Quan Thuật

Chương 701: Chương 701: Phải phán 26 năm rưỡi




- Ha ha, Phó trưởng phòng Tôn, đây chỉ là những khuyết điểm nhỏ, tôi sẽ nghiêm khắc yêu cầu họ chú ý, lần sau cố gắng làm tới tinh tế, chính quy hơn

Diệp Phàm mỉm cười nói, quay mặt nhìn Trang Hồng Ngọc hơi tỏ vẻ phê bình nói:

- Nghe thấy chưa Trưởng phòng Trang, sau này những hóa đơn tạm này nhất định phải ngăn chặn mới được, toàn bộ theo thủ tục chính quy mà làm

- Tra, bảo chúng tôi tra như thế nào, những hóa đơn tạm đó, bảo chúng tôi tra mệt chết cũng khó mà tra xong

Tôn Mãn Quân hắng giọng cười nói.

- Ồ, Phó trưởng phòng Tôn là không tin tưởng đồng chí khu kinh tế rồi?

Diệp Phàm lập tức kiềm chế ý cười, bức qua đó

- Tin, tôi chỉ tin sự thật

Tôn Mãn Quân bằng mặt mà không bằng lòng, đầu ngẩng tương đối cao

- Trưởng phòng Trang, những hóa đơn tạm này cộng lại có bao nhiêu tiền?

Diệp Phàm hỏi.

- 53,210.85 tệ

Trang Hồng Ngọc mở miệng báo ra

- Chủ nhiệm Diệp, kinh phí hơn 50 ngàn sử dụng không rõ ràng, dùng ở đâu không biết, con số này cũng tương đối lớn đối với Ngư Dương chúng ta

- Theo quy định ở huyện, đây đã có thể lập án điều tra rồi. Năm trước, Phó sở trưởng Trương Phát của đồn công an xã Thuận Bình, bởi vì đã nhận bao lì xì 1000 tệ, sau cùng bị Ủy ban Kỷ luật huyện bắt giam

- Kết quả còn bị khai trừ công chức, kéo theo phải ăn cơm tù nửa năm. Anh hơn ông ta gấp 53 lần, ha ha…

Một tên bụng to như trái bí bên cạnh Tôn Mãn Quân bật cười ha ha nói

Ý không cần nói cũng biết, trong câu đó có ý nói móc, rõ ràng là nói Diệp Phàm

- Đây không có liên quan đến Chủ nhiệm Diệp, phòng tài vụ là tôi chủ quản

Trang Hồng Ngọc lập tức nói.

- Ha ha, Trưởng phòng Trang, đừng nói nữa

Diệp Phàm phất tay, quay đầu nhìn đồng chí bụng to cười nói:

- Vị đồng chí này họ gì, ý của anh không có nói rõ, Phó sở trưởng Trương Phát nhận 1000 tệ thì phán nửa năm, vậy ý của anh là cái này hay là gấp 53 lần của ông ta, tôi tính xem, ha ha, không được rồi, vậy phải phán 26 năm còn phải lẻ nửa năm nữa

Diệp Phàm cũng là bộ dáng ở ngoài cười nhưng trong lòng không cười, bức qua đó

Trong lòng cũng là mắng thầm: “1000 tệ thì phó sở trưởng người ta bị bắt được, đó còn không phải vì nội bộ tranh đấu ở cục công an huyện có người hạ độc thủ mà tạo thành sao. Nếu tình huống nhỏ như thế cũng phải bắt thì toàn quốc còn sót lại mấy cán bộ. Huống chi, Ủy ban kỷ luật huyện hiện tại, cá lớn không dám động, toàn là bắt những tép riu để trút giận, bằng không dân chúng sẽ trách họ chỉ biết ăn mà không biết làm….”

