Diệp Phàm đi theo ông ta đễn chỗ trống, phát hiện cảm giác nóng rực càng lúc càng gần. Không lâu sau, giống như xuyên qua một bức tường lửa vô hình. Mặc dù Diệp Phàm có đôi mắt ưng cũng không phát hiện được phong giới.
Diệp Phàm cảm thán, biết công lực của mình không đủ. Lần trước có thể thấy phong giới cây Ma hoàng là bởi vì có Tam Hóa đại sư cho mượn lực mới có thể nhìn thấy. Với năng lực của hắn vẫn không có cách nào nhìn thấy.
Nhưng Diệp Phàm là một người khéo léo, Mỹ nhân ngư thu nhỏ dán trên lưng Diệp Phàm cũng theo vào được. Huyết cương Thiền Mị cũng đi vào được.
Có lẽ chỉ có Thái cực huyết của Phác Nguyên Thanh mới đi qua được phong giới, mà phạm vi một mét quanh ông ta cũng có thể.
Khi bắt đầu diệp phàm còn có chút lo lắng phong giới có thể phát hiện Huyết cương cùng Mỹ nhân ngư. Không thể tưởng tượng được phong giới cũng không hoàn hảo. Việc này mặc kệ lợi hại thế nào cũng có khuyết điểm.
Trước mắt bừng sáng cuối cùng thấy được vật bên trong.
Bên trong là một không gian rất lớn, hình bán nguyệt, đường kính lên đến một dặm. Thật ra, chính là một thế giới đầy hoa cỏ. Bên ngoài cái lồng phong giới nên người ta không nhìn thấy.
Bên trong tràn đầy hương thơm, Diệp Phàm cảm giác tinh thần rung lên, hương khí trên thân yêu sâm vương kia giống như sóng lớn đánh lên người Diệp Phàm.
Diệp Phàm cảm giác Huyết cương hơi hơi động, giống như hương khí này cũng hữu dụng đối với cô. Mà Mỹ nhân ngư cả người dán sau lưng Diệp Phàm hình như cả người cũng sợ run.
- Hương khí này mấy người hút nhiều một chút, thứ tốt. Đây là do vật đại bổ yêu tham vương tràn ra.
Diệp Phàm dùng truyền âm mật thuyệt nói.
Đôi mắt ưng của Diệp Phàm quan sát nơi phong giới này, phát hiện trên vách núi khảm một ít tảng đá có thể phát sáng. Chắc chắn không phải dạ minh châu, chính là phèn chua có thể phát sáng thôi.
Nhưng Diệp Phàm có đôi mắt ưng, tuy nói ảm đạm một chút nhưng có thể thấy rõ hết thảy bên trong.
Ở chỗ trống có một cái ao, nước xanh biếc làm người ta tiếc là không được nhảy vào đó cho thoải mái.
Ao này hình như trực tiếp được đào xuống, phía trên ao có mấy mảnh gỗ, hình như đến mười cái, đều ba bốn người ôm mới hết.
Trên bè gỗ có chút bùn đất, trên bùn đất đấy có rất nhiều nhân sâm. Lòng tham lại dâng lên, lớn có cây to bằng nắm tay, ở giữa là cây cọc Yêu sâm vương.
Diệp Phàm nhìn nhìn cảm thấy Yêu sâm vương có lẽ chính là hấp thu dinh dưỡng từ nước trong ao. Trong vòng phong giới này, đơn giản chỉ là một khu nhà xưởng nuôi trồng nhân sâm. Nhưng Diệp Phàm cũng không khỏi nuốt nước bọt, lòng tham chợt lóe lên
Nhưng Diệp Phàm không dám lộn xộn. Trời mới biết cao thủ Thoát thần cảnh của nhà họ Phác kia có bố trí cái gì nguy hiểm chết người không.
- Diệp đại sư nói vậy cậu cũng nhìn ra, nước trong ao này được đưa đến từ khu vực cách đây hàng kilomet. Thật ra nhìn qua chỉ là một cái suối ngầm, nước xanh biếc này tổ tiên chúng tôi gọi nó là yêu thủy. Là một chất dinh dưỡng đặc biệt. Loại nước này rất khó thấy.
Phác Nguyên Thông thật sự không lo lắng Diệp Phàm dám làm chuyện xấu cho nên thoải mái giới thiệu.
Diệp Phàm giật mình, sai khiến Mỹ nhân ngư xuống nước.
Nhưng Diệp Phàm phát hiện Mỹ nhân ngư vừa mới tiếp xúc với nước là lúc rất nhiều nước phun ra.
