Buổi tối, mọi âm thanh đều yên tĩnh, Trần Kinh ở trong phòng ngủ không yên, còn nghiêm túc nghiên cứu bài phát biểu của Ngũ Đại Minh khi nhậm chức ở Đức Cao.
Ngũ Đại Minh trình độ lý luận cao, phát biểu nhậm chức này suy nghĩ thật cẩn thận, nghiêm túc, có tính Logic, có ý nghĩ vĩ mô, lại có biện pháp cụ thể khả thi, lý luận thực tiễn kết hợp rất đúng chỗ, đây chính là một báo cáo công tác vô cùng tốt.
Ngũ Đại Minh đối với chuyện mình nhậm chức Bí thư Thành ủy Đức Cao, đưa ra ba mục tiêu, mục tiêu thứ nhất là muốn thay đổi diện mạo nghèo khó của ba huyện Tây Bắc Đức Cao, khi y đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Đức Cao, y cố gắng vì ba huyện Tây Bắc Đức Cao tạo hoàn cảnh tốt nhất, cung cấp chính sách phát triển tốt nhất, nhất định phải khiến ba huyện này thoát khỏi nghèo khó, làm dân chúng có cuộc sống giàu có.
Ngũ Đại Minh đối với nhiệm kỳ của mình đề ra mục tiêu thứ hai, là muốn khiến vấn đề nông nghiệp hóa ở toàn thành phố Đức Cao có bước đi nhanh chóng, thành phố Đức Cao phía tây bắc nhiều núi, nhưng phía nam cũng là đồng bằng, là nơi phát triển nông nghiệp hóa có nhiều thuận lợi.
Thành phố Đức Cao nông nghiệp hóa chỉ ở mức trung bình, nguyên nhân là phương thức canh tác truyền thống của dân chúng thu nhập phổ biến không cao, nông dân không đủ tính tích cực, chịu làm một thay đổi, phần lớn thanh niên trai tráng sức lao động không làm nông, tạo thành sức lao động nông thôn thiếu, ruộng cầy thậm chí còn xuất hiện hiện tượng hoang vu, toàn bộ sản xuất nông nghiệp sinh sản cũng chưa đi vào quỹ đạo.
Ngũ Đại Minh đề ra mục tiêu thứ ba, là muốn thành phố Đức Cao kiến thiết trở thành địa khu hành chính nhân sinh tốt nhất phía Bắc Sở Giang, nhân văn tự nhiên cùng hoàn cảnh kết hợp thành thành phố du lịch, muốn kết hợp phát triển đặc sắc du lịch và kiến thiết tốt thành thị, phải lợi dụng tốt ưu thế và đặc điểm tài nguyên du lịch của thành phố Đức Cao và các thành thị xung quanh, phải trên lĩnh vực du lịch nghĩ biện pháp tạo ra thành tích!
Ngũ Đại Minh phát biểu, ba mục tiêu là trung tâm, tất cả đều quay chung quanh ba mục tiêu này để trình bày quan niệm chấp chính của y.
Trần Kinh không phải lần thứ nhất xem dự thảo phát biểu này, nhưng mỗi lần xem, hắn đều có thu hoạch mới. Thông qua bài phát biểu ngắn gọn này, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được Ngũ Đại Minh đang bừng bừng hùng tâm.
Không thể nghi ngờ, Ngũ Đại Minh suy nghĩ lâu dài, y đến Đức Cao là chân chính phải làm thực sự, Đức Cao như thế nào phát triển, tương lai Đức Cao ở đâu, hiện tại ở trong đầu Ngũ Đại Minh đã suy nghĩ rất rõ ràng. Điểm này càng mấu chốt trọng yếu.
Có mục tiêu còn có phương hướng, Ngũ Đại Minh định ra vài mục tiêu cho bản thân, cho thấy mọi công tác của y đều cùng mục tiêu có liên quan. Nếu theo góc độ này nhìn vấn đề Ngũ Đại Minh lần này đột nhiên tập kích thị sát ba huyện Tu Mai, Lễ Hà, còn có Lâm Hà, cũng chính là đương nhiên!
