Lâm Tuyền nhìn những nhân viên hành chính cao cấp có mặt ở đó, nói:
- Sau hơn một tháng hành động, hẳn mọi người đã có lòng tin vào kế hoạch rồi chứ? Vì tiến một bước khích lệ mọi người, các vị ở đây đều có quyền mua một căn hộ bình thường với giá cơ bản, còn thành viên hạng mục khác, có quyền mua căn hộ bình thường với giá hiện tại.
Hiện Thiệu Binh, Tiền Vệ Quốc, Tiền Vi là nhân viên của Tinh Hồ, tất nhiên không nghi ngờ gì, Lâm Tuyền bán cho Triệu Khôn Nghĩa giá cơ bản, cũng bán cho bọn họ giá cơ bản, hoàn toàn là khích lệ khích lệ nội bộ, chỉ là Triệu Khôn Nghĩa được mua hơi nhiều một chút.
Hai chuyên gia kế toán đấu tranh nội tâm, qua một tháng thao tác dưới tay Lâm Tuyền, hoàn toàn có lý do nhận định giá nhà đất của Nguyệt Nha Hồ có giá trị hơn nhiều giá cơ bản, Lâm Tuyền lấy giá cơ bản cho người nội bộ mua, thực chất là chiếm đoạt lợi ích của Chu Vân Thiên.
Là chuyên gia kế toán, bọn họ càng có lòng tin vào giá trị của Nguyệt Nha Hồ hơn thành viên hạng mục bình thường, hiện giờ mua với giá cơ bản, ít nhất có lãi 150 nghìn.
Lâm Tuyền chăm chú nhìn hai chuyên gia kế toán do Chu Vân Thiên phái tới:
- Đây là việc làm để khích lệ tính tích cực trong nội bộ nhân viên, giảm thiểu tỉ lệ nhà bỏ trống, cũng là thể gom tài chính cho bước tiếp theo của kế hoạch, phía giám đốc Chu sẽ không có vấn đề gì, không cần phải giải thích thêm với ông ấy.
Hai chuyên gia kế toán cúi đầu, ngầm thừa nhận quyết định của Lâm Tuyền.
Thông qua đặt mua nội bộ, gom được khoản tiền gần 10 triệu, theo kế toán thì bộ phận doanh lợi vượt quá giá cơ bản chưa tới 2 triệu, kém xa so với kế hoạch đầu tư tiền kỳ 10 triệu của Lâm Tuyền, nhưng tổ hạng mục đã thoát khỏi ngày tháng thiếu thốn. Sau khi tài chính tổ hạng mục dư dả rồi, Lâm Tuyền liền đem 6 triệu tổ hạng mục vay từ Tinh Hồ trả lại về tài khoản của Liên hợp Tinh Hồ.
Kỳ hạn khoản vay 10 triệu từ Đông Đô là tháng 3 năm sau, mặc dù Khổng Lập Dân nói quá hạn có thể trì hoãn thêm, nhưng tín dụng giữa doanh nhân với nhau cực kỳ quan trọng, Lâm Tuyền không muốn vì chút tiền đó mà khiến Khổng Lập Dân xem thường, với tình hình bây giờ mà xét, tới tháng 1 năm sau gom được 10 triệu không phải là hạng mục lớn.
Hạng mục đại học thành phố sớm được Trần Nhiên quy hoạch từ tám năm trước khi còn tại nhiệm, trải qua tám năm vật chuyển sao dời, một số chỗ trong quy hoạch không còn hợp với thời cuộc nữa, cần phải sửa lại, nhưng công tác giải tỏa đã bắt đầu.
Địa điểm đại học thành phồ chọn là phía đông thị trấn Lục Hồng, công trình kỳ một chiếm diện tích 500 mẫu, cần giải tỏa 67 căn nhà, liên quan tới một xí nghiệp tập thể. Quy hoạch khu khai phát mới cần thông qua phê duyệt của HĐND, nhưng Cảnh Nhất Dân lại nóng vội thúc đẩy kiến thiết đường xá ở khu khai phát mới, một con đường chính sáu làn, cùng công trình kéo dài con đường bốn làn của thành thị, tổng cộng dài tới 60 km. Giải tỏa xây dựng đường ảnh hưởng tới 3 xã 8 thôn, cần giải tỏa 226 căn nhà, liên quan tới 26 xí nghiệp tập thể, 4 quốc xĩ.
Giải tỏa thống nhất do cục tài chính cấp tiền, phân chia cho năm công ty bao thầu, gồm cả Cty hữu hạn giải tỏa bất động sản Lục Hồng. Nhiệm vụ của Cty giải tỏa Lục Hồng là công trình kỳ một của đại học thành phố.
Mặc dù nói Quách Bảo Lâm tháng 11 đã quay về trường, nhưng sau khi về trường làm thủ tục nhập học xong, lại trở về Tĩnh Hải ngay, đem tinh lực chủ yếu đặt vào công tác gải tỏa.
Tiêu chuẩn bồi thường của hạng mục đại học thành phố cao hơn đất trưng dụng làm đường, hơn nữa trấn Lục Hồng từ năm 91 ngừng phê duyệt xây dựng cơ bản rồi, người người chờ đợi giải tỏa đền bù, cho nên dưới thủ đoạn hành chính, công tác giải tỏa tiến hành rất nhanh.
Trọng điểm thành thị hóa của Tĩnh Hải là dịch chuyển về phía bắc, khu sinh hoạt trong kế hoạch mới chủ yếu là tập trung ở trấn Nam Cảng, đem Tinh Hồ Uyển và hơn 300 mẫu đất dữ trữ của Cty đầu tư địa ốc Tinh Hồ gộp vào đó.
