Quan Thuật

Chương 1966: Chương 1966: Chủ tịch Đường phải hỏi đến cùng




Cung Khai Lâm là em trai ruột của Cung Khai Hà, đương nhiệm Phó chủ tịch thường trực tỉnh Giang Đô, tỉnh Giang Đô so với tỉnh Nam Phúc đương nhiên là thua kém một trời một vực, cho nên, mặc dù là cùng cấp đi nữa thì nếu được thuyên chuyển đến tỉnh Nam Phúc làm Phó chủ tịch thường trực tỉnh cũng đã là kiếm lớn rồi.

Huống chi Chủ tịch Đường nhắc đến vị trí này là cái ghế quyền lực xếp thứ ba ở tỉnh Nam Phúc, lần này Chủ tịch Đường nói như thế, tự nhiên là có ý an ủi Cung Khai Hà.

Hơn nữa, từ lời nói của Chủ tịch Đường có thể hiểu được, đồng chí Tề Chấn Đào tất sẽ có điều chỉnh.

Đương nhiên, Đồng chí Cung Khai Hà tự nhiên là người ủng hộ hết mình trong vòng quan hệ của Chủ tịch Đường, bằng không, Đường Hạo Đông cũng không có khả năng sai y đảm nhiệm vị trí tổng thủ trưởng tổ A ngay sau lưng ông ta, nhất triều thiên tử nhất triều thần thôi mà.

- Vậy xin cảm ơn Chủ tịch đã quan tâm, tuy nhiên, thưa Chủ tịch, em trai tôi vẫn muốn ở lại Giang Đô.

Cung Khai Hà nói rồi liếc nhìn Chủ tịch Đường một cái.

- Ủa?

Chủ tịch Đường chợt cảm thấy có chút kỳ quái, việc này, không ngờ lại bị Cung Khai Hà cự tuyệt, loại tình huống này bình thường là không có khả năng phát sinh.

Tuy nhiên, Cung Khai Hà vừa thấy căng thẳng thì vội nói tiếp:

- Đồng chí Đoàn Hải Thiên thuộc ban thư ký quận ủy Thủy Châu của tỉnh thành tỉnh Nam Phúc là một đồng chí tốt, đồng chí này đã đảm nhiệm chức vụ ở quận ủy Thủy Châu được vài năm nay, tình hình phát triển của kinh tế Thủy Châu theo đó đã trở nên rất khả quan, rút ngắn khoảng cách phát triển với đặc khu thành phố Thương Hải lại không ít, đặc biệt quận Hồng Liên đã trở thành kiểu mẫu phát triển của cả nước...

- Đoàn Hải Thiên?

Đường Hạo Đông miệng nhắc lại một câu như đang tìm tòi suy nghĩ cái gì, thật lâu sau, mới hỏi lại:

- Quận Hồng Liên trở thành kiểu mẫu, thực sự đã phát huy tác dụng của một “tấm gương”.

Tuy nhiên, quận Hồng Liên tôi nghe nói không phải là Diệp Phàm lúc ấy đảm nhiệm Bí thư Quận ủy sao? Hết thảy mọi việc này hình như đều là Diệp Phàm làm ra cả.

Năm đó Chủ tịch Trấn cũng là thấy được điểm này, cảm thấy đồng chí Diệp Phàm hoàn toàn có năng lực đảm nhiệm ghế Chủ tịch một đô thị cấp 3.

Cho nên, mới điều Diệp Phàm đến thành phố Hải Đông đảm nhiệm Quyền Chủ tịch thành phố, bằng không, quốc gia đại sự, không có khả năng là trò đùa, xét kỹ thì một thành phố cấp 3, quan hệ đến mấy triệu đồng bào chúng ta, đều phải thận trọng cả.

- Ha ha, lúc ấy công tác cụ thể là do đồng chí Diệp Phàm làm còn Đoàn Hải Thiên là uỷ quyền toàn diện, anh ta rất chú ý đến công tác ở đây, thậm chí còn tỏ ra ủng hộ và tin tưởng hết mực, không có sự hỗ trợ của Đoàn Hải Thiên, Diệp Phàm cũng không có khả năng thuận lợi phát triển quận Hồng Liên lên tầm vóc đó.

Cung Khai Hà cười nói.

- Ừm, đồng chí Đoàn Hải Thiên cũng được đấy.

