- Ha ha ha.
Diệp Phàm cười, lại nhẹ nhàng vỗ vào bả vai của Hậu Bân rồi nói:
- Chuyện này báo cáo với tôi là được rồi, việc nhỏ không nhất thiết, anh muốn tôi mệt chết hay sao. Hơn nữa, hạng mục này giao cho anh, tin rằng anh có thể làm tốt. Đó cũng là một cơ hội rèn luyện năng lực và con mắt của anh, anh phải nắm lấy.
- Ha ha.
Hậu Bân cười theo.
Đồng chí Diệp Phàm muốn nói chính là đồng chí Trần Viên Kiều đang tiếp nhận vị trí của Chu Đống. Đồng chí này giữ chức Phó giám đốc khu công nghiệp tỉnh Đài Kim. Diệp Phàm cũng tiếp thu những con kênh kia rồi, người cô ấy nên đề bạt là Ninh Chí Hòa.
- Đồng chí Viên Kiều, anh đến từ khu công nghiệp Tỉnh Đài Kim, chắc chắn anh có năng lực nghiệp vụ rất cao đối với phương diện này.
Anh xem, bãi Yến Nguyệt của tập đoàn Hoành Không chúng ta đang phát triển, sản phẩm cho ngành phi cơ cũng rất tốt. Mà thiết bị điện lực Hoành Không cũng hùn vốn, hiện tại đang tăng cường máy móc công ty Hoành Không .
Đối với những công ty con của chúng ta, anh có ý kiến gì không?
Diệp Phàm đứng lên kéo chén trà của Trần Viên Kiều, nhẹ nhàng đặt trở lại chỗ ngồi của anh ấy.
- Mặc dù nói công ty chế tạo máy móc Hoành Không xuống dốc, mấy năm trở lại đây tổng kim ngạch đầu tư cũng đạt ba bốn tỉ.
Nhưng, nếu đánh giá công ty, công ty chế tạo máy móc Hoành Không không những không đáng giá, hơn nữa, còn nợ vài chục triệu bên ngoài ý.
Trên thực tế công ty chế tạo máy móc Hoành Không đã gán nợ cho công ty Lan rồi. Hơn nữa, cán bộ công nhân viên chức không làm gì cả, suốt ngày buôn dưa lê.
Mà thiết bị cũng cũ rồi, chất lượng sản phẩm không đạt yêu cầu, không có sản phẩm trong tay cũng là nguyên nhân dẫn tới tình trạng này của công ty cơ khí Hoành Không.
Trần Viên Kiều nói:
- Ừm, anh nói thực trạng và những khó khăn trước mắt của công ty cơ khí Hoành Không, vậy đồng chí Trần Viên Kiều anh có cách gì không? Hoặc là con đường mới.
Diệp Phàm nói:
- Bí thư Diệp, biện pháp là do con người nghĩ ra. Nhưng, phải cứu vãn hoàn toàn công ty cơ khí Hoành Không, thật sự là rất khó.
Công ty cơ khí thiếu chút nữa giải thể. Nhưng, may mắn là Diệp Phàm anh sau khi đến tập đoàn Hoành Không thực sự đã làm rất nhiều chuyện cho công ty cơ khí rồi.
Hơn nữa, lượng đơn đặt hàng mấy tháng gần đây, tuy nói không thể giải quyết triệt để những khó khăn cho công ty cơ khí Hoành Không, nhưng cũng đã giải quyết được những vấn đề cấp bách.
Ít nhất tạm thời có thể giữ vững công ty cơ khí Hoành Không, nhưng, tôi nghĩ đầu tiên, đối với công ty chế tạo mà nói, năng lực tốt của người chủ nhiệm mới là rất cần thiết.
Không có máu mới thì vẫn là việc làm thay đổi nước luộc cũ thôi, như vậy sẽ không có khả năng giải quyết những khó khăn của công ty cơ khí Hoành Không.
