Tỉnh ủy, thì Trần Kinh hoàn toàn tin là có thật.
Từ ngày đầu tiên Khương Thiếu Khôn tới Hoàn Thành, ông ta đã rất độc đoán, hiện giờ ở Ủy ban thành phố, ông ta dùng mọi thủ đoạn để nơi đây trở thành vương quốc riêng của ông ta, dùng thủ đoạn chèn ép đối thủ, có thể nói là không một chút nhẹ tay.
Nhạc Vân Tùng đã chịu đựng ông ta quá đủ rồi.
Hiện giờ Tỉnh ủy bắt đầu rất coi trọng kinh tế của Hoàn Thành và đã áp dụng nhiều chính sách cho Hoàn Thành, dưới cục diện như vậy, Nhạc Vân Tùng muốn tăng thêm khả năng nắm bắt cục diện, ông ta nhất định phải nghĩ cách khống chế sự kiêu ngạo của Khương Thiếu Khôn lại.
Nhưng Trần Kinh không ngờ rằng, Nhạc Vân Tùng ra tay, mà Khương Thiếu Khôn cũng không phải là ngọn đèn đã cạn dầu, ông ta phản kháng lại cũng rất mãnh liệt.
Xung đột lần này giữa Viện kiểm sát và Sở công an cũng thể hiện rất rõ sự đấu đá lẫn nhau ở Hoàn Thành trong mọi một vài lĩnh vực.
Nghĩ đến những điều này, Trần Kinh không ngừng thở dài.
Quan hệ của người đứng đầu và người thứ hai ở Hoàn Thành đang căng thẳng, là phúc hay là họa!
Hôm nay Kim Luận Văn rất khách khí, ông ta đưa tay ra bắt chặt lấy tay Trần Kinh, nói:
-Bí thư Trần, kế hoạch lần trước anh nhắc tới, đúng là hay quá! Viện kiểm sát thành phố chúng tôi hoàn toàn ủng hộ, nội bộ ban ngành đã bắt đầu mở các cuộc họp, chuẩn bị cử một đội những người có chuyên môn giỏi xuống Tẩu Mã Hà điều tra.
Có thể nói trước mắt chúng tôi đã thu được những thành tích cũng tương đối tốt, nếu anh hạ lệnh xuống, tôi đảm bảo những người có vấn đề này sẽ không thể nào thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật!
Trần Kinh cười nhạt, nói:
-Rất tốt, các anh phải làm tốt công tác bảo mật. Tuyệt đối không thể để lộ tin tức ra bên ngoài, nếu ai làm trái, thì nghiêm khắc xử lý!
Kim Luận Văn nói:
-Bí thư Trần anh yên tâm, lần này tôi đích thân đi giải quyết, những người tham gia điều tra án đều được tuyển chọn một cách nghiêm túc, tư cách chính trị tốt, nghiệp vụ nghề nghiệp đạt yêu cầu. Tuyệt đối đảm bảo không có sai sót nào!
Trần Kinh gật đầu, nói:
-Được, giờ tôi đi thăm hỏi một vài đồng chí!
Các kiểm sát viên xếp hàng chặt cứng Phòng hội nghị của Viện kiểm sát.
Trần Kinh cùng với Vệ Hoa và Kim Luận Văn bước vào phòng họp, tiếng vỗ tay dần vang lên.
Trần Kinh mỉm cười, hắn đi về phía hàng ngũ, giơ tay lên ra hiệu, tiếng vỗ tay ngừng lại, Trần Kinh nói:
-Hôm nay rất vinh dự khi được tới Viện kiểm sát, nhìn thấy tinh thần của các kiểm sát viên của chúng ta rất uy nghiêm, hiên ngang, tôi cảm thấy rất vui mừng!
Kiểm sát là một ngành rất thiêng liêng, khiến những người làm trái pháp luật sẽ nhận được sự trừng trị thích đáng. Hôm nay tôi tới đây không phải để thị sát, mà chỉ muốn gặp mọi người, hi vọng mọi người có thể tiếp tục công việc chính nghĩa, theo đuổi sự công bằng, đóng góp một phần công sức của mình vào công cuộc bảo vệ trật tự xã hội của chúng ta.
Mọi người vỗ tay, Trần Kinh dừng một lúc rồi lại nói tiếp:
-Hiện nay, vấn đề vi phạm pháp luật trong xã hội của chúng ta là rất nghiêm trọng, những phần tử phạm tội chúng ngụy trang rất tốt, hơn nữa lại còn cấu kết với những cán bộ trong hệ thống của chúng ta, bọn chúng kiêu căng tự phụ, coi thường pháp luật. Lần này tôi tới đây là muốn mọi người ở đây cùng tôi giơ cao ngọn cờ pháp luật, giúp người dân giữ được cuộc sống yên bình, tiêu diệt bọn sâu mọt của xã hội!
Tôi nghĩ nhất định trước khi tôi đến thì Viện trưởng Kim cũng đã nói với mọi người rồi, hành động lần này của chúng ta tập trung chủ yếu vào Tẩu Mã Hà, mục tiêu hướng tới là cấp cơ sở.
