Quan Sách

Chương 490: Chương 490: Thất thế




Dạo Gần đây trong lòng Triệu An Sơn thường cảm thấy buồn bực.

Từ khi tiếp nhận vụ án của tập đoàn khách sạn Sở Thành, Triệu An Sơn lúc nào cũng lo lắng, trong lòng nơm nớp lo sợ.

Gã luôn có cảm giác Trần Kinh đang dự tính cái gì đó.

Trần Kinh rõ ràng biết giữa gã và Cao Thọ Sơn có mối quan hệ không bình thường vậy mà vẫn giao vụ án này cho gã, chẳng phải là đang dự tính gì đó sao?

Nếu trong vụ án này gã nhất quyết theo Cao Thọ Sơn thì sau này Trần Kinh sẽ có cách để xử lý hắn.

Trần Kinh tuy còn trẻ người nhưng những toan tính cơ đồ thì không kém ai hết. Triệu An Sơn đã từng thử Trần Kinh vài lần, cuối cùng là tự bôi tro trát chấu vào mặt. Gã vô cùng cảnh giác Trần Kinh.

Cấp trên đốc thúc vụ án ráo riết, gã liền đem nhiệm vụ này giao cho Triệu An. Triệu An không chịu được áp lực liền ngày ngày báo cáo với Trần Kinh, cứ cái đà này gã sẽ trở thành người ngoài mất.

Hôm nay khi vừa đi làm thì gã liền nhận được điện thoại của Trần Kinh, gã nơm nớp lo sợ tới phòng làm việc của Trần Kinh.

Triệu An ngồi trên sô pha, ủ rũ và chán chường.

Gã lo lắng ngẩng đầu nhìn Trần Kinh, khuôn mặt Trần Kinh bỗng xám xịt, những lời hắn thốt ra như muốn bóp ngẹt người ta.

- Có cần phải thay người không đây? Cái gì mà làm việc có hiệu quả nhất, năm ngoái còn được đứng trong sách những ban suất sắc nhất. các người làm việc như thế sao? Vụ án nhận được một tuần rồi mà vẫn không có tiến triển gì là sao? Các người ăn cái gì mà làm thế hả? Trần Kinh tức giận nói.

Hắn chỉ vào đống tài liệu trên bàn trà. Nhìn Triệu An Sơn và nói:

- Anh Triệu , anh xem cái đống tài liệu này đi, đây là cái gì? Đều là những thứ vụn vặt, văn hoa. Tất cả đều không đúng với thực tế, những tài liệu như thế này anh định đưa tới bên trưởng ban sao?

Triệu An Sơn giả bộ lật vài trang tài liệu xem xét. Hắn quay đầu lại Triệu Yên Sơn nói:

- Trưởng phòng Triệu, sao vậy? Công việc gặp khó khăn à?

Triệu An thở dài nói:

- Khó khăn hiện tại rất lớn, đặc biệt là nội bộ tập đoàn khách sạn Sở Giang đang xảy ra tranh chấp, chia bè chia phái. Điều này cũng khiến cho công tác điều tra của chúng ta gặp khó khăn, nói cho cùng thì chúng ta cũng cần sự hợp tác của họ.

Nhưng với tình hình hiện giờ, chúng ta nhận được sự hợp tác của họ chỉ có hạn.

- Hợp tác chỉ có giới hạn

Trần Kinh nhíu mày nói:

- Anh nói xem giới hạn như thế nào? Ai không chịu hợp tác với anh? Anh nói tên người đó ra, tôi sẽ tìm người đó.

Triệu An sửng sốt, trong chốc lát không nói lên lời.

Trên trán Triệu An Sơn bắt đầu xuất hiện những giọt mồ hôi, trầm ngâm một lúc lâu, Triệu An Sơn nói:

- Hiện giờ ở bên ngoài có rất nhiều tin đồn, đều nói vụ án của Cao Thọ Sơn quá nghiêm trọng. Ban tổ chức điều tra của chúng ta lần này đều nhắm vào Cao Thọ Sơn. Tất cả tin đồn gộp vào với nhau, thì tin tức về sự sụp đổ của Cao Thọ Sơn càng được nhiều người biết.

