Ở Bắc Kinh một tuần, Trần Kinh cũng không đợi tin của ban Tổ chức.
Ngược lại là Trưởng ban giáo vụ trường Đảng gọi điện thoại cho hắn, bảo hắn quay về trường Đảng.
Trưởng ban Trương tên là Trương Giai, khoảng 50 tuổi, là người rất thân thiện, tuy là cán bộ nữ, nhưng rất uy phong.
Bà ta cắt tóc ngắn, màu tóc đen sẫm, không hề thấy có dấu vết nhuộm, nhìn từ vẻ bên ngoài, nói bà ấy ngoài 30 tuổi chắc cũng có người tin.
Trần Kinh chưa hề quen biết với Trương Giai, khi học ở trường Đảng, Trần Kinh rất khiêm tốn. Chỉ có một lần duy nhất trong cuộc tranh luận hắn mới lên giọng, cho nên hắn có chút nghi hoặc, không biết Trương Giai tìm hắn nói chuyện gì.
Phòng tiếp khách của Bộ phận giáo vụ của trường Đảng đã mở cửa sáng ngời, Trương Giai cười nói vớiTrần Kinh: - Rất kỳ quái tôi vì sao lại tìm cậu nói chuyện đúng không?
Trần Kinh cười nói: - Lãnh đạo tìm tôi nói chuyện, tôi cảm thấy rất bình thường. Chứ chẳng phải vì thành tích của tôi quá ưu tú, trường học phát bổ sung giấy chứng nhận cho tôi sao.
Trương Giai khẽ mỉm cườinói: - Cậu rất biết hài hước. Phát bổ sung giấy chứng nhận thì không có, tìm cậu để bàn một chút chuyện là sự thật.
Bà ta dừng một chút nói: - Không nhìn ra, khi cậu ở trường học tôi sao lại không chú ý cậu. Tôi vừa mới xem tài liệu của cậu, cừ thật, cậu quả là học viên trẻ tuổi nhất của lớp này.
Trần Kinh chỉ cười mà không nói,Trương Giai vẫn nở nụ cười nói: - Là như vậy, vốn chuyện này tôi nên đợi cậu rời trường học mới trực tiếp đến tìm cậu nói chuyện. Cậu lần trước đã tham gia hội nghị tranh luận về pháp luật phòng chống tham nhũng, xét thấy cậu có biểu hiện xuất sắc trong cuộc tranh luận.
Nghànhkiểm tra kỷ luật cũng đã tỉ mỉtìm hiểu tình hình của cậu, các lãnh đạo cho rằng,cậu có thể phát huy tài năng và sự giỏi giang của mìnhtrên chiến tuyến của ngành kiểm tra kỷ luật.
Lần này các bộ và uỷ ban trung ương, trường Đảng chúng tôi tổng cộng đề cử tám cán bộ cấp Cục, cậu đã nằm trong danh sách đề cử. Nhưng tôi vẫn muốn trưng cầu ý kiến của cậu, không biết là cậu có nguyện ý tham gia vào ngành kiểm tra kỷ luật không.
Trần Kinh chỉ ngạc nhiên không nói gì.
Hắn chưa từng nghe nói qua chuyện này? Cán bộ của cơ quan trung ương sao lại do trường Đảng đề cử chứ?
Hắn lại được trường Đảng đề cử sao?
Trương Giai nhìn thấy sự hoài nghi trong hắn, bà ta liền cười nói: - Trần Kinh, cán bộ địa phương muốn tiến vào nhậm chức ở ban các bộ và uỷ ban trung ương không dễ dàng gì. Nhất là cậu lại là cán bộ chỉ công tác ở địa phương, rất nhiều cán bộ muốn vào Bắc Kinh, các bộ và uỷ ban trung ương không thể nhét nhiều người như vậy. Cho nên đối với mỗi một văn phòng huyện và các lớp, trường Đảng chỉ có thể chọn ra một số cán bộ ưu tú đề cử lên bộ ủy.
Cơ hội này rất quý, cho nên hy vọng cậu nên quý trọng.
Trần Kinh kinh ngạc đến nỗi nói không ra lời.
Hắn biết cơ hội này rất quý giá, nhưng hắn tiến vào Bắc Kinh làm việc căn bản không cần đề cử. Trước đó không lâu tam thúc đã có nói qua với hắn. Đại loại nói về việc để hắn tiến vào Ủy ban quản lý giám sát tài sản Nhà nước.
