Két, cảm giác trong tay nhẹ đi, Hắc lư đề không ngờ bị Huyết cương há mồm cắn một cái trong miệng.
Tiếng răng rắc vang lên.
- Hắc lư ngàn năm của tôi. Trương Ẩn Hào đau lòng hét lớn, bởi vì, hắn lư đề bị Huyết cương gặm, hơn nữa, ngay cả xương cốt cũng bị nó nuốt vào.
Diệp Phàm giành lấy Nhu cực đao của Vương Nhân Bàng, bức nội khí đao vươn ước chừng nửa thước dài, màu đỏ. Đao này giống như tia laser trong phim khoa học viễn tưởng chém vào trên tay Huyết cương.
Băng một tiếng, hẳn là chặt đứt đi. Bởi vì nhu cực đao được tăng năng lực. Bán tiên thiên như Diệp Phàm có thể tăng năng lực của đao lên gấp ba lần.
Nhưng Diệp Phàm cúi đầu nhìn, nhất thời thiếu chút nữa chán nản.
Đao khí lợi hại như vậy chém vào tay không ngờ không việc gì, dù chém như vậy nhưng không hề có chút dấu vết nào mà mắt thường có thể nhìn thấy.
- Chém, chém chém
Diệp Phàm hét lên, liên tục chém mười đao xuống.
Vô dụng, không hề chém không đứt tay Huyết cương, sát sát vài tiếng vang lên, quan tài đá bị chấn động, lại mở ra, lộ ra nửa người huyết cương.
Hai tay của Huyết cương đều vươn ra, đột nhiên hé ra ngoài. Mà ánh mắt của tượng đá kia đột nhiên bắn ra một luồng ánh sáng, to như cánh tay.
Lúc này, quan tài đá đột ngột xuất hiện một lực hút rất lớn.
Mọi người đang đánh nhau với chim lạ lúc này cảm giác cả người chấn động, cố gắng giữ nhưng không khỏi cả người lao đến trước mặt quan tài.
Theo ánh sáng chiếu vào, một lực vô cùng lớn từ quan tài truyền ra, ép tất cả mọi người đến mức đều khom lưng.
Diệp Phàm liều mình chống đỡ không quỳ, cuối cùng vẫn bị ép đến mức nửa quỳ xuống. Mà những người khác tất cả đều quỳ gối.
Lúc này, ngay cả đàn chim lạ trên không trung cũng bị kéo về phía quan tài.
Không lâu, quan tài đá đầy xác chim, máu chim tắm cả quan tài.
Diệp Phàm phát hiện, máu chim không có chảy xuống đất mà bị quan tài đá hấp thu. Mấy người Diệp Phàm chấn động, quan tài đá truyền đến một cỗ lực mạnh mẽ. Tất cả mọi người cảm giác nội khí bị hút về phía quan tài đá.
Nội khí của mấy chục cao thủ bị cuốn lên trên quan tài đá hình thành một bàn tay nội khí kỳ lạ. Giống như bàn tay của Phật Tổ Như Lai trên không trung.
Bàn tay nội khí khổng lồ này từ từ đi về phía quan tài đá.
Lúc này, Huyết cương trong quan tài đá có lẽ đã mở ra. Quan tài đá lắc lư nhiều hơn, không lâu bàn tay nội khi bao bọc quan tài đá lại.
Hình như đàn áp Huyết cương vậy.
- Không tốt, hình là hiến tế gì đó. Diệp Phàm kêu lên.
- Chẳng lẽ là dùng nội khí của chúng ta luyện Huyết cương này, hoặc là hiến tế cái gì? Các cậu xem, chim lạ này có lẽ cũng là một trong loại máu để tế. Một người Anh hét lớn.
- Phản kháng mới có đường sống. Diệp Phàm hét lớn, liều mình muốn đem nội khí thu về, nhưng phí công, lực hút quá mạnh, căn bàn là không phải người bên ngoài có khả năng chống đỡ.
Vừa đúng lúc, tất cả mọi người cảm giác nội khi khô kiệt, cuối cùng có lẽ là nội khí bị hút khô mà người biến thành thây khô.
Huyết cương hình như cũng không chịu nổi nội khí lớn như vậy ở trong quan tài đá, trong quan tài đá thật sự lợi hại. Hai tay di chuyển quan tài đá, vẫn không ra ngoài được.
Diệp Phàm đột nhiên phát hiện, vừa rồi rắn trượt xuống đây phần đuôi ở phía quan tài đá.