Mặc dù tầm nhìn của các nhà đầu tư Tĩnh Hải đều tập trung vào kiến thiết khu khai phát mới, nhưng khu khai phát thực sự lập nên vẫn cần một thời gian dài nữa, công trình di chuyển thành thị hóa sang phía bắc liền thành trọng điểm tranh đoạt của mọi người. Hiện các nhà đầu tư địa ốc tranh nhau tích trữ đất.
Đám người Từ Kiến, Trần Chí Lập cũng cho rằng công tác trọng điểm hiện tại của Thiên Tinh Hồ có hai điều: Khởi động hạng mục kỳ hai của Tinh Hồ Uyển, mua hơn 300 mẫu đất nằm giữa Tinh Hồ Uyển và trường trung học Tinh Hồ làm dự trữ.
Khoản tiền dùng để bố trí nhà định cư cho các hộ bị giải tỏa lại không thu hút được được nhà đầu tư địa ốc, có thể nói kiến thiết khu khai phát mới, đợt nhà định cư đầu tiên chính là công trình mua lòng dân được Cảnh Nhất Dân theo dõi sát sao, chất lượng công trình không được có chút qua loa nào, lợi nhuận thu được không bằng khai phát nhà thương phẩm bình thường, chỉ có những nhà đầu tư không đủ vốn tĩnh trữ đất mới có chút hứng thú.
Cảnh Nhất Dân bảo Triệu Tăng đích thân tìm Lâm Tuyền, hi vọng thuyết phục được các cổ đông khác của Thiên Tinh Hồ, để Thiên Tinh Hồ xây dựng nhà định cư cho các hộ giải tỏa.
Cảnh Nhất Dân đưa ra yêu cầu này, Lâm Tuyền tất nhiên không từ chối, nhưng phương hướng phát triển tương lai của Thiên Tinh Hồ lại nằm trong tay Khổng Lập Dân. Lâm Tuyền từ chỗ Tôn Phi Phi biết rằng, công ty từ trên xuống dưới cực kỳ ủng hộ phương hướng phát triển do Từ Kiến, Trần Chí Lập đề xuất.
Từ Kiến gặp bất lợi ở hạng mục Tinh Hồ Uyển, dưới kiến nghị của Lâm Tuyền, việc tiêu thụ nhà của Tinh Hồ Uyển tạm thời đóng băng. Nhưng căn nhà để trống đó thành tiêu chí thất bại của nhân viên cũ của Tinh Hồ, mau chóng thúc đẩy công trình kỳ hai, mau chóng tiêu thụ nhà để trống, làm nhân viên cũ của Tinh Hồ được nở mày nở mặt, đây không chỉ là vấn đề lợi nhuận còn là sĩ khí lòng tin.
Còn Trần Chí Lập khi phụ trách sự vụ phòng địa ốc Đông Đô đã mua mảnh đất bên cạnh Tinh Hồ Uyển, cho tới nay không sinh ra được một đồng lãi nào cho Đông Đô, nội tâm của hắn, bị tới Thiên Tinh Hồ làm phó tổng giám đốc chấp hành, mang ý giáng chức, cho nên cũng nôn nóng muốn lập nên thành tích chứng minh bản thân.
Nhưng ở khai phát địa ốc, nhãn quang của hắn còn không bằng Từ Kiến, nên tuy trong lòng không thoải mái cho lắm, song chỉ có cách phụ họa với Từ Kiến.
Lâm Tuyền ngồi trong phòng khách ở biệt thự của Trần Chí Lập, tay cầm ly rượu Cognac năm 82 được Trần Chí Lập cất kỹ nhiều năm, khẽ lắc ly rượu, chăm chú nhìn rượu màu đỏ tươi trong đó, cùng Khổng Lập Dân im lặng nghe Từ Kiến trình bày phương châm phát triển của Thiên Tinh Hồ.
Trần Chí Lập thỉnh thoảng lại quay đầu sang nhìn Lâm Tuyền, có chút không vừa lòng, vì kế hoạch này cũng mang ý chí của ông ta, Lâm Tuyền có vẻ chẳng chú tâm cho lắm.
Vấn đề không phải là ông ta không phục năng lực của Lâm Tuyền, mà y quá trẻ địa vị ở Thiên Tinh Hồ còn trên ông ta, lại được Khổng Lập Dân coi trọng, vì thế Trần Chí Lập tâm lý hơi mất cân bằng, mỗi hành động của Lâm Tuyền với ông ta đều khá nhạy cảm.
Đợi Từ Kiến nói xong, Lâm Tuyền đặt ly rượu xuống, nghiêm mặt nói:
- Tôi có ý kiến bất đồng về bản kế hoạch phát triển này ...
Phòng khách rộng rãi có thể tổ chức tiệc chứa 30 người hiện giờ chỉ có bốn người Khổng Lập Dân, Từ Kiến, Trần Chí Lập, Lâm Tuyền trở nên có chút trống trải.
Trần Chí Lập không có quyền xử trí với Thiên Tinh Hồ, nghe Lâm Tuyền nói có y kiến bất đồng mắt hơi nheo lại song không nói gì cả, Khổng Lập Dân đặt chén rượu trong tay xuống, cười nói:
- Cậu ở tỉnh thành bận tới mông bốc khói, tôi còn tưởng cậu quên chuyện có cổ phần ở Thiên Tinh Hồ rồi chứ, nói ra tôi nghe xem nào.
Lâm Tuyền cười ngượng, nhìn Từ Kiến xin lỗi trước:
- Nếu có chỗ nào