Quan Thuật

Chương 2760: Chương 2760: Phát Tài Rồi




Mẹ kiếp, thật đúng là gặp cướp biển rồi. Đây chẳng lẽ là đang đóng phim? Đế Thiết nói thầm một câu, ba người thoáng nhìn nhau, Diệp Phàm hô:

- Nổ lên!

Ba người đồng thời từ trên bè gỗ bùng nổ lên, tổc độ kia làm tên trên thuyền cẩm thấy hoa mẳt, sầm mặt. Diệp Phàm đã nhảy lên trên cao chừng hai mươi mét trong nháy mẳt đã đến trên thuyền.

Tiểu Lý đao rải ra, lập tức ba tay cầm sủng liền ngã xuống. Mà Bỉ Ả Lạc Phu và Đê Thiết bàn lĩnh không kém Diệp Phàm.

Tuy nhiên, hai người cũng không chậm, nhày lướt qua chừng ba mươi mét lặn xuống biển, không lâu giống như cá ló đầu vịn cạnh leo lên thuyền.

Đế Thiết tát một cái đã làm cho tên canh ở mép thuyền ngã xuống biển sâu. Bỉ Á Lạc Phu cũng không phái người lương thiện, bóp chặt đầu một tên béo vặn vẹo, rắc một tiếng tên kia phun huyến đầu xoay tròn bay lên không trung trừng mười mét.

Chúng tôi là cướp biển, tất cả dừng tay nếu không thì sẽ chết hết.

Trong khoang thuyền có người cầm súng vừa chạy lên vừa hết lởn.

Ba người như lang hổ căn bản là không để ỷ đến người này.

Cưdp biển, bố là Lỗ Tân Tốn.

Diệp Phàm rông lên một tiếng, bốp bốp mấy cái dưới đùi, máu tươi 1 ập tức phun ra. Mười mấy tên trên khoang thuyền trong thời gian vài phút đã giải quyết xong.

Còn người vừa chạy ỉên,bị Diệp Phàm đá cho một cước đạp ra.

Lại giết chết ba người.

Đúng lúc này, Đê Thiết đang định đá vào đầu một tên thi tên này hét lớn:

Hạ thủ lưu tình, tôi có bàn đồ.

Bàn đồ, sao không nói sớm.

Đế Thiết thu chân lại, một cái tát làm tên này choáng ngã xuống.

Diệp Phàm điểm huyệt làm tên này người mềm nhũn, ba người lục soát toàn bộ thuyền, phát hiện tuyệt đối không có người sống mới ngồi xuống nghỉ ngơi.

Đế Thiết chạy đến phòng bếp làm một ít đồ ăn, ba người ăn một chút mới thở ra.

Ản no ấp bụng muốn dục vọng, nhừng lời này nói không sai.

Ba người sau khỉ ăn xong mới nhìn lại tên kia, phát hiện cách ăn mặc của người này thật đúng là phong cách, quần áo rách, đôi giầy trên chân không ngờ được bọc bên ngoài bởi một lá sắt, giầy này, tuyệt đối có thể chống đạn.

Đê Thiết dùng một chậu nước làm cho người này tỉnh lại, tên kia ngáp một cái tỉnh lại.

Mày tên là gì?

Diệp Phàm hỏi.

Đại hiệp, tôi là Wies Saga.

Wies Saga nói.

Mày là thuyền trưởng?

Diệp Phàm cỏ chút khinh thường hừ một tiếng.

Không phải thuyền trưởng, anh ta bị các anh ném xuống biển rồi, tôi là quân sư. Wies Saga nói rõ ràng còn có chút đắc ỷ.

Quân sự, một đám cướp biển như chủng mày còn tự coi mình là quân đội chính quy có phải không? Còn quân sư cái rắm gì?

Đế Thiết cười thiếu chút nữa gãy lưng.

Bỉ Ả Lạc Phu khá quan tâm đến việc này.

Các anh phải thề không giết hoặc làm tôi bị thương.

Wies Saga nói.

Tôi thề với danh nghĩa thượng đế

Đế Thiết làm dấu hiệu thánh giá thề, Diệp Phàm và Lạc Phu cũng thề.

Không được, phải đợi sau khi tôi rời thuyền sẽ nói cho các anh biết. Các anh đều là đại hiệp, sẽ không sợ tôi lẻn đi có phải không?

Wies Saga thật sự có chút giảo hoạt, không thể nào dễ bị lừa.

Nể mặt mày mà không biết xẩu hổ. mày còn định đòi cái gì?

Đê Thiết ko kiên nhẫn được nữa, tát một cái làm người này ngã lăn ra đất, nửa mặt lập tức sưng như lợn.

Từ đã, anh ta ko nói cũng đúng, để tôi thăm dò.

Dp khoát tay ngăn cái tát còn lại của Đế Thiết.

Hẳn cười khan một tiếng, giơ tay vuốt vẻ vài cái trên người Wies Saga. Vài tiếng xương răng rẳc vang lên.

Ko lâu, cả người Wies Saga giống như động vật nhuyễn thể, đau đến mức nhe răng nhếch miệng, cả người đều ướt đẫm.

Anh ta nói không nên lời, mắt cũng chảy máu. Ngoài ra hai chân hai tay đều đang giãy dụa, giống như một con rắn. Ngay cả Bi Á Lạc Phu và Đê Thiết nhìn thấy thế cũng run rẩy.

