Quân Sư Vương Phi

Chương 32: Q.1 - Chương 32: Kỳ môn độn giáp




Mơ mơ màng màng giống như nghe được có người nói chuyện bên người, Cẩn Hiên rất muốn mở mắt ra xem, nhưng cả người giống như hư thoát, một chút lực cũng không có , không biết qua bao lâu, mới có cảm giác hữu lực động đậy mí mắt rất nặng.

“Vương gia như thế nào còn chưa tỉnh, không phải quân y nói tính mệnh Vương gia đã không còn nguy hiểm hay sao? Như thế nào còn chưa tỉnh a?” Hình như là thanh âm của Triệu Chi Dương.

“Chi Dương, ngươi đừng vội a! Lớn tiếng như vậy sẽ sảo đến Vương gia .” Ngụy Tử Tề hiểu chuyện ngăn cản Triệu Chi Dương. Quay đầu lại nhìn Cẩn Hiên một chút, phát hiện mí mắt của hắn hơi hơi giật, sau đó chậm rãi mở ra, Ngụy Tử Tề cao hứng lập tức đi đến bên giường, kinh hỉ nói:“Vương gia, ngươi tỉnh?”

“Vương gia tỉnh?” Triệu Chi Dương nghe vậy cũng chạy nhanh đến bên giường, thấy Vương gia thật sự tỉnh, kích động đến hốc mắt hồng hồng .

“Ân.” Cẩn Hiên lên tiếng, giãy dụa muốn ngồi dậy, Ngụy Tử Tề thấy thế chạy nhanh đến giúp Cẩn Hiên ngồi xuống.

“Quân sư đâu?” Cẩn Hiên vừa mở miệng hỏi chính là Ngạo Quân, nhìn chung quanh một chút, đây là lều trại của hắn, mà bên người cũng chỉ có Ngụy Tử Tề cùng Triệu Chi Dương. Hắn nhớ rõ trước khi ngất xỉu, có nhìn thấy quân sư, như thế nào hiện tại lại không ở đây? Tỉnh lại không nhìn thấy y, tâm hắn thật sự cảm thấy mất mát.

“Vương gia, quân sư ở nội trướng của hắn, Vương gia có việc tìm y sao? Tử Tề đi gọi hắn đến đây.” Vương gia vừa tỉnh lại đã tìm Quân, nhất định có chuyện muốn tìm y, Ngụy Tử Tề xoay người muốn đi ra ngoài.

“Không, không cần, Tử Tề, chiến dịch lần này, quân ta thương vong bao nhiêu?” Cẩn Hiên thấy Ngụy Tử Tề muốn đi ra ngoài, liền gọi hắn lại, kỳ thật hắn không có chuyện muốn tìm y, chỉ là vừa tỉnh lại đã nghĩ muốn trông thấy y mà thôi, trong lúc hắn hôn mê, trong mộng của hắn tất cả đều là thân ảnh tuyệt đại tao nhã kia, nhất định là hắn điên rồi, nhưng, hắn lại phát hiện hắn thật sự rất muốn y.

“Dạ, Vương gia.” Ngụy Tử Tề thu hồi cước bộ, một lần nữa xoay người lại, thấy Vương gia lại hỏi đến chiến dịch lần này, vẻ mặt trầm trọng nói:“Bẩm Vương gia, lần này quân ta thương vong rất lớn, Chu tướng quân tử trận, các tướng quân của ta cũng bị trọng thương, có tổng cộng ba vạn binh lính tử trận , còn lại có bốn vạn binh lính bị thương, qua chiến dịch lần này, sĩ khí quân ta đã hạ, nhất là mấy ngày nay khi Vương gia hôn mê, toàn doanh từ trên xuống dưới đều là một mảnh không khí trầm lặng, trong lòng đều đối với trận chiến kia còn rất sợ hãi.” Nhớ tới trận pháp khủng bố kia, Ngụy Tử Tề cả người chấn động.

“Đã biết.” Cẩn Hiên sau khi nghe chỉ thản nhiên nói, kết quả như vậy đã nằm trong dự kiến của hắn, nếu không phải có Quân ở đây, chỉ sợ không chỉ có hắn, chính là toàn quân cũng không có một người nào có thể sống sót, trận pháp kia thật đáng sợ, giống như kỳ môn thuẫn giáp mà kỳ nhân giang hồ đã miêu tả.

