Quan Thuật

Chương 2385: Chương 2385: Thăm dò một chút




- Thưa các đồng chí, dự án nhiệt điện lớn như vậy, chính là một cơ hội to lớn đối với thành phố Đồng Lĩnh chúng ta.

Ngay cả với toàn tỉnh Tấn Lĩnh cũng không phải việc nhỏ, chính vì thế mới khiến cho Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh coi trọng cao độ.

Ngày hôm đó tôi lên tỉnh báo cáo công tác vừa vặn gặp giờ cơm nên xin một bữa. Cho nên mới có cơ hội tốt gặp được Bộ trưởng Phong và Bộ trưởng Chu Tiến Phong bộ Giao thông.

Lúc dùng cơm nghe được những vấn đề liên quan về việc rót trợ cấp và giúp đỡ một vài phương diện cho nông dân.

Sau đó, tôi lập tức liên hệ với Chủ tịch Khổng. Chủ tịch Khổng làm việc rất nhanh chóng, lập tức triệu tập các lãnh đạo các ban ngành liên quan và lâm thời triệu tập một vài vị ủy viên thường vụ để bàn bạc về việc này.

Tuy nhiên, các đồng chí ạ, chuyện này bị tiết lộ ra ngoài, địa điểm này chọn chưa chuẩn xác thiếu chút nữa làm hỏng việc lớn. May là đã giải quyết được rồi, bằng không, ảnh hưởng từ chuyện ngày đó sẽ rất nghiêm trọng.

Các đồng chí à, trong khi đang làm việc phải hết sức thận trọng và cẩn thận. Có một số việc không thể để chậm trễ, ví dụ như chuyện cải tạo ruộng đất, chọn địa điểm, nhưng phải ngắm chuẩn mới được, bằng không, chuyện ngày hôm đó sẽ hỏng bét. Giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy toát cả mồ hôi.

Cái này, chúng ta hôm nay tạm thời không đề cập đến nữa. Vẫn nên nói trước một chút về vấn đề nhà máy nhiệt điện và đường cao tốc Kinh Ngân của bộ Giao thông.

Tôi nghĩ, dự án nhiệt điện nếu như đồng chí Long Đông đã giành lấy được, hơn nữa đồng chí Long Đông cũng rất để tâm.

Đồng thời đã kịp thời mời các chuyên gia có liên quan ở tỉnh đến định ra kế hoạch giành lấy đầu tư bước đầu. Ngay cả địa điểm cũng đã tìm được rồi. Chuyện này để anh ấy phụ trách cụ thể không còn gì tốt hơn.

Diệp Phàm nói.

- Dự án lớn như vậy tôi lo chỉ một thị xã Chương Hà không lo liệu được trọn vẹn. Hơn nữa, muốn nắm lấy dự án này, chúng ta sẽ phải đối mặt trực tiếp với lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Điện lực Viễn Đông.

Tập đoàn Điện lực Viễn Đông là một trong sáu trụ cột lớn trong các doanh nghiệp Điện lực Trung Quốc chúng ta. Chủ tịch của doanh nghiệp này đang được cân nhắc biên chế cấp Bộ trưởng.

Cho dù là một Phó Chủ tịch tập đoàn cũng là cán bộ cao cấp được hưởng đãi ngộ cấp Thứ trưởng. Thành phố chúng ta sắp xếp như thế có phải đã hơi quá coi thường họ rồi hay không?

Ý của Khổng Đoan Diệp Phàm hiểu.

- Ha ha, Chủ tịch Khổng. Dự án lớn như vậy đương nhiên không thể nào để một thị xã Chương Hà chịu trách nhiệm toàn bộ.

Không có sự tham dự của Ủy ban nhân dân thành phố, thị xã Chương Hà cũng không thể nào hoàn thành nhiệm vụ được. Hơn nữa, tôi cảm thấy, dự án nhiệt điện Ngưu Gia Bình Chương Hà nên do anh đích thân dẫn đầu chỉ huy.

Thành viên bộ máy Ủy ban nhân dân thành phố phối hợp thao tác. Mà đồng chí Long Đông làm lãnh đạo phụ trách công tác cụ thể ở đó.

Diệp Phàm cười nói.

