Quan Thương

Chương 4: Q.3 - Chương 4: 10.000 chỉ là khởi đầu 2




Thần sắc Lạc Ích Đồng trở nên nghiêm nghị, nghiền ngẫm khả năng Lâm Tuyền nói, hồi lâu sau mới khẽ thở dài:

- Tôi thực sự không nghĩ ra lấy lý do gì để định giá căn hộ của Duy Lợi cao như thế.

- Căn hộ nhỏ nhất của Duy Lợi cũng có diện tích trên 167 mét vuông, trên tầng thượng là căn hộ sang trọng, mỗi căn diện tích trên 500 mét vuông. Tổng diện tích kiến trúc là 62.000 mét vuông, chỉ có 230 căn hộ, không thẹn với khí độ của căn hộ cực phẩm. Minh Đô, Thiên Duệ đều xưng là căn hộ cao cấp, thế nhưng diện tích lớn nhất mới chỉ có 300 mét vuông, kiến trúc chủ thể là loại hình từ 100 - 200 căn hộ, khí độ kém xa nhiều lắm. Tôi nói với ông Lạc một câu thế này, nếu ông định giá ở tầm 5000 - 6000, kết cục của Duy Lợi sẽ giống như Nguyệt Nha Hồ trước kia thôi, chỉ có một chữ: Không bán nổi .... À, không ... Bán ... Nổi ... Là ba chữ mất rồi.

Tiền Vi, Lạc Tình phì cười, màn diễn thuyết hào hùng khí thế, bị mấy chữ cuối cùng của Lâm Tuyền phá tan hết cả.

Lạc Ích Đồng cũng bị Lâm Tuyền chọc cười:

- Anh Lâm có lòng tin mạnh mẽ với Duy Lợi như thế, không biết có hứng thú tiếp nhận không. Trước khi gặp anh Lâm, đúng là tôi định giá Duy Lợi giống như của Minh Đô, đều là 5.800, nếu anh Lâm có hứng thú với Duy Lợi, vậy giá cơ bản sẽ là 5.000 được không? Nếu anh Lâm có khả năng đưa giá của Duy Lợi lên tới 10.00, tôi sẵn sàng nhường 50% lợi nhuận trên giá cơ bản cho anh.

- Duy Lợi quá lớn, tôi không đóng nổi tiền đảm bảo hợp đồng.

Giá cơ bản là 5.000, tổng diện tích kiến trúc là 62.000 mét vuông, 10% tiền đảm bảo hợp đồng, mỗi bên phải nộp vào tài khoản chỉ định hơn 30 triệu.

Lạc Ích Đồng nói với Chu Vân Thiên:

- Nguyệt Nha Hồ chỉ còn lại hơn 100 căn nhà cuối cùng chưa bán, giá khẳng định sẽ không thấp hơn 4.500, anh Lâm là người chú trọng danh dự. Tôi thấy mọi người không cần đóng băng tiền đảm bảo trong tài khoản nữa đâu.

Chu Vân Thiên biết Lâm Tuyền sẽ tiếp tục giữ lại đủ số tiền nhà đề phòng mình hủy hợp đồng, bản thân bằng với việc đóng băng hơn 10 triệu nhiều. Còn Lâm Tuyền đóng băng 10 triệu tiền đảm bảo, chỉ là để cam đoan lấy giá 2.400 tiếp nhận số nhà còn dư, nếu đúng là còn nhà dư, Chu Vân Thiên không muốn bán cho Lâm Tuyền với giá rẻ như thế.

Vì thế ông ta sảng khoái nói ngay:

- Nếu ông Lạc đã nói thế rồi, vậy tôi cùng anh Lâm bỏ đóng băng tiền đảm bảo vậy.

- Cho dù không bán được với giá 10.000 thì ông Lạc liệu có sẵn lòng thanh lý cho tôi với giá 5.000 đồng vào một năm sau không? Cho nên tiền đảm bảo hợp đồng với chúng ta mà nói không có nhiều ý nghĩa lắm.

