Lâm Tuyền ngồi trở lại, cầm
cốc nước lên, lại tiếp tục uống, ngắm nhìn trời đêm, chẳng để ý người
bên ngoài vẫn kiên trì gõ cửa, rất lâu sau Lưu Tĩnh mới không cam tâm
bỏ đi, ngoài hành lang trở lại yên tĩnh. Lại thêm một lúc nữa, Phàn Xuân Binh mới gọi cửa:
- Tổng giám đốc ...
Lâm Tuyền mở cửa cho hắn vào, trách:
- Sao anh không ra giải vây cho tôi, để người khác bắt gặp sẽ rất lằng nhằng.
Phàn Xuân Binh bối rối giải thích:
- Tôi không biết tổng giám đốc cần tôi giải vây, về sau lại thấy cô ấy
kiên trì gõ cửa như thế, nghĩ có việc thực sự cần tìm tổng giám đốc.
- Lần sau để Chú Quý theo tôi, không được việc gì cả.
Phàm Xuân Binh theo y bấy lâu mà không hiểu con người y, đặc biệt không chịu cầu tiến dù y tạo rất nhiều cơ hội, Lâm Tuyền rất thất vọng rất
tức giận, nếu người ngoài y ngó lơ đi là xong, bản tính lãnh đạm của y
không thay đổi nhiều, vì quan tâm nên y mới tức giận:
- Chuyện ở Tân Bác chúng ta xen vào được à? Chúng ta tới đầu tư, phía
Tân Điện dùng thủ đoạn gì thúc đẩy hạng mục, có hợp pháp hay không thì
liên quan gì tới chúng ta.
Rồi nhận ra nói hơi nghiêm, hòa hoãn lại:
- Ở bữa tiệc anh thấy rồi đấy, Lưu Tĩnh có chút nào gượng ép không? Đừng bao giờ đánh giá thấp phụ nữ, phụ nữ không cần nam nhân bảo vệ, đó chỉ
là suy nghĩ tự tôn của nam nhân mà thôi, phụ nữ có khả năng chịu đựng và thích ứng còn tốt hơn nam nhân chúng ta nhiều. Lưu Tĩnh cũng không phải là người biết trân trọng bản thân, cô ta chẳng qua lựa chọn đối tượng
để bán với giá cao mà thôi, ngay cả Vương Thúy anh chưa chinh phục được, còn lòng dạ nào đi thương hương tiếc ngọc.
Phàn Xuân Binh chỉ biết cúi đầu vâng dạ.
Tới tận đầu tháng sáu, tất cả khó khăn mới được giải quyết, cuối cùng ký hợp đồng, Liên hợp Tĩnh Hải đợt đầu tư đầu tiên vào Tân Bác Khuê Nghiệp không phải 100 triệu như ban đầu, mà là 250 triệu.
Vụ đầu tư lớn này của Liên hợp Tĩnh Hải làm rất nhiều người không hiểu,
đám Lưu Hoa Đông cho rằng Liên hợp Tĩnh Hải có hai cỗ máy kiếm tiền là
Thực nghiệp Tinh Hồ và Thiên Tinh Hồ, chuyện đầu tư khác không cần suy
nghĩ tới vấn đề hiệu suất thu lợi nữa, nên chuyển hướng đầu tư.
Mặc dù Lâm Tuyền hứa có thể chuyển nhượng cho bọn họ 30% cổ phần của Tân Năng Liên Hợp, nhưng bọn họ đang chê tiền trong tay chưa đủ, sao chịu
đầu tư vào sản nghiệp tỉ lệ thu lợi kém xa địa ốc?
Tân thành Nam cảng ngày càng phồn hoa, nhân khẩu thường trú đã có trên
30.000 người, quy mô cư trú đạt tới 50.000, thêm vào số nhà được đặt
mua, quy mô đạt tới 70.000 vạn. Tới cuối năm, các loại con số này rất có khả năng tăng thêm 30% trở lên.
