Mới đầu Trần Vũ chỉ đáp lại ngượng ngịu, dần dần trở nên nhiệt tình,
Lâm Tuyền lật ngửa Trần Vũ ra, nhân lúc cô mê man cởi chiếc áo sơ mi
trắng, đẩy áo lót lên, cặp vú trắng mịn xuất hiện trước mắt, Trần Vũ
cuống quít kéo áo lót xuống, nhưng Lâm Tuyền sao chịu, một tay chống
giường, sợ đè đau Trần Vũ, tay kia từ từ kiên quyết kéo áo lót xuống.
Tòa thiên nhiên ngọc ngà của Trần Vũ trình hiện trước mắt, trông giống như
búp măng, phía gốc mặc dù chưa no đủ, nhưng so với bầu ngực tròn căng
của phụ nữ trường thành có chỗ kinh động tâm phách riêng, đều khiến nam
nhân ngây ngất, Lâm Tuyền lẩm bẩm như trong cơn mê:
- Đẹp quá.
- Đáng ghét đừng có nói.
Lâm Tuyền ngoan ngoãn ngậm miệng lại, dùng tay thay cho điều muốn nói, Trần Vũ khẽ phát ra tiếng rên nhỏ, không kiên trì cố thủ nữa, Lâm Tuyền đưa
tay cởi quần cô, Trần Vũ giữ chặt không buông, Lâm Tuyền không miễn
cưỡng, ôm chặt cô vào lòng, hận không thể hòa tan người cô vào lòng
mình, như thế mới có thể biểu đạt được lòng mình.
Về sau hai
người cởi quần ngoài ra, Trần Vũ gối đầu lên tay Lâm Tuyền, nằm xoay
người lại, cặp mông săn chắc bị hạ thân của Lâm Tuyền chọc vào, cảm nhận được tình dục mãnh liệt của y, nhưng cả hai đều kiềm chế, đối với nam
nữ say đắm trong tình yêu, quan hệ không phải là con đường duy nhất phát tiết tình dục, chỉ cần cơ thở kề sát nhau trong lòng đã trào dâng nhu
tình dịu ngọt vô cùng vô tận, thủ thỉ nói chuyện với nhau, bất tri bất
giác chìm vào giấc ngủ mà không biết.
Khi tỉnh lại, Trần Vũ vẫn
nằm rúc trong lòng Lâm Tuyền, tay ôm hông y, chân khác lên nhau, cảm
giác được phản ứng buổi sáng của nam nhân, hơi nhích mông ra sau một
chút, ngẩng đầu lên thấy Lâm Tuyền đang đắm đuối nhìn mình, xấu hồ vùi
mặt vào lòng y.
- Xin lỗi.
- Hả ...
- Chúng ta tiến triển hình như quá nhanh, như vậy không tốt lắm ...
Lâm Tuyền ôm chặt lấy Trần Vũ:
- Không sao, dù gì trong mắt bọn họ chúng ta đã là gian phu dâm phụ rồi.
- Có mà anh ấy.
Giọng Trần Vũ rất êm, êm tới mức làm tan chảy trái tim Lâm Tuyền, hôn nhẹ lên môi cô, thầm nghĩ: Đây chính là tình yêu.
Ở Hoàng Sơn liền bốn ngày, mỗi đêm Lâm Tuyền và Trần Vũ đều ngủ chung
giường, mặc dù không tiến tới bước cuối cùng kia, nhưng tư vị ái tình
càng thêm khắc cốt ghi lòng.
Đôi khi Lâm Tuyền nghĩ, nếu như ngay từ
đầu đã vội vàng tiến tới bước cuối cùng, có lẽ tới một ngày nào đó sẽ
thấy nhạt nhẽo vô vị, sẽ không có sự nhớ nhung mãnh liệt muốn chắp cánh
tới gặp nhau nữa.