Trong quan trường, luôn trong đấu tranh thỏa hiệp, trong khúc chiết đi tới, đảm nhiệm có mục tiêu thực hiện, cũng không phải chuyện khẩu hiệu, trong đó liên lụy đến rất nhiều quan hệ ích lợi, rất phức tạp, Trần Kinh hiện tại lấy cách nói của Mã Bộ Bình chính là muốn từ trong tư tưởng Ngũ Đại Minh tìm được công tác của hắn và suy nghĩ đánh vỡ cục diện.
"Tít, tít, tít!" Trên bàn di động vang lên.
Trần Kinh xem tên, hơi hơi nhíu nhíu mày, đối phương tên Hồng Nhâm Bác, Phó bí thư huyện ủy huyện Lâm Hà.
Biết Hồng Nhâm Bác là chuyện vài ngày gần đây, là Phòng Công an thành phố Hồ Lệ mời ăn cơm, ngày đó Hồng Nhâm Bác cũng ở đó qua Hồ Lệ giới thiệu liền quen biết! Hồng Nhâm Bác người này rất biết làm việc, cùng Trần Kinh gặp mặt qua, liền thường xuyên gọi điện cho Trần Kinh thăm hỏi ân cần rất nhiệt tình.
Căn cứ nguyên nhân này, Trần Kinh cũng liền tốt bụng, hành trình của Ngũ Đại Minh, hắn nhắn tin cho Hồng Nhâm Bác.
Phỏng chừng chuyện này khiến Hồng Nhâm Bác ở bên trong bộ máy lên mặt, lúc Ngũ Đại Minh tiếp kiến bộ máy ủy viên thường vụ Lâm Hà, y cũng có chuẩn bị.
Mà sau, y lại gọi điện cho Trần Kinh, nói Ngũ bí thư thị sát Lâm Hà, y rất ủng hộ. Hiện tại Lâm Hà tất cả mọi người không mưu phát triển, thật sự là địa phương càng nghèo, càng đấu được lợi hại, sức chiến đấu bộ máy Lâm Hà hiện tại thật sự là cái vấn đề lớn.
Hồng Nhâm Bác lại nhấn mạnh, cá nhân y là rất ủng hộ kế hoạch Ngũ bí thư phát triển Lâm Hà, Lâm Hà hiện tại trọng yếu nhất là muốn thoát khỏi nghèo khó làm giàu, là muốn thoát khỏi nghèo khó để dân chúng giàu có.
Hồng Nhâm Bác gọi điện cho Trần Kinh có chút hỗn loạn không rõ ràng, nhưng Trần Kinh nghe xong cũng hiểu.
Hắn cẩn thận xem hành trình Ngũ bí thư, lúc ở Tu Mai, Ngũ Đại Minh tiếp kiến ủy viên thường vụ huyện Tu Mai, lúc ấy vài ủy viên thường vụ chủ chốt lên tiếng rồi rất nhanh là Ngũ Đại Minh phát biểu, hướng dựa vào ý Ngũ Đại Minh!
Mà tới Tu Mai, bộ máy ủy viên thường vụ báo cáo công tác ý nghĩa chính còn có sự khác nhau, lúc ấy Bí thư huyện ủy Tu Mai lên tiếng phát biểu chính là muốn xã hội ổn định công tác, phải làm tốt tác phong đảng, trong sạch hoá bộ máy chính trị, kiến thiết công tác, phải gắng sức giải quyết mấy vấn đề khó khăn không nhỏ trước mắt làm phức tạp Tu Mai phát triển.
Lúc ấy Trần Kinh nghĩ bài phát biểu này không có gì mới, nhưng hiện tại cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy phương diện này có may mắn. Ít nhất bộ máy ủy viên thường vụ Tu Mai, tư tưởng của bọn họ còn không có đi theo quỹ đạo của Ngũ Đại Minh, đây là khẳng định.
Hôm nay đến Lễ Hà, Trần Kinh không tham dự khi Ngũ Đại Minh tiếp kiến ủy viên thường vụ Huyện ủy, nhưng trên hội nghị tọa đàm cùng với Mặt trận Tổ quốc, Hội đồng nhân dân và cán bộ lão thành, Trần Kinh có thể cảm thụ ra, Lễ Hà cũng là có vấn đề, cũng là nguyên nhân Trần Kinh khuya khoắt còn nghiên cứu bài phát biểu của Ngũ Đại Minh.
