- Ừm, đồng chí Quốc Đào nói rất có lý. Công việc của chúng ta rất nghiêm túc, hơn nữa, yêu cầu vô cùng nghiêm ngặt. Chỉ hơi bất cẩn một chút, về phương diện nhỏ sẽ là mất đi cao thủ của chúng ta, mất đi sinh mạng.
Phương diện lớn hơn, chính là gây nên tai họa ngầm cho an ninh quốc gia. Tôi hy vọng đồng chí Diệp Phàm có thể nhìn thẳng vào tầm quan trọng của vấn đề này.
Báo cáo rõ ràng tình huống có liên quan đến Ngũ Độc giáo cho tổ chức biết. Để các đồng chí tổ Tình báo xây dựng kho tư liệu lưu trữ.
Để sau này có xảy ra những chuyện tương tự sẽ tiện cho các thành viên của tổ Hành động điều tra. Ông thấy tôi nói có đúng không lão Thôi?
Tây Môn Đông Hồng người này thật đúng là độc ác, bởi vì đồng chí Thôi Kim Đồng là Tổ phó phụ trách bộ phận Tình báo.
Mà lần trước bởi vì tổ Tình báo không biết gì về Tam Độc giáo cho nên bị nhiều thành viên Đảng ủy chê trách.
Mà Tây Môn Đông Hồng làm như vậy chẳng phải là muốn kéo Thôi Kim Đồng cùng phê phán Diệp Phàm hay sao. Chỉ cần có thể chèn ép được vẻ kiêu ngạo của Diệp Phàm xuống thì lúc thảo luận đề tài thứ hai sau đây, liên quan đến chuyện tiến cử người, Diệp Phàm sẽ thua ngay.
Hơn nữa, nếu có thể khơi ra một số đồng chí trong Đảng ủy bất mãn với Diệp Phàm trước khi chuyện này bắt đầu, vậy chẳng phải ở vấn đề thứ hai đã loại bỏ thành công một đối thủ đáng gờm rồi hay sao?
Kỳ thực, Tây Môn Đông Hồng đã không hài lòng đối với Diệp Phàm tuổi trẻ mà đã được sủng ái. Lần trước Tây Môn Đông Hồng đến Tống gia làm việc lại bị Tống Thanh làm mất hết mặt mũi, cuối cùng vẫn là Diệp Phàm ra tay mới giải quyết được chuyện này.
Mà đồng chí Cung Khai Hà vẫn luôn sủng ái Diệp Phàm, nghiễm nhiên có vẻ muốn đào tạo Diệp Phàm thành Tổng tổ trưởng Tổ đặc nhiệm A nhiệm kỳ tiếp theo. Tây Môn Đông Hồng năm nay tuổi tác cũng không lớn, hơn bốn mươi tuổi. Dã tâm của ông ta rất lớn.
Tự nhiên cho rằng, sau vài năm đồng chí Cung Khai Hà này về hưu, cái ghế Tổng tổ trưởng Tổ đặc nhiệm A này hẳn là sẽ chuyển đến mình.
Tuy nói Diệp Phàm vẫn nhấn mạnh không muốn chuyên môn công tác tại Tổ đặc nhiệm A. Nhưng, lời này Tây Môn Đông Hồng căn bản không tin.
Bởi vì, quyền lực Tổ đặc nhiệm A trao cho cá nhân quá lớn. Người ta nói quyền lực của công an rất lớn, nhưng so sánh với Tổ đặc nhiệm A chẳng qua chỉ là hạt cát.
Hiểu rõ quyền lực của Tổ đặc nhiệm A Tây Môn Đông Hồng đương nhiên không muốn đánh mất thứ này. Hơn nữa, cơ hội gặp chín người lãnh đạo lớn quốc gia của Tổng thủ lĩnh Tổ đặc nhiệm A sẽ càng nhiều.
Cho nên, trong tiềm thức Tây Môn Đông Hồng đã coi Diệp Phàm là một trong những đối thủ tiềm tại đáng gờm.
- Tin rằng đồng chí Diệp Phàm có giác ngộ này. Khả năng giác ngộ của tất cả các đồng chí Tổ đặc nhiệm A chúng ta đều rất cao.
Lúc này, lão già Lan Viễn Kim lại bỏ thêm một mồi lửa.
Nhất thời, tất cả các ủy viên đều nhìn về phía Diệp Phàm.
Tây Môn Đông Hồng và Dương Quốc Đào khóe miệng đều khẽ nhếch lên mỉm cười, bọn họ đang liên thủ chọc giận Diệp Phàm.