Hiện tại thì ngược lại, trường học lại đề cử hắn vào ngành kiểm tra kỷ luật.
Trầm ngâm trong chốc lát, Trần Kinh nói:
- Trưởng ban Trương, tôi cảm ơn sự tín nhiệm của tổ chức. Tôi sẽ làm việc chăm chỉ.
Trương Giai gật đầu nói: - Một khi đã như vậy. Chuyện này đã được xác định. Trường học đã phát thư giới thiệu của cậu rồi, Ban giám sát bên kia sớm đã sắp xếp cho cậu rồi. Tôi hiện tại nói chuyện với cậu, cậu xem như là tổ chức đang nói chuyện với cậu vậy.
- Nhanh như vậy à? Trần Kinh có chút giật mình.
Trương Giai khẽ nhíu mày nói: - Vậy cậu còn tưởng trải qua bao nhiêu thủ tục nữa? Nói thật với cậu, sau buổi diễn thuyết lần đó, Ban giám sát đã chấm cậu rồi. Chỉ có điều cán bộ kiểm tra kỷ luật khảo sát trình tự phức tạp, mặt khác suy xét đến việc học tập của cậu, cho nên không nói cho cậu biết. Lúc này nói cho cậu biết cũng chưa muộn.
Bà ta hơi trầm ngâm một chút sau lại nói: - Về chức vụ của cậu, tổ chức đã bổ nhiệm cậu đảm nhiệm Phó chủ nhiệm thường trực phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban kỷ luật, tính quan trọng của vị trí này thì không cần nói nữa rồi. Phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật là hai tấm bảng, đồng thời cũng thuộc văn phòng chỉnh đốn tác phong của nhà nước.
Chủ nhiệm của văn phòng chỉnh đốn tác phong là do Trưởng ban Thẩm Định Ba của Ban giám sát kiêm nhiệm, chủ nhiệm phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ là do đồng chí Phó trưởng ban Chu Hải Đông kiêm nhiệm, cậu làm Phó trưởng ban thường trực, trên thực tế là phải phụ trách toàn diện công việc của phòng chỉnh đốn tác phong.
Cho nên có thể nói công việc này rất trọng yếu, rất quan trọng, và có áp lực rất lớn, hy vọng cậu có thể làm tốt.
Sắc mặt của Trần Kinh biến đổi, nói thật, tin tức mà hôm nay hắn nhận được khiến hắn rất giật mình, hắn trước đó chưa hề có tâm lý chuẩn bị.
Hắn cho tới bây giờ cũng chưa thể nghĩ tới chính mình một ngày kia sẽ tiến vào Ủy ban Kỷ luật công tác, hơn nữa nơi đó còn là Ủy ban Kỷ luật Trung ương, hắn có chút không tin sự thật này.
Phải biết rằng Ủy ban Kỷ luật Trung ương trong mấy năm gần đây có thể là ngành rất đặc thù, cán bộ kiểm tra kỷ luật ở nơi này không giống với những cán bộ khác.
Việc kiểm tra và khảo hạch đối với cán bộ kiểm tra kỷ luật rất nghiêm khắc, hơn nữa cán bộ kiểm tra kỷ luật đặc biệt nhấn mạnh tính nguyên tắc. Cán bộ mà có tính nguyên tắc không mạnh, căn bản rất khó vào làm ở ngành kiểm tra kỷ luật.
Cầm thư giới thiệu và thẻ công tác từ trong tay của Trương Giai, tinh thần của hắn còn có chút hoảng hốt, còn chưa dám tin đây là sự thật.
Nhưng sự thật không phải hắn muốn không tin mà được, bởi vì trên thư giới thiệu viết rất rất rõ ràng, hắn là do trường Đảng Trung ương đề cử đến công tác tại Bộ giám sát đấy.
...
Công tác kiểm tra kỷ luật và giám sát thực ra là một thể.
Bên ngoài Vĩnh Bình Môn của Bắc Kinh, ký túc xá của tòa nhà Ủy ban Kỷ luật rất yên tĩnh.
Sân của Ủy ban Kỷ luật cao 5m, được bao vây bởi một bức tường cao dày 1m, khiến nơi này càng thêm nghiêm trang và thần bí.
Trong tất cả các cơ quan của Trung ương, Ủy ban Kỷ luật là đơn vị ít công bố vị trí ra ngoài, nơi này không phải là vùng cấm quân sự, nhưng tất cả những thứ nơi này đều do quân đội phụ trách.