Chẳng lẽ con rắn nà có liên quan đến quan tài đá, giống như dinh dưỡng mở đường, không ngừng vận chuyển cái gì đó cho quan tài đá.
- Dùng toàn lực để đánh qua tài đá.
Diệp Phàm đột nhiên hét lớn một cái, Đế Thiết và Lạc Phu cũng nghĩ đến việc Tử Thần phát hiện cái gì, cũng hét lớn, nhất thời Đế Thiết hét lên, mọi người cùng phát lực tấn công về phía quan tài đá.
Quan tài đá quả nhiên chấn động. Diệp Phàm nhân cơ hội hít thở mạnh. Con dơi nội khí bay ra, hóa thành một con dao sắc bén ở trên ống dẫn.
Đây là Diệp Phàm mạnh mẽ, quả nhiên hiệu quả, ống dẫn lớn kia bị bổ ra một đao, nhưng vẫn không thể nào rạch ra.
- Toan bô ra! Diêp Pham biêt tân phai tân dung cơ hôi, mât không thê đên. Moi ngươi phan kich chi co môt lân co thê lam cho con dơi nôi khi cua hăn đi ra ngoai.
Đơi cho moi ngươi không đanh ra chương lưc, con dơi nôi khi co le cung kho tranh bi quan tai đa hut đi thi nguy hiêm.
Diêp Pham đem hêt nôi tưc trong cơ thê tâp trung trên ngươi con dơi, luc nay đan điên chân đông.
Nôi tưc lang thuât "cô ta" con chưa kip tiêu hoa trong da cơ bi dân ra, bao phat như nui, môt cô nhăm thăng con dơi ma đi.
Con dơi kia giông như môt mong vuôt, không ngơ toat ra đao sat đây sat khi, hung hăng chôp vao ông dân.
Cuc!
Môt tiêng vang lên như tiêng nươc, ông dân kia bi con dơi căt môt manh băng ban tay rơi xuông.
Ông dân nay cung không biêt đươc lam băng cai gi, hăn không phai la băng săt thep kim loai gi. Diêp Pham cang dung lưc, mong vuôt con dơi lai môt lân nưa cao xuông, liên tiêp ba lân ông dân cuôi cung mơ ra.
Môt chât long mau đen tư ông dân phun ra, phun đây lên quan tai đa va ngươi moi ngươi.
Cam giac ngươi minh nhe bâng, lưc hut cua quan tai đa rât lơn liên biên mât. Ma tương đa không lô luc nay phat ra tiêng nô vang, tư tư đô xuông.
Lâp tưc cam giac dương như la mu trơi mu đât.
Ma quan tai đa luc nay đôt nhiên nô tung, phai dươi tât nhiên la co cai đông rôi.
- Chung ta đi vao. Diêp Pham chi vao quan tai kia kêu lên.
- Nhưng Huyêt cương ơ bên trong. Đê Thiêt het lơn.
- Không nghi đươc nhiêu như vây, nêu không muôn bi tương đa đe chêt, đây la đương sông duy nhât. Diêp Pham het lên, may măn tương đa kia thât sư la rât lơn nên khi đô cung rât châm, Diêp Pham chui ngươi vao.
Luc nay Huyêt cương hinh như cơ thê con yêu kem, bi Diêp Pham môt cươc đa nga ơ môt goc.
Tât ca moi ngươi đêu đi vao, ngươi nhiêu lưc lơn, ngươi xưa đa noi như vây. Huyêt cương tuy noi la lơi hai nhưng moi ngươi xêp thanh hang chui vao đông Huyêt cương tât nhiên nhât thơi chen không lot tay.
Đôi viên Tdn theo sat phia sau Diêp Pham, tât ca moi ngươi đêu chui vao bên trong đông tôi om.
Không lâu thây phia trươc co anh sang.
Đung luc nay Diêp Pham phat hiên, Phi Thanh Sơn bi Huyêt cương keo lây.
Diêp Pham quat to môt tiêng, quay đâu vot đên trươc măt Phi Thanh Sơn như phi tiêu, keo môt phen, đao cung chem qua.
Loang xoang môt tiêng, la chem vao trên tay Huyêt Cương không gay. nhưng Phi Thanh Sơn bi chân đông, rơi khoi tay Huyêt cương.
- Sư phu mau chay, tôi can phia sau. Diêp Pham het lên.
- Chung ta kêt hơp vơi nhau. Phi Thanh Sơn không đanh long chay.