- Tôi…Tôi tên Trương Bưu, Diệp…Chủ nhiệm Diệp, tôi không nói thế, chỉ là so sánh khoản tiền mà thôi, chứ không có ý gì khác. Thật sự không có ý khác

Trương Bưu bụng bự bị bộ dạng như cười như không của Diệp Phàm dọa đến run lên, vội giải thích nói, cuối cùng còn nhấn mạnh bổ sung một câu

Gã đột nhiên nghĩ tới hình như ngay cả đường đường Chủ tịch thị trấn Hoàng Hải Bình có Phí gia ủng hộ cũng bị Chủ nhiệm Diệp làm cho vào tù, mà sau này Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Trường Hà cũng bị hắn ép tới Mặt trận Tổ quốc dưỡng lão

Những người dữ dằn đó cũng bị như vậy, bản thân đáng là gì. Gã vừa nghĩ tới kết cục đáng sợ thì hối hận không ngừng, vừa rồi nhằm nịnh bợ Tôn Mãn Quân, liều lĩnh lộ ra câu này, bây giờ mới nhớ ra bản thân đối mặt với một Phó chủ tịch huyện chính thức, tay cầm quyền cao. Bản thân cấp trưởng phòng nhỏ bé chống đối với Phó chủ tịch huyện người ta, có kết quả tốt hay sao?

- Trưởng phòng Trương nói sai sao? Hóa đơn tạm này rõ ràng không hợp quy định luật tài chính, chúng ta là đầy tớ của nhân dân, phải luôn vì dân chúng chịu trách nhiệm

- Tôi hy vọng Trưởng phòng Trang có thể phối hợp tổ xét duyệt của chúng tôi, kiểm tra rõ ràng từng hạng mục, bằng không, dân chúng sẽ chỉ trích phòng kiểm toán chúng tôi

- Hơn nữa, tình hình ở đây, tôi sẽ báo cáo sự thật với Trưởng phòng, lãnh đạo trong huyện cũng đang đợi báo cáo tổng kết của chúng tôi

Tôn Mãn Quân lập tức đứng dậy, khích lệ đồng lõa

- Phó trưởng phòng Tôn, tôi nhắc lại lần nữa, những hóa đơn tạm này không liên quan đến Chủ nhiệm Diệp. Thời gian trước Chủ nhiệm Diệp đã đi trường Đảng Tỉnh ủy học tập hơn 3 tháng

- Lúc đó bận làm đường, văn phòng của chúng tôi, khu công nghiệp ghềnh Quỷ Anh lại không thể kéo dài, việc gấp tòng quyền, nếu mua cây chổi 1 tệ rưỡi cũng phải đi lập hóa đơn chính thức, vậy hiển nhiên là không thể làm được

- Hơn nữa, chuyện này lại không chỉ khu kinh tế Lâm Tuyền chúng tôi làm như vậy. Số tiền liên quan lại không phải rất lớn, nếu Phó trưởng phòng Tôn muốn kiểm tra chứng thực, vậy được, tôi phối hợp các anh chứng thực từng hạng mục

Trang Hồng Ngọc rất cứng rắn, đứng ra giúp Diệp Phàm chia sẻ lo lắng

- Còn chưa đủ lớn sao? Một hạng mục có lẽ không lớn, chẳng qua mấy chục tệ tới mấy trăm tệ, nhưng các người là liên quan tới hơn 50 ngàn tệ

- Tích tụ hạt cát thành bãi cát, góp nước thành sông, tiếp tục như thế, là sẽ phạm sai lầm lớn. Chủ nhiệm Diệp, đừng nói Tôn Mãn Quân tôi phải hành sự theo nguyên tắc

- Chuyện này tôi không có cách khác, hay là mời Chủ nhiệm Diệp ngày mai ở lại Lâm Tuyền, chấp nhận kiểm toán tra hạch

Tôn Mãn Quân dũng cảm, lời lẽ chính nghĩa, y hệt hình tượng một Bao Thanh Thiên thiết diện vô tư

Nếu không phải biết rõ gã nổi tiếng là tên háo sắc, Diệp Phàm cũng thật sự có chút nghi ngờ có phải bản thân hoa mắt hay không