Trong quan trường, đặc biệt nhấn mạnh quan hệ cao thấp, quan hệ đồng nghiệp, tất cả mọi người bình thường trên mặt mũi đó là khách khí... Phái hài hòa.
Chân chính ngấm ngầm đều ở bên trong, đều ở rất chỗ rất tế nhị, tinh tế cần chậm rãi nhận thức mới có thể hiểu được, mâu thuẫn quan trườn vĩnh viễn đều từ một nơi bí mật gần đó.
- Phó bí thư, muộn như vậy gọi điện thoại có chuyện gì?
Trần Kinh mở miệng trước nói chuyện.
- Chủ nhiệm Trần, đã xảy ra chuyện!
Hồng Nhâm Bác thanh âm rất trầm thấp, hơi khàn khàn:
- Đập chứa nước miệng cống số 2 bị người làm nổ!
Trần Kinh chỉ cảm thấy phía sau lưng tê dại, đột nhiên đứng dậy nói:
- Hiện tại tình huống thế nào? Nhiễu loạn lắm không?
Hồng Nhâm Bác nuốt nước miếng, nói:
- May mắn là mùa khô, miệng cống bị nổ, lượng nước chảy ra không lớn, còn chưa tạo thành hậu quả tính tai nạn. Nhưng chuyện này ảnh hưởng mạnh mẽ, nhân dân vài xã, thị trấn quanh đập chứa nước Lâm Hà nhất tề hướng đập lớn xem Tây Dương kính, cục diện không khống chế được!
Hồng Nhâm Bác dừng một chút, nói:
- Bị nổ miệng cống số 2 biểu hiện, miệng cống này cũng là không đạt tới tiêu chuẩn thiết kế, bởi vì bình thường lượng thuốc nổ nhiều như vậy không thể làm nổ miệng cống ...
- Đã biết! Chuyện này...
Trần Kinh muốn hỏi một chút chuyện này chính quyền Huyện ủy Lâm Hà ứng đối như thế nào, nhưng hắn nghĩ lại, lo lắng bản thân hỏi như vậy sẽ làm Hồng Nhâm Bác nghĩ nhiều.
Vấn đề đập chứa nước Lâm Hà, là vấn đề cũ, giải quyết vấn đề này không phải chuyện đơn giản. Trần Kinh tin tưởng, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện Lâm Hà xử trí chuyện như vậy khẳng định là có kinh nghiệm, mình hỏi hay không, ý nghĩa không lớn!
Hồng Nhâm Bác cũng không nói nhiều lắm, là biện hộ cho tình huống khẩn cấp, liền ngắt điện thoại.
Trần Kinh nhận được cuộc điện thoại này, ngủ không ngon, hắn tâm tình hỗn độn, không biết có nên đem việc này báo cáo lên Ngũ Đại Minh hay không.
Lên làm thư ký Bí thư Thành ủy, Trần Kinh hiện tại là cảm thấy áp lực, thành phố Đức Cao, bẩy tám triệu nhân khẩu, mỗi ngày có bao nhiêu chuyện phát sinh? Trần Kinh một ngày sẽ thu được rất nhiều báo cáo, hắn không thể mỗi chuyện đều hướng Ngũ Đại Minh báo cáo, hắn chỉ có thể tuyển chuyện trọng yếu nhất để báo cáo Ngũ Đại Minh, còn có rất nhiều chuyện, hắn chỉ có thể ngăn chặn, hoặc là báo cáo Trưởng ban thư ký, để Trưởng ban thư ký thông qua con đường khác xử lý.
Do dự thật lâu, Trần Kinh thấy không được, tuy rằng thời gian đã khuya , hắn cắn răng một cái vẫn là gọi điện cho Trưởng ban thư ký Chu Thanh.
Chu Thanh ở điện thoại nghe Trần Kinh báo cáo, nói:
- Chuyện này là cậu nghe ai báo cáo?