Hiện tại là thời điểm mà tập đoàn khách sạn Sở Giang rối loạn nhất, làm sao mà đứng vững trước sự đả kích của những tin nhảm đó.

Trần Kinh ngồi trên sô pha nói:

- Ý anh là Cao Thọ Sơn không ủng hộ chúng ta? Bây giờ tôi gọi điện cho Cao Thọ Sơn…

- Đừng đừng.

Triệu An Sơn hoảng hốt nói:

- Chúng ta là ban điều tra tập đoàn khách sạn Sở Giang, chứ đâu phải điều tra riêng mình Cao Thọ Sơn, chỉ là có sự giúp đỡ của ông ta..

- Các anh đã điều tra ra vấn đề nào chưa?

Trần Kinh nói.

Hắn cầm đống tài liệu trên bàn lên, lôi ra một tờ, tất cả là tên của những vị điều hành cấp cao trong tập đoàn Sở Giang.

Hắn dùng tay chỉ vào những cái tên này nói :

- Là mấy cái tên này, bắt đầu từ Cao Thọ Sơn, các anh đã điều tra những người này chưa? Có vấn đề tồn đọng nào không? các anh thử nói ra một cái tên bất kì …

Triệu An bị bức đến mức không còn cách nào, thốt lên:

- Có, tổng giám đốc Hàn Cường của khách sạn Vienna.

Trần kinh hỏi:

- Ông ta có vấn đề gì?

Triệu An nói:

- Theo như chúng tôi được biết thì Hàn Cường có dính líu đến vụ tranh chấp bất chính với tập đoàn Âu Lãng, vi phạm quy định đề bạt nhân công cán bộ, ngoài ra còn đút lót tham ô và một loạt những vấn đề vi phạm kỷ luật.

Trần Kinh nhìn chằm chằm Triệu An Sơn nói:

- Hồ sơ đâu?

Triệu An ấp úng nói :

- Hồ… hồ sơ tôi vẫn chưa mang tới.

- Chuyên môn của anh là báo cáo vậy mà hồ sơ cũng không mang tới. anh làm cái gì thế? Đi lấy ngay lập tức.

Trần Kinh nói.

Triệu An lật cật chạy ra khỏi cửa, vài phút sau mang theo tập hồ sơ đến.

Trần Kinh mở tập hồ sơ, xem xét tỉ mỉ. Rất lâu sau hắn mới nhìn Triệu An.

Lúc này Triệu An hết sức hoang mang.

- Tập hồ sơ này đều là trưởng phòng Triệu đưa cho tôi, tôi tôi vẫn chưa xem.

Triệu An Sơn khẽ cau mày nói:

- Anh nói hưu nói vượn gì thế? Điều tra tập đoàn khách sạn Sở Giang là do phòng 2 các anh phụ trách, tôi không chịu trách nhiệm về tài liệu thì đưa anh tài liệu gì chứ?

Trần Kinh xua tay nói:

- Thôi được rồi, cái này không quan trọng, tư liệu này tốt lắm, chúng ta sẽ dùng tài liệu này.

Trần Kinh chỉ vào tên Hàn Cường trên danh sách:

- Hãy bắt đầu từ Hàn Cường, lập tức thông báo về vấn đề của Hàn Cường, báo cho bộ phận liên quan được biết để can thiệp.

Triệu An Sơn ngẩn người, Triệu An hoảng hốt nhìn Trần Kinh.

Tập hồ sơ của Hàn Cường là bước tháo thân cuối cùng của Triệu An Sơn, gã định giữ nó làm đường rút cho chính mình, gã sợ rằng nếu một ngày mà Cao Thọ Sơn bị bắt thì sẽ đổ hết vấn đề của tập đoàn khách sạn Sở Giang cho Cao Thọ Sơn, tới lúc đó Triệu An Sơn gã không chỉ bảo vệ được mình mà còn có thể cùng một thuyền với Trần Kinh.