Trong bốn ngày đó, Lâm Tuyền đem cảm giác ôn
nhu nhớ nhung từ lần đầu tiên gặp nhau trên xe buýt cùng nhớ nhung trong những ngày tiếp theo nói hết ra, Trần Vũ thì không nói gì cả, lặng im
nghe Lâm Tuyền thủ thỉ bên tai, nghĩ nếu chẳng phải lúc đó buột miệng
nói trả tiền cho Lâm Tuyền, có lẽ cô đã sớm đi lên một con đường khác
không phải mình lựa chọn rồi.
Trần Vũ xấu hổ không đối diện được với sự trêu ghẹo của Trương Đào và Điền
Lệ, Lâm Tuyền nắm lấy tay cô, chỉ thế thôi cả hai thấu hiểu tâm ý đối
phương, hai người trước giờ luôn dấu Trương Đào, Điền Lệ, giống như tình yêu bí mật, làm người ta thích thú, nay bại lộ ra ngoài, lòng không tự
nhiên lắm.
Từ Hoàng Sơn trở về, Điền Lệ và Trần Vũ quay về Tĩnh
Hải, Trương Đào bị Trần Lập tóm đi chuẩn bị lập thêm hiệu giặt nữa. Tinh Hồ vì chuyện Minh Đô mở cửa giao dịch không tốt làm từ trên xuống dưới
đều căng thẳng, mặc dù tuy đã có dự đoán trước, nhưng khi gặp phải tình
huống này vẫn khiến người ta bất an.
Công trình viên lâm tư gia
đã vào giai đoạn bận rộn nhất, một cái cây bách tán đường kính thân cây
lên tới 1m6 được đem tới trồng, khiến số 38 đường Bắc Kinh lần nữa thành tiêu điểm chú ý của người dân, khác với trước kia, lần này gây tranh
cãi không nhỏ.
Vì những người lắm tiền sau này chuyển vào ở mà đem
cây cổ thụ cấp bậc được quốc gia bảo hộ đem chuyển vào trồng trong viên
lâm tư gia, hành vi này liệu có phải là xâm chiếm quyền lợi của người
dân không? Chuyện này được các tờ báo lớn tỉnh thành đưa nhau đưa tin.
Đám phóng viên nhanh chóng moi móc được nhiều tin tức hơn, một loạt những
cây cổ thụ quý giá trong viên lâm Đàn Sơn được họ lôi ra, trừ cây bách
tán kia, còn có cây thanh đàn trăm năm, người dân chuyển sang cái giá
đắt đỏ mà Chung cư Đàn Sơn đưa ra để có được những cây cổ thụ quý giá
đó.
Đương nhiên, Hòa Hoàng và Tinh Hồ vẫn như cũ, từ chối không tiết lộ bất kỳ tin tức gì.
Viên lâm tư gia Đàn Sơn đã dần thành hình, bao gồm những hòn giả sơn được
dùng đá thiên nhiên cực lớn chất lên thành, suối nước nhân tạo, ao sen
rộng lớn, những ngọn đồi thấp, bãi cỏ miên man, các loại cây cối tạo
thành một hệ sinh thái đa dạng, chỉ có điều hệ sinh thái này còn rất yếu ớt, khiến chi phí chăm sóc cao tới kinh người.
60 sinh viên tốt
nghiệp được tuyển vào đợt đầu tiên cuối năm ngoái đã trở thành nhân viên chính thức, chỉ tiếc rằng chỉ có 17 người kiên trì ở lại, trong đó 8
người sẵn lòng ở lại chi nhánh phía dưới đều được thăng lên làm phó
trưởng chi nhánh, 9 người còn lại cùng 20 sinh viên tốt nghiệp khác được tuyển ba tháng trước chia ra các phòng ban, hệ số tiền lương đều cao
hơn một bậc.
Thực nghiệp Tinh Hồ lúc này mới dần thoát khỏi cục
diện thiếu người, nhân viên cho phòng hành chính, phòng nhân lực, phòng
tài vụ, phong tin tức cơ bản đã đầy đủ.