- Ha ha, vậy sao? Vậy được, ngày mai tôi ở lại Lâm Tuyền chấp nhận kiểm toán kiểm tra đối chiếu sự thật. Thân là cán bộ Đảng, đầy tớ của nhân dân, đương nhiên phải một lòng vì dân

Diệp Phàm bằng mặt không bằng lòng, vẻ mặt thoải mái cười cười

Tôn Mãn Quân vừa đi, Diệp Phàm vẻ mặt trầm xuống

Trang Hồng Ngọc có chút bất an, đứng đối diện bàn làm việc của Diệp Phàm không dám lên tiếng, đầu cúi xuống

- Hồng Ngọc, sao nghiêm túc như thế. Chuyện này cô đâu có sai, cả huyện cũng làm như vậy

- Hơn nữa, trong lòng chúng ta vô tư còn sợ gì? Cô lập tức sắp xếp, bắt đầu từ giờ phút này, đình chỉ mọi chi xuất tài vụ, nói là phòng kiểm toán huyện muốn tra hạch sổ sách

- Nhằm phối hợp họ tra hạch, mấy hôm nay phòng tài vụ của khu kinh tế không chi không thu, tránh sau cùng làm rối loạn con số của tổ kiểm tra đối chiếu

Diệp Phàm vẻ mặt nghiêm túc, nói

- Như vậy sao được, Chủ nhiệm Diệp, khu kinh tế của chúng ta được phân công quản lý 6 thị trấn 2 xã, gần đây lại đang làm đường, cộng thêm khu lầu văn phòng, khu công nghiệp ghềnh Quỷ Anh cũng chưa hoàn công, khoản chi một ngày cũng đạt tới hơn triệu tệ, nếu ngừng một ngày phỏng chừng sẽ ảnh hưởng tiến độ công trình, những ông chủ đó phỏng chừng sẽ chạy hết

Trang Hồng Ngọc thiếu chút nữa la lên

- Ha ha, đừng sợ họ chạy mất, chỉ sợ họ không chạy, truyền một tin tức ra ngoài, nói rằng có lẽ phòng kiểm toán huyện kiểm tra như vậy phải kiểm tra mười mấy ngày, thậm chí có khả năng mấy tháng, bảo họ nhẫn nại chờ đợi là được

- Hơn nữa, chuyện này Phó trưởng phòng Tôn của phòng kiểm toán huyện đã ra mệnh lệnh cứng nhắc, chúng ta cũng không thể làm gì khác

- Vì sự trong sạch của khu kinh tế, chúng ta cực lực phối hợp bọn họ

Diệp Phàm nói một phen, lập tức làm cho Trang Hồng Ngọc đầu óc chấn động, trừng to mắt giống như không quen biết Chủ nhiệm Diệp, luôn sững sờ

- Sao, mặt tôi đẹp trai quá làm cô mê có phải không?

Diệp Phàm nói đùa, làm dịu bớt không khí

- Không ngờ Chủ nhiệm Diệp cũng nham hiểm như vậy

Trang Hồng Ngọc liếc Diệp Phàm một cái, cái mông vểnh đó uốn éo, dường như cố ý quyến rũ hắn, đi ra khỏi văn phòng, chỉ để lại một con sói đang nuốt nước miếng

Hắn thở dài nói:

- Cái mông này cũng thật vểnh, đáng tiếc lần đó ở Hongkong không có âm thầm sờ cho đã, bây giờ, không có cơ hội

- Mông ai vểnh, Chủ nhiệm Diệp, mông của em còn không đủ vểnh sao?

Đột nhiên một giọng nói khẽ khẽ, có chút trêu chọc truyền tới, hắn hơi kinh ngạc, mở mắt ra xem, không phải Đinh Hương Muội toàn thân gợi cảm thì còn ai?

- Cửa đóng rồi chứ?