Khổng Đoan vừa nghe thấy thế, không ngờ lại bị Diệp Phàm làm cho mơ hồ. Trong lòng người này không khỏi lẩm bẩm: “Kỳ lạ. Dự án nhiệt điện do tên họ Diệp này khơi mào, tại sao hắn lại không hề nhúng tay vào nhỉ. Chuyện tốt thế này ai cũng muốn dính líu đến một chút, trong chuyện này chẳng lẽ có điều gì không ổn?”

Khổng Đoan trong lòng thắc mắc, ngẫm nghĩ một lức hỏi:

- Bí thư Diệp, dự án lớn như vậy, không có anh không được. Hơn nữa, dự án nhiệt điện này không phải là do anh bắt đầu hay sao? Tôi thấy, nên để đích thân Bí thư Diệp dẫn đầu, tôi, Vân Lý, Long Đông cùng với các thành viên bộ máy Ủy ban nhân dân thành phố giúp anh triển khai công việc mới đúng.

- Ha ha ha, Chủ tịch Khổng quá khiêm nhường rồi. Bốn triệu nhân khẩu của thành phố chúng ta Chủ tịch Khổng còn có thể quản lý ổn thỏa trật tự được cơ mà.

Một dự án nhiệt điện, mặc dù là tài chính dồi dào một chút, nhưng tôi tin tưởng tuyệt không làm khó được Chủ tịch Khổng.

Việc này quyết định như thế, bên thành phố Đồng Lĩnh do Chủ tịch Khổng chỉ đạo chính, còn chỉ đạo phụ do đồng chí Long Đông đảm đương.

Dù sao, dự án nhiệt điện Ngưu Gia Bình là ở thành phố Chương Hà. Mà đồng chí Long Đông lại là ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư của Thành ủy Chương Hà.

Nguyên nhân quan trọng hơn là vì anh ấy là người phát hiện dự án và cũng là người thúc đẩy sớm nhất. Về phần tổ viên tất nhiên không thể thiếu đồng chí Vân Lý rồi.

Kỳ thực, tôi còn có một việc rất quan trọng cần Phó chủ tịch Tất làm.

Diệp Phàm cười nói, vẫn nên đẩy cái lợi ra.

Dự án thứ hai này nhưng lại khiến cho bộ máy Thành ủy tỏ ra tức giận, mọi người không ngờ lại đẩy tới đẩy lui chuyện tốt này.

- Ồ, có thể tiết lộ một chút là chuyện gì không?

Khổng Đoan mỉm cười.

- Mấy hôm trước lúc tôi gọi điện thoại từ tỉnh về đã nói vài câu với anh rồi đấy, chính là chuyện đường cao tốc Kinh Ngân…

Diệp Phàm lại nói lại chuyện này một lần nữa.

- Đây đúng là một cơ hội tốt, nếu như có thể để đường cao tốc Kinh Ngân rẽ hướng tây bắc qua thành phố Đồng Lĩnh chúng ta đến tỉnh thành Long Giang.

Chuyện này đối với việc triển khai công tác các hạng mục và sự phát triển các hạng mục của thành phố chúng ta đều có tác dụng vô cùng lớn.

Có lẽ Bí thư vẫn luôn nhắm vào dự án nhiệt điện phải không?

Khổng Đoan cũng không ngu, vừa nghe nói liền nghĩ ngay đến chuyện này.

- Ha ha ha, Chủ tịch Khổng đúng là người hiểu tôi!

Diệp Phàm cười lên sang sảng, sau đó nhìn Xa Quân một cái, phát hiện khuôn mặt của người này đang chảy dài ra.

Có lẽ do thấy mình và Khổng Đoan hòa thuận như thế nên trong lòng không vui. Tuy nhiên, Diệp Phàm cũng chẳng quan tâm đến cảm nhận của người này làm gì, miệng lại nói tiếp:

- Ừ, các vị cứ nghĩ xem, nếu như có thể giành lấy dự án đường cao tốc Kinh Ngân, chúng ta nhất định phải làm cho nó gần thị xã Chương Hà một chút.

Tốt nhất là làm một cửa ở một nơi cách Ngưu Gia Bình không xa. Cứ như thế, điều kiện đầu tư của nhà máy nhiệt điện Ngưu Gia Bình mới càng lạc quan hơn, càng có thể làm cho một số doanh nghiệp có tầm nhìn để ý đến.