Một khi Diệp Phàm bị chọc giận, nổi trận lôi đình nhất định sẽ bị mọi người phê bình, vậy hôm nay hai người bọn họ đều loại bỏ được một đối thủ.
- Ha ha, tôi tin rằng đồng chí Diệp Phàm sẽ đưa tư liệu trực tiếp cho chúng ta. Từ biểu hiện của đồng chí Diệp Phàm là có thể nhìn ra được mà.
Nếu như anh ấy không yêu Tổ đặc nhiệm A của chúng ta, căn bản cũng không liều mạng xông vào Tam Độc giáo. Không giống một số đồng chí chỉ biết mạnh mồm nói suông, đến khi tay không vào trận thì không nói được lời nào.
Thái độ của Thôi Kim Đồng rất quỷ dị, chỉ nhắc nhở Diệp Phàm một chút chứ không trực tiếp đồng ý với Tây Môn Đông Hồng.
Hơn nữa, ngược lại còn ám chỉ một số đồng chí chỉ biết khua môi múa mép.
Dương Quốc Đào và Lan Viễn Kim hai người môi khẽ động, hai người cũng có chút bất mãn với lời Thôi Kim Đồng nói. Tuy nhiên, hai người cũng không hé răng.
Tất nhiên có chút lo lắng càng nói sẽ càng bị vây công. Lần trước công kích vấn đề phụ trách tình báo của Thôi Kim Đồng hai người đã không gặt hái được gì hay ho, lần này tất nhiên sẽ không phạm phải sai lầm tương tự.
Đôi mắt chim ưng của Diệp Phàm đương nhiên đều quan sát thấy hết tất cả.
- Ha ha ha, tôi vừa rồi đã báo cáo tình huống cụ thể của Ngũ Độc giáo với các vị lãnh đạo. Phải biết rằng, tuy nói lần này tôi là chỉ huy cứu người ở Tam Độc giáo.
Nhưng chúng tôi cũng không nhìn thấy bất cứ người nào của Ngũ Độc giáo. Bởi vậy, cũng chỉ có thể nói giống đồng chí Thanh Ngọc, từ Tam Độc giáo có thể phỏng đoán của Ngũ Độc giáo nhất định còn hùng mạnh hơn.
So với Tam Độc giáo chỉ có hơn không có kém.
Diệp Phàm tất nhiên sẽ không mắc mưu. Tên này khôi phục bình tĩnh, không ngờ thản nhiên cười nói.
Tây Môn Đông Hồng và Dương Quốc Đào hai người tất nhiên trong lòng có chút buồn bực.
Tuy nhiên, Tây Môn Đông Hồng lại hỏi:
- Đồng chí Diệp Phàm, tình báo của chúng ta không thể suy đoán. Nói lời thật, đưa ra sự thực, công tác tình báo của chúng ta liên quan đến sinh mạng của mỗi một vị thành viên và sự an toàn của an ninh quốc gia, không thể đại khái qua loa.
Tiền bối Chiêm Thiên Hữu của triều Thanh đều có thể yêu cầu nhân viên làm việc nghiêm túc. Những người hiện đại chúng ta chẳng lẽ còn không bằng một vị tiền bối trước giải phóng?
Huống chi, tính nghiêm túc của công tác Tổ đặc nhiệm A yêu cầu chúng ta không thể qua loa đại khái được. Về phương diện tình báo, bất luận phỏng đoán hoặc ước lượng gì đều không thể dùng.
Cho nên, tôi muốn hỏi đồng chí Diệp Phàm, anh dựa vào cái gì mà khẳng định thực lực của Ngũ Độc giáo mạnh hơn Tam Độc giáo rất nhiều?
Đưa ra bằng chứng của anh, bằng không, Tây Môn Đông Hồng Tổ phó phụ trách công tác hàng ngày của Tổ đặc nhiệm A tôi có quyền yêu cầu đồng chí Diệp Phàm nói rõ ràng những điều này ra.
Nếu đồng chí Diệp Phàm anh nói đây là ước lượng hoặc phỏng đoán, tôi sẽ phê bình những lời nói qua loa đại khái của anh, điều này là không thể được.
Tây Môn Đông Hồng chèn ép từng bước, Diệp Phàm phát hiện, ngay cả Cung Khai Hà cũng nhíu mày.
- Ừ, thái độ làm việc của đồng chí Tây Môn chính là tấm gương sáng để tôi học tập. So sánh hai bên, cách làm của một số đồng chí thực sự là thiếu thỏa đáng.
Hy vọng một số đồng chí có thể nhận thức được sai lầm của mình, kịp thời sửa chữa thái độ đi đúng quỹ đạo. Bằng không, nếu như cần đến những đồng chí khác trong tổ giúp anh điều chỉnh thái độ thì không hay lắm.
