Quan Thuật

Chương 414: Chương 414: Lật lá bài tẩy. (2)




Trong khoảng thời gian ngắn, các vị thường vụ đều chìm vào suy nghĩ miên man bất định. Từ huyện đến thành phố, từ thành phố đến tỉnh, thậm chí có người còn nghĩ đến Quốc vụ viện trung ương, nhưng phần lớn tâm tư của các thường vụ đều dừng lại trên người Tống Sơ Kiệt, trưởng Ban tổ chức Tỉnh ủy.

Đối với người làm quan mà nói, ban Tổ chức có lẽ là bộ phận nhạy cảm nhất, có lẽ những lãnh đạo khác trong tỉnh bản thân cũng không biết rõ tên, vì các Trưởng ban, chủ nhiệm cũng quá nhiều.

Nhưng Trưởng ban của ban Tổ chức người bình thường đều thuộc nằm lòng, cho dù là chưa từng gặp qua nhưng vẫn nhớ tên, đó là đại gia quản lý mũ quan viên trong tỉnh.

Cổ Bảo Toàn một lần nữa dò xét liếc nhìn mọi người, thấy quả nhiên thu được hiệu quả kỳ diệu, phân lượng của lá bài tẩy này cũng khá lớn, đưa đến hiệu quả tương đối chấn động, mặt lập tức cương lên, lấy khẩu khí vô cùng nghiêm nghị:

- Tối qua Trưởng ban Tống của ban Tổ chức Tỉnh ủy tự mình gọi điện tới hỏi thăm chuyện bốn vị khách bị đùa giỡn, khẩu khí vô cùng nghiêm nghị, chất vấn tôi Cục Công an huyện Ngư Dương rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Đổi trắng thay đen thị phi không phân biệt được.

Cục Công an biến thành nơi các cậu ấm ức hiếp các cô gái, anh hùng cứu người còn bị đánh bị giam giữ, phần tử tội phạm đùa giỡn phụ nữ lại nhận được sự bảo vệ của nhân viên công an, ài! Cục Công an huyện Ngư Dương chúng ta lần này thật sự nổi tiếng rồi, chuyện của sơn trang Kính Nguyệt mấy ngày trước còn chưa im ắng, đã ảnh hưởng vô cùng xấu.

Lần này ngay cả Thường vụ Tỉnh ủy cũng trực tiếp chất vấn, mọi người nói, kêu Bí thư huyện ủy này giấu mặt vào đâu?

Sau này phóng viên báo tỉnh còn dám đến Ngư Dương chúng ta phỏng vấn sao? Nếu như không xử lý người có trách nhiệm, phóng viên báo tỉnh quay về tòa soạn, hừ! Ngư Dương chúng ta còn bị lâm vào tình cảnh khó xử nào, mọi người nói đi, tôi là Bí thư huyện ủy, nếu không đứng ra tôi còn có thể lãnh đạo một huyện sao?

Tôi không muốn nói nhiều, trưởng ban Tống vẫn đang đợi xem thái độ của Ngư Dương chúng ta, thái độ thì nằm trong tay các vị thường vụ, ai đồng ý miễn chức Cục trưởng của Chu Bá Thành thì giơ tay!

Cổ Bảo Toàn thuận thế mà làm, căn bản không cho đám người Phí Mặc cơ hội suy nghĩ, lập tức dẫn đầu giơ tay.

Trương Tân Huy theo sát sau đó, Tiếu Tuấn Thần, Vương Xương Nhiên, Vệ Sơ Tinh, ngay cả Miêu Phong cũng giơ tay lên. Năm vị thường vụ mới vừa rồi phản đối cũng không chút do dự toàn bộ giơ tay lên.

- Quyết định liên quan đến bãi miễn chức vụ Cục trưởng cục Công An huyện của Chu Bá Thành, hội nghị thường vụ huyện toàn bộ thông qua.

Theo tiếng nói vang dội của Cổ Bảo Toàn, Phó Chủ nhiệm Văn phòng huyện ủy ở bên cạnh cũng kịp thời ghi chép lại.

Đám người Phí Mặc cũng bất đắc dĩ, ai dám không giơ tay, không giơ tay chính là muốn gây sự với Trưởng ban Tống. Đến lúc đó nếu Cổ Bảo Toàn báo cáo sẽ càm ràm một hồi với Tống Sơ Kiệt, đoán chừng cái mũ quan trên đầu mình cũng không còn.

Bị trưởng ban Tổ chức tỉnh ủy nhớ mặt thì cả đời này còn muốn xuất đầu gì nữa, chi bằng ngoan ngoãn sớm bỏ mũ quay về bán khoai lang hưởng cảnh thanh nhàn.