“Vương gia, Gia Luật Ưng kia rốt cuộc sử dụng yêu pháp gì? Lão Triệu ta hiện tại ngẫm lại còn cảm thấy sợ.” Triệu Chi Dương thẳng thắn hồi tưởng lại lúc ấy binh lính giống như bị điên , sắc mặt liền trở nên trắng bệch, hắn sống nhiều năm như vậy, đánh qua nhiều trận chiến như vậy, cũng chưa gặp qua trận pháp khủng bố như thế.

“Cái này bổn vương cũng không biết, nghĩ đến chắc chỉ có quân sư tài cán mới có thể giải thích nghi hoặc của ta .”

“Quân sư?” Ngụy Tử Tề cùng Triệu Chi Dương đồng thời nghi vấn hỏi. Việc này có liên quan gì đến quân sư? Tuy rằng bọn họ đều rất kỳ quái vì cái gì ở thời điểm Vương gia hôn mê, quân sư lại xuất hiện, quân sư không phải ở lại trong doanh sao? Như thế nào lại xuất hiện ở nơi đó? Hiện tại Vương gia còn nói chỉ có quân sư mới biết được là chuyện gì xảy ra? Chuyện này…… Bọn họ đều bị mê hoặc .

“Quân sư mấy ngày nay không nói với các ngươi sao?” Cẩn Hiên hỏi ngược lại. Xem ra chuyện Quân đến chiến trường, bọn họ cũng không biết, cũng đúng, lúc ấy loạn như vậy, bọn họ cũng không có tâm trí chú ý đến là ai đã giúp mình thoát chết, cũng sẽ không chú ý tới y trên Thiên Nhật Pha. Nhưng hắn hôn mê đã mấy ngày nay, chẳng lẽ bọn họ không hỏi qua Quân, Quân cũng không nói với bọn họ sao?

“Nói cái gì? Vương gia hôn mê mấy ngày nay, quân sư mỗi ngày đều ở trong doanh trướng của mình, không đúng, chính là bất luận kẻ nào cũng không trông thấy y. Cũng từ ngày đó trở đi Tử Tề cũng không tái kiến qua y , y chỉ cho Mạc cô nương truyền lệnh ra, lệnh cho toàn doanh đều án binh bất động, bất luận kẻ nào cũng không được một mình xuất binh, toàn doanh đề phòng, hơn nữa……” Ngụy Tử Tề nói xong lại đình chỉ nói tiếp.

“Hơn nữa cái gì?” Cẩn Hiên cau mày truy vấn hỏi. Mấy ngày nay vẫn không có người nào gặp Quân, nói cách khác, y chưa từng tới thăm hắn, y tuyệt không quan tâm tới hắn sao?

“Hơn nữa còn hạ lệnh toàn quân lui về phía sau ba mươi lý.” Thấy Vương gia mặt mày nhăn càng chặt, Ngụy Tử Tề bổ sung nói nhanh:“Vương gia đừng trách quân sư, quân sư làm như vậy chắc cũng có nguyên nhân .”

“Đúng vậy! Vương gia, quân sư không phải là người tiền trảm hậu tấu , chỉ là lúc ấy Vương gia hôn mê , Vương gia trăm ngàn lần đừng trách tội quân sư.” Thấy Cẩn Hiên không nói lời nào, Triệu Chi Dương cũng vì Ngạo Quân mà nói giúp.

Rất lâu sau đó, Cẩn Hiên cũng không nói chuyện, chỉ là vẫn cau mày, hai người ở bên cạnh nhìn vậy vẫn lo lắng, Vương gia cùng quân sư thật vất vả mới có thể hòa hảo , đừng tại đây lại sinh ra khoảng cách gì a!

Kỳ thật bọn họ đều đã quá lo lắng, Cẩn Hiên không nói lời nào, chính là đang suy nghĩ Quân hội hạ mệnh lệnh này, xem ra có liên quan tới trận pháp kia, đến tột cùng đó là cái trận pháp gì, sau khi bọn họ đã thoát ly khỏi trận kia, còn phải lui về sau ba mươi lý?

“Quân sư.” Ngay khi Ngụy Tử Tề còn muốn nói giúp cho Ngạo Quân, ngoài trướng truyền đến thanh âm của một tiểu binh.

