- Bành Nhất Khải có quan hệ gì với Tập đoàn điện khí Tây Nam? Kiều Báo Quốc vẻ nghi ngờ nói.
- Trước kia chưa từng nghe nói Bành Nhất Khải có quan hệ với Tập đoàn Điện khí Tây Nam. Chẳng lẽ Bành Nhất khải trước kia công tác ở ủy ban kinh tế quốc gia nên quen biết? Ngũ Vân Lượng nói.
- Tập đoàn điện khí tây nam với Bành Nhất Khải quan hệ không được tốt, điểm này tôi biết. Diệp Phàm nói.
- Việc có thể là Nhậm Thời Mãn có âm mưu gì không. Ô Vân sơn cùng Cố Hữu Toàn đến để đối phó với cậu. Đến lúc đó Điện khí Tây Nam vừa gia nhập có phải là tăng thực lực cho Nhậm Thời Mãn không. Việc này hình như là khá đúng. Kiều Báo Quốc nói.
- Đúng vậy, đến lúc đó ban lãnh đạo có lẽ cũng có sự thay đổi. Cố Hữu Toàn cùng Ô Vân Sơn gia nhập là tăng thêm hai phiếu. Ngũ Vân Lượng nói.
- Ha ha, việc này đúng là không cần lo lắng. Diệp Phàm cười thần bí.
- Không lo lắng sao lại không lo lắng. Cậu giao dịch với Bành Nhất Khải kéo tập đoàn Điện khí Tây Nam ra nhập. Đến lúc đó người ta ra nhập chẳng lẽ không vào ban lãnh đạo, việc này không thích hợp.
Ngũ Vân Lượng có chút nóng nảy.
- Không ai không đồng ý cho họ vào ban lãnh đạo, nhưng bọn họ gia nhập xong đương nhiên phải trải qua thứ thách. Diệp phàm cười nói.
- Đúng rồi, thời gian thử thách dài. Đến lúc đó kéo dài bọn họ là được. Ngũ Vân Lượng cười nói.
- Công ty anh em không thể làm như vậy, nhưng kéo dài. Đến lúc đó, thời cơ chin mồi chúng tau cũng không sợ bọn họ gây nên cái gì có hại. Diệp Phàm hừ nói.
Ngày hôm sau những đồng chí đến tố khổ với Diệp Phàm đòi tiền thiếu chút nữa phá nát văn phòng của Diệp Phàm, báo hại Diệp Phàm phải trốn ra cửa sau.
Xét thấy tình huống như vậy, Diệp Phàm lợi dụng thời gian hai ngày làm ra phương án phân phối. Dù sao việc này kéo dài càng lâu càng phiền toái.
Ba ngày sau, phương án phân phối đã được Đảng ủy thảo luận. Lúc mới bắt đầu phòng họp rất im lặng, toàn thể các đồng chí đều đang xem phương án của Diệp Phàm.
Nửa tiếng sau tất cả mọi người hạ tài liệu nhìn Nhậm Thời Mãn .
- Ha ha, các đồng chí đều đã xem xong rồi chúng ta thảo luận đi. Cứ tự nhiên, có ý kiến gì cứ thoải mái nói. Đều là phục vụ xây dựng khu kinh tế thôi. Nhậm Thời Mãn cười vui vẻ.
Mấy ngày trước đề án của Diệp Phàm về khu Lục Loan bị phủ quyết. Đó là thắng lợi lớn của Nhậm Thời Mãn từ lúc đến khu kinh tế Hoành Không. Tất nhiên tâm trặng của anh ta cũng không tệ lắm.
- Phương án phân phối này cũng quá mức đi? Mộc Hùng Phi là người đầu tiên không chịu nổi.
- Đúng vậy, tổng cộng có 1,7 tỷ, theo phương án phân phối thì Tập đoàn Hoành Không đã 1 tỷ rồi, chiếm gần sáu phần. Khoản tiền này là để phát triển các công ty trong khu kinh tế cùng với phát triển sự nghiệp xã hội. Dựa vào cái gì Tập đoàn Hoành Không lấy đi phần nhiều như vậy. Phương án phân phối này căn bản không công bằng. Mộc Thành Chương phối hợp tiếp theo.
- Dựa vào cái gì? Chẳng lẽ hai vị không rõ ràng sao? Cung Chí Quân vừa trở về giọng sắc bén "nã pháo".
- Dựa vào cái gì, đồng chí Chí Quân, anh đưa ra bằng chứng một chút? Tôi thấy không có gì để phân phối như vậy.
Như thành phố Hạng Nam chúng tôi chiếm tỉ trọng rất lớn trong khu kinh tế Hoành Không, nhưng chỉ phân cho chúng tôi một trăm năm mươi triệu.