Mọi người chớ có coi thường cấp cơ sở, cơ sở là nơi mà dễ xảy ra những hiện tượng hủ bại nhất. Hơn nữa sự hủ bại ở cấp cở sở lại có sức ảnh hưởng lớn tới hình ảnh của Đảng ta trong mắt quần chúng nhân dân nhất. Một số cán bộ cơ sở của chúng ta trong tay có quyền lực, lại có người chống lưng, bọn họ không xem pháp luật ra gì, thậm chí những tên lưu manh cũng được ra nhập vào đội ngũ Đảng viên của chúng ta.
Vì vậy, chúng ta phải giữ vững quyết tâm, nhất định phải lật lại, làm rõ tất cả những án mới án cũ ở đây!
Chúng ta thẩm tra từng vụ từng vụ một, thanh tra thấy vụ nào thì xử lý vụ đó, ngoài ra, chúng ta phải cực kì chú ý những nội tình sau vụ án, bằng bất cứ giá nào cũng phải khám phá ra được những con sâu và những cái ô bảo vệ chúng. Mục đích của chúng ta đã rất rõ ràng, phải thông qua sự cố gắng của chúng ta, để đổi lại bầu trời bình yên cho nhân dân!
Tiếng vỗ tay như sấm, tinh thần của những kiểm sát viên trẻ rất kích động.
Người trẻ tuổi có tính chính nghĩa, có sức mạnh, bọn họ dám đấu tranh với những tội ác xấu xa của xã hội, hơn nữa những lời nói đầy nhiệt huyết của Trần Kinh, lại càng có sức kích thích lòng chính nghĩa trong họ, vì sự cộng hưởng mạnh mẽ đó, sĩ khí của bọn họ đã lên rất cao!
Không thể không nói Kim Luận Văn đúng là một người biết chọn người, ông ta biết người như thế nào có thể làm được việc, ông ta không hổ là một người kì cựu của Viện kiểm sát, ông ta là một người kinh nghiệm phong phú, túc trí đa mưu!
Trong tiếng vỗ tay Trần Kinh kết thúc bài phát biểu của mình, sau đó hắn đích thân đi về phía đội ngũ kiểm sát viên, và bắt tay từng người.
Sau đó là chụp ảnh lưu niệm.
Đến bây giờ, Trần Kinh đã tấn công vào ba mặt, mọi mặt đều đã làm tốt công tác chuẩn bị.
Vấn đề bại lộ tin lức lần đó khiến hắn rất kinh hãi, lần này hắn đã chuẩn bị đánh một trận lớn.
Không quản những phương diện khác ở Hoàn Thành, hắn hiện giờ đang là người đứng đầu ở Tẩu Mã Hà, nên những vấn đề ở Tẩu Mã Hà nhất định phải diệt tận gốc.
Giải quyết những vấn đề ở Tẩu Mã Hà, sau đó có thể lấy Tẩu Mã Hà làm gương cho những quận huyện khác, hơn nữa tập trung tinh lực giải quyết vấn đề của một quận, đối với toàn thành phố cũng là một chấn động lớn.
Trần Kinh đến Hoàn Thành lâu như vậy, nhưng khí hắn mới đến Hoàn Thành, hắn đã nhận thấy mọi vấn đề của Hoàn Thành đều ở đây.
Nhưng hắn vẫn chưa có cách giải quyết, đến tận hôm nay, thời cơ cuối cùng cũng đã tới, hắn đem tất cả hi vọng muốn giải quyết vấn đề đặt hết lên việc giải quyết tốt vấn đề ở Tẩu Mã Hà.
Đây coi như là một điều mà hắn giao lại cho những người kế tiếp ở vị trí của hắn.
Không ở lại Viện kiểm sát lâu, sau khi gặp các kiểm sát viên xong, hắn ngồi nghe báo cáo chi tiết mười hai vụ án đầu tiên của Tẩu Mã Hà.
Những vụ án này đều liên quan tới cấp cơ sở, có vụ án là biển thủ công quỹ của quốc gia, có vụ án biển thủ tiền bồi thường của chính phủ, còn có vụ án mở sòng bạc, trung tâm vui chơi trái pháp luật.
Có hai vụ án phi pháp nhất đó là, có một vị trưởng thôn của một thôn nào đó, có chức danh rất cao của xã hội đen, tất cả những tập đoàn ở thôn đều phải nộp phí bảo kê cho bọn xã hội đen này.
Thậm chí có một xưởng quần áo, không sản xuất một bộ quần áo nào, xã hội đen cũng tới thu tiền bảo kê ở đây!
Trần Kinh tỉ mỉ xem xét một lượt, trong hồ sơ có ảnh của rất nhiều người bị hại, những tấm ảnh này khiến người ta kinh sợ, cảm thấy trong lòng có chút chua xót.
Từ Viện kiểm sát đi ra, mặt Trần Kinh tái mét, hắn ngồi lên ghế sau xe, đấm một cái rất mạnh vào thành ghế.
Lúc đó, hắn đã hạ quyết tâm, nhất định phải trả lại sự công bằng cho Tẩu Mã Hà, hắn muốn xem, nhổ một cây củ cải thì sẽ mang theo bao nhiêu đất, Tẩu Mã Hà dưới sự lãnh đạo của hắn, sẽ là nơi đi tiên phong đương đầu với khó khăn!