Trần Kinh liền đem sự tình ngọn nguồn nói ra, Chu Thanh ở điện thoại đầu kia trầm ngâm một lát, nói:
- Chuyện này cậu trước đừng nói, ngày mai buổi sáng tôi lại xem lại tình hình bên dưới!
Một đêm không nói chuyện, ngày hôm sau, Ngũ Đại Minh thị sát khu kinh tế mới Lễ Hà và nhà máy xi măng Thái Thủy.
Ước chừng buổi sáng mười giờ, Trần Kinh cùng đi Ngũ Đại Minh đến thị sát Thái Thủy, Ngũ Đại Minh cùng Dịch Minh Hoa đi thăm dây chuyền sản xuất hiện đại hóa của Thái Thủy, Trần Kinh có thể có một lát rỗi rãi.
Vào lúc này, Trần Kinh bỗng nhiên nhận được điện thoại của Hồ Duyệt báo bình minh Tam Sở, ở trong điện thoại, Hồ Duyệt nói:
- Trần Kinh, muốn làm gì? Đức Cao thực sự xảy ra chuyện lớn như vậy sao?
Trần Kinh ngốc lăng, tâm nhảy dựng lên, Hồ Duyệt không đợi Trần Kinh trả lời, liền nói:
- Báo Phía Nam đưa tin Đức Cao, nói nổ đập chứa nước, để kiểm nghiệm chất lượng của đập...
Trần Kinh trong đầu “oanh” một tiếng, vội vàng hỏi nhân viên Thái Thủy có máy tính có thể lên mạng hay không, thật vất vả mới tìm được một chiếc máy tính, Trần Kinh lên mạng, thấy trên đầu trang web Nam Phương, một tin tức rất bắt mắt : “ Làm nổ miệng cống để kiểm tra chất lượng, là cực đoan hay là bất đắc dĩ?”
Tin tức cùng hình ảnh lớn, trên hình ảnh là đập lớn của đập chứa nước Lâm Hà, miệng cống số 2 của đập lớn bị nổ tung thành một cái hang lớn, hồng thủy cuồn cuộn từ miệng cổng chảy xuống, hai sườn đập lớn, chật kín nhân dân đến xem, còn có cảnh sát hốt hoảng thất thố, hiện trường hỗn loạn và không khống chế được, thông qua hình ảnh có thể nhìn ra rõ ràng.
Trần Kinh vừa nhìn thấy hình ảnh này, mồ hôi trên trán liền chảy ra , hắn trong lòng rõ ràng, ngày hôm qua Lâm Hà đã xảy ra chuyện tuyệt đối không phải là chuyện bình thường, là sự kiện lớn, là huyên náo lớn!
Hắn vội vàng rời khỏi máy tính chạy vội đến dây chuyền sản xuất Thái Thủy, ở nơi này, Ngũ Đại Minh còn đang cùng Dịch Minh Hoa có hưng trí đi thăm tuyến vận chuyển tự động Thái Thủy, Dịch Minh Hoa mặt mỉm cười, ngón tay đối diện trên núi, lấy thanh âm rất tự hào nói:
- Tuyến vận chuyển tự động hoá này, vận dụng kỹ thuật dây truyền cao nhất trên thế giới, tổng tuyến vận chuyển tự động hóa này vượt qua một cây số, phụ tải cả tuyến có thể đạt tới năm trăm tấn, đây là sáng tạo mà Châu Á ghi lại trong băng truyền tự động hoá...
Ngũ Đại Minh không ngừng gật đầu, nghe còn rất nghiêm túc, xem ra, hôm nay thị sát, Ngũ Đại Minh rất có thu hoạch.
Trần Kinh cắn răng một cái, mở đường trong đám người chen chúc, bước nhanh đến bên cạnh Ngũ Đại Minh, ghé vào lỗ tai y nói chuyện ở Lâm Hà. Ngũ Đại Minh hơi sửng sốt, hạ giọng nói:
- Sao hiện tại mới báo cáo?
Trần Kinh hạ giọng, đang muốn nói tường tận tỉ mỉ tình huống.
Ngũ Đại Minh khoát tay nói:
- Sắp xếp một chút, chúng ta lập tức xuất phát...