Nhiệm vụ của chúng ta tương đối nặng, nhà máy nhiệt điện còn cần chúng ta ra mặt đi tranh thủ 2,4 tỷ vốn đầu tư. Giao thông không đem lại lợi ích khiến người ta để ý, thì có ai chịu đầu tư?

- Tuy nhiên, Bí thư Diệp, đường cao tốc Kinh Ngân vốn không có ý định đi qua thành phố Đồng Lĩnh. Hiện giờ muốn người ta mất trắng mấy trăm triệu rẽ qua Đồng Lĩnh, có lẽ cực kỳ khó khăn.

Tất Vân Lý nhịn không được, hỏi.

Biết người này cũng để tâm, chuyện này, trại Hồng Cốc đã không kiếm được chút lợi nào. Mà dự án nhiệt điện này lại do Khổng Đoan làm chỉ đạo chính, Đồng chí Tất Vân Lý tuy rằng trong lòng đang rất khoái trá cũng không tiện chỉ trích thẳng mặt ông bạn nối khố Khổng Đoan không thích hợp gì gì đó.

Mà hiện tại hy vọng đường cao tốc Kinh Ngân có thể chia được chút lợi lộc, hơn nữa, nhân vật số một là Diệp Phàm dường như cũng có ý này. Đồng chí Vân Lý hiện giờ đã xem đường cao tốc Kinh Ngân như chuyện của mình rồi, tất nhiên vẫn rất chú ý và thận trọng.

Các bộ bây giờ đều khá chú trọng chiến tích, cho dù có là một cán bộ bình thường, cũng sẽ hy vọng mặt mũi mình được sáng sủa. Không làm một chuyện con cỏn nào đó, miệng lưỡi dân chúng cũng có thể dìm chết anh.

Làm một chuyện gì đó, có thành tích, không những có thể diện, dân chúng nói tốt về mình mà quan trọng là khi anh được cân nhắc đề bạt đi tìm quan hệ người ta cũng sẽ dễ dàng nói tốt cho anh.

Quan hệ chính là thực lực mềm, mà chiến tích mới là phần cứng, thiếu một trong hai đều không được. Bằng không, anh tìm người nói hộ anh, người ta hỏi anh làm được những gì, anh á khẩu không trả lời được, còn muốn “thăng tiến” kiểu gì?

- Khó khăn tất nhiên là có rồi, không khó khăn còn cần chúng ta làm gì?

Diệp Phàm cười nói, nhìn Tất Vân Lý một cái, nói:

- Nghe nói vốn đầu tư của đường cao tốc Kinh Ngân cũng là vốn góp. Nhà nước góp một phần, còn một phần khác là do Tập đoàn Thần Lộ đầu tư. Bên phía nhà nước tôi đi thương lượng, còn bên Tập đoàn Thần Lộ tôi định để một cán bộ phụ trách vấn đề đường cao tốc này của thành phố Đồng Lĩnh đi thương lượng.

Nói đến đây, Diệp Phàm nhìn Tất Vân Lý một cái.

- Giải quyết dễ như vậy có lẽ vấn đề đường cao tốc Kinh Ngân sẽ được tỉnh giải quyết sớm, các đồng chí Đồng Lĩnh chúng ta đi giải quyết dự án ngay cả tỉnh cũng chưa chắc, cái này, ha ha, chỉ có thể nói là một số đồng chí đã vẽ cho chúng ta một cái bánh lớn đấy, chỉ có thể xem mà không ăn được.

Không ngờ Xa Quân người này lại quấy rối. Có lẽ do thấy ông Tất dao động, Xa Quân liền nhắc nhở ông Tất đừng rơi vào bẫy của Bí thư Diệp.

- Đương nhiên, chúng ta đang giành về mà, ai dám nói là trăm phần trăm có thể giành được. Trước khi việc thành công, tất cả chỉ là một cái bánh treo trước mắt, nhưng, nếu không dám làm, mãi mãi vẫn chỉ là một cái bánh không bao giờ với tới được. Cán bộ chúng ta, đều cần phải có can đảm và quyết tâm gánh vác trọng trách. Ngay cả chút khí phách đó cũng không có, còn nói gì đến sự cầu thực tiến thủ nữa. Cầu thực không sai, nhưng không thể mất đi tinh thần tiến thủ.