Chủ tịch Đường gật gật đầu, lại hỏi:

- Anh Cung, anh là lãnh đạo tối cao của tổ A, quy củ trong đó hẳn anh là nhất rõ nhất.

- Tôi biết, tổ A tuyệt đối sẽ không can thiệp đến chuyện chính trị trừ phi là có liên quan đến an nịnh quốc gia.

Cung Khai Hà trên mặt hiện lên một tia chua xót.

- Có phải là có người làm khó anh, bằng không, anh sẽ không trực tiếp ra mặt đề cử đồng chí kia, chắc anh hiểu được quy củ này, không có quy củ thì sẽ không ra gì nữa, việc này, phỏng chừng vẫn là có quan hệ đến thành viên trong tổ A phải không? Anh cứ việc nói ra, tôi sẽ phê bình người đó cẩn thận.

Đường Hạo Đông đột nhiên nghiêm nét mặt, hừ một tiếng.

- Không thể nào, các đồng chí trong tổ A tất cả đều hiểu được quy củ này, đều một mực tuân theo.

Hơn nữa, tôi dù gì cũng là tổng tổ trưởng tổ A do hội nghị thường vụ bộ Chính trị bổ nhiệm, các đồng chí dưới quyền sao dám làm khó tôi chứ, ha ha.

Cung Khai Hà cười gượng gạo, liếc nhìn Chủ tịch Đường một cái rồi lại tiếp:

- Năm đó, khi Diệp Phàm đảm nhiệm cục trưởng ở cục Xây dựng Đức Bình, Đồng chí Đoàn Hải Thiên đã muốn đón hắn đến quận Hồng Liên.

Sau lại vì rất nhiều nguyên nhân, cuối cùng bị một đồng chí khác chiếm mất vị trí nên Diệp Phàm mới thành ra “đứa con lưu lạc”.

Có điều, vị đồng chí kia cũng không ra gì, quận Hồng Liên giao cho hắn đã đi xuống hẳn làm Đoàn Hải Thiên vì thế mà bực dọc bao phen.

Sau này lại có cơ hội, Diệp Phàm rốt cục cũng về tới quận Hồng Liên, cho nên, Đoàn Hải Thiên với Diệp Phàm còn có ơn tri ngộ nữa, Đồng chí Đoàn Hải Thiên đích thực là người không tồi chút nào.

Cung Khai Hà rất biết 'vòng vo', Diệp Phàm bồi dưỡng cho tổ A ba cao thủ tứ đẳng cũng là vì đổi lấy chuyện đồng chí Cung Khai Hà đáp ứng 'ra tay' đề cử vị trí công tác cho Đoàn Hải Thiên, vừa vặn gặp lúc Đường Hạo Đông cấp cho Cung Khai Hà một phần thưởng—— đề bạt Cung Khai Lâm.

Mà Cung Khai Hà cũng là nhịn đau cự tuyệt đề bạt dành cho em trai, vì chấn hưng tổ A, vì cái ghế của hắn có thể thêm phần vững chắc, vì có thể đem xóa bỏ chữ “quyền” để lên làm tổ trưởng chính thức, Cung Khai Hà không thể không hy sinh ông em ruột.

Cho nên y mới cắn răng tiến cử Đồng chí Đoàn Hải Thiên, không thể ngờ được là Chủ tịch Đường lại muốn hỏi rõ ngọn ngành, Cung Khai Hà không có cách nào khác, đành phải đưa quận Hồng Liên của Thủy Châu ra.

Đương nhiên, Cung Khai Hà rất lợi hại, chỉ mập mờ nhắc tới quận Hồng Liên là do Đoàn Hải Thiên làm nên để khéo léo lôi Diệp Phàm ra.

Chủ tịch Đường vừa nghe, không thể không hiểu ra, mới cười nói:

- Tôi đã bảo rồi mà, là ai dám làm khó dễ cho anh, hóa ra là cậu chàng này phải không? Phỏng chừng, toàn bộ tổ A, chỉ có tiểu tử này là dám cả gan làm vậy, phải chấn chỉnh một chút mới được.

- Quả thật không có, đồng chí Diệp Phàm vẫn rất biết phối hợp, trong lần công tác này của tôi ở tổ A lãnh đạo bộ máy toàn bộ đều được phân phối nhiệm vụ riêng tự đi thực hiện, lần này thu nạp được hai cao thủ tứ đẳng vào tổ A cũng coi như đồng chí Diệp Phàm đã hoàn thành nhiệm vụ, còn chiêu mộ được tận ba vị đồng chí.