Ủy ban Kỷ luật cũng là bộ ủy duy nhất không truyền tin ra ngoài, ngoại trừ điện thoại tố cáo công bố với bên ngoài, không có bất kỳ đối ngoại và liên lạc điện thoại với bên ngoài.
Nơi này không phồn hoa, dưới những cây ngô đồng lớn bên ngoài đường cái thỉnh thoảng vẫn có người qua lại, đều là cảnh tượng vội vàng, không người nào dám ngó lung tung vào sân của Ủy ban Kỷ luật, dường như sợ nếu không cẩn thận, sẽ gặp phải phiền toái lớn.
Trần Kinh cầm thư giới thiệu và thẻ công tác thuận lợi đi qua cổng có những bảo vệ canh gác nghiêm ngặt, hắn đến phòng cán bộ báo cáo, hắn đi cùng với đồng chí của phòng cán bộ, hai người cùng đi gặp Phó trưởng ban Chu Hải Đông.
Tại cửa phòng của văn phòng Chu Hải Đông, Trần Kinh nhìn thấy một người khoảng 50 tuổi, người trung niên gầy khọm, ánh mắt sắc nhọn của ông ta nhìn lướt qua Trần Kinh.
Đồng chí đi cùng của phòng cán bộ vội nói: - Trưởng ban Chu, đây là Trần Kinh chủ nhiệm của phòng chỉnh đốn tác phong, cậu ta vừa mới đến.
Người trung niên ngẩn người, vươn tay ra nói: - Xin chào! Tôi là Chu Hải Đông. Vào đi.
Lời nói của Chu Hải Đông dường như không mấy thiện cảm, đi vào văn phòng cũng có chút tẻ nhạt.
Ông ta cũng không hề nói một lời hoan nghênh, ánh mắt của ông vẫn luôn nhìn Trần Kinh, ánh mắt của Trần Kinh và ông ta vừa chạm nhau đã vội lãng tránh, không lộ tài năng, cũng không lộ ra sự khiếp đảm. Một lúc sau, Chu Hải Đông nói:
- Cậu vừa tới, nói nhiều càng thêm thừa thãi. Cậu là đồng chí do trường Đảng đặc biệt đề cử, ý thức tư tưởng và phẩm chất cá nhân rất cao. Là cán bộ kiểm tra kỷ luật, tôi tin tưởng cậu cũng đã sớm xem qua những tài liệu yêu cầu kỷ luật trước đó, dù sao đã là cán bộ kiểm tra kỷ luật nhất định phải bảo đảm bản thân mình cứng rắn.
Ông ta đứng lên nói: - Đi, chúng ta đi đến phòng chỉnh đốn tác phongtổ chức một cuộc họp, để các đồng chí đều biết qua cậu một chút.
Phòng chính đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật ở lầu 10, toàn thể lầu đều là địa bàn của phòng chỉnh đốn tác phong, phòng chỉnh đốn tác phong giống phòng kiểm tra kỷ luật, một phòng một hàng ngũ, hai tấm biển.
Một tấm biển là củaphòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật, một tấm biển khác là phòng chỉnh đốn tác phong của nội các Chính phủ.
Phòng chỉnh đốn tác phong cụ thể được chia làm ba tổ, theo thứ tự là tổ tổng hợp, tổ cơ quan cùng với tổ địa phương, Trần Kinh là Phó chủ nhiệm thường trực kiêm tổ trưởng tổ tổng hợp, ngoài ra còn có hai Phó chủ nhiệm, Phó chủ nhiệm Hầu Tô Quang kiêm tổ trưởng tổ cơ quan, Phó chủ nhiệm Dư Hạo Kiệt kiêm tổ trưởng tổ địa phương.
Ba Phó chủ nhiệm đều là cán bộ cấp Cục, ngoài ra còn có hai người là giám sát viên cấp Cục, năm người là giám sát viên cấp phó cục, trưởng phòng, phó phòng giám sát viên, chủ nhiệm, phó chủ nhiệm nghiên cứu khoa học có hơn mười người, không có nhân viên bình thường, ngoài ra còn có năm người là cán bộ hành chính sự nghiệp, trực thuộc trung tâm phục vụ của cơ quan.
Toàn bộ phòng chỉnh đốn tác phong có hơn bảy mươi người, trong phòng họp đông nghìn nghịt người.