Nói ví dụ như đơn đặt hàng này. Chỉ là cách trồng ngọn chứ không phải trồng gốc. Chỉ là cách tạm thời giải quyết vấn đề cán bộ công nhân viên chức. Trên thực tế cũng không thể là cho nó thay đổi nhiều, sau khi giải quyết chủ đầu tư, cải tiến kỹ thuật công ty cơ khí Hoành Không mới là cách tốt nhất cứu công ty cơ khí Hoành Không thôi.
Chúng ta phải sản xuất ra sản phẩm của riêng chúng ta, mang sản phẩm ra bên ngoài thị trường. Chỉ dựa vào việc làm thêm như vậy kiếm được rất ít tiền.
Mấy ngày nay, tôi đã trực tiếp đi điều tra máy móc của công ty. Thấy việc cải tiến kỹ thuật cũng có khả năng.
Bởi vì, kỹ thuật và máy móc là nền tảng của công ty cơ khí Hoành Không đã có từ rất lâu rồi, đã quá cũ rồi. Nhưng, cải tiến thêm một chút nữa các thiết bị này sẽ có sức sống ngay.
Thứ ba chính là nhân tài, về việc nang cao nhân tài, phải tăng cường thưởng cho nhân công, phát huy tối ưu những ưu điểm của họ.
Công ty cũng không thiếu nhân tài, nếu như nồi cơm để ăn lâu thì nhân tài cũng sẽ mất đi tinh thần ý chí tiến thủ, do đó sẽ càng ngày suy nghĩ tiêu cực, điều này cũng là lãng phí nhân tài.
Cho nên, việc quy định thưởng phạt nhất định phải làm thật nghiêm chỉnh. Ai có thể phát minh ra cái gì, đương nhiên sẽ được thưởng, tiền thưởng phải nhiều hơn một chút, thúc đẩy tính tích cực cải tiến kỹ thuật nhân tài. Thứ tư là giảm biên chế hoặc là tái cơ cấu, phải mở rộng nhiều con đường, tìm ra phương pháp mới, nâng cao tối đa hiệu quả sản xuất đồng thời thay đổi nhân viên, cắt giảm nhân viên.
Đương nhiên, tôi nói giảm biên chế cũng không phải nói đuổi những người này ra khỏi tập đoàn Hoành Không. Mà là mở thêm lớp huấn luyện lại nghiệp vụ cho bọn họ một lần nữa.
Chính là thay đổi công tác thôi. Tôi biết, việc giảm biên chế đối với tập đoàn Hoành Không mà nói là rất khó, cho nên, phát triển ngành công nghiệp mới mới là phương pháp giảm biên chế quan trọng nhất.
Trần Viên Kiều thật là có con mắt nhìn xa trông rộng.
- Aiya, ý này của anh cũng tốt lắm.
Diệp Phàm gật gật đầu, nhìn nhìn Trần Viên Kiều hỏi:
- Đồng chí Viên Kiều, anh có niềm tin tiếp nhận công ty cơ khí Hoành Không không?
- Ý của bí thư Diệp là gì?
Trần Viên Kiều sôi nổi hẳn lên, ngồi thẳng lên nhìn Diệp Phàm.
- Rất tốt, công ty cơ khí Hoành Không là công ty con thuộc tổng công ty Hoành Không.
Cũng là tổng lực của tổng công ty, nếu như công ty cơ khí Hoành Không không thể giải thể mà còn phát triển đi lên, thì việc phát triển tập đoàn Hoành Không đi lên cũng chỉ có thể là một giấc mộng mà thôi.
Cho nên, bước tiếp theo chúng ta phải nắm bắt chính là nó. Mà ý của tôi chính là giao cho người có chuyên môn phụ trách?
Diệp Phàm nói:
- Tuy nói công ty chế tạo tạm thời gặp khó khăn, nhưng tôi tin rằng có thể từng bước vượt qua đưa nó trở về quỹ đạo. Bí thư Diệp, tôi nhận công việc này tương đối có tính thách thức.
Trần Viên Kiều lập tức tỏ thái độ, đương nhiên, Trần Viên Kiều cũng nhìn thấy hình ảnh Diệp Phàm trong lòng của Bí thư Ninh.