Cung Khai Hà nói.

- Ha ha, không có là tốt rồi!

Chủ tịch Đường ừ một tiếng, trong lòng đã rõ hơn ai hết nhưng ông cũng không tiện hỏi thêm vấn đề này nữa.

- Diệp Phàm chẳng phải đã xách về phần đầu và ngực của cái xác khô, nghe nói trên ngực cái xác có treo rất nhiều thứ đá quái dị, nếu đúng như trong truyền thuyết đã nói thì ,cái xác khô kia là sinh vật thượng đẳng ngoài hành tinh, vậy các anh hiện nên nắm chặt manh mối này.

Đường Hạo Đông cũng cảm thấy khá hứng thú với chuyện này.

- Việc này, tuy đến nay chúng ta đã dùng đến các phương pháp quan trắc kiểm nghiệm, nhưng cũng không dám khẳng định cái thây khô kia là sinh vật thượng đẳng ngoài hành tinh, hơn nữa, chúng ta vẫn hoài nghi, thây khô này chính là người trái đất, từ phương diện DNA và nhiễm sắc thể đều đã kiểm nghiệm qua, kết quả là rất giống người trái đất chúng ta, tuy nhiên, thứ đá hoa màu lục này quả có chút cổ quái.

Cung Khai Hà đáp.

- Cổ quái? Chẳng lẽ không phải thứ có trên trái đất?

Đường Hạo Đông lập tức nghĩ tới phương diện này.

- Đúng vậy, dựa vào tính phóng xạ của tảng đá, các chuyên gia tổ Khoa học Năng lượng trải qua nghiên cứu kiểm nghiệm trước mắt, trên hành tinh chúng ta hiện không có loại vật chất đất đá nào giống thứ đá này, hơn nữa, sau khi nhóm chuyên gia Khoa học Năng lượng của tổ A dùng phương pháp đặc thù nghiệm chứng, thì phát hiện nhiệt độ nóng chảy của thứ đá này rất cao.

Cung Khai Hà cho biết thêm.

- Nhiệt độ nóng chảy rất cao, loại đá cổ quái nếu có thể làm nóng chảy ra rồi đem đúc lại, có lẽ có thể chế tạo ra thứ hữu dụng cho chúng ta.

Đường Hạo Đông khi nói những lời này thì thân mình hơi nghiêng về phía trước, khi gặp chuyện đại sự có liên quan đến an ninh chiến lược quốc gia, Chủ tịch Đường thường rất đặc biệt chú ý.

- Vâng, chuyên gia tổ Khoa học Năng lượng cũng cho là như vậy, tuy nhiên, không thể chỉ xét đến nhiệt độ nóng chảy , cả trạng thái áp lực của vật chất xung quanh cũng có quan hệ, tỷ như bên trong lõi trái đất, tuy nhiệt độ rất cao nhưng vẫn có thứ vật chất không bị nóng chảy.

Cho dù xét dưới điều kiện áp suất giống nhau, thì vật chất trong thiên nhiên mà nhân loại nhận thức được cũng chỉ là trên trái đất mà thôi, vật chất trong vũ trụ còn rất rất nhiều, tỷ như mặt trăng cũng có loại vật chất mà trái đất không có, đó là còn chưa nó đến vật chất tối, thứ mà nhân loại vẫn hoàn toàn không biết gì cả.

Trong số những vật chất này, nhiệt độ nóng chảy cao nhất đã biết hẳn là là hợp kimhợp kim Hafnium (4hfc5), nhiệt độ nóng chảy cao tới 4215 ℃, ngoài ra đơn chất có nhiệt độ nóng chảy cao nhất là than, nhiệt độ nóng chảy trên 3500 ℃.

Nhưng nhiêu đó đều là vật chất có chịu sự can thiệp của nhân loại, vật chất thiên nhiên tinh khiết trên trái đất có nhiệt độ nóng chảy tất nhiên sẽ thấp hơn nhiều, mà thứ đá đó, xét theo tính chất thì hẳn là thứ tự nhiên chưa qua phối chế.

Nhóm chuyên gia Tổ Khoa học Năng lượng kinh ngạc phát hiện, nhiệt độ nóng chảy của nó không ngờ đạt tới hơn 20000 độ C, đây là khái niệm gì thì tôi cũng không nói rõ được.

