Quan Thuật

Chương 118: Chương 118: Nói chuyện nhận chức.




-- Được rồi, mọi người im lặng nào, tôi là Tần Chí Minh. Tối nay các lãnh đạo huyện là bí thư Lý và chủ tịch Trương đến thị trấn Lâm Tuyền chúng ta để chỉ đạo công tác, đề nghị tất cả vỗ tay nhiệt liệt hoan nghênh.

Nhất thời trong phòng họp tiếng vỗ tay vang lên như sấm, chắc là đại đa số cán bộ đều bị chuyện sáp nhập sắp tới làm cho thần kinh căng thẳng nên thừa cơ phát tiết, nếu không chắc đầu óc cũng sẽ nổ tung.

Khụ! Khụ!

Tần Chí Minh theo thói quen ho khan hai tiếng rồi nói tiếp:

- Đầu tiên Phó Trưởng ban Trương sẽ công bố quyết định nhân sự của huyện, đề nghị chúng ta nhiệt liệt hoan nghênh Phó Trưởng ban nói chuyện.

- Quyết định nhân sự nào nhỉ, bổ nhiệm ai chứ?

Tinh thần mọi người thoáng cái đã trở nên tập trung, trong phòng học giờ chỉ nghe tiếng thở bị dồn nén, không ai lên tiếng vì lỗ tai đều vểnh lên như tai thỏ, không rảnh để nhiều lời.

- Các đồng chí, tôi xin trực tiếp đọc luôn. Thông qua cuộc họp thường vụ của huyện ủy Ngư Dương đã thông qua, quyết định bổ nhiệm đồng chí Diệp Phàm là đảng ủy viên thị trấn Lâm Tuyền, nhận chức Phó Chủ tịch thị trấn phụ trách mảng công nghiệp và tài chính. Đồng chí Diệp Phàm tốt nghiệp trường đại học Hải Giang nổi tiếng ở Hoa Hạ, là cán bộ hội sinh viên, đảng viên dự bị, nhận được phần thưởng của quốc vụ viện và Bộ Công an......

Sau khi huyện ủy nghiên cứu quyết định, xét thấy nguyên đảng ủy viên, Phó Chủ tịch thị trấn Trương Hi Lâm của thị trấn Lâm Tuyền không thể tiếp tục công tác nên đã bãi miễn các chức vụ của đồng chí......Đồng chí Trương Hi Lâm là một đảng viên tốt, là cán bộ ưu tú của đảng......

Phó Trưởng ban tổ chức Trương Chấn nhanh chóng đọc xong quyết định nhậm chức rồi ngồi xuống.

Tiếp đó Tần Chí Minh lại nói:

- Giờ xin mời đồng chí Diệp Phàm phát biểu vài câu, mọi người hoan nghênh.

Một trận vỗ tay lại nổi lên như sấm, không loại trừ có người thừa cư cố ý quấy rối. Mấy trăm ánh mắt thoáng cái đã tập trung toàn bộ lên con chim non Diệp Phàm làm hắn phải nhanh chóng vận thuật dưỡng sinh để lấy lại bình tĩnh. Cũng may là trước kia hắn từng công tác ở hội sinh viên nên cũng đã trải qua khung cảnh như vậy, sau vài giây thì đã bình tĩnh nện bước trầm ổn đi lên bục phát biểu.

- Đang ngồi ở đây đều là tiền bối và lãnh đạo của tôi, rất có thể tôi là người trẻ tuổi nhất. Đầu tiên tôi xin ra mắt mọi người, ha hả, mong nhận được bao lì xì.

Diệp Phàm nói tới đây thì cúi chào thật sâu với tất cả mọi người, nhất thời lại làm dấy lên một tràng vỗ tay như thủy triều. Lần này là mọi người vỗ tay thật lòng , trong lòng cũng cảm thấy thỏa mãn. Người ta là một kẻ đi sau rất có lễ phép, không vỗ tay thì hóa ra mình là tiền bối chấp nhất.

- Đầu tiên tôi phải cảm tạ các lãnh đạo bí thư Lý và chủ tịch Trương, cảm tạ các lãnh đạo đã cho tôi cơ hội quý giá! Có thể cùng được công tác với mọi người tôi rất phấn khởi, sau này tôi sẽ ra sức đóng góp phần công sức nhỏ bé vì sự phát triển và phồn vinh của thị trấn Lâm Tuyền. Tôi mới tốt nghiệp đại học Hải Giang đã đến công tác ở thôn đập Thiên Thủy, nói thật, lúc mới bắt đầu thì ngay cả phân biệt giống khoai tây cũng không biết, giờ thì cũng đã học được mấy loại. Về phương diện kinh nghiệm, tôi nhất định là thiếu hụt, tuy nhiên tôi sẽ cố gắng học hỏi! Ta sẽ hết sức phối hợp công tác với bí thư Tần và chủ tịch Thái, các vị tiền bối có bí quyết gì cũng đừng che giấu. Tôi có làm điều gì không đúng kính mong mọi người cứ phê bình thẳng thắn. Câu nói sau cùng, đó chính là dùng hành động để chứng minh tất cả đi! Cám ơn......

Diệp Phàm lấy những lời phát biểu trước kia ở hội sinh viên cải biến đi một chút rồi đem ra phát biểu, nói xong thì cũng cảm thấy hết sức trơn tru.

- Người thanh niên này cũng được đấy! So ra còn nói hay hơn với họ Trương nhiều. Mấy năm trước, lúc Trương Hi Lâm phát biểu còn cầm giấy đọc, đến cuối còn tý nữa là cà lăm, em xem người ta dù sao cũng là tốt nghiệp đại học Hải Giang, lại rèn luyện qua thôn đập Thiên Thủy, ăn nói cũng vững vàng.