Chẳng lẽ Tập đoàn Hoành Không lớn hơn thành phố Hạng Nam chúng tôi? Dương Chí Thăng lại muốn gây chuyện. Việc này Diệp Phàm đã nói với Lam Tồn Quân, tất nhiên Lam Tồn Quân sẽ không lên tiếng.
Đương nhiên, Lam Tồn Quân tức giận đối với phương án phân phối này nhưng không dám nói đành phải nhịn đau gật đầu.
- Đúng vậy, địa khu Giang Hoa chúng tôi chỉ được một trăm triệu, đây là ý gì? Mộc Thành Chương hừ lạnh một câu.
- Việc này không có gì lạ, vốn khoản tiền này là vì quy hoạch Hoành Không mới có được.
Cái gì gọi là đại quy hoạch Hoành Không, đây là quy hoạch chính của Tập đoàn Hoành Không. Nếu Tập đoàn Hoành Không là việc chính đương nhiên khoản tiền này cấp xuống xong Tập đoàn Hoành Không phải chiếm phần lớn.
Nếu không, chủ yếu thành thứ yếu cũng không thích hợp có phải không? Dương Chấn Đông nói, tuy hiện giờ thân thiết với Nhậm Thời Mãn nhưng về lợi ích của Tập đoàn vẫn nhất trí đối ngoại.
- Nói thì dễ nghe lắm, đại quy hoạch Hoành Không cũng không phải chỉ có tập đoàn Hoành Không. Đại quy hoạch Hoành Không trước chính là bao gồm cả thành phố Hạng Nam và địa khu Giang Hoa.
Lúc ấy Chủ tịch Đường xuống dưới kiểm tra đều đến hai địa phương chúng tôi. Dù là cầu trên sông Thông Thiên cũng thuộc địa khu Giang Hoa và Hoành Không.
Khi nào thì khoản tiền này thành khoản tiền riêng cho Tập đoàn Hoành Không? Mộc Hùng Phi hừ nói,
- Phương án này đúng là có chút không thỏa đáng, nặng nhẹ phân rất rõ, hơn nữa có chút không hợp lý.
Tập đoàn Hoành Không lấy phần nhiều. Theo tình trạng kinh tế phát triển, địa khu Giang Hoa chúng ta cần nhiều tài chính đầu tư nhất.
Tập đoàn Hoành Không hai năm trước tình hình không xong, nhưng từ khi Chủ tịch Diệp xuống đã thay đổi lớn.
Chẳng những kéo đến mấy chục tỷ đầu tư. Năm nay càng phát triển hơn. Theo con số thống kê tháng trước của Tập đoàn Hoành Không công bố có thể thấy, năm nay lợi nhuận của tập đoàn Hoành Không có thể đạt đến 1,5 tỷ.
Đây là các công trình trọng điểm còn chưa hoàn thành. Ví dụ như Công ty Yến Nguyệt sắp khai trương. Còn có khu du lịch núi Thiên thông cũng sắp khai trương.
Ngoài ra, các công ty con một khi khai trương tôi đoán sang năm Tập đoàn Hoành Không sẽ có một khởi đầu tốt đẹp.
Tình hình tốt như thế còn phải đầu tư một tỷ. Phương án phân phối này thật sự quá mức.
Nếu theo chính sách của nhà nước thì số tiền kia hẳn phải dùng cho các công ty còn khó khăn phục vụ việc nghiên cứu phát triển. Chu Gia Sinh nói.
Trong chuyện này ba lãnh đạo của Điền Nam thật ra nhất trí.
- Công ty khó khăn, lần trước họp Chủ tịch Diệp còn trình bày, số tiền kia đề giúp đỡ các đơn vị đang phát triển mạnh.
Nếu không, cái gì có thể thể hiện công trình trọng và dự án trọng điểm. Khoản tiền này không phải khoản tiền để giúp đỡ người nghèo. Tình hình kinh tế của địa khu Giang Hoa không tốt.
Nhưng muốn viện trợ cũng phải nghĩ cách khác, mà không phải lấy khoản tiền này. Cung Chí Quân hừ lạnh nói.
- Thành phố Hạng Nam chúng tôi cũng không ít công ty, như Tập đoàn Thiên Hoành tổng giá trị cũng đạt đến tám tỷ.
Đó là Tập đoàn trọng điểm của thành phố Hạng Nam. Cả thành phố Hạng Nam là cấp dưới của khu kinh tế, tập đoàn Thiên Hoành cũng phải là một công ty cấp dưới của khu kinh tế.
Vậy tại sao đồng chí Diệp Phàm lại không có trong phương án phân phối của đồng chí Diệp Phàm. Dương Chí Thăng lầm bầm.
- Ha ha, đồng chí Dương Chí Thăng không hiểu sao, đại quy hoạch Hoành Không chính là lấy Tập đoàn Hoành Không là việc chính.
Nếu nói vợ cả là Tập đoàn Hoành Không thì tập đoàn Thiên Hoành cấp dưới của thành phố Hạng Nam là cấp dưới.
