Cơ thể nàng tiên cá càng ngày càng nhỏ lại.
Khi nhỏ được một nửa là lúc, nước mắt nàng tiên cá ứa ra, nàng giãy dụa trước mặt Diệp Phàm, tự nhiên thực hiện một tư thế ban phước lành.
- Biết tôi là ai không?
Diệp Phàm chỉ chỉ vào mình.
Nàng tiên các đột nhiên xoay người đi đến chỗ thạch bích, sau đó phun từ trong miệng ra một khí có màu lục nhạt là nước ở nham trên vách đá.
Dưới đôi mắt ưng, Diệp Phàm phát hiện, nham trên vách đá lộ ra một đoạn văn tự kỳ lạ.
Tuy nói Diệp Phàm không biết văn tự đó, nhưng hình như, đã từng nhìn thấy ở đâu, tuy nhiên, giờ không nhận ra, Diệp Phàm nghĩ liền gọi Lô Định Tông lại, Lô Định Tông nhìn một chút rồi dịch nói…
Lão Tam Hoa thu thập nguyệt âm chi lộ ngàn năm trên đảo Thủy Tinh, sau năm mươi năm mới ngưng tụ thành nàng tiên cá.
Đương nhiên tôi nghĩ ra ý tưởng sử dụng sương sớm của trời đất sau đó dùng nội khí thi triển ra nàng tiên cá này.
Nước ở trong ao này là lão phu lấy mật từ hơn vạn bông hoa mà thành. Mỗi một giọt cũng khó để đi qua.
Mà nàng tiên cá sống trong đó thân thể sẽ không bị tiêu tan đi. Lão phu cũng biết, con người không có khả năng sống được mấy trăm năm hoặc hơn một ngàn năm.
Nhưng theo thời gian, tiếp theo thời kỳ chúng ta đang sống con người chưa chắc đã lý giải được ý tưởng của nàng tiên cá.
Nhưng, cô ấy có một khả năng, cậu có thể trực tiếp học cách sử dụng ngôn ngữ từ cô ấy.
Bởi vì, trong cơ thể của cô ấy có tiếp thu Phật môn. Lão phu không có đứa con nào, chỉ có mỗi nàng là con gái cho nên lão phu rất yêu thương nó.
Những năm cuối đời, lão phu luôn tìm cách làm cho nó thực sự trở thành một con người.
Tuy nhiên, thoạt nghĩ thì dễ lúc làm mới thấy khó như lên trời. Con người và búp bê, hóa thân đều khác nhau.
Nếu như dùng tư tưởng tinh thần của một người phụ nữ tái cấy ghép vào trong cơ thể của nàng tiên cá, thì lão phu cũng chỉ cảm nhận đó là một người phụ nữ chứ không phải là đứa con người cá của chính mình.
Tôi muốn con cái của nhà khác làm gì? Nó phải chính là con của tôi.
Đáng tiếc, cho đến khi lão phu chết đi cũng chưa thể hoàn thành được tâm nguyện này. Hy vọng sau này có một người đối xử tử tế với nó.
Nhưng phải được sự đồng ý của nàng tiên cá, bằng không, cho dù có tan xương nát thịt, nó cũng không đi theo cậu đâu.
Đứa nhỏ này. Tôi đã tạo ra cho nó một tinh thần không sợ chết, không khuất phục. Cậu có thể nhìn lên đoạn văn tự, chứng tỏ cậu đã được nó đồng ý.
Nó có thực lực của Tiên thiên, sẽ giúp đỡ cậu rất nhiều. Hơn nữa, thủ pháp công kích tốt nhất của nó chính là ẩn trốn.
Cậu có thấy không, nó có thể nấp dưới nước mà không để cho người khác phát hiện được. Đồng thời, bởi vì nó được ngưng tụ từ nguyệt âm chi lộ ngàn năm ở trên đảo Thủy Tinh.
Cho nên, toàn thân trong suốt. Nhưng nếu như nó không muốn cho cậu nhìn thấy thân thể trần truồng nó sẽ bỏ ra y phục mà lão phu đã làm cho nó. Quần áo này cũng được chế thành từ tinh khí ngàn năm.
Tuy nhiên, cũng không ảnh hưởng đến lực tấn công của nó. Nó còn có thể ẩn hoàn toàn vào bên trong không khí, cho dù là Bán tiên thiên cũng rất khó có thể phát hiện ra bộ dạng của nó trong một khoảng thời gian ngắn.
Nếu như nó nấp trong không khí rồi đột nhiên tấn công, khẳng định sẽ có mười phần hiệu quả.
Sau này thành người. Cậu có thể có được nó, lão phu cảm ơn cậu. Đối xử tử tế với nó năm tháng sau này, nó sẽ mang đến cho cậu rất nhiều những ngạc nhiên bất ngờ.
Ví dụ, một trong những bất ngờ đó là – tôi đã tập hợp trên người nó tất cả những tư thế và sự dịu dàng của người con gái đẹp.
Bất luận cái gì xảy ra thì nàng vẫn có thể dịu dàng. Hay nói cách khác, cậu muốn nó dịu dàng đến mức độ nào nó cũng có thể làm được.