Tuy nhiên, từng bước Diệp Phàm đi cũng chính là từng bước bí thư Ninh muốn. Huống chi, Trần Viên Kiều còn trẻ tuổi, đương nhiên cũng muốn ‘tiến bộ’. Nếu như không có chiến tích gì, muốn ‘tiến bộ’ nói còn dễ hơn làm.
- Được, việc này cứ quyết định như vậy đi. Bắt đầu từ bây giờ, đồng chí Trần Viên Kiều là người được phân công quản lý công ty cơ khí máy móc. Thứ tôi muốn không phải hiện trạng mà là tương lai.
Diệp Phàm đứng lên, nắm chặt tay Trần Viên Kiều.
- Tôi cũng vậy, thật sự, mấy ngày nay tôi đều suy nghĩ mấy vấn đề này. Hơn nữa, cũng đã có cách rồi.
Trần Viên Kiều nói.
- Nói thử một chút đi?
Diệp Phàm hỏi:
- Ý còn chưa được cụ thể, nhưng, tôi đã liên hệ với đối tác đầu tư rồi, bọn họ cũng có ý định hợp tác rồi. Nếu như bọn họ đã chắc chắn đến, tôi sẽ báo cáo lại cụ thể tình hình sự việc cho bí thư Diệp Phàm không?
Trần Viên Kiều thận trọng nói:
- Được, chờ tin tốt của anh sau. Nhưng, phải nhanh lên một chút. Chúng tôi không chờ nổi đâu, không lâu sau đó phải tổ chức hoạt động tách rời hai thành phố. Hơn nữa, tôi nghĩ thừa dịp này sẽ phải điều chỉnh lại một lần nữa cán bộ công nhân viên chức chế tạo máy móc Hoành Không. Đoán chừng phải xây dựng lại một chút nhà máy.
Diệp Phàm nói:
- Cảm ơn bí thư Diệp duy trì công ty cơ khí máy móc Hoành Không, tôi sẽ đi làm theo chỉ thị của bí thư Diệp.
Trần Viên Kiều lập tức đi làm.
Buổi chiều ngày thứ ba, phó tỉnh Trưởng Chung Lâm Hà đến kiểm tra thành phố Hạng Nam. Hơn nữa còn đánh giá cao sự phát triển kiến thiết thành phố Hạng Nam rất tốt.
Nhưng lúc hoàng hôn phó tỉnh trưởng Chung cùng với đồng chí Lam Tồn Quân thay mặt cho thành phố Hạng Nam đi đến thị trấn Hoành Không.
Đương nhiên Diệp Phàm biết mấy người này đến đây là có dụng ý khác, có thể đã biết họ đến có ý gì rồi.
Đương nhiên, lãnh đạo trên tỉnh xuống, Diệp Phàm cũng phải giả vờ giả vịt đi nghênh đón.
Sau khi nhìn mô hình quy hoạch thu nhỏ lại của Hoành Không , Phó tỉnh trưởng Chung mỉm cười nói:
- Theo như mô hình này tôi thấy sự quyết đoán của đồng chí Diệp Phàm của tập đoàn Hoành Không chúng ta, giang sơn đã có nhân tài xuất hiện.
Làm tổng giám đốc của xí nghiệp, có thể quy hoạch như thế này, tầm nhìn cũng phải rất mới mẻ.
Hy vọng tập đoàn Hoành Không có thể tiếp tục duy trì xây dựng quy hoạch này, hợp nhất ba thành phố này đi chung một con đường thật sự rất có hi vọng.
Sau khi quy hoạch này trở thành hiện thực, tin rằng tập đoàn Hoành Không không lâu sau sẽ phát triển đi lên.
Đến lúc đó, việc đi lại lên tỉnh và xây dựng thành phố cũng phải lấy tập đoàn Hoành Không làm trung tâm.
Quy hoạch Hoành Không, xây dựng thành phố theo hình thức hoa viên thân thiện với con người, thể hiện tối đa tư tưởng vì sinh thái và môi trường.