- Điều này ...

Lạc Ích Đồng không hiểu Lâm Tuyền nữa, vừa nãy nói không có tiền để đảm bảo, giờ lại nói tiền đảm bảo không có ý nghĩa:

- Nếu như tôi thao tác thành công, giá nhà của Duy Lợi đẩy lên cao, tôi còn sợ ông Lạc hủy hợp đồng ấy chứ, cho nên tôi yêu cầu ông Lạc một mình gửi 30 triệu đảm bảo vào tải khoản chỉ định.

- Vậy chẳng phải anh Lâm không bị ước thúc gì sao?

- Ngay tại đây tôi tuyên bố, Cty đầu tư liên hợp Tĩnh Hải dưới tay tôi sẽ đầu tư tiền kỳ không dưới 30 triệu, nếu tôi hủy hợp đồng, thì khoản đầu tư này sẽ mất trắng, đây chính là tiền đảm bảo tốt nhất, tôi rất có lòng tin vào hạng mục Duy Lợi, cho nên khoản đầu tư của tôi sẽ không khấu từ vào bộ phần doanh lợi. Nếu như trong 2 tháng đầu, Liên hợp Tĩnh Hải đầu tư dưới 30 triệu, ông Lạc có thể hủy hợp đồng, như thế sẽ không làm chậm việc tiêu thụ của Duy Lợi.

Lạc Ích Đồng không quyết định được:

- Tôi vắt hết óc mà không nghĩ ra cách nào đẩy giá lên cao như vậy, anh Lâm có thể lộ ra một chút để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của tôi không?

Quan hệ tới hạng mục hàng trăm triệu đồng, Lạc Ích Đồng sao dám coi như trò đùa:

- Đầu tư và chi phí liên quan nên khấu từ từ bộ phận doanh lợi, anh Lâm nói ra nghe thử, tôi nhận lời anh.

- Xây ở giữa phố thương nghiệp đi bộ có một cái quảng trường nghỉ ngơi cỡ nhỏ, đem phố đi bộ và công viên xanh hóa đả thông, rồi xây một cây cầu ngắm cảnh, nối liền Duy Lợi với công viên bên kia.

Lâm Tuyền cười:

- Như thế chung cư Duy Lợi và phố đi bộ chỉ cách nhau một gang tay, định gia ít nhất có thể tăng lên một bậc.

Hai mắt Lạc Ích Đồng lóe sáng, nói:

- Không tệ, đây là chủ ý hay, tôi tin anh Lâm không phải chỉ ba hoa sáo rỗng, thực sự có năng lực bán Duy Lợi với giá tốt, xây quảng trường nghỉ ngơi là công trình chính phủ, chi phí thao tác cần thiết và chi phí làm cầu gỗ tôi sẵn lòng cùng anh Lâm gánh vác. Thực ra điều này cũng cực kỳ có lợi cho Thiên Dật, Minh Đô, chúng ta có thể moi của bọn họ một chút tiền. Như vậy chúng ta ước hẹn với nhau, đảm bảo hạng mục quảng trường nghỉ ngơi được chính phủ lập hạng mục, sau khi ký hợp đồng, trong vòng ba tháng anh Lâm không được đầu tư ít hơn 30 triệu ...

Lâm Tuyền cắt ngang lời Lạc Ích Đồng:

- Không không, là hạn ngạch hợp đồng, rất nhiều lúc Liên hợp Tĩnh Hải không cần phải trả tiền mặt ngay. Ngoài ra chuyện xây cầu bắc qua sông tạm thời phải bảo mật với Thiên Dật, Minh Đô. Người sẵn sàng bỏ tiền ra mua căn hộ sang trọng, rất chú ý chuyện danh nghĩa, cái cầu này ắt phải là thứ mà Quốc tế Duy Lợi chuyên môn chuẩn bị cho các vị chủ nhà tôn quý.