Chúng ta đem số tiền kia phân phối cho thành phố Hạng Nam, bọn họ muốn tiền có thể hỏi thành phố Hạng Nam mà không phải là hỏi trực tiếp khu kinh tế.
Nếu các công ty phía dưới đều trực tiếp do đảng ủy khu kinh tế thảo luận thì không phải làm chúng tôi mệt chết sao.
Việc này đã phân công phụ trách theo cấp. Bà bà chúng ta không thể quan tâm đến những chuyện cụ thể. Sao có thể quản lý được? Diệp Phàm hỏi.
- Đúng vậy, những công ty nhỏ cấp dưới của khu kinh tế không dưới mấy trăm, sao có thể đến lượt Đảng uy khu thảo luận?
Chúng ta chỉ có thể thảo luận các công ty chủ chốt. Ví dụ như Tập đoàn Hoành Không cùng Tập đoàn cơ khí Trung Quốc.
Nhìn ban lãnh đạo của khu kinh tế có thể thấy, vì sao Tập đoàn Thiên Hoành không có ai trong ban lãnh đạo.
Đây là vấn đề trình tự và quy mô. Dương Chấn Đông nói.
- Nói đến điểm này tôi còn cảm thấy lạ. Tập đoàn cơ khí Trung Qốc không ngờ cũng cho hai trăm triệu, thành phố tôi và địa khu Giang Hoa còn không bằng Tập đoàn cơ khí Trung Quốc. Mộc Thành Chương nói.
- Ha ha, không phải chỉ Tập đoàn cơ khí Trung Quốc. Đây chỉ là phân một nặng một nhẹ thôi. Việc này phải phù hợp với mục đích tôn chỉ sử dụng số tiền kia mới được.
Như Địa khu Giang Hoa mà nói thì có công ty nào lớn? Không phải tôi khinh thường địa khu Giang Hoa, công ty sản xuất của các anh quy mô tài sản không đạt đến một tỷ.
Như vậy thì nói với chúng tôi công ty trọng điểm làm gì? Chính là đem hết một tỷ bảy này cho các anh cũng không thể phát triển.
Việc này không hợp với mục đích sử dụng số tiền này. Hơn nữa cũng không phù hợp điều kiện xin số tiền kia. Kiều Báo Quốc nói.
- Theo quy định về công ty thì số tiền kia chính là ủy ban kinh tế cấp cho các công ty trực thuộc trung ương.
Tập đoàn Thiên Hồng tuy nói quy mô có thể nhưng nó cũng không phải công ty thuộc tỉnh. Còn địa khu Giang Hoa thì không cần phải nói, công ty quy mô căn bản không có.
Đó cũng là lý do mà tiền cho thành phố Hạng Nam nhiều hơn địa khu Giang hoa. Bành Nhất Khải lấy thân phận thành viên của ủy ban kinh tế nói.
- Khu kinh tế Hoành Không là Tập đoàn thuộc quản lý của hai tỉnh. Trong ban lãnh đạo tỉnh Điền Nam cũng chiếm không ít. Chẳng lẽ chiếm tỉ trọng lớn ngược lại được phân tài nguyên càng ít sao? Mộc Hùng Phi lại lấy số lượng thành viên ra nói.
- Ý của đồng chí Hùng Phi là thành phố Hạng Nam chúng tôi có hai người trong ban lãnh đạo khu kinh tế, thành phố Hạng Nam chúng tôi so với địa khu Giang Hoa tỉnh Điền Nam các anh phải được phân ít hơn có phải không? Lam Tồn Quân lúc này nắm được cơ hội lên tiếng.
- Địa khu Giang hoa có năng lực, nhưng đừng than khóc trước mặt mọi người là được. Thành phố Hạng Nam chúng tôi tuy nói không bằng địa khu Giang Hoa các anh nhưng thủ đoạn than khóc thì không bằng anh. Dương Chí Thăng cũng lạnh nhạt nói, Mộc Hùng Phì châm biếm thành phố Hạng Nam tất nhiên là xúc phạm đến đồng chí Dương Chí Thăng.
- Đồng chí Chí Thăng, tôi cũng phải có ý này. Ý của tôi là tỉnh Điền Nam chiếm nhiều thành viên trong ban lãnh đạo, cũng không phải chỉ trích thành phố Hạng Nam các anh. Mặt Mộc Phi Hùng tối sầm lại, vội nói. Vất vả lắm mới tìm được cơ hội công kích tập đoàn Hoành Không, dường như lại không được.
- Bí thư Nhậm, tôi thấy trao đổi thảo luận cũng được rồi, hay là giơ tay biểu quyết?
Phong Hồ Ninh nói.
- Việc này tôi thấy rõ ràng thôi, các đồng chí phản đối phương án này cũng không nhiều. Các đồng chí còn cần phải suy nghĩ biểu quyết không? Nhậm Thời Mãn giọng hách dịch.