Nhóm chuyên gia vốn rất tinh tường, nếu có thể nung chảy sau đó chỉnh hợp ra vật chất mới thì có thể làm ra sắt thép có độ cứng và chắc chắn gấp khoảng 5 lần nguyên liệu hợp kim hiện nay.

Xin lấy một ví dụ đơn giản khác, hiện tại chúng ta dựng lên một cây cầu không cần trụ đỡ thì có thể kéo dài ra khoảng cách mấy chục mét, còn nếu dùng loại vật liệu đặc thù này chế thành thép hợp kim, phỏng chừng một cây cầu không cần chống đỡ cũng có thể kéo dài qua khoảng cách mấy trăm mét.

Tác dụng sẽ lớn lắm, tỷ như, dùng cho nghành hàng không hay tàu ngầm hạt nhân, dùng để tăng đến vài lần năng lực chịu tải cũng như chịu áp lực nước của mẫu hạm trong tương lai.

Cung Khai Hà thao thao bất tuyệt giảng một thôi một hồi.

Nói về vấn đề này, đồng chí Cung Khai Hà phải nói là tương đối hưng phấn.

- Đúng vậy, vậy chẳng phải là so với tàu ngầm của ta hiện tại chỉ có thể lặn xuống hai nghìn mét, dùng loại hợp kim đặc biệt này làm tàu ngầm thì hoàn toàn có thể lặn xuống đến tận độ sâu năm sáu cây số, thậm chí trên mười cây số chứ không ngoa.

Cặp mắt kia của Đường Hạo Đông không ngờ cũng chợt sáng lên.

- Rất có khả năng này, phải chỉnh hợp cũng là tương đối khó khăn nhưng vẫn luôn có hi vọng mà.

Ít nhất, hành động Phá Thiên lần này của chúng ta có thể đoạt về thứ này, với chúng ta mà nói cũng là một món thu hoạch lớn, lúc ấy cướp được thứ đá này và một phần xác chết tổng cộng có 4 nước.

Chính là nước Mĩ, Trung quốc, Nhật Bản và Nga, tuy nhiên, Diệp Phàm xuống tay mau lẹ, đã đoạt được ba llo của tổ Thần Đạo phía Nhật Bản.

Hơn nữa, hơn nữa còn còn thó được bộ ngực, chúng ta hiện tại có phần đầu, ngực, còn có một đùi và một bàn tay, gần như chiếm hơn một nửa thể tích xác chết.

Mà loại đá đặc biệt kia cũng có đến hơn trăm viên, rất có giá trị nghiên cứu phá giải bí mật. Không thể bỏ qu công lao của Diệp Phàm trong đó.

Cung Khai Hà lại nói thêm.

- Anh xem xem, nói đi nói lại, rốt cuộc anh lại muốn lôi chuyện ở quận Hồng Liên của Thủy Châu ra.

Đường Hạo Đông bật cười sảng khoái.

- Đâu có, tôi chỉ nói sự thật thôi mà!

Cung Khai Hà cũng bật cười ha hả.

Vài ngày sau, một buổi tối Lý Khiếu Phong gọi điện thoại cho Diệp Phàm, nói:

- Diệp Phàm, tổ trưởng Cung đã đem chuyện điều chỉnh Tề Thiên đến bộ đội địa phương công tác đề nghị lên lãnh đạo quân ủy, cũng chính là đề cử cậu ta đến thành phố Mặc Hương đảm nhiệm sư trưởng, tuy nhiên, chuyện này đã không được thông qua thượng, cậu cũng không nên trách Cung Khai Hà, thật sự anh ta cũng đã cố hết sức rồi.

- Tôi có chút không rõ, anh Lý à, tổ trưởng Cung cũng là uỷ viên quân ủy, lại đường đường là đại soái tổ A, phỏng chừng, các lãnh đạo chủ chốt trong quân ủy, tỷ như Phó chủ tịch quân ủy Tần Chí hay Tiền Phong Vân.

Ngay cả người được xưng tụng là Phó chủ tịch thứ nhất kiêm uỷ viên quân ủy —— uỷ viên trung ương đương nhiệm của nước cộng hoà, uỷ viên uỷ ban quân sự trung ương, uỷ viên quốc hội kiêm bộ trưởng Bộ Quốc phòng, thành viên nội các Chính phủ, Thượng Tướng Tiếu Thiết Phong hẳn là cũng hiểu được tầm quan trọng của thủ trưởng Cung chứ.

Diệp Phàm có chút buồn bực hỏi lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.