Ngạo Quân vẫn như cũ một thân bạch y ở trong tầm nhìn chăm chú của ba người mà đi vào, đến bên giường Cẩn Hiên, chỉ nhẹ nhàng hỏi một câu:“Tỉnh?”

“Ân.” Cẩn Hiên ừ một tiếng sau đó cũng không thấy có câu sau .

Vương gia không nói lời nào, Ngạo Quân cũng không nói, hai người còn lại tự nhiên cũng cấm thanh , nhất thời, trong không khí chảy xuôi hơi thở nặng nề.

Cuối cùng vẫn là Triệu Chi Dương chịu không nổi không khí áp lực như vậy, dẫn đầu mở miệng nói:“Quân sư, vừa nãy Vương gia nói cái trận pháp quỷ dị kia chỉ có ngươi mới có đủ tài năng giải thích nghi hoặc cho ta, ngày đó……”

Triệu Chi Dương muốn đem tình huống ngày đó nói ra, đã bị Cẩn Hiên ngắt lời nói:“Ngày đó quân sư cũng có đi, Tĩnh Tâm khúc kia chính là do quân sư thổi , quân ta có thể từ trong trận pháp biến hoá kỳ lạ kia an toàn rút khỏi, hoàn toàn dựa vào quân sư.”

“Cái gì? Ngày đó quân sư có đi? Quân sư không phải ở lại trong doanh sao?” Hai người đồng thời đều kinh ngạc hỏi, lại quay đầu nhìn Ngạo Quân.

“Ngày đó, sau khi các ngươi xuất phát, ta đi lên tiểu sơn phụ cận chiến trường, bởi vì ngày đó ta vẫn cảm thấy tâm thần không yên, cho nên mới đi nhìn thử, nhưng không nghĩ lại nhìn thấy Thiên Can bát quái trận.” Ngạo Quân thản nhiên nói, coi như đang nói thời tiết hôm nay.

“Thiên Can bát quái trận?” Trong trướng tất cả mọi người đều phát ra nghi vấn, sắc mặt khác nhau.

“Đó là cái gì vậy?” Triệu Chi Dương vẻ mặt nhức đầu không rõ.

“Là kỳ môn độn giáp, Thiên Can bát quái trận là chi trận bất truyền của Thánh Tiên Môn, cũng là trấn môn chi bảo.” Cẩn Hiên giải thích nói. Cái trận pháp kia chính là thuật kỳ môn độn giáp lợi hại nhất trong thiên hạ — Thiên Can bát quái trận? Quả nhiên danh bất hư truyền.

“Kỳ môn độn giáp? Ta hành tẩu giang hồ đã từng nghe qua.” Ngụy Tử Tề nói tiếp. Kỳ thật tuy hắn đã nghe qua, nhưng cũng không biết kỳ môn độn giáp là cái gì?

“Cái gì là kỳ môn độn giáp?” Triệu Chi Dương lại là vẻ mặt mê hoặc hỏi, bọn họ nói gì , hắn đều không hiểu.

“Môn là Bát Môn, tức là tám cửa. Tám cửa gồm có Hưu, Sinh, Thương, Ðỗ, Cảnh, Kinh và Khai Môn. Tám cửa này là từ tám phương vị của Bát Quái mà ra. Độn, có nghĩa là ẩn đi, trong mười Thiên Can đa phần vị trí giáp được ẩn đi. Tam kì lục nghi hỗ trợ lẫn nhau tạo thành độn giáp, hình thành thế tam trọng pháp: Tam Tài ( Thiên, Địa, Nhân) mở ra bát môn, dựa vào Bát Quái đồ, lập thành âm dương nhị độn, một thuận một nghịch lấy tam kì lục nghi làm gốc.” Ngạo Quân giải thích nói.

