Kiều Báo Quốc đã chờ ở nhà khách Nam Lĩnh từ trước, Diệp Phàm cùng anh trai Diệp Cường bước vào. Mà Hạ Hải Vĩ cũng bí mật đưa người đến thị trấn Nam Lĩnh điều tra.
- Chủ tịch hội đồng quản trị Toàn, đây là em rể tôi Diệp Phàm, hiện giờ là Bí thư Thành ủy Đồng Lĩnh.
Kiều Báo Quốc nghiêm túc giới thiệu.
Toàn Thành Lâm rõ ràng hơi sững sờ, tuy nhiên lập tức cười chào:
- Là Bí thư Diệp của Đồng Lĩnh, xin chào. Tôi cũng đã từng đến Đồng Lĩnh, đó là một nơi rất tốt.
Tuy nhiên, Toàn Thành Lâm cũng không tin Diệp Phàm là Bí thư Thành ủy, mà chỉ là Phó Bí thư. Bây giờ giới thiệu, thì chức Phó cũng giới thiệu là Bí thư.
Toàn Thành Lâm ruy nói là Hoa kiều ở Australia nhưng ở Trung Quốc cũng không ít năm, nói tiếng phổ thông rất chuẩn.
Hơn nữa, đối với một số việc trong thể chế cũng có chút hiểu biết. Dù sao, thương nhân không thể nào tách rời khỏi chính khách.
Một thương nhân thành công phải biết giao tiếp với các lãnh đạo. Bởi vì, rất nhiều mấu chốt trong kinh doanh đều là do các lãnh đạo mang đến.
Cho nên, Tổng giám đốc Toàn vừa nghe thấy Diệp Phàm trẻ tuổi như vậy có thể leo lên đến vị trí Bí thư Thành ủy quả thực có chút khiếp sợ.
Toàn Thành Lâm biết được sau lưng người thanh niên này có lẽ sâu không lường được. Hoặc là nói như trong truyền thuyết là cách mạng đời thứ ba…
- Ha ha, xin chào Chủ tịch hội đồng quản trị Toàn.
Diệp phàm cũng giơ tay ra bắt tay Toàn Thành Lâm, sau đó chỉ vào Diệp Cường nói:
- Tổng giám đốc Toàn, đây là Chủ tịch tập đoàn Bàn Đế Thủy Châu Diệp Cường, đối với chế phẩm từ sữa của Tổng Giám đốc Toàn, Tổng giám đốc Diệp cũng thấy hứng thú.
- Tập đoàn Bàn Đế, xin chào Chủ tịch Hội đồng quản trị.
Toàn Thành Lâm dù giàu có nhưng cũng rất khiêm tốn, không tự cao tự đại.
Ha bên nói chuyện vài câu rồi ngồi xuống.
- Chủ tịch Hội đồng quản trị Toàn, hôm nay không nói dài dòng, cứ nói thẳng về sản phẩm sữa của tập đoàn anh. Chuyện xảy ra ở thị trấn KhêSơn đã đem đến cho sản phẩm sữa của Tập đoàn của Chủ tịch Toàn một chút phiền toái.
Tuy nhiên, vấn đề hiện nay cơ bản đã được giải quyết xong. Chủ tịch hội đồng công ty sữa Nguyệt Thần
Cho nên, Chủ tịch Toàn tính tiếp tục ở xây dựng công ty sữa ở đây hay là thế nào?
Diệp Phàm nói thẳng. Đương nhiên, đối với chuyện này cũng không cần phải giải thích nhiều, tin rằng Toàn Thành Lâm sẽ không hiểu.
- Bí thư Diệp, theo điều tra của chúng tôi. Khu ruộng ở Thông Khê Cư thuộc phạm vi bảo vệ đồng ruộng của các anh.
Không thể nào bị trưng dụng, mà chúng tôi đã đầu tư hơn hai tỷ, mười triệu trước mắt chúng tôi có thể xem xét bảo qua.
Tổ tiên tôi là người Trung Quốc, việc này coi như là chúng tôi cống hiến một chút vì đồng bào. Thiệt thì thiệt nhiều, tôi hi vọng Ủy ban nhân dân và Địa Ủy Nam Lĩnh có thể thực hiện lời hứa với chúng tôi.
Chúng tôi chỉ cần thu hồi hai trăm triệu đầu tư giai đoạn trước là được.
Toàn Thành Lâm vừa nói là Diệp Phàm hiểu ý ngay, hóa ra Chủ tịch Toàn sợ hãi muốn rút vốn.
- Chẳng lẽ các ông không cân nhắc đến việc tiếp tục đầu tư?
Diệp Phàm hỏi.
- Hiện giờ trong tình hình này, Bí thư Diệp, anh nói một chút, bảo chúng tôi làm sao yên tâm tiếp tục đầu tư? Kinh doanh lấy chữ tín làm đầu, tôi hi vọng Địa ủy và Ủy ban nhân dân Nam Lĩnh có thể thực hiện đúng theo thỏa thuận ban đầu.
