Quan Thương

Chương 45: Q.1 - Chương 45: Bắt cóc Tôn Phi Phi. (2)




- Tôi tới trả hàng, rồi dùng tiền mua máy giảm giá, như thế là được chứ gì?

- Anh mang máy tới đây, tôi cho anh trả hàng, anh có mua hay không là chuyện khác, thủ tục không thể loạn.

- Mấy giờ các anh đóng cửa?

- Thứ hai đến thứ năm, nắm giờ tan ca, còn 20 phút nữa, anh đem máy và phụ kiện tặng kèm tới đây, tôi sẽ làm thủ tục trả hàng cho anh.

Lâm Tuyền nhìn đồng hồ treo tường, đã 4h 40' rồi, viên giám đốc mặt bình tĩnh, hẳn là nhận định Lâm Tuyền không kịp đem đủ đồ tới trả, y liếc nhìn Tôn Phi Phi:

- Thế nào?

Tôn Phi Phi trừng mắt lên, suýt bị y làm tức chết, thế nào là thế nào? Viên giám đốc rõ ràng không muốn trả tiền chênh lệch cho y, cô có thể làm được gì? Hôm qua trong điện thoại đã dặn y kỹ như thế rồi, mang cả pin, sạc đến để trả hàng, y không nghe giờ thì hay rồi, tự dưng đâm ra rầy ra phiền phức. Chẳng thèm để ý tới y nữa, Tôn Phi Phi đi sang quầy bên cạnh.

Lâm Tuyền cười khổ, tham lam nhìn nửa ngươi Tôn Phi Phi, cái mũi xinh xinh, cánh môi hồng cong lên đầy khiêu khích nam nhân chiếm đoạt, làn da nhẵn nhịu, khiếm Lâm Tuyền say mê. Thất thần nhìn một lúc, Lâm Tuyền mới quay lại viên giám đốc kia:

- Từ nơi này về nhà chắc là không kịp, anh làm giúp tôi được không?

Viên giám đốc nhìn Tôn Phi Phi:

- Cô quen anh ta à?

Tôn Phi Phi phải hít một hơi lấy bình tĩnh mới trả lời được:

- Một người bạn thôi, giám đốc Trương giúp anh ấy được không?

Lâm Tuyền cười đắc thắng:

- Hiện giờ thừa nhận tôi là bạn rồi nhé, tôi đợi cô hết giờ làm chúng ta đi ăn.

Đẩy hóa đơn tới trước mặt giám đốc Trương:

- Cám ơn giám đốc Trương.

Giám đốc Trương đột nhiên mặt sa sầm, đôi mắt nhìn xoáy vào Lâm Tuyền cực kỳ âm trầm, cứ như muốn ăn tươi nuốt sống y vậy, đẩy trả tờ hóa đơn, do tay dùng sức quá lớn, làm hóa đơn rách toạc:

- Xin lỗi, không đủ phụ kiện, không làm được.

Xoay người vào văn phỏng, bỏ lại Lâm Tuyền ở đó.

Lâm Tuyền cười thầm, quả không sai, anh chàng dám đốc kia có ý cóc ghẻ ăn thịt thiên nga, liền đi tới chỗ Tôn Phi Phi, làm ra vẻ ngơ ngác hỏi:

- Sao mà anh ta nổi nóng như thế?

- Lần này bị anh hại chết rồi, mai lại phải đổi công việc.

- Ai bảo cô xinh đẹp như thế chứ, có nam nhân nào nhìn thấy cô mà không có tâm tư méo mó, có điều vị giám đốc Trương này trông bộ dạng hơi kém.

Lâm Tuyền nhăn mặt lắc đầu:

- Không trả được máy nữa anh còn tâm tình mà cười à?

Tôn Phi Phi tức tối dậm chân :

- Ai bảo tôi không trả được?

- Trả thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.