Diệp Phàm nói, tự nhiên có ý châm chọc Xa Quân không có can đảm.

- Hừ! Rẽ đến Đồng Lĩnh chúng ta rồi lại đến thành phố Long Giang. Việc này cần đầu tư mấy trăm triệu liền. Tập đoàn Thần Lộ người ta sao có thể đồng ý.

Ngay cả bộ Giao thông phỏng chừng cũng khó xin được. Bí thư Diệp đã có vẻ như nắm chắc về phần nhà nước rồi, kỳ thực chính là thương lượng được với bộ Giao thông.

Tôi thật muốn nghe xem sự tự tin của Bí thư Diệp từ đâu mà có? Bằng không, nếu sau khi một đồng chí nào đó đi phụ trách, thương lượng được với bên Tập đoàn Thần Lộ, nhưng thật ra bộ Giao thông lại không chấp nhận, đây không phải là toi công hay sao? Đến lúc đó, không những phí công phí sức mà còn lãng phí thời gian quý giá mà chúng ta tranh thủ. Các đồng chí ạ, chúng ta không thể lãng phí như thế được.

Có lẽ một số đồng chí sẽ nói coi như là đóng học phí mà thôi. Xa Quân tôi muốn nói là, “học phí” chúng ta đóng vẫn ít lắm sao?

Hiện tượng này, nhất định phải phòng ngừa, thậm chí ngăn chặn mới được. Bằng không, anh đóng “học phí”, anh ấy cũng đóng “học phí” , chẳng phải toàn bộ nguồn tài chính của Đồng Lĩnh chúng ta sẽ mang đi đóng “học phí” hết hay sao?

Đồng Lĩnh chúng ta làm sao có thể phát triển được, làm sao còn có thể làm lợi cho nhân dân được nữa? Đây căn bản cũng không phải chuyện một cán bộ chân chính nên làm.

Tư tưởng nhận thức của một số đồng chí đã trở nên lệch lạc một cách nghiêm trọng. Tôi hy vọng một số đồng chí có thể chú ý đến những mặt này, sửa chữa sự thiếu sót về tư tưởng nhận thức, hướng vào đúng quỹ đạo.

Xa Quân hừ lạnh một tiếng, sự kiêu ngạo của người này lại bùng lên. Cho nên, Diệp Phàm lại

- Ha ha, lúc rời khỏi Tỉnh ủy, Bí thư La đã chỉ thị cho tôi.

Diệp Phàm nói đến đây, cố ý ngừng một chút, phát hiện ánh mắt của tất cả mọi người đều đang chăm chú nhìn mình.

Tên này mới cười nhạt một tiếng, nói:

- Bí thư La nói là, về vấn đề nông nghiệp nhất định phải moi tiền từ túi của Bộ trưởng Phong. Còn vấn đề đường cao tốc Kinh Ngân, phải liều mạng đánh cược một lần. Đồng chí nào chịu phụ trách dự án này, hôm nay chúng ta liền quyết định cho xong.

Nhất thời, cả phòng hội nghị chìm trong im lặng.

Tất Vân Lý chép miệng một cái, nhìn nhìn Khổng Đoan, hai bên nhìn nhau mấy lần.Khổng Đoan ngẫm nghĩ một chút nói:

- Bất kể thành hay bại chúng ta vẫn nên hưởng ứng chỉ thị của Bí thư La liều mạng đánh cược một lần.

Điều này, cũng là nhiệm vụ mà chúng ta nhất định phải hoàn thành, phải coi như một nhiệm vụ chính trị quan trọng mà hoàn thành.

Cho nên, tôi thấy, tham vọng của Phó hủ tịch Tất rất lớn, hơn nữa, kinh nghiệm công tác phong phú, mạng lưới quan hệ cũng rất tốt.

Có lợi cho việc giành dự án đường cao tốc Kinh Ngân đặt tại Đồng Lĩnh chúng ta, cho nên, anh ấy hoàn toàn có thể đảm nhiệm vai trò phụ trách công trình này.

- Ha ha, đồng chí Vân Lý, Chủ tịch Khổng đã đề cử anh. Bản thân anh có quyết tâm làm hay không?

Diệp Phàm cười hỏi.

- Tôi làm!

Tất Vân Lý đứng lên, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.