- Tôi se mau chay trôn, chay mau. Diêp Pham môt cươc đa tơi, đa Phi Thanh SƠn vê phia trươc mây chuc met.
Phi Thanh Sơn vưa thây, biêt không giup đươc gi, chay theo đam ngươi đi trươc. Bơi vi, đông nay tương đôi lơn, co ve băng môt nưa đương quôc lô.
- Cac cac Huyêt cương tưc giân đên mưc hai măt bôc hoa, kêu lên hai tiêng ky di. Trên tay Diêp Pham luc nay la mau chay đâm đia, da tay đêu bi no chôp đi.
Hai bên đâu trong hang đông, anh tiên tôi lui, đanh đên mưc đât đa bay đây trong đông.
Không cân thân Diêp Pham bi Huyêt cương bê lên.
Nêu noi vê da thit, Diêp Pham căn ban không co cach nao so vơi no. Da thit Huyêt cương qua thât co thê manh me như săt mong.
A. Diêp Pham kêu tham môt tiêng, cam giac phia sau không con, vach tương đông dương như bi đanh vơ, liên tuc quay cuông mây chuc lân mơi dưng lai đươc.
Diêp Pham mơ măt ra, nhât thơi thiêu chut nưa nôn.
Bơi vi, không ngơ cung Huyêt cương măt đôi măt ôm nhau. Mui hai ngươi con cham nhau, môi cung ơ trang thai không khac la mây. Ngươi không hiêu con tương la đôi nam nư đang hôn nhau.
Nhưng Diêp Pham cung kinh ngac phat hiên, Huyêt cương trươc khi chêt hinh như la phu nư, cung không phai la đan ông. Hơn nưa, đâu rôi tung không ngơ chưa hê bi thay đôi.
Noi vê gương măt đo la gương măt trai xoan tiêu biêu, nhưng hiên giơ nhan săc khuôn măt thât sư không hâp dân, con co ve doa ngươi.
Diêp Pham môt cươc đa văng Huyêt cương lên, nhin bôn phia, mơi phat hiên đây không ngơ la môt đai điên rưc rơ vang xanh, ban ghê tât ca đêu la băng vang.
- Lao đai, anh cung đên rôi. Không ngơ tiêng Vương Nhân Bang vang lên.
- Sao câu cung đên đây? Diêp Pham hoi.
- Tôi cung trong luc vô tinh rơi đên chô nay. Bon ho không biêt đang ơ đâu. Nhưng, nơi nay chăng le chinh la thân điên ma Tô trương Ngô noi?
Vương Nhân Bang noi nhin bên canh nhât thơi sơ đên mưc măt biên săc, chi vao Huyêt cương.
- Chi gi ma chi, cung ôm nhau lăn đên đây. Me ôi, thiêu chut nưa cung vơi ngươi nay hôn môi, Diêp Pham cươi khô lăc lăc đâu phat hiên Huyêt cương luc nay không ngơ ngôi xêp băng giông như ngươi luyên công đang nghi ngơi.
- Xong đơi, đem đô thanh tinh nay xuông cung môt chô vơi hai chung ta chinh la co viêc vui chơi. Săc măt Vương Nhân Bang trăng bêch, nhin Huyêt cương môt cai.
Nhưng Diêp Pham chu y lai la chiêc giương lơn ơ ngay măt cua đai điên. Bơi vi, lân trươc trên giương đang năm môt ngươi.
Diên mao không ro lăm, ngươi nay măc bô đô giông cac ông vua thơi xưa. Ma quân ao đên mong tay đêu la vang la tao thanh.
Hơn nưa, ngươi nay Diêp Pham cam giac giông như đa tưng găp, nhưng lai không thê nao.
Bô đây lam sao co thê quen môt ngươi sông hang ngan năm trươc, không thê nao. Diêp Pham thâm cươi minh trong long, cho la minh gân đây thân kinh sơ hai.
Giêt.
Diêp Pham bi môt tiêng đao gion vang bưng tinh, quay sang thiêu chut nưa trơn tron măt, phat hiên Vương Nhân Bang không ngơ đem cây bua go manh trên môt chiêc ghê nam đa quy.
- Con me no, đên đây cung không thê vê tay không. Hiên giơ bi lao ba canh giư, không co chut tai khoan cung không đươc. Vương Nhân Bang ve măt xâu hô nhin Diêp Pham, cho viên đa quy to băng con ga vao ba lô. Sau đo lai di chuyên đên môt cai ghê khac muôn tiêp tuc lây viên đa quy khac.
- Go cai gi, anh nhin phia sau đi.