Nước đánh vào người Mỹ nhân ngư, Diệp Phàm cảm giác đặc biệt trầm trọng, hắn biết không thể trêu vào lập tức thu Mỹ nhân ngư trở về.
Vốn muốn Mỹ nhân ngư vào đó hấp thu chút tinh hoa của yêu thủy hiện giờ xem ra là không thể nào.
Phác Nguyên Thông thật ra nhíu mày, có chút nghi ngờ nhìn nước đang phun ra.
Nhưng sau đó lắc đầu, cho rằng có lẽ chỉ là nước phun trào bình thương. Bởi vì ông ta không nhìn thấy Mỹ nhân ngư trong suối.
Nếu không không thể làm càn. Diệp đại sư ra vẻ đạo mạo không ngờ làm ra chuyện ăn cắp vĩ đại.
Yêu sâm vương không khác mấy trong ảnh chụp, nhưng tiếp xúc gần nó cảm giác rất thoải mái.
Hơn nữa, đôi mắt ưng của Diệp Phàm phát hiện, quanh thân Yêu sâm vương này hình như tràn ra một khí màu xanh, giống như đám mây vây quanh yêu sâm vương.
Đúng là thứ tốt, lòng tham của Diệp Phàm nổi lên muốn chết. Nhưng, vẫn cố gắng kiềm chế, trong lòng nguyền rủa mấy chục lần để áp chế lòng tham này.
Trong phạm vi của phong giới ngoài cái ao không có cái gì khác, nhìn ngoài một hồi sau Pnt hỏi Diệp Phàm xem có thể đi ra ngoài không.
Biết trộm là không thể thực hiện được, lão tổ tiên của người ta đã trang bị thiết bị phòng trộm rồi. Diệp Phàm đánh phải gật đầu đi theo Phác Nguyên Thông ra ngoài.
- Ông chủ Phác… ông có cảm giác một cỗ nóng rực đang kích thích mình không?
Sắp đến phong giới là lúc Diệp Phàm hỏi.
- Ha ha, người nhà họ Phác chúng tôi có dòng máu nhà họ Phác, đương nhiên được tổ tiên đồng ý, tất nhiên là không có cảm giác này.
Nhiệt lượng này thật ra chính là một loại giệt khí tổ tiên chúng tôi dùng đối phó với người ngoài. Diệp đại sư vì theo sát tôi mới không bị giết chết.
Một khi rời xa rôi cũng có thể lập tức thành tro bụi. Nhiệt khí này trong nháy mắt có thể đạt đến mấy nghìn độ.
Tổ tiên từng tiến vào là lúc có địch nhân tiến vào, cuối cùng đụng phải nhiệt khí này liền thành tro bụi.
Phác Nguyên Thông hơi vẻ đặc ý, lại cảnh cáo Diệp Phàm đừng xằng bậy.
Nhưng nói là nhiệt khí gì đó để hù dọa Diệp Phàm, nếu ông ta biêt Diệp Phàm biết về phong giới có lẽ đã hộc máu.
Ngay lúc Diệp Phàm xuyên qua phong giới ra ngoài là lúc đột nhiên một lực mạnh mẽ truyền đến. Diệp Phàm chưa kịp phòng bị đã bị bắn ra bên ngoài.
Pnt phẫn nộ hét lên, Diệp Phàm phát hiện một bóng đen giống như quỷ kéo Phác Nguyên Thông vào trong phong giới.
Xa Thiên nhanh chóng chạy đến nâng Diệp Phàm dậy, mà Phác Thiện Hị còn khiếp sợ chưa bình tĩnh lại, rất lậu sau mới hét lên
- Họ Diệp kia, mày làm cái quỷ gì thế?
- Cậu thấy là tôi làm sao? Ở đây, người ngoài không thể vào, cậu thấy không, người kia theo cha cậu vào, nhất định có quan hệ huyết thống cực thân với nhà họ Phác.
Diệp Phàm nói.
Phác Thiện Hỉ cũng có cùng suy nghĩ, lúc này phát hiện quanh mình kịch liệt chấn động. Khí nóng như thủy triều phóng ra xa phạm vi hàng trăm mét.
Khí chấn động, Diệp Phàm biết, có lẽ là Phác Nguyên Thông đang đánh nhau với bóng đen trong phong giới nên khiến cho phong giới chấn động.
- Có phải là Phác Tín Đông không?
Xa Thiên hỏi.
- Nhất định là tên giặc này, tôi biết, chỉ có y mới có thể theo cha tôi đi vào, cha…
Phác Thiện Hỉ khiếp sợ sau đó là tức giận.
Người này nhanh chóng ra tín hiệu, không lâu sau, bên ngoài chạy đến mấy chục người nhà họ Phác, hơn nữa còn mang theo súng ống.