- Được, được, anh Lâm có năng lực này, như vậy việc thành lập hạng mục quảng trường nghỉ ngơi, mong được bỏ thêm chút sức lực. Anh Lâm vì hạng mục Duy Lợi kỳ các hợp đồng liên quan, kim ngạch xác thực hữu hiệu không thấp hơn 30 triệu là được, vậy Hòa Hoàng và Tinh Hồ ký hợp đồng ủy thác tiêu thụ tới một năm sau ...

- Không, là một năm rưỡi, tôi cho rằng thời gian Duy Lợi mở cửa giao dịch phải là nửa năm sau, tiền kỳ ắt phải chuẩn bị nửa năm.

Lạc Ích Đồng không cần suy nghĩ:

- Được, thời gian kéo dài hợp đồng sẽ là một năm, Hòa Hoàng sẽ gửi 25 triệu tiền đảm bảo hợp đồng vào tài khoản chỉ định.

- Gần như thế, ngoài ra phí tuyên truyền 5% tiền nhà sẽ khấu trừ vào bộ phận doanh lợi, chi tiết hợp đồng sẽ do Tổng giám đốc Tinh Hồ ...

Lâm Tuyền đưa tay về hướng Trương Bích Quân:

- Đàm phán cụ thể với Hòa Hoàng.

Lạc Ích Đồng gật đầu, đem hoài nghi trong lòng nói ra:

- Anh Lâm nhắm vào Duy Lợi trước rồi phải không?

Lâm Tuyền cười không trả lời.

- Anh Lâm có thể tiết lộ chút nữa, rốt cuộc Duy Lợi có thể đẩy lên giá nào?

Lâm Tuyền xòe tám ngón tay ra:

- Từ 8.000 trở lên, còn lên được bao nhiêu nữa thì không biết.

- Tôi có một yêu cầu nho nhỏ, mong anh Lâm nhận lời với tôi.

- Ồ, sao ông Lạc cứ khách khí mãi thế, nếu tôi có thể đồng ý, nhất định sẽ không từ chối.

Nói thế là sao, rõ ràng không cho mình nhắc tới yêu cầu quá đáng, còn làm ra vẻ rộng rãi, Lạc Ích Đồng dở khóc dở cười:

- Duy Lợi từ việc lập hạng mục, thiết kế tới khởi đông xây dựng, con gái tôi đều tham vào, nó rất hiểu Duy Lợi, tôi muốn tiến cử con gái tôi vào tổ hạng mục Duy Lợi, tôi nghĩ sẽ giúp ích cho Tinh Hồ.

Lâm Tuyền nhìn Lạc Tình, vui vẻ nói:

- Sẵn sàng, rất hoan nghênh Lạc tiểu thư. Có điều Tinh Hồ không trả lương và các phúc lợi liên quan, trả lương cho con gái ông Lạc thì tôi phá sản mất.

Lạc Ích Đồng cũng cười:

- Con gái tôi nhận lương giống như chủ quản cao cấp của công ty, mỗi tháng 5.000 ...

Không ngờ Lâm Tuyền quay đầu đi chỗ khác, rõ ràng 5.000 cũng không muốn bỏ, Lạc Ích Đồng đành phải nuốt lời sắp nói trở lại, ài người tài thường có tật mà.

Lâm Tuyền nói:

- Công ty có cung cấp chỗ ở cho nhân viên tại tiểu khu Nguyệt Nha Hồ, tối nay Lạc tiểu thư tới đó ở đi, sáng mai tới báo cáo với giám đốc Trương.

Thực ra trong lòng y nghĩ, đợi bồi dưỡng nhân viên lần hai ngày mai sẽ bắt đầu, Lạc Tình tuy mới đi làm, nhưng tốt xấu gì cũng tốt nghiệp đại học nước ngoài, làm giáo viên ắt dư khả năng. Ai mà biết hạng mục Duy Lợi tới bao giờ mới bắt đầu.

Lạc Ích Đồng bị nụ cười sảng khoái của Lâm Tuyền làm hoảng sợ :" Cậu ta đừng có ý đồ bất lương gì với Tiểu Tình đấy!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.