Trong cuộc họp Chu Hải Đông tuyên bố việc bổ nhiệm Trần Kinh, Trần Kinh cũng phát biểu ngắn gọn bài nhậm chức.
Hắn trước đó không viết qua bài dự thảo phát biểu, cho nên hắn phát biểu cũng rất đơn giản, trọng tâm chỉ có hai chữ: - Khiêm tốn.
Cơ quan Các bộ và uỷ ban trung ương là tàng long ngọa hổ, cán bộ cấp Cục của một phòng chỉnh đốn tác phong là hơn năm người, phóng mắt nhìn sang, phần lớn người trẻ tuổi rất hiếm thấy ở nơi này.
Trần Kinh là người mới công tác về mảng kiểm tra kỷ luật, hắn có thể nhận rõ vị trí của mình, cho nên bài phát biểu của hắn cũng rất khiêm tốn, hy vọng mọi người ủng hộ giúp đỡ cho hắn, đồng tâm hiệp lực hoàn thành lời nhắn nhủ công việc của Trung ương.
Ngoài sự khiêm tốn ra, Trần Kinh chỉ nhấn mạnh một chút đến vấn đề đoàn kết.
Nhấn mạnh đoàn kết là mỗi khi hắn đến một nơi mới đều nhấn mạnh như vậy, đây là thói quen của hắn.
Một đơn vị, một bộ máy, đoàn kết là kế sách duy nhất để nâng cao hiệu quả chiến đấu.
Trần Kinh thậm chí còn nói qua, không có đoàn kết thì không thể làm việc, hôm nay tại nơi này, hắn rất khiêm tốn kiệm lời, nhưng nhất định phải nhấn mạnh đến đoàn kết.
Chu Hải Đông cũng không có lưu lại lâu ở phòng chỉnh đốn tác phong, khi ông ta đi, hội nghị cũng đã giải tán.
Ngoài ra hai Phó chủ nhiệm Hầu Tô Quang và Dư Hạo Kiệt đi cùng hắn giới thiệu với hắn sơ qua về tình hình củ phòng chỉnh đốn tác phong, hai người họ cùng Trần Kin đi lòng vòng khắp nơi của phòng chỉnh đốn tác phong.
Trần Kinh hiện tại lãnh đạo hơn bảy mươi người, số người này không gọi là ít.
Nhưng ở nơi này, con số này quả thật quá ít ỏi.
Nhưng Trần Kinh hiểu được, bảy mươi người phòng chỉnh đốn tác phong của Ủy ban Kỷ luật, năng lượng của hắn to lớn, quyền bính trong tay của hắn cũng lớn, có thể Bí thư và Chủ tịch của thành phố chưa hẳn có thể so sánh, hoàn toàn có thể nói là không thể so sánh nổi.
Cả một ngày, Trần Kinh đều tập trung vào việc làm quen với môi trường công tác nơi đây.
Phòng làm việc của hắn cũng không được cố ý sắp xếp, dù sao thân là cán bộ kiểm tra kỷ luật, không thể nào làm cho văn phòng trở nên quá xa hoa phung phí.
Nhưng môi trường của phòng làm việc khiến hắn rất hài lòng, phòng sáng sủa sạch sẽ, ngoài vườn hoa cỏ xanh mượt đủ sắc màu tực rỡ, rất đẹp.
Chủ nhiệm Lệ Hà của phòng trung tâm phục vụ cơ quan là người rất nhiệt tình, cô ta đích thân đến phòng làm việc của Trần Kinh để hỏi nhu cầu của hắn, cô có nói qua một số thứ đã được sắp xếp cho Trần Kinh nghe, không sợ người khác làm phiền.
Trần Kinh rất cảm kích nói: - Chủ nhiệm Lệ, tôi ngày đầu tiên tới làm, mà đã được tiếp đón chu đáo như vậy. Nói thật, trung tâm phục vụ cơ quan của các chị làm việc rất tỉ mỉ, suy xét lại chu đáo, nằm ngoài dự liệu của tôi.
Lệ Hà bật cười lớn, nói: - Đó nhất định phải chu đáo. Lãnh đạo đến chỗ này của chúng tôi, mỗi người đều là cán bộ tinh anh, mỗi người đều là cán bộ cao cấp. Chúng tôi không phục vụ chu đáo một chút, làm sao có thể khiến lãnh đạo an tâm làm việc?