- Chủ tịch tỉnh Chung, chúng tôi sẽ tiếp tục xây dựng. Hơn nữa, công trình mà bộ phận quy hoạch Hoành Không là do công ty xây dựng công trình Thiên Mã thuộc tập đoàn Hoành Không hoàn thành. Công ty xây dựng công trình Thiên Mã có tư chất cấp 2.
Diệp Phàm nắm bắt cơ hội nói:
Bởi vì, Diệp Phàm cũng đoán chừng là tới lúc rồi. Chung Lâm Hà tự mình đi giải quyết cho người ta, đoán chừng anh đã cũng đã hiểu rồi.
Biết mình với Trương Cường có mối quan hệ rất tốt. Nếu Trương Cường có thể thuyết phục tham mưu Tề về việc buộc tội Chung Húc sẽ bị khinh cho mà xem.
Đúng vậy, nguyên nhân chính là công ty xây dựng công trình Thiên Mã là một xí nghiệp tốt mang phong cách truyền thống, hiện tại công ty có đến 7 phần công nhân là xuất thân từ quân đội.
Hơn nữa còn đạt danh hiệu xí nghiệp xuất sắc do quân đội tỉnh và chính phủ của tỉnh cấp. Mà nói thật thành phố Hạng Nam chúng ta, bắt đầu làm việc ở quân đội còn chưa đủ.
Năm ngoái không đạt được danh hiệu quy mô thành phố. Nhưng, hôm nay thành ủy thành phố đã quyết tâm rồi.
Tích cực cầm quân, cho nên, chúng ta quyết định rút ra ba trăm triệu dựa vào hình thức chỉ thị cầm quân mà công trình đường Tinh Huy cho các xí nghiệp cầm quân tham gia và dựng thương hiệu.
Công tác duy trì xí nghiệp quân đội là ủng hộ quân đội.
Lam Tồn Quân lập tức phối hợp nói:
- Ha ha, đồng chí tiếp nhận Hạng Nam chúng ta rất khá. Đồng chí Tồn Quân sắp xếp rất tốt.
Công ty công trình kiến trúc Thiên Mã có mấy trăm công nhân, gần 7 phần trong số đó xuất thân từ quân đội. Việc này, không những giảm bớt gánh nặng cho chính phủ.
Mà còn giải quyết được vấn đề việc làm cho những quân nhân nghỉ hưu. Nói cách khác công ty xây dựng Thiên Mã có phần giống như xí nghiệp quân đội.
Chỉ có điều sản phẩm của bọn họ không phải là viên đạn mà là phòng ốc cầu đường. Các đồng chí thành phố Hạng Nam thực sự rất tinh mắt.
Giải quyết được vấn đề quân đội, cố gắng nhé, hôm nay hãy nắm chắc quy mô thành phố quân đội.
Phó Chủ tịch tỉnh Chung rõ ràng có nói khoa trương lên một chút. Hơn nữa, dựa vào hình thức gõ nhịp để đồng ý với những chỉ thị trong việ xây dựng con đường Tinh Huy ở thành phố Hạng Nam.
Chủ tịch tỉnh Chung quay người đi, ra vẻ như bỏ lại mấy lời nói này vậy.
Nhưng buổi tối ngày hôm sau Khương Quân vội vàng mang cái túi vào.
- Có tin vui sao?
Diệp Phàm nhìn Khương Quân, cười nói:
- Thành phố đã quyết định rút ra 3 trăm triệu đầu tư vào công trình của chúng ta, tuy nói có sự tham gia và cạnh tranh cùng với của công ty khác cũng có danh hiệu quân đội.
Nhưng, cấp bậc của chúng ta cao. Bọn họ đầu tiên cũng được phân chia 5 nghìn vạn tiền công trình rồi, chúng ta cầm đầu.
Vấn đề này còn không khiến người ta có hứng nói chuyện, điều đáng nói là mấy ngày nay tỉnh cũng có hoạt động rồi.
Khương Quân cười, dừng lại uống trà.
- Hoạt động, không phải là bỏ chạy sao?
- Diệp Phàm đứng im, cười nói.