Chị Mã khẽ thì thầm.

- Đúng thế, nghe nói khi đó Phó Chủ tịch Trương tý nữa thì tè ra quần, khanh khách. Buồn cười, buồn cười.

Trương Anh phì cười.

- Lão Thiết, anh xem thằng ranh kia kìa, phát biểu nhận chức còn nói chuyện trồng khoai tây. Ai! Vẫn chưa thoát ra khỏi tầng cấp cán bộ thôn a!

Tiếu Trường Hà châm chọc.

- Ha ha! Cán bộ thôn làm phó chủ tịch, không tồi . Biết đâu sau này có thể dẫn dắt toàn bộ nhân dân thị trấn cùng nhau trồng trọt khoai tây, khoai lang, lẫn ngô ấy chứ, không tồi!

Tâm trạng của Thiết Minh Hạ còn phức tạp hơn. Y biết chuyện lên chức của Diệp Phàm chắc chắn gắn liền với Tần Chí Minh và Lý Hồng Dương, bản thân mình cũng có thể coi là thân cận với Tần Chí Minh. Hơn nữa bản thân mình từ vị trí chủ nhiệm ban tổng hợp thăng lên làm Phó Chủ tịch thị trấn cũng có công lao của Tần Chí Minh , theo lý thì cùng một chiến hào với Diệp Phàm, tuy nhiên trong lòng y vẫn cảm thấy đắng ngắt.

- Các đồng chí, đồng chí Diệp Phàm còn trẻ tuổi, nhưng tôi hi vọng mọi người có thể chân thành phối hợp để làm tốt công tác. Mấy ngày nữa, tập đoàn Nam Cung của Hồng Kông Nam sẽ đến thị trấn Lâm Tuyền khảo sát, tôi hi vọng mỗi đồng chí đều sẽ làm tròn chức trách, ví dụ như vệ sinh đường phố, các quán cơm, cửa hàng lấn chiếm vỉa hè đều phải được dỡ bỏ...... Tôi chỉ nói một câu, toàn thể cán bộ đều phải nỗ lực để đại biểu của tập đoàn Nam Cung hài lòng ra về, nhớ đến Lâm Tuyền chúng ta.

Trương Tào Trung nhanh chóng nhấn mạnh công tác trù bị đón tiếp tập đoàn Nam Cung.

- Về chuyện tiếp đón tập đoàn Nam Cung, chủ tịch Trương đã nói rồi. Tôi chỉ nhân mạnh là chuyện này sẽ do Phó Chủ tịch Diệp làm chủ, chính quyền thị trấn thống nhất điều hành, toàn lực phối hợp với Phó Chủ tịch Diệp triển khai công tác. Nếu người nào không làm tròn trách nhiệm thì viết luôn đơn xin thôi việc đi! Ví dụ như đại biểu của tập đoàn Nam Cung đi trên đường phát hiện thấy chỗ nào của chúng ta làm tổn hại đến nét văn minh của Lâm Tuyền thì dù là thân thích của bí thư, chủ tịch thị trấn hay của lãnh đạo huyện gì cũng mặc, tôi xin hứa như vậy......

Lý Hồng Dương cũng ra mặt kiên quyết ủng hộ Diệp Phàm, xem ra y rất nóng lòng với chuyện lần này của tập đoàn Nam Cung.

Mọi người nghe xong thì ai còn không biết Diệp Phàm chính là người của Lý Hồng Dương, người ta xuống đây là ra mặt ủng hộ thằng ranh này. Mọi người cũng hiểu tầm quan trọng của lần tiếp đón tập đoàn Nam Cung, vào lúc thời khắc quan trọng của việc sáp nhập, có ai dại dột đi gây sự với nồi cơm của mình.

Khi sáp nhập xã vào thị trấn thì số cán bộ dôi dư rất nhiều, thuận tay cho về vườn mười mấy người cũng không thành vấn đề. Vì thế sau khi tan họp, trong lòng mọi người đều nặng trĩu, một mực lo lắng làm sao để sớm triển khai công tác đừng để vào lúc mấu chốt này có sai lầm gì, nếu không thì tự tay mình hất đi chén cơm rồi.

Đặc biệt là Phó Chủ tịch thị trấn Tiếu Trường Hà quản lý trật tự đường phố và xây dựng, nghe nói cả đêm tý nữa thì bạc tóc. Trong tay ôm vợ mà không hề có chút sức lực làm vợ y phải thọc tay vào quần lót để kích thích nhưng cũng không lên nổi. Báo hại vợ y nổi cơn mà y vẫn ỉu xìu, chỉ muốn đạp cho một cước xuống gầm giường cho chó tha.

Còn Phó chủ tịch quản lý văn hóa Thiết Minh Hạ cũng buồn a! Chắc là ngày mai mọi quán cơm đều được kiểm tra kỹ một lần, rác rưởi trên đường cũng được dọn sạch, còn phải sát trùng khử độc nên cũng trải qua một đêm không chợp mắt.

Bởi vì có chuyện riêng nên Lý Hồng Dương và Trương Tào Trung chỉ uống mấy chén rồi rời đi. Chỉ còn lại ngôi sao mới nổi Diệp Phàm trở thành mục tiêu nịnh nọt lẫn công kích của mọi người, dĩ nhiên cả hai mục đích đều nhờ rượu để chuốc hắn say mèm.

Mục đích của bọn họ cũng đạt được, mặc dù Diệp Phàm có tu vi Luyện Kính của thuật dưỡng sinh tầng thứ sáu để hóa giải một phần hơi rượu nhưng cuối cùng mãnh hổ nan địch quần hồ, gục xuống bàn ngủ say như heo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.