Phố thương nghiệp đã được xây xong đưa vào sử dụng, cửa hàng ở nơi này
cộng với trung tâm mua sắm , tổng diện tích doanh nghiệp trên 90.000 mét vuông, trừ Auchon Plaza, còn có hành lang thương nghiệp diện tích
10.000 mét vuông, tập trung rất nhiều cửa hàng ăn uống, giải trí, có hơn ba trăm cái, rời phố đi bộ, tiếp tục tới phía đông 100 mét có một con
ngõ nhỏ, hình thành phố đồ ăn vặt, Lâm Tuyền rảnh rỗi là lại dẫn Tiểu Tư Vũ chui vào ngõ này.
Lâm gia chuyển vào tiểu khu Tây Trạch, hai căn nhà ở liền nhau, Lâm Tĩnh Di và Dương Minh ở một căn, Lâm Minh Đạt, Trần Tú và Lâm Tuyền ở cái
còn lại, giữa hai căn nhà làm một con đường nhỏ rải đá cuội trắng toát.
Ngày 28 tháng 3 Lâm Tĩnh Di thuận lợi sinh ra một chú nhóc nặng 3.5 kg,
Trần Tú còn một năm nữa mới tới tuổi nghỉ hưu, hiện giờ nhân cơ hội xin
nghỉ luôn, ở nhà cùng giúp việc chiếu cố Lâm Tĩnh Di và thành viên Lâm
gia.
Không chỉ Lâm gia chuyển vào Tiểu khu Tây Trạch, mà Phương Nam, Diệp
Kính Cường, Tiền Vệ Quốc, Phàn Xuân Binh, Quý Vĩnh cũng vào đây an cư
lập nghiệp.
Dù tài sản của Lâm Tuyền cực lớn, nhưng Lâm Minh Đạt không cho y sống xa hoa, chỉ chọn hai căn nhà thuộc tầm trung ở tiểu khu, dù là thế hai căn nhà này giá hơn 3 triệu, Lâm Tuyền cũng có cách đối phó với cha mình,
ví như tường làm bằng vật liệu chống cháy, cửa sổ cách âm, hệ thống chữa cháy tự động ...v..v... Nhìn bề ngoài không thấy gì khác thường, song
thực sự có thể nói đông ấm hè mát, tất cả do Phàn Xuân Binh bao làm, nói với Lâm Minh Đạt chỉ tốn 1 triệu.
Tiểu khu Tây Trạch hiện là khu nhà ở chất lượng tốt nhất Tân thành Nam
Cảng, nằm sát nhà trẻ Tây Trạch, Tiểu học tinh Anh Tây Trạch, đi qua cầu là tới được phố thương nghiệp bộ hành, rồi trung tâm tân thành Nam
Cảng, tiếp tục tới phía bắc là khu công nghiệp điện tử.
Thực nghiệp Tinh Hồ bồi dưỡng lên một lớp tiểu phú hào, tài sản cùng cổ
phần của bọn họ ở công ty nói ít cũng được chục triệu, nhà bọn họ ở Tiểu khu Tây Trạch trông còn cao cấp hơn cả nhà của Lâm gia. Trong đó nhà
Phàn Xuân Binh và Tôn Phi Phi là đắt tiền nhất, bọn họ mua hai căn biệt
thự bên hồ giá tới 5 triệu, làm cổ đông thứ ba của Thiên Tinh Hồ là Từ
Kiến trông mà thèm.
Hai căn biệt thự đó vốn là để cho Lâm Tuyền và Khổng Lập Dân, Không Lập
Dân thì không muốn rời biệt thự Đông Đô, Lâm Tuyền không được Lâm Minh
Đạt cho phép. Phàn Xuân Binh, Tôn Phi Phi nhanh chân chiếm trước, hại
Quách Bảo Lâm suốt ngày kỳ kèo Phàn Xuân Binh đổi nhà, tình nguyện trả
thêm 1 triệu. Tôn Phi Phi thì không hi vọng gì cô đồng ý, từ hai năm
trước Tôn Phi Phi đã thích lái Porche, rất là thích phô trương.
Phàn Xuân Binh kiên nhẫn nói:
- Tôi hứa với bản thân, phải cho Tiểu Thúy thứ tốt nhất, giờ tham 1 triệu của cậu, chẳng phải tát vào mặt của mình à?