Ảnh hưởng không tốt đúng không nào?
Đồng chí Dương Quốc Đào lại nói tiếp. Ông này vẻ mặt rất nghiêm túc, đúng là rất có tác phong của người tham gia vào công tác chính trị tư tưởng.
Lời này vừa nói ra, có ai còn không hiểu “đồng chí nào đó” là ai.
- Đồng chí Tây Môn, đồng chí Quốc Đào, không phải tôi vừa mới nhấn mạnh rồi sao, tôi không những chưa đi đến Ngũ Độc giáo, nói đến hiện giờ, tôi còn chưa tiếp xúc với bất kỳ một môn đồ nào của Ngũ Độc giáo. Chỉ là đi Tam Độc giáo một chuyến.
Không phỏng đoán mà anh bảo tôi phải cung cấp tư liệu trực tiếp chuẩn xác, anh đang làm khó người khác rồi.
Thực ra tôi lại muốn hỏi lãnh đạo Tây Môn, nếu như anh phụ trách sự vụ hàng ngày của Tổ đặc nhiệm A, tôi đây xin hỏi, anh nắm giữ bao nhiêu tư liệu về Ngũ Độc giáo?
Là Tổ phó thường trực của Tổ đặc nhiệm A, tin chắc rằng anh đã đi qua Ngũ Độc giáo và ít ra cũng đã tiếp xúc với giáo đồ của Ngũ Độc giáo rồi đúng không?
Tôi muốn lắng nghe một chút. Hơn nữa, nếu như Diệp Phàm tôi không cung cấp, có phải là không làm tròn bổn phận không, các anh chẳng phải sẽ mượn danh nghĩa tổ chức mà công khai xử tội Diệp Phàm tôi sao?
Một số đồng chí còn tuyên bố phải sửa chữa thái độ của tôi, Diệp Phàm tôi tự thấy thái độ mình là bình thường, không cần phải sửa chữa gì cả.
Thực ra một số đồng chí cần tỉnh táo nhận ra tư tưởng thái độ của mình có vấn đề. Rót những suy nghĩ lấy tổ tiên làm chủ, những suy nghĩ này không được. Ví dụ như Ngũ Độc giáo.
Đó là một giáo phái chơi độc từ lâu đời, trong đó giống Cung Thu giáo chủ đương nhiệm của bọn chúng lại là cao thủ thập nhị đẳng Đại viên mãn.
Thử hỏi trong chúng ta những người ngồi đây vị nào có thể chống lại chúng, đừng nói những vấn đề khác, chỉ riêng việc tìm kiếm tư liệu về bọn chúng thôi đã tương đối khó khăn rồi.
Một khi bị bọn chúng phát hiện, đội viên nào được chúng ta phái đi có thể trở về được hay không. Đối với vấn đề này, tôi rất thông cảm với sự gian nan của các đồng chí tổ Tình báo.
Chuyện hiện tại chúng ta cần làm là giúp đỡ bọn họ lấy được tư liệu về Ngũ Độc giáo. Mà không phải là chỉ trích này nọ, chỉ khua môi múa mép thì có tác dụng gì?
Muốn làm thì phải cứng rắn, nếu không, nếu như các anh cứ nhất định muốn Diệp Phàm tôi cung cấp tư liệu về Ngũ Độc giáo, vậy cũng được.
Vậy thì mời đồng chí vừa rồi ý chỉ hành vi của Diệp Phàm tôi không thỏa đáng đi cùng tôi đến Ngũ Độc giáo một chuyến. Chúng ta cùng nhau do thám, tuy nhiên, nói thẳng nói thật là…
Đến lúc đó tùy vào bản lĩnh của mỗi người, nếu như không thể trở về đừng trách Diệp Phàm tôi.
Ngôn từ của Diệp Phàm bắt đầu sắc bén.
- Công tác mọi người phụ trách khác nhau, bằng không, tại sao Tổ đặc nhiệm A chúng ta phải chia làm tám phòng. Có người làm công tác tư tưởng, có người sắp xếp nhân sự.
Còn có những chuyên gia làm nghiên cứu ở tổ Khoa học Năng lượng không phải sao? Chẳng lẽ đồng chí Diệp Phàm anh cũng bảo những chuyên gia già trói gà không chặt cũng tay không ra trận đi tìm kiếm tư liệu hoặc tấn công?
Đó là vấn đề về phân công phụ trách, tấn công có tổ Công kích. Nghiên cứu có các chuyên gia nghiên cứu không phải sao?
Lan Viễn Kim mặt cso chút khó coi nói.