Nếu không chúng tôi sẽ thưa kiện lên tòa án. Đương nhiên, đây cũng là nước đường cùng. Chúng tôi cũng không muốn lên công đường.
Đây là điều mà chúng tôi cũng không muốn.
Toàn Thành Lâm vẻ mặt nghiêm trọng nói.
- Ha ha, tôi muốn nhắc nhở Tống Giám đốc Toàn kinh doanh thì có lỗ có lãi, phiêu lưu gắn chặt với lợi ích.
Trên đời này, rất khó tìm một cách kiếm tiền mà không có một chút phiêu lưu mạo hiểm, được gọi là “Tay không bắt giặc”
Chuyện trái pháp luật thì chúng ta không nói, nếu Tổng Giám đốc Toàn dám đưa lên tòa án thì chưa chắc các ông đã thắng. Thứ hai là mặc dù các ông thắng thì trong khoảng thời gian ngắn muốn lấy lại hai trăm triệu cũng không thể nào có được.
Các ông kéo dài không nổi, làm không nổi, đương nhiên điều tôi nói không phải là Tổng Giám đốc Toàn không nghĩ đến.
Ý của tôi không phải là như thế, chỉ cần Tổng Giám đốc Toàn đồng ý tiếp tục hợp tác, tập đoàn Bàn Đế tình nguyện đưa ra một số vốn để hợp tác đầu tư kinh doanh.
Ví dụ như nếu ông cảm thấy vẫn còn bất ổn thì tập đoàn Bàn Đế có thể bỏ ba trăm triệu tiền vốn, các anh nếu không thêm thì chỉ cần đầu tư hai trăm triệu từ trước.
Việc này đương nhiên sau này cổ phần khống chế của tập đoàn sữa Nguyệt Thần sẽ không phải là tập đoàn Thiên Hải Australia các ông mà là Tập đoàn Bàn Đế Thủy Châu của Trung Quốc.
Diệp Phàm nói.
Nhất thời Toàn Thanh Lâm vẻ mặt có chút khó coi.
- Đây là không có logic rồi, đất không thể dùng, chúng tôi đầu tư hai trăm triệu xây dựng nhà máy cùng ký túc xá đành bỏ không, các anh còn muốn chúng tôi tiếp tục đầu tư?
Đây không phải là ép chúng tôi ném tiền vào vũng bùn sao? Đây là cái gì? Bí thư Diệp, nếu các anh có thái độ này tôi nghĩ chúng tôi đành phải đi đến tòa án vậy.
Cho dù chúng tôi phải làm gì đó, chúng tôi cũng sẽ tìm luật sư giỏi nhất
Lúc này một người thanh niên bên cạnh Toàn Thanh Lâm tức giận nói.
Hơn nữa, khá ngạo mạn chỉ vào mấy người Anh nói:
- Các vị này cũng là luật sư mà chúng tôi mời đến. Tin rằng ông ta sẽ cho các anh biết thế nào là pháp luật, thế nào là chữ tín.
- Toàn Đống, chớ nói lung tung.
Toàn Thành Lâm nhắc nhở một câu sau đó nhìn Diệp Phàm nói:
- Có chuyện này tôi không hiểu, nếu bây giờ mảnh đất ở Khê Sơn đã là vũng bùn, vậy tại sao tập đoàn Bàn Đế lại đồng ý đầu tư khoản vốn lớn như vậy? Đây không phải rõ ràng nước đổ lá khoai sao? Tôi tin tưởng tập đoàn Bàn Đế cũng nhìn thấy điều này.
Toàn Thành Lâm là tên giảo hoạt trên thương trường, lời Diệp Phàm nói lúc nãy làm y chú ý. Toàn Thanh Lâm chú ý đến nguyên nhân của chuyện này.
Đây đương nhiên cũng là điều mà Diệp Phàm mong muốn. Coi như Toàn Thành Lâm mắc câu rồi.
Do đó Diệp Phàm đem hết kế hoạch nói ra.
Diệp Phàm tin rằng chuyện quân đội vừa nói ta chắc chắn Toàn Thành Lâm không muốn tập đoàn Bàn Đế nắm cổ phần khống chế nữa.
- Ha ha, việc này đương nhiên là có nguyên nhân. Nếu tổng Giám đốc Toàn đồng ý nghe, Bí thư Diệp có thể tiếp tục giải thích cho ông một chút
Diệp Cường cười nhạt, có vẻ thần bí nói.
- Đương nhiên là đồng ý. Bí thư Diệp anh tiếp tục đi tôi đang lắng nghe.
Toàn Thành Lâm không ngờ thản nhiên cười bởi vì y cảm giác được. Không chừng chuyện xấu có thể biến thành tốt.
- Đúng thế, vì giải quyết chuyện mảnh đất kia, chúng tôi đã liên lạc với căn cứ Vịnh Lam Nguyệt Thủy Châu. Bọn họ đang xem các tư liệu về sản xuất sữa của các anh sau đó cũng có ý hợp tác sản xuất sữa.
Diệp Phàm nói đến đây chỉ vào Trần Quân giới thiệu:
- Hiện giờ tôi giới thiệu với Chủ tịch hội đồng quản trị một chút vị này chính là đại diện co căn cứ Vịnh Lam Nguyệt Phó sư đoàn trưởng Trần Quân.