Tôi nói tôi nói

Wies Saga hét lớn. Cuối cùng khai ra chỗ để bản đồ, lật lưng người này lại, một tấm da dê cũ nát không ngờ khâu lại sau lưng người này.

Đế Thiết bất chấp tất cả, xé ra, Wies Saga lập tức hét lên, sau lưng đầy máu tươi.

Có lẽ anh ta ép sau lưng đã lâu dính cả vào da thịt.

Bản đồ tương đổi trừu tượng, bên trên còn đầy máu, trong khoảng thời gian ngắn căn bản là không hiểu. Mà chất liệu bản đồ hẳn là da dê.

Bản đồ của cậu hình như không chỉ một cái này đi.

Diệp Phàm dùng đôi mắt ưng nhìn hừ nói.

Thật ra, tôi cũng không rõ, đây là tôi lấy ra từ phòng một thủ lĩnh cướp biển

chúng tôi bị giết.

Cho đến giờ chúng tôi vẫn tìm kiếm, chỉ có điều mười mấy năm vẫn không thấy.

Tuy nhiên, thật sự có truyền thuyết về bản đồ này. Tôi nghĩ, đã cỏ một tấm bản đồ như vậy chắc chắn có bí mật.

Wies Saga nói.

Thủ lĩnh cướp biển kia tên là gì? Trước kia cướp bóc ở đâu?

Diệp Phàm hỏi.

Đổi với bản đồ cổ ba người đương nhiên càng húng thú. Cướp biển vùng Cariber nổi tiếng toàn thế giới rồi.

Nếu quả thật có bản đồ cổ, ba người chắc chắn có thể giàu so sánh với Bill Gates.

Bọn họ gọi anh ta là Rắn biển. Tên thật là gi thì không ai biết. Bời vi người này tâm địa còn độc hơn rắn biển, cho nên gọi là Rắn biển.

Bọn họ thích nhất chính là biển Ca-ri-ber. Đây là khu vực biển Từ Bắc Mỹ đến khu vực đổng nam, biển xanh, ánh nẳng tươi đẹp, mặt biển trong suốt như thủy tinh.

Nghe nói thế kỷ 17, nơi này là đường giao thương từ Châu Âu đến Châu Mỹ.

Cho nên, lúc đó hoạt động hải tặc rất hung hăng ngang ngược, không chỉ tấn công thương nhân, thậm chí bao gồm cả hạm đội hoàng gia Anh.

Mà Rẳn biển còn rất kiêu ngạo, ngông cuồng tự cao tự đại, thường xuyên phải nói

phải noi theo tổ tổng truyền, làm một cướp biển nổi tiếng. Sau đó để cả thế giới ngưỡng mộy.

Cho nên, cỏ người đoán y không phải có phải cướp biển nổi tiếng Jake không.

Mà Rắn biển còn đóng một con tàu gỉổng như tổ tiên Hắc trân châu hào. Tuy nhiên, đến chết cũng không thể hoàn thành mục tiêu này.

Wies Saga nói.

1

r .1

Thật đúng là có cướp biển Cariber, xem ra, ưong phim ảnh cũng không phải là tin đồn vô căn cứ.

Đế Thiên hào hứng kêu lên.

Không có lửa làm sao có khói, đề tài của điện ảnh và truyền hình phải có cơ sở

thực thế. Nêu không, liền biến thành vô căn cứ.

Lạc Phu cũng không húng thú thật.

Y chết như thế nào?

Diệp Phàm hỏi.

Khổng rõ ràng, tôi đoán là y chết trong một cuộc chiến đấu. Bởi cì ngay lúc đó người đứng thứ hai là Richer dã tâm cũng rất lớn. Có lẽ là y bí mật ra tay. Chẳng qua thi đấu Rắn biển đã chết, cũng không ai ra mặt vì y.

Wies Saga nói.

Mẹ kiếp, thật đúng là cướp biển Cariber. Nghe kể cướp biển nổi tiếng Jake ngày xưa cũng bị tên phó phản bội. Thật sự tà mổn cũng có thú vị.

Đế Thiết vừa lẳc đầu vừa cười nói.

Richer lúc này ở đâu?

Diệp Phàm hỏi.

Không rõ lắm, hẳn là vẫn ở vùng duyên hái Cariber đi.

Wies Saga nói.

Thuyền của các anh lớn như vậy, anh khổng định nói với chúng tôi là không kiếm được cái gì chứ?

Lúc này Bỉ Á Lạc Phu lạnh lùng xem vào một câu, Đế Thiết hai mắt cũng sáng lên, nhìn chằm chằm Wies Saga giống như gã là một đống vàng.

Chúng ta xui xẻo, trước kia cướp được một ít đồ, nhưng ăn nhanh hơn, bình thường chúng ta đều chạy trốn chết.

Cướp biển được tiền xong sẽ lên bờ để ăn chơi, tất cả đều nhét hết vào đàn bà. Hết tiền lại rời bến đi chém giết.

Cho nên, cũng khổng có tiết kiệm được khoản nào, hơn nữa, lần này là chúng tôi vừa mới tiêu hết tiền rồi ra biển, còn chưa gặp đối tượng để ra tay.

Đây giờ làm cướp biển không dễ dàng. Các eo biển trước kia hoạt động rất tốt nhưng hiện giờ thì không dễ. Liên hiệp quốc đã tổ chức các hạm đội thay nhau canh giữ.

Trang bị của chúng tôi sao có thể thắng được học. Ngay cả máy bay trực thăng bay chúng tôi đã sợ đến mức tẻ ra quần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.