- Ha ha, vậy ý của đồng chí Viễn Kim là, ví dụ như Thôi Kim Đồng tôi phụ trách phương diện tình báo thì những công tác thu thập tình báo này phải do thành viên tổ Tình báo chúng tôi đi làm phải không?
Mà đồng chí Lan Viễn Kim anh có thể đứng ngoài cuộc. Kỳ thực, trong lòng những người ngồi đây đều hiểu rõ.
Nhị bộ tam bộ của Bộ tổng tham mưu cũng là cơ quan tình báo thuộc quân đội, đều là vì nước Cộng hòa, sao có thể tách riêng công việc tình báo ra.
Chẳng lẽ bên quân đội các anh trong tình huống ngẫu nhiên nào đó nắm giữ tình báo về một phương diện nào đó của Ngũ Độc giáo các anh có thể giấu đi không cung cấp cho chúng tôi hay sao?
Đây là tư tưởng gì thế? Tư tưởng địa phương chủ nghĩa điển hình. Rất hẹp hòi, loại tư tưởng nhận thức này sẽ gây ra vấn đề rất lớn đấy.
Điểm chung giữa chúng ta đều là vì an ninh quốc gia, phải hỗ trợ lẫn nhau. Hơn nữa, nói về quyền lực nước Cộng hòa đã cho Tổ đặc nhiệm A, bất cứ Bộ nào của quốc gia đều có nghĩa vụ và trách nhiệm cung cấp tình báo cho Tổ đặc nhiệm A.
Bao gồm cả quân đội, bởi vì, Tổ đặc nhiệm A chúng ta mới là một Bộ lực lượng mạnh nhất, thần bí nhất, đầu tư nhiều tiền bạc nhất.
Cho nên, về phương diện tình báo tôi hy vọng các đồng chí đều có thể giúp đỡ tổ Tình báo, mà không nói đến gì mà phân công phụ trách, chỉ quan tâm đến lãnh vực của mình.
Đương nhiên, tôi cũng không nói công việc chủ yếu yêu cầu các anh làm, chỉ giúp đỡ hoặc có cơ hội giúp đỡ thì giúp đỡ một tay phải không nào?
Mà không phải gặp chuyện liền lần lữa trốn tránh trách nhiệm.
Thôi Kim Đồng mặt nghiêm túc, đương nhiên là nhắm vào Lan Viễn Kim. Mà đương nhiên, Thôi Kim Đồng cũng nhắm vào Diệp Phàm một chút.
- Được rồi, về tư liệu Ngũ Độc giáo tổ Tình báo tăng cường thu thập. Còn những đồng chí khác cũng không thể không đếm xỉa đến, có nghĩa vụ giúp đỡ thu thập.
Tổ đặc nhiệm A chúng ta là một chỉnh thể, tuy nói chia làm các phòng ban nhỏ, nhưng mục tiêu đều giống nhau. Xây dựng Tổ đặc nhiệm A cho tốt, an ninh quốc gia cũng có thể có được sự bảo đảm vững chắc.
Cung Khai Hà rốt cuộc đã lên tiếng, ông ta gõ nhẹ bàn một cái, vẻ mặt nghiêm túc liếc một vòng, nói:
- Chúng ta tiến vào thảo luận đề tài tiếp theo, lần này liên quan đến việc đề bạt vài chức vụ.
Một Thiếu tướng, hai Đại tá. Mà những đồng chí phù hợp điều kiện trong tổ chúng ta đã được đồng chí Tây Môn chủ trì chọn ra…
Về vấn đề đề cử, các đồng chí thảo luận cởi mở một chút. Việc này, tối nay sẽ quyết định luôn. Cũng có lợi cho việc triển khai công tác năm nay, bằng không, cả ngày bận rộn những việc này, cứ kéo dài mãi cũng không hay.
Quyết định sớm bao nhiêu có thể khiến các đồng chí an tâm làm việc bấy nhiêu, những đồng chí chưa được lên chức sau này cố gắng hơn là được. Những đồng chí lên chức phải không ngừng cố gắng hoàn thành tốt công việc.
Nhưng có một điều tôi muốn nhấn mạnh một chút, kinh nghiệm và lý lịch phải suy xét, nhưng, năng lực các phương diện khác cũng không thể không để mắt đến.
Tôi không hy vọng đề bạt lên rồi mà chỉ có kinh nghiệm lý lịch mà không có năng lực. Đương nhiên, tôi tin tưởng các đồng chí của chúng ta đều là những đồng chí có năng lực.
Nhưng năng lực cũng chia lớn nhỏ. Kinh nghiệm lý lịch cũng có sâu có cạn đúng không nào? Hai phương diện này không thể thiếu một, phải suy xét cả hai để chọn lựa.