Diệp Phàm thuận miệng nói

- Khóa rồi

Đinh Hương Muội trong lòng giật mình, liếc nhìn hắn một cái rồi cười, vẻ mặt lập tức ửng hồng

“Vừa lúc” theo giọng nói, cảm giác bóng người trước mắt thoáng qua, Đinh Hương Muội lập tức bay lên trên bàn của ông chủ lớn đó, hơn nữa thân dưới bị một vật cứng như thiết côn ép, thân mình cũng bị ép đến sắp thở không được

- Không… không được…ở đây không được...

Đinh Hương Muội u ơ, nhưng không phát ra tiếng

- Sợ cái gì

Diệp Phàm liếc nhìn thời gian, phát hiện đã tan ca, phỏng chừng trong văn phòng cũng không còn mấy người

“Két” một tiếng

Chiếc váy đen của Đinh Hương Muội đã bị hắn xốc lên, tùy tay kéo xuống, quần lót lập tức treo trên bắp chân trắng mịn trên bàn làm việc. Một khúc côn lớn nóng bỏng gấp gáp không đợi được nữa, cứ như thế không có khúc dạo đầu mà đâm thẳng vào phủ Hoàng Long

Theo sự bay bướm liên tục va chạm tàn nhẫn, trong văn phòng vang lên tiếng “chi chít”, đương nhiên là cái bàn làm việc đặc chế, rất rắn chắc đang rên rỉ thống khổ. Lúc đầu, Diệp Phàm đặt làm bàn làm việc phỏng chừng cũng có suy xét qua tác dụng của nó, không thể lãng phí mà

Vài phút sau, theo… cái bàn cuối cùng nghênh đón mùa xuân, hai người ở trên đó cũng có xu thế hoãn về, chỉ mất hứng là đột nhiên có tiếng gõ cửa truyền tới. Đinh Hương Muội bị dọa tới vẻ mặt tái xanh

- Không sao, em báo cáo công tác với anh, chuyện này bình thường

Hắn liếc nhìn Đinh Hương Muội một cái, chỉnh sơ quần áo, ra hiệu cô mở cửa

Trong lòng lại bực tức đầy bụng mà mắng thầm: “Người nào không có mắt lúc này tìm tới, cái đó của ông còn chưa ra, đây là chuyện gì, mất hứng”

Sau khi mở cửa Đinh Hương Muội chào một cái rồi đi, đi vào không ngờ là Trang Hồng Ngọc. Cô đem tới một số tài liệu gần đây Đoàn Hải đã sắp xếp

Tuy nhiên, trong văn phòng vừa rồi có mùi vị dơ bẩn phỏng chừng nhất thời chưa tan hết, chiếc mũi thính của Trang Hồng Ngọc dường như cảm thấy có chút gì, ngồi đối diện Diệp Phàm, thấy Diệp Phàm đang liếc nhìn tài liệu, khuôn mặt đó không khỏi hơi ửng đỏ

Diệp Phàm lén lén liếc nhìn cô một cái, phát hiện người phụ nữ này càng là cao nhã mê người. Mặt đỏ hồng, làm tâm trạng còn chưa thỏa mãn của hắn nóng bỏng như lửa đốt, trước mắt lại hiện ra tình cảnh vì cứu Trang Hồng Ngọc mà ôm lấy cơ thể tuyệt vời của cô khi ở Hongkong

Không khỏi âm thầm nuốt nước miếng, không cẩn thận phát ra tiếng “ực ực” rất bất nhã. Trang Hồng Ngọc phỏng chừng cũng nghe thấy, khuôn mặt càng đỏ hơn

Thấy hắn ánh mắt không có ý tốt lướt nhìn trên khe ngực trắng nõn của cô, vội vàng đứng lên nói:

- Trễ như vậy, Chủ nhiệm Diệp, ngày mai còn phải chấp nhận xét duyệt, tôi đi trước

- Hồng Ngọc, cái khe đó của cô càng sâu hơn rồi, ha ha…

Diệp Phàm bật cười ha ha, đùa rất đáng khinh


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.