Phác Thiện Hỉ chạy đến chỗ phong giới nhưng vừa tiếp xúc với phong giới đã bắn trở về. không có Thái cực huyết của Pnt mở ra, mặc dù là Phác Thiện Hỉ có quan hệ huyết thống sâu đậm cũng không được phong giới đồng ý.
Người nhà họ Phác thấy Phác Thiện Hỉ bị bắn ra, càng hăng bị càng thảm, toàn bộ đều sợ ngây người.
Nghĩ không biết có phải Phác đại công tử điên rồi hay không không ngờ tự mình đùa chơi.
- Diệp Phàm tìm cơ hội đi vào.
Lúc này giọng Lô Định Tông vang lên
- Không có Thái cực huyết của Pnt tôi làm sao có thể đi vào? Không sợ bị phong giới làm cho chết cháy sao?
Diệp Phàm dùng truyền âm mật thuật hỏi.
- Hiện giờ Phác Tín Đông và Phác Nguyên Thanh có lẽ đang đánh nhau trong phong giới, mà người thiết kế phong giới chắc chắn có thiết kế một số chi tiết để bảo vệ chủ nhân thi thố.
Nhưng Phác Tín Đông cũng là con cháu nhà họ Phác chính tông cho nên phong giới có bảo vệ ông ta hay không cũng khó nói.
Nhưng Phác Nguyên Thông có Thái cực huyết, ông ta vẫn được phong giới đồng ý. Nhưng hiện giờ phong giới hình như đã sụp đổ.
Hiện giờ run rẩy rất nhiều, hơn nữa, cửa phong giới sẽ lập tức được mở ra. Vừa rồi Phác Thiện Hỉ không đụng vào cửa phong giới nên bị bắn trở về.
Nếu cậu thừa dịp đi vào cửa phong giới vẫn vào được. Bên trong thứ tốt không ít, vừa rồi tôi đã nhìn qua.
Hơn nữa, yêu thủy màu xanh kia đối với Mỹ nhân ngư rất quan trọng. Bởi vì, nó đến từ hàng kilomet dưới lòng đất.
Có lẽ còn không chỉ là một km chiều sâu, đây là loại dinh dưỡng cao, cũng chính bởi vì nó mà yêu tham vương trong phong giới hàng nghìn năm không chết.
- Yêu thủy đối với Mỹ nhân ngư có thể phát huy ưu điểm gì, tiền bối suy nghĩ một chút.
Diệp Phàm hỏi.
- Nếu tôi đoán không nhầm, yêu thủy này có thể xúc tiến Mỹ nhân ngư tiến hóa. Còn Mỹ nhân ngư do Tam Hóa đại sư tạo thành tiến hóa thành cái gì tôi cũng không rõ lắm.
Nhưng tôi tin tưởng cô càng ngày càng lợi hại hơn. Ví dụ như nếu cái đuôi tiến hóa lớn bằng chân chẳng phải là một người đầy đủ sao?
Mà Huyết cương của cậu có thể đi vào cũng có hiệu quả như vậy.
Lô Định Tông nói.
- Hương khí trong phong giới có lẽ cũng hữu dụng đối với tiền bối đúng không?
Diệp Phàm hỏi.
- Ôi, rất hưu dụng. Cậu vào trong đó thừa dịp hỗn loạn đem con dơi xuống đáy yêu sâm vương có một cái giống như quả màu xanh là được.
Lô Định Tông nói.
- Chẳng lẽ đó là quả của yêu sâm vương?
Diệp Phàm hỏi.
- Đúng vậy, tám phần tinh hoa của yêu sâm vương là ở đó.Quả này sinh trưởng trong bùn đất, ngàn năm qua hấp thu tinh hoa của yêu thủy ngưng tụ thành.
Một khi có thể ăn, công năng trước kia của tôi chẳng những có thể khôi phụ hoàn toàn, hơn nữa, ít nhất có thể đạt đến thời kì tôi cường thịnh nhất.
Tôi là cao thủ niệm khí đỉnh giai, nếu có nửa phần thực lực vẫn lợi hại hơn tiên thiên đại viên mãn.
Có thể có nhiều cơ hội trợ giúp cậu có phải không?
Lô Định Tông nói.
Ông mạnh mẽ thì tôi chẳng phải bị ông nuốt sao. Diệp Phàm thầm cảnh giác trong lòng, miệng cũng nói
- Được, nhưng công lực của tôi không đủ, nhìn không thấy phong giới.
- Tôi dùng chút lực cuối cùng tương trợ cậu, cậu mở đôi mắt ưng là có thể thấy phong giới.
Lô Định Tông nói.