Đương nhiên, đây là trên cơ sở tự nguyện của nó. Nếu nó không muốn một chút dịu dàng cậu cũng không thấy được.
Bởi vì, nó là ‘con gái; của đại sư Tam Hoa tôi.
Bất ngờ thứ hai là nó có thể từ từ cảm nhận được tâm ý của cậu, một ánh mắt có thể làm cho nó biết được suy nghĩ của cậu.
Hơn nữa, nó không có tính tình. Bởi vì, lão phu không dung hợp cho nó tính tình tức giận của người con gái.
Bất ngờ lớn nhất chính là, bởi vì nó đến từ đảo Thủy Tinh, đảo Thủy Tinh là địa bàn của Vũ Vương.
Vũ Vương rất thần bí, mấy ngàn năm nay chưa từng có cao thủ nào thăm dò ra vũ vương thần bí, chính bản thân Tam Hoa cũng như vậy.
Nếu như cậu có thể được nó hoàn toàn đồng ý, cũng chính là lúc nó tự nguyện gọi cậu là ‘chồng’, nó sẽ cho cậu biết bí mật trên đảo Thủy Tinh mà lão phu Tam Hoa tìm được.
Đương nhiên, nếu cậu nóng lòng muốn tìm ra bí mật này. Dùng sức mạnh và thủ đoạn là vô ích. Chỉ có lão phu mới có thể dung hợp được tính tự nguyện ở trên người nàng. Chữ ‘chồng’ chính là chìa khóa mở cánh cửa.
Nếu không, cậu có hủy hoại nó cũng vô dụng. Hơn nữa. Nếu cậu nghĩ muốn hủy hoại nó, cậu cứ nghĩ lại là biết được hậu quả.
Cho nên, cậu nỗ lực lên!
- Làm thế nào đây hả tiền bối?
Diệp Phàm ngẩn người ra một chút rồi hỏi.
- Hoàn toàn có thể, bây giờ mọi người cho rằng không có cao thủ nào có khả năng làm việc này ở thời cổ đại.
Hơn nữa, nghe nói đại sư Tam Hoa đã đạt đến giai Cảnh. Cho dù là thời cổ đại, Thần Cảnh cùng là thành quả rất cao rồi.
Cao thủ Thần Cảnh có thể dùng kỹ thuật để đầu thai sang kiếp khác, cũng có thể dùng nội khí để tự kiềm chế cái chết.
Có thể dùng nội khí để tái tạo chính mình.
Thực ra cũng không thể chuyển người từ kiếp này sang kiếp khác, thật ra nó chỉ là một tư tưởng của con rối thôi. Còn muốn tiếp tục sinh tồn, còn phải chấp hành mọi kỹ thuật của việc chuyển kiếp.
Lô Định Tông nói.
- Đảo Thủy Tinh này là ở địa phương nào, tiền bối có nghe nói qua không?
Diệp Phàm thử nói, đối với Lô Định Tông, cho đến bây giờ, Diệp Phàm cũng không dám tin tưởng anh ta hoàn toàn.
Hơn nữa, hiện tại người này hòa vào nội khí con dơi của mình, trời mới có thể biết được anh ta có đoạt lấy thân thể của mình để chuyển sang kiếp khác hay không, bây giờ chỉ có cách đuổi người này đi ra khỏi mới nói được. Bằng không, rất là không an toàn.
- Đương nhiên là nghe nói qua, trong truyền thuyết đó là nơi ở mấy ngàn năm của Vũ Vương. Ở trên một cái đảo, tuy nhiên, rất là thần bí, trên cơ bản là không ai có thể tiếp cận đảo được.
Đại sư Tam Hoa có thể đến đây, thật là lợi hại. Nghe nói con cháu của Vũ Vương cứ một trăm năm mới sinh ra một lần, mỗi con cháu đều là người xinh đẹp có tài.
Nổi danh thiên hạ, là sự kinh hãi của võ thuật truyền thống Trung Quốc. Hơn nữa, nhiều năm qua, 10 người con cháu của Vũ Vương đều đoạt được vị trí minh chủ võ lâm, có thể thấy được sự lợi hại của Vũ Vương.
Tuy nhiên, hơn một ngàn năm nay không thấy xuất hiện con cháu Vũ Vương nữa. Không lâu sau, đã có người tung tin vịt toàn bộ người của Vũ Vương luyện công bị tẩu hỏa nhập ma chết hết. Mà đảo Thủy Tinh cũng trở thành một cái đảo hoang.
Từ đó về sau, trong chốn võ lâm bắt đầu xôn xao lên. Tất cả mọi người đều dự đoán được bí mật của Vũ Vương, cho nên, nghe nói một đám người đang định cướp đoạt bản đồ đảo Thủy Tinh gì đó.
Bản đồ này còn được chia làm rất nhiều phần, chỉ có tập hợp đủ lại mới có thể tìm thấy. Cứ như vậy, một đời các cao thủ võ lâm đều chi chém giết, mấy ngàn năm qua, cũng không hiểu được đã có bao nhiêu người chết vì việc đảo Thủy Tinh rồi.