Mọi người cũng hiểu, Cổ Bảo Toàn mượn thế của Trưởng ban Tống để dễ dàng tước bỏ chiếc ghế mà Chu Bá Thành theo đuổi nhiều năm trời.

Đây điển hình của hành động cáo mượn oai hùm, đây chính là chỗ lợi hại của Cổ Bảo Toàn, y giỏi về biến bất lợi thành có lợi, dựa thế mà lên.

Vốn Tống Sơ Kiệt gọi điện thoại tới là chuyện xấu, thoáng cái bị y lợi dụng ngược lại trở thành một quả bom nặng ngàn cân, nổ tung mấy vị thường vụ không đồng lòng đầy thương tích, đau đớn trong lòng mà không dám nói ra.

Tất cả còn lo lắng phát ngôn của mình bị ghi chép lại cho Trưởng ban Tống đọc.

- Bí thư Cổ, nếu Chu Bá Thành đã bị miễn chức rồi, vậy chuyện chọn người vào vị trí Cục trưởng cục Công an huyện tại sao không tranh thủ hội nghị thường vụ hôm nay xác định luôn đi? Cục Công an không giống những cục khác, nó quá trọng yếu, đặc biệt là sắp cuối năm rồi

Tuyệt đối không thể vì vị trí Cục trưởng để không mà xảy ra chuyện gì? Bình yên mới thiết yếu.

Chủ nhiệm Trương Tân Huy đề nghị nói.

- Tôi cũng cảm thấy chủ nhiệm Trương nói rất đúng, Cục Công an gánh vác ổn định xã hội, nhiệm vụ bảo vệ cho nhân dân đón năm mới an toàn, vị trí Cục trưởng không thể để trống được, phải nhanh chóng quyết định người thay thế, sắp cuối năm rồi, không thể kéo dài được, chỉ sợ xảy ra chuyện gì. Trách nhiệm này tôi tin rằng bất cứ ai đang ngồi đây cũng không gánh vác nổi.

Bí thư Ủy ban tư pháp Vương Xương Nhiên cũng trợ hứng nói, cung đã bắn thì cũng không thể quay mũi tên được.

- Đúng! Chủ nhiệm Trương và Bí thư Vương đề nghị rất tốt, chứng tỏ các đồng chí vô cùng quan tâm đến vấn đề trị an và dân sinh của huyện Ngư Dương chúng ta, đều hi vọng dân chúng có thể đón một năm mới bình an và ổn định.

Tôi đương nhiên cũng có tính toán về phương diện này, liên quan đến vấn đề chọn người, tôi nghĩ lần này không rút trong huyện nữa, trực tiếp do cục Công an thành phố giới thiệu, trên đó có nhiều sĩ quan cảnh sát giỏi giang.

Ngay đêm qua tôi đã trưng cầu ý kiến của Cục trưởng cục Thành phố Vu Kiến Thần, ông ấy có tiến cử cho Ngư Dương chúng ta một nhân tài, chính là đồng chí Lô Vỹ Đội trưởng Đội cảnh sát hình sự. Đồng chí này nghe nói trước kia nhậm chức ở Phòng Điều tra trọng án Bộ Công an, kinh nghiệm công tác vô cùng phong phú, mặc dù mới 24 tuổi, nhưng lại lập được không ít chiến công, cũng từng nhận được phần thưởng vinh dự của bộ Công an, là một nhân tài mười phân vẹn mười, nhậm chức Đội trưởng Đội cảnh sát hình sự cục Thành phố thời gian mặc dù nói không dài, nhưng phong cách cực kỳ tốt, tác phong mạnh bạo, có can đảm đấu tranh với thế lực đen tối, hơn nữa tính giác ngộ chính trị cao, phục tùng thu xếp của tổ chức.

Cổ Bảo Toàn một mình diễn xuất, sau khi khen ngợi Lô Vỹ một phen, ý bảo nhân viên công vụ đưa tài liệu giới thiệu Lô Vỹ đưa xuống cho mọi người.

- Trong tay mọi người đều có một tập tài liệu, sau khi xem xong mọi người hãy phát biểu ý kiến! Hội nghị thường vụ tôn trọng đầy đủ ý kiến của các đồng chí, cứ nói thoải mái!