Trừ diện tích sinh hoạt, Phàn Xuân Binh đem toàn bộ nơi còn lại bố trí
thành chỗ tổ chức tiệc tùng, đem hoa hồng được chia một năm ném hét vào
đó, xa hoa hơn Lâm gia nhiều.
- Còn gọi Tiểu Thủy, đội vợ lên đầu thì gọi là Phỉ Thúy đi cho xong.
Quách Bảo Lâm mặt đầy khinh bỉ:
Phàn Xuân Binh ung dung ngồi trên chiếc ghế tựa, chẳng hề phật ý:
- Cảnh quan nơi này không tệ, nếu nhà cậu không thể ngắm được cảnh đẹp như thế, hoan nghênh cậu thường xuyên tới đây làm khách.
Quách Bảo Lâm tức tối nói:
- Tiểu Ba, mày nhìn phó giám đốc của mày đi, trông có giống không?
Lại bảo Từ Kiến:
- Lão Từ, vài ngày nữa dựng hai tấm quảng cáo cỡ lớn bên hồ, xem anh ta còn đắc ý được không?
Lâm Tuyền nhìn thấy Vương Thúy bê khay nước lên, đặt tay lên môi xuỵt khẽ:
- Nói nhỏ thôi, Phỉ Thúy tới rồi ..
Mọi người cười rộ lên:
- Cười gì thế?
Vương Thúy chia nước cho mọi người trong phòng khách.
Lâm Tuyền nhịn cười nói:
- Không có gì, đang hỏi chuyện khi nào cô và Lão Phàn kết hôn, Lão Phàn đã trên 30 rồi.
Quách Bảo Lâm huýt sáo:
- Phỉ Thúy bị anh ta trà đạp nhiều năm như thế rồi, còn cần kết hôn nữa à?
- Phỉ Thúy cái gì?
Vương Thúy ngạc nhiên hỏi, thấy mọi người ôm bụng cười, đoán không có gì hay ho, cầm cốc nước dọa hắt Quách Bảo Lâm, làm hắn ôm đầu chạy, trốn
sau lưng Lâm Tuyền.
Vương Thúy đành bỏ cốc nước xuống, lườm Phàn Xuân Binh một cái rồi trả lời Lâm Tuyền:
- Tôi và anh ấy lấy giấy kết hôn rồi, không ai chạy được cả, còn tiệc cưới, sinh con, ít nhất phải để tôi thi xong kế toán đã.
Vũ Cường vỗ vai Phàn Xuân Binh, có chút cảm khái đồng bệnh tương lân,
Trương Dịch Phi hiện học tại chức ở Đh Tĩnh Hải, chuyện kết hôn phải trì hoãn mấy năm nữa.
Các công ty liên quan tới Liên hợp Tĩnh Hải, âm thịnh dương suy, chị em
nắm quyền to, Tôn Phi Phi, Trương Bích Quân, Tiền Vi, Phương Nam, Cố
Hiểu Linh, Lạc Tình.. Có ai là không lợi hại, địa vị của nam nhân tương
đối thấp.
Lý Lệ sau khi làm phó tổng giám sát tài vụ Tân Năng Liên Hợp, vừa yêu
Đới Minh đã kiểm soát cuộc sống của hắn rồi, chủ động xin Trương Bích
Quân tới Tân Bác Khuê Nghiệp. Đới Minh đã 33 tuổi, mấy lần yêu đường
không có kết quả gì, lần này vốn hi vọng có thể kết hôn sinh con, ai ngờ kiếm được cô gái tôn sùng nữ quyền.
Chuyện Lâm Tuyền và Phương Nam cũng chỉ là bưng tai trộm chuông thôi,
Phàn Xuân Binh kể có lần tận mắt thấy Phương Nam phạt tổng giám đốc của
bọn họ cùng Tiểu Tư Vũ úp mặt vào tường, vì cái tội đón Tiểu Tư Vũ về
cho cô bé ăn kem, làm cô bé không ăn cơm tối được.