Bởi vì, bí mật lớn nhấy của Vũ Vương là võ công của ông ta. Nghe nói ông ta đã đột phá Thần Cảnh lại còn tiến nhập thêm một tầng cao hơn nữa.
Lô Định Tông nói.
- Bên trên cả Thần Cảnh là trình độ gì?
Diệp Phàm cảm thấy nhịp thở của mình nhanh hơn, hắn có chút xúc động sống lại cực mạnh.
- Không rõ ràng lắm, nghe nói loại võ công này mỗi lần đột phá có thể làm cho người có thể sống lâu thêm một chút. Ví dụ như nếu là Tiên thiên có thể sống tới 120 tuổi nếu không gặp chuyện gì ngoài ý muốn.
Còn đạt đến trình độ niệm khí có thể sống đến 140 tuổi không thành vấn đề. Còn đạt đến hồn lu cảnh có thể sống được tới 180 năm.
Còn trên cả thần cảnh, có thể sống được 200 năm không thành vấn đề. Còn một tầng rất cao chính là tầng trên cả Thần Cảnh, mọi người đều không hiểu được đó là tầng gì, nghe nói Vũ Vương sống được tới 300 tuổi.
Mọi người đoán là ông ta đã đột phá tới một tầng cao hơn nữa mới có thể sống lâu như vậy. Nhìn mấy ngàn qua, con chưa có ai vượt quá được trên Thần Cảnh.
Đây là một bí mật rất lớn. Nghe nói có liên quan đến cánh Thiên môn, nếu như có thể cởi bỏ được Thiên môn trong lời nói liền có thể đột phá ra ngoài cả thần cảnh.
Nghe nói trên thần cảnh còn có rất nhiều năng lực mà ta không thể tưởng tượng được.
Ví dụ như truyền thuyết cao thủ có thể dùng nội khí tạo ra một cảnh tượng huyền ảo, cho người đi vào đó có cảm giác cảnh tượng huyền ảo giống như là trong hiện thực.
Cho dù có đánh chết cậu cậu cũng không tin đó là cảnh ảo. Việc này chỉ cần cao thủ đạt được trên thần cảnh trên cơ bản là đã làm được.
Tuy nhiên việc dùng nội khí của anh ta để tạo ra cảnh tượng huyền ảo còn nhiều sơ hở có thể tìm ra. Cũng dễ dàng bị người khác thấy rõ.
Đương nhiên không thể so sánh sức mạnh. Người có trình độ này chỉ chi rằng nó là một loại vũ khí thôi.
Lô Định Tông nói.
- Việc này quá thần kỳ, nếu đột nhiên vùng tay lên tao ra nội khí dung hợp tành cảnh tượng huyền ảo, ai mà lâm vào trong đó, còn gì có đường sống, thật là đáng sợ.
Diệp Phàm nhún vai.
- Đúng thật là đán sợ, việc này, tôi cảm giác
Thật ra không phải là yêu thuật, mà là dùng nội khí huyễn hóa ra tới kết quả như vậy. Nội khí là một bí mật rất lớn, chúng ta nẵm giữ một trong hai vạn.
Lúc cậu có thể sử dụng nội khí đến một điểm như vậy là lúc cậu đã thành công lớn. Kỳ thật, đối với cao thủ đã đạt đến trình độ trên thần cảnh muốn đưa người vào chỗ chết chỉ cần nói một câu là có thể làm được.
Cần gì phải tạo ta cảnh tượng huyền ảo. Tôi nghĩ, trừ khi là hai vị cao thủ đối mặt với nhau có trình độ như nhau.
Lô Định Tông thở dài.
- Trên thực tế tôi nghĩ rằng đó là điều bình thường đối với một người bình thường trong điều kiện xã hội hiện nay. Chúng ta dùng nội khí ngưng tụ thành mốt khối băng, khẳng định bọn họ bị dọa chết khiếp, tưởng là yêu thuật.
Diệp Phàm nói.
- Tôi…
Lúc này, nàng tiên cả chỉ vài mình rồi lại chỉ vào Diệp Phàm.
- Muốn theo tôi đi ra ngoài có phải hay không?
Diệp Phàm chỉ chỉ ra bên ngoài.
Nàng tiên các gật đầu.
- Dù sao cô cũng có thể nấp vào bên trong không khí, cũng tiện để mang theo. Tuy nhiên, đại sư Tam Hoa cũng nói, không thể đế lộ trong không khí quá lâu, sẽ làm tổn thương đến cơ thể của cô ấy, dù sao, cô ấy cũng được ngưng tụ thành từ nguyệt âm chi lộ.
Lô Định Tông nói.
Sau đó Diệp Phàm gật gật đầu, tuy nhiên, lúc này thân thể nàng tiên cá lôi kéo Diệp Phàm, đuôi cá nhẹ nhàng di chuyển trên mặt đất, Diệp Phàm không tự chủ được đi theo nàng đi vào.
Quay một cai, đã xuất hiện một cái rương.