Cổ Bảo Toàn vẻ mặt nghiêm túc

Ngọc Nhã Chi tràn đầy lo lắng, vừa mới nghe nói đã giật mình kinh hãi, vì sơn trang Kính Nguyệt của Ngọc gia không phải do Đội trưởng Lô Vỹ của cục Thành phố dẫn người tới tịch thu sao? Đến bây giờ cha mình còn đang bị giam, hiện tại kẻ đầu trò gây tội lại có thể xông tới Ngư Dương, chuyện này cũng không cách nào nhịn được:

- Bí thư Cổ, Lô Vỹ mới 24 tuổi, Ngư Dương chúng ta mặc dù nói kinh tế còn lạc hậu, nhưng lại có dân số đông. Nhân khẩu cả huyện đạt tới 70 vạn, nếu cộng thêm số người lưu động và không có hộ khẩu cũng phải trên trăm vạn.

Cảnh sát của Cục Công an đoán chừng cũng có bảy tám trăm người, quản lý 24 thị xã, một cục cảnh sát lớn như vậy giao cho một người trẻ tuổi mới 24 tuổi trông coi có phải có chút không thỏa đáng hay không? Tư cách và kinh nghiệm đều có chút non nớt, trong lòng các cán bộ trong huyện trong cục sẽ nghĩ như thế nào? Kính xin Bí thư Cổ thận trọng suy xét thêm hoặc là mời cục Thành phố đổi một người già dặn kinh nghiệm, số tuổi tương xứng đến không phải tốt hơn sao.

- Chọn người lão luyện thành thục đối với vị trí Cục trưởng Cục công an quá trọng yếu, Cục trưởng Cục công an nhất định phải có oai vũ mới được, nếu không khó có thể trấn trụ được được một cục lớn như vậy, tôi cũng cho rằng Trưởng ban Ngọc nói có lý.

Phó Chủ tịch huyện Trần Quang Húc lại tới tham gia náo nhiệt, người này cũng không biết có tâm tư gì, cái gì cũng muốn xen tay vào phá ngang một cái, nhưng cũng không loại trừ y có khuynh hướng dựa vào Ngọc gia.

- Lô Vỹ từng giữ chức ở Phòng Điều tra trọng án ở Bộ Công an, chứng tỏ phương diện tư tưởng giác ngộ của đồng chí này cũng không cần nói, khẳng định vượt qua thử thách. Đối với phương diện kinh nghiệm phá án mà nói càng không cần phải nói, Phòng Điều tra trọng án Bộ Công an tôi nghĩ cũng không có mấy người bình thường có thể tiến vào. Một nhân tài như vậy trao quyền cho đến đảm nhiệm Cục trưởng cục huyện Ngư Dương chúng ta tôi nghĩ còn có chút hiềm nghi bị giáng chức. Tư cách, kinh nghiệm, oai vũ dư thừa, tôi ủng hộ Lô Vỹ đồng chí đến Ngư Dương.

Phí Mặc giống như uống lộn thuốc, lại có thể lên tiếng ủng hộ lên Cổ Bảo Toàn .

Cổ Bảo Toàn ban đầu cũng hơi sửng sờ, trong nháy mắt cũng hiểu được dụng ý của Phí Mặc. Đoán chừng y cũng nghĩ đến sơn trang Kính Nguyệt là do Lô Vỹ dẫn người tới tịch biên. Người như vậy đối với Ngọc gia mà nói chính là một gai.

Ở Ngư Dương tìm cho Ngọc gia một cái gai bất cứ lúc nào cũng có thể gây chút phiền toái, khiến Ngọc gia hao tổn không phải là thoải mái sao?

Hơn nữa Lô Vỹ tới đại diện chính là ủng hộ Cổ Bảo Toàn. Ngọc gia sau khi chống chọi với Lô Vỹ khẳng định sẽ tiêu hao tinh lực nhất định, tài lực, quan hệ, tài nguyên của Ngọc gia bị hao tổn không phải càng có lợi cho Phí gia trưởng thành sao.

- Đúng, đồng chí Lô Vỹ rất khá, tuổi cũng không nhỏ nữa, nhớ tới các tiền bối của chúng ta 24 tuổi có lẽ đã có người làm tướng quân rồi, tôi tán thành chuyện này.- Tiếu Tuấn Thần cũng mở miệng ủng hộ.

- Lô Vỹ tuy nói trẻ tuổi, nhưng tác phong mạnh bạo, có can đảm đấu tranh với người xấu chuyện xấu. Ngư Dương chúng ta cũng cần người như vậy để trông coi Cục Công an rồi, nếu không Cục Công an tiếp tục đi xuống sẽ ảnh hưởng rất xấu phương diện đến phương diện danh dự, dân chúng oán hận, chủ yếu nhất chính là ảnh hưởng đến phát triển kinh tế, không có môi trường ổn định ai chịu tới Ngư Dương chúng ta đầu tư làm nhà máy.

Chủ tịch huyện Vệ Sơ Tinh cất lời, tỏ vẻ ủng hộ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.