Lâm Tuyền không chuẩn bị
văn phòng làm việc cho mình, y mà xuất hiện ở vị trí chủ tịch hay tổng
giám đốc, chắc hẳn làm nhân viên phía dưới hoang mang, thời gian Lâm
Tuyền ở công ty sẽ chung văn phòng với giám đốc hành chinh Phàn Xuân
Binh.
Không ngừng có nhân viên của chi nhánh điều tới tổng bộ,
đồng thời không ngừng có nhân viên ở tổng bộ xuống chi nhánh rèn luyện,
không ngừng tuyển nhân viên mới làm nhân viên công ty lưu động khá lớn,
tổ hạng mục Minh Đô và phòng công trình là hai phòng ban ổn định nhất
của Tinh Hồ, nhưng địa điểm công tác thì một cái chuyển tới trung tâm
tiêu thụ của minh Đô, một cái chuyển tới công trường Chung cư Đàn Sơn.
Vì thế trừ các chủ quản cao cấp hành chính của công ty, không có mấy
người chú ý tới sự tồn tại của Lâm Tuyền.
Nhìn thấy Lâm Tuyền, quá nửa mọi người sẽ nghĩ rằng y chỉ là nhân viên mới gia nhập công ty giống mình.
Cuộc họp chủ quản hành chính cao cấp thường an bài vào buổi tối, nhưng hiện
giờ Lâm Tuyền phải bỏ thời gian ra ở bên Trần Vũ, điều này với đám
Trương Bích Quân, Thiệu Binh mà nói là chuyện tốt, ít nhất không cần họp tới tận 12 giờ đêm nữa, mọi người cứ đoán già đoán non vì sao Lâm Tuyền đột nhiên đổi tính, nhưng Lâm Tuyền ngậm chặt miệng không khai, dứt
khoát nói là tiếp thu ý kiến của mọi người sửa đổi. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
Tất nhiên chẳng ai tin cả.
Thông lệ cứ 5 giờ là Lâm Tuyền đã về rồi, hôm nay có cuộc họp quan trọng về dự toán,
mọi người cãi nhau inh ỏi, mãi tới 6 giờ Lâm Tuyền mới sực nhớ ra là hứa đưa Trần Vũ đi học.
Trần Vũ học nghiên cứu sinh trường đại học
Đông Hải, Lâm Tuyền vội vàng tuyên bố tan họp, nghĩ giờ này Trần Vũ tới
trường rồi, tới thẳng Đh Đông Hải, vừa xuống xe taxi gần cổng trường thì cũng vừa đúng lúc thấy Trần Vũ từ trên chiếc BMW đắt tiền bước xuống,
Trần Vũ cũng nhìn thấy y, nói gì đó với người lại xe, đứng lại đợi.
Lâm Tuyền tới nơi thì chiếc xe BMW cũng khởi động đi mất, Lâm Tuyền chỉ kịp nhìn thoáng qua một khuôn mặt nam nhân điển trai ở kính bên, nghi hoặc
hỏi:
- Ai thế?
Trần Vũ tự nhiên đi tới khoác tay y nói:
-
Bạn cùng lớp, anh ta theo đuổi em nhưng mà em không chịu. Tại anh đó,
tới muộn làm em đợi mãi, đang đứng ngóng anh ở ngoài đường thì anh ta
lái xe đi qua, bạn học cũng không tiện từ chối quá, nên đi xe anh ấy tới trường …Í, ánh mắt anh kỳ thế, anh ghen đấy à?
- Không, sao anh nhỏ nhen như thế được.
Trần Vũ đi cùng người con trai khác, Lâm Tuyền tất nhiên không thoải mái gì, có điều nghĩ Trần Vũ xinh đẹp như vậy, có vài chàng trai theo đuổi có
gì lạ đâu, lòng bình thường trở lại.