Tin rằng chuyện quân đội cùng hợp tác để xây dựng nhà máy sản xuất sữa trước đây Chủ tịch Địa khu Kiều đã nói qua với các anh.
Lúc ấy nghe nói các ông có băn khoăn tôi nghĩ chỉ là việc bình thường, tuy nhiên, hôm nay họ đến đây để giải thích mọi chuyện.
Trần Quân lấy ra các tài liệu liên quan đến việc hợp tác sản xuất sữa.
Có Tư lệnh Lâm Hồng của tập đoàn quân thứ hai ký và viết giấy ủy quyền cùng các tài liệu liên quan.
Toàn Thành Lâm sau khi nhận lấy rất nghiêm túc xem xét sau đó đưa cho mấy người bên cạnh.
Ước chừng hai tiếng trôi qua, họ yêu cầu một căn phòng nhỏ khác để nghiên cứu một chút sau đó quay trở lại phòng họp.
- Bí thư Diệp chúng tôi còn có một vấn đề không rõ, quân đội hợp tác thì có thể nhưng chúng tôi không có mảnh đất thì làm sao triển khai.
Lúc này Toàn Đống, con trai của Toàn Thành Lâm hỏi.
- Ha ha tin rằng luật sư của các cậu đã nghiên cứu cơ bản về chính sách bảo vệ ruộng đất của chúng tôi.
Có một phần dành riêng cho quân đội, Nói là nếu quân đội thật sự cần đất thì có thể xin chính quyền.
Hơn nữa, điều kiện bồi thường cũng từ từ. Chúng ta nói rõ đi, thật ra, mảnh đất ở Khê Sơn còn có hiện tượng vi phạm quy định.
Trong chuyện này có liên quan đến một số cán bộ có hành vi vi phạm quy định, cấp trêncũng đang tiến hành điều tra.
Tôi hi vọng các anh có thê giữ bí mật, cũng là vì Nguyệt Thần có phải không?
Vẻ mặt Diệp Phàm nghiêm túc nói.
- Nếu các anh thật có thể làm vậy thì chúng tôi có thể suy nghĩ lại chuyện tiếp tục đầu tư. Đầu tiên như Bí thư Diệp đã nói các anh phải cam đoan giải quyết chuyện đất đai, hơn nữa phải hợp pháp.
Thứ hai chuyện hợp tác với căn cứ Vịnh Lam Nguyệt giới hạn trong việc dùng sản phẩm của công ty. Điều khoản phải rõ ràng, nếu quân đội không đầu tư thì chúng tôi đồng ý chuyện chuyên cung cấp sản phẩm sữa cho căn cứ Vịnh Lam Nguyệt. Trong quátrình đó bọn họ có thể cử ra người để giám sát.
Chẳng qua, trong việc giữ bí mật kỹ thuật thì hi vọng quân đội có thể làm được. Việc này là gốc rễ của tập đoàn Thiên Hải chúng tôi, đối với mỗi công ty đều là vấn đều được bảo mật tuyệt đôí.
Đương nhiên cũng suy tính từ góc độ các anh. Còn tập đoàn Bàn Đề một khi thỏa thuận được điều kiện. Tôi nghĩ, quyền khống chế Nguyệt Thần vẫn là cho chúng tôi.
Tất nhiên điều kiện thứ ba là tập đoàn Bàn Đế phải đầu tư một phần vốn.
Mức cụ thế chúng ta sẽ đàm phán rồi quyết định.
Toàn Thành Lâm nói.
Tiếp theo, ba bên chính thức ngồi vào bàn đàm phán. Toàn Thành Lâm thấy trong này rất nhiều lợi nhuận
Căn cứ Vịnh Lam Nguyệt có số quân nhân không phải là nhỏ, theo hợp đồng thì số lượng sản phẩm cũng cấp gần như chiếm gần hết 30 % công suất của Nguyệt Thần.
Chỉ với lợi nhuận này cũng có thể phát triển Nguyệt Thần. Các sản phẩm khác ở Nam Lĩnh mặc dù không nhiều những chắc chắn không lỗ vốn
Chuyện tốt như vậy đương nhiên Toàn Thành Lâm không thể để tập đoàn Bàn Đế cầm đầu to. Thật ra, Diệp Phàm cũng không muốn tập đoàn Bàn Đế lên mặt, nếu việc này thực sự đặt lên bàn thì Diệp Phàm không thể không tư lợi vì anh trai
Hôm nay bảo Diệp Cường đến đây chỉ vì chuyện góp tiền, muốn cho Toàn Thành Lâm một viên thuốc an thần, giải quyết chuyện Công ty sữa Nguyệt Thần
Mà quân đội tham gia vào Nguyệt Thần lại là một cái khóa an toàn nữa, tương đương hai bảo hiểm rồi. Toàn Thành Lâm không thể không động tâm
Trong chuyện này là Diệp Phàm giúp Kiều Báo Quốc giải quyết cũng không muốn bất luận lợi nhuận gì.