Nhưng Triệu An Sơn không ngờ trong lúc này bị Trần Kinh ép mang tài liệu này ra, lại còn sử dụng ngay lập tức, Trần Kinh có phải là muốn diệt Hàn Cường đầu tiên không?

- Các anh hoảng hốt cái gì?

Trần Kinh cau mày nói:

- Tôi vẫn luôn nhấn mạnh, công việc của chúng ta không cần đắn đo, suy nghĩ quá nhiều. Nếu đã phát sinh vấn đề như thế thì ngay lập tức thông báo, giấu giếm làm gì? Nếu cố tình che dấu là không là làm tròn nhiệm vụ giám sát.

Nếu đúng Hàn Cường có vấn đề thì ngay tức khắc thông báo, vấn đề nghiêm trọng còn cần các ban ngành chức năng khác tiếp tục điều tra.

Các anh xem tiến độ làm việc của mình. Nếu như không phải tôi chủ động ép các anh thì chúng ta vẫn không có chút tiến triển nào, cái ban này liệu còn hiệu quả công việc không?

Lời nói của Trần Kinh vô cùng phẫn nộ; hai người Triệu An Sơn và Triệu An được bài giáo huấn cho tới khi cơn giận của Trần Kinh nguôi dần đi.

Triệu An nói:

- Trưởng phòng Trần mắng đúng lắm, là tôi lo lắng quá nhiều, tôi lập tức chỉnh lý tài liệu, vấn đề của Hàn Cường sẽ được thông báo cho các lãnh đạo bộ phận tương quan.

Vóc dáng Triệu An vốn gầy gò ốm yếu khi nói mấy câu này đúng là đầy khí chất.

Gã luôn nghĩ rằng Trần Kinh có ý áp chế Triệu An Sơn, mà trong vụ án tập đào khách sạn Sở Giang,Trần Kinh muốn Triệu An Sơn ra tay để bắt Cao Thọ Sơn. Chiêu này vừa thâm vừa độc.

Nhưng nghĩ lại thì có thể Trần Kinh không hề có cái ý đó, những lời hắn nói đúng là bàn luận nhưng thực ra đều không phải là lời nói sáo rỗng , mỗi câu đều dựa theo tình hình mà kết luận một cách sâu sát nhất.

Điều này làm cho Triệu An tâm phục khẩu phục.

Lãnh đạo làm việc công minh, làm không tốt thì bị phê bình có gì mà không phục?

Triệu An vốn là kẻ nóng mà phải nghe những lời phê bình thậm tệ của Trần Kinh, trong lòng Triệu An bực bội vô cùng, việc bắt Hàn Cường có nghĩa Trần Kinh muốn để cho phòng 2 tự do điều tra vụ án này. những lo ngại trước kia cũng được dập tắt.

Triệu An Sơn không nói không rằng, mặt đỏ bừng như phát hỏa.

Gã không ngờ Trần Kinh lại chọn cách này, thêm vào đó là Triệu An lại đứng về phía của Trần Kinh.

Nhìn bộ dạng của Triệu An bây giờ cũng đoán được gã đã có thành kiến đối với Triệu An Sơn , quan hệ hai người có khúc mắc, sau này Triệu An Sơn còn có thể tin tưởng ai được nữa?

- Như thế nào đây? Trưởng phòng Triệu! anh vẫn còn chuyện gì khó khăn? Đây là lần thứ hai tôi hỏi câu này. Có khó khăn gì thì cứ nói ra. Nếu không có thì lập tức hành động! nội trong một tuần phải có kết quả.

Trần kinh nói.

- Vâng , một tuần tôi sẽ điều tra xong xuôi vụ Sở Giang.

Triệu An Sơn nói.

Một lát sau gã chuyển sang chuyện khác :

- Hiện tại có một vẫn đề. Đó là tập đoàn Âu Lãng đang gây sức ép rất lớn cho chúng ta, chúng ta có thể tìm cách hòa hoãn được không?

