Editor: Quỳnh Nguyễn
Mậu Hinh dẫn Tiểu Nam đi cùng Vương Thiết Thanh đến câu lạc bộ Hoàng Đình. Bởi vì phát sinh vụ án này, câu lạc bộ Hoàng Đình còn đang trong thời gian đóng cửa, quản lí nhìn thấy bọn họ tới, tươi cười hỏi Vương Thiết Thanh có cần hỗ trợ gì không. Gương mặt Vương Thiết Thanh lạnh lùng: “Chúng tôi muốn xem hiện trường phát hiện vụ án.“. Quản lí đương nhiên phải đồng ý, dẫn bọn họ lên tầng 10, tầng 10 là khu VIP dành cho khách hưởng thụ, Minh Văn Thức có một cái phòng thuê cố định ở tầng này. Đến tầng 10, vốn dĩ Mậu Hinh và Vương Thiết Thanh muốn trực tiếp đến gian phòng phát sinh án, ai ngờ Mậu Hinh mơ hồ nghe được tiếng tranh chấp, mà giọng nói kia còn hơi quen tai.
“Chúng ta sang bên kia xem một lát.“. Mậu Hinh chỉ chỉ.
Quản lí biến sắc: “Mậu kiểm, gian phát sinh án ở bên kia.“.
“Tôi nói, qua bên kia xem.“. Mậu Hinh cực kỳ kiên trì.
Quản lí không dám không theo, bởi vì gương mặt Vương Thiết Thanh bên cạnh rất lạnh lùng, không giận mà uy, nhìn dọa người. Chỉ đành nói thầm trong lòng, hiệu quả cách âm phòng ở đây vô cùng tốt, làm sao Mậu kiểm nghe được tiếng nói vậy. Đến chỗ cánh cửa kia, Mậu Hinh bảo quản lí mở cửa. Quản lí nào dám mở cửa, đành phải gõ cửa vài tiếng. Kết quả cửa vừa mở ra, một người phụ nữ trung niên mở cửa, bà là quản lí ngoại giao của Hoàng Đình, khoảng bốn mươi tuổi, vẻ mặt tươi đẹp, tên Ngô Diễm.
“Tôi không phải đã nói đừng tới quấy rầy sao? Không biết Minh thiếu ở chỗ này sao?“. Ngô Diễm mắng to một tiếng, nhìn thấy Mậu Hinh và Vương Thiết Thanh đứng bên cạnh quản lí thì lập tức im miệng, “Vương... Vương đội trưởng.“.
“Ngô quản lí hình như rất bận rộn!“. Vương Thiết Thanh ngoài cười nhưng trong không cười.
“Vị này chính là...“.
“ Mậu kiểm sát trưởng Mậu Hinh, phụ trách vụ án Minh Nhị gia.“. Vương Thiết Thanh nói.
Mậu Hinh không dấu vết đánh giá Ngô Diễm, đương nhiên cô cũng nhìn thấy Minh nhị thiếu Minh Nhất Kỳ. “Hinh Hinh, chúng ta lại gặp nhau.“.
Ban đầu Minh Nhất Kỳ nhìn thấy Mậu Hinh còn kinh ngạc, sau đó lập tức cười lên, “Thật sự không biết phải hình dung duyên phận giữa chúng ta như thế nào.“.
“Hoàng Đình đã ngừng kinh doanh, Minh thiếu vẫn còn có thể tiến vào, Minh nhị thiếu có quan hệ rất thân thiết với Hoàng Đình.“. Mậu Hinh nói.
“Có chút cổ phần thôi.“. Minh Nhất Kỳ cười.
“Đúng rồi, lúc phát sinh án Ngô quản lí cũng ở đây, Hinh Hinh, em muốn rõ ràng chân tướng, có thể hỏi bà.“.
“Cảnh sát phá án không cần người bên cạnh đến nói nhiều, phải làm như thế nào cảnh sát sẽ làm.“. Vương Thiết Thanh ghét nhất loại công tử này, nói chuyện có vài phần chống đối. Minh Nhất Kỳ người này luôn luôn thân sĩ, nói chuyện với người khác vô cùng khách sáo, lời nói của Vương Thiết Thanh cực kỳ chống đối, anh khẽ nhíu mày một cái nhìn Vương Thiết Thanh.
“Chúng ta đến gian phòng phát sinh án thôi!“. Mậu Hinh nói xong, xoay người.
“Cần anh đi cùng không? Hinh Hinh.“. Minh Nhất Kỳ đi theo hỏi. “Không cần, nhưng mà phiền Ngô quản lí cùng đi.“. Mậu Hinh nói.
Ngô Diễm nhìn Minh Nhất Kỳ, lập tức đuổi theo. Phòng phát sinh án vẫn giống như khi cảnh sát phát hiện, từ khi ấy cảnh sát đã niêm phong phòng này, bất kỳ kẻ nào cũng không được tiến vào. Mậu Hinh đi vào, đánh giá bốn phía, sau đó nói với Ngô Diễm: “Ngô quản lí, gian này là phòng riêng Minh nhị gia Minh Văn Thức phải không?“.
“Đúng.“. Ngô Diễm cũng là người từng trải việc đời, bà cũng ung dung đối đãi với Mậu Hinh. “Minh nhị thiếu là cổ đông Hoàng Đình, phí thuê phòng của Minh Văn Thức nhất định có ưu đãi phải không?“. Mậu Hinh hỏi. “Gian phòng thuê này là nhị thiếu dành cho Minh Nhị gia, tạm thời không thu phí phòng.“. Ngô Diễm trả lời đúng sự thật, dù sao bà không nói cũng sẽ tra được. Từ đầu đến cuối Mậu Hinh chỉ dừng lại trong phòng bao 10 phút, ngay cả Vương Thiết Thanh cũng mờ mịt, không biết cô rốt cuộc là tới để làm gì! Chờ Mậu Hinh xuống, Minh Nhất Kỳ chờ cô ở phía dưới: “Hinh Hinh, cùng đi ăn cơm không?“.
“Tôi còn có công việc, không tiện.“. Mậu Hinh không chút nghĩ ngợi cự tuyệt, cô đi về phía trước vài bước rồi quay đầu lại, “Nhị thiếu, phiền anh hai giờ chiều hôm nay đến Luật Chính Tư gặp tôi.“. Nói xong, cô đi cùng Vương Thiết Thanh.