Thấy mọi người vẫn không hiểu, lại nói:“Từ mười Thiên Can cùng mười hai chi tổ hợp mà tạo thành sáu mươi hoa giáp tử đặc trưng chủ yếu cho toàn bộ ký hiệu tin tức thời gian, về sau Tiên thiên Bát Quái là chủ cửu cung Bát Quái nên đặc trưng chủ yếu cho toàn bộ ký hiệu tin tức không gian. Kỳ môn độn giáp chính là đem quy tắc tổ hợp này ấn định hai người cùng một chỗ, cấu thành một thể, bao gồm thiên, địa, nhân, ở bên trong. Giáp, ất, bính, đinh, mậu, mình, canh, tân, vương, quý, mười ký hiệu Thiên Can này, bỏ qua khái niệm thời gian bên ngoài, còn chứa đựng ý nghĩa khác, hiểu được điểm này, kỳ môn độn giáp có thể giải được. Thủ trưởng giáp, là nguyên soái, hắn thường xuyên ẩn nấp ở phía sau màn, cho nên gọi là độn giáp. Ất, bính, đinh là tam kì, là ba trợ thủ tối đắc lực bên người lãnh đạo. Ất là quan văn, gọi nhật kì; Bính là quan võ, gọi nguyệt kì; Đinh phụ trách phía sau bảo đảm cung ứng, gọi tinh kì. Tam kì ất, bính, đinh, cũng có thể dùng kì binh tam chi để lý giải, thắng hay không thường xuyên phải dựa vào nó. Cũng có người theo khái niệm Âm Dương ngũ hành để giải thích ất, bính, đinh là ba vì sao xưng là tam kì, giáp tức là chủ soái, là dương mộc, sợ nhất canh kim khắc sát [ Dương kim khắc dương mộc là thất sát, tối hung ]; Mà ất là âm mộc, giống như muội muội của giáp mộc vậy, ất hợp với canh tướng, nên giáp đem muội ất gả cho canh kim làm vợ, như vậy giáp mộc liền giải trừ được uy hiếp, tự nhiên ất có thể coi là đã thực hành kì binh “Mỹ nhân kế” ; Bính là dương hỏa, mộc sinh hỏa, hắn giống như con của giáp mộc, có thể khắc sát canh kim, bảo hộ chi phụ giáp mộc, cho nên tự nhiên hắn cũng là một kì; Đinh là âm hỏa, nàng cũng như nữ nhi giáp mộc, cũng có thể khắc sát canh kim, bảo hộ chi phụ giáp mộc, cho nên cũng là một kì, vì thế nàng còn có tiếng khen là “Ngọc nữ”.” [*]

Tất cả mọi người ở đây sợ chỉ có Cẩn Hiên mới nghe hiểu được, hai người bọn họ từ đầu tới đuôi chỉ lăng lăng nhìn Ngạo Quân.

“Xem ra quân sư đối với kỳ môn độn giáp rất có nghiên cứu, điều này bổn vương chưa bao giờ nghe qua, nghe quân sư vừa nói như vậy, thế này mới có điểm lý giải với kỳ môn độn giáp, xem ra quân sư thật đúng là đương kim kỳ nhân a!” Cẩn Hiên tự đáy lòng tán thưởng nói, y thật đúng là không gì làm không được a! Y đã chuẩn bị cho hắn bao nhiêu kinh hỉ a? Y còn có gì mà hắn không biết ?

“Ha ha…… Đúng vậy! Quân sư thật sự là kỳ nhân, chính là…… Ngươi nói gì Tử Tề đều không hiểu.” Ngụy Tử Tề ngượng ngùng đỏ mặt nói, ngừng một chút lại hỏi:“Chỉ là kỳ môn độn giáp không phải giang hồ kỳ nhân mới có thể dùng sao? Như thế nào lại xuất hiện ở trên chiến trường? Hơn nữa nếu là chi trận bất truyền của Thánh Tiên Môn, Gia Luật Ưng như thế nào biết được?” Ngụy Tử Tề lập tức toát ra một đống nghi vấn. Nói đến Thánh Tiên Môn, tự nhiên hắn lại nghĩ đến Hoàng Anh, kỳ môn độn giáp cũng là từ trong miệng của Hoàng Anh nên hắn mới biết được.

Cẩn Hiên cũng có nghi hoặc này, thời điểm Ngạo Quân nói ra Thiên Can bát quái trận, hắn liền cảm thấy kỳ quái, Thánh Tiên Môn tuy nói là môn phái giang hồ, cùng triều đình không phân lui tới, nhưng chưởng môn tiền nhiệm là kỳ nhân đương thời, mà nhiều người trong môn đều là kỳ tài, là chi sĩ chính nghĩa, như thế nào hội để cho Thiên Can bát quái trận rơi vào trong tay kẻ bán nước? Đó lại là chi trận bất truyền?

“Không phải Gia Luật Ưng, bày ra Thiên Can bát quái trận là Thánh Xích.” Ngạo Quân giải thích nghi hoặc nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.