Trần Kinh giật mình nói:

- Sức ép bên tập đoàn Âu Lãng lớn? Chúng ta là ban tổ chức tỉnh ủy. Âu Lãng có thể gây sức ép gì cho lão Triệu đây? Chúng ta điều tra vấn đề, chứ không phải đi giải quyết vấn đề. Điều tra ra vấn đề của tập đoàn khách sạn Sở Giang là công việc của chúng ta,còn giải quyết vấn đề này một phần vẫn phải dựa vào bộ máy tổ chức của bên họ.

Nếu muốn biết nhiều hơn thì phải dựa vào sự nhanh nhạy của chính họ.

Xí nghiệp gặp vấn đề thì xí nghiệp đó phải nghĩ cách giải quyết, không thể chỉ mong đợi vào tổ chức và cách giải quyết vấn đề của họ.

Cao Thọ Sơn có khả năng lãnh đạo tập đoàn khách sạn Sở Giang thì anh ta cũng nên có khả năng giải quyết vấn đề của tập đoàn mình.

Trong thời điểm khó khăn hiện tại này, quyết tâm đổi mới xí nghiệp không chỉ là thử thách của Đảng và chính phủ mà còn là thử thách của các đồng chí lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước trong việc thay đổi nâng cao năng lực.

Triệu An Sơn cười ngượng :

- Trưởng phòng Trần, buổi nói chuyện này khiến tôi lĩnh ngộ ra nhiều điều. anh nhìn nhận mọi việc thật sâu sắc.

Tôi cảm thấy thật hổ thẹn.

Trần Kinh cười nói:

- Anh Triệu khiêm tốn rồi, vụ án tập đoàn khách sạn Sở Giang vẫn cần anh quan tâm nhiều. vụ án này bên giám sát chúng tôi là một vụ lớn, đây cũny cũng là thử thách mà lãnh đạo để thử năng lực của chúng tôi.

Phòng giám sát cán bộ ban tổ chức thông báo vấn đề nội bộ của tập đoàn khách sạn Sở Thành , tổng giám đốc khách sạn Vienna, một khách sạn nằm trong chuỗi khách sạn của tập đoàn Sở Thành : Hàn Cường có những vi phạm hết sức nghiêm trọng.

Ban tổ chức quyết định tạm dừng chức vụ của Hàn Cường, để bên kiểm tra kỉ luật tiếp tục điều tra sâu hơn về vấn đề này.

Thông báo của bên tổ chức đã dẫn tới một cuộc tranh luận gay gắt.

Mấy tháng gần đây, vấn đề của tập đoàn khách sạn sở thành rất được mọi người chú ý. Ai ai cũng tò mò về chuyện này, có biết bao đồn thổi về sự việc này nhưng vẫn chưa có bất kì một hành động thiết thực nào.

Nhưng khi biện pháp được đề xuất thì vấn đề đầu tiên là Hàn Cường giám đốc tập đoàn khách sạn

Hàn Cường là tổng giám đốc khác sạn Vienna. từ trước đến nay nhiều lần đều được ủy ban nhân dân tuyên dương ca ngợi , hơn nữa năm ngoái còn là một trong mười người thanh niên suất sắc của Sở Giang. Trong Sở Thành này hắn là người có tiếng tăm và ảnh hường lớn.

Một nhân vật nòng cốt như vậy, bỗng dưng ngã ngựa. điều này đúng là không ai có thể ngờ tới.

Nếu Cục giám sát cán bộ tỉnh tiếp tục điều tra vụ này thì chả mấy chốc mà nổi tiếng, nội bộ ngành cũng thông qua việc này đề xuất tới năng lực của cục trước đây và bây giờ.

Tân Trưởng phòng giám sát cán bộ, Trần Kinh cũng dần dần lọt vào mắt xanh của họ.

- Tuổi trẻ, dám nghĩ, dám làm.

Đợi mà xem, sớm muộn ban tổ chức cũng dành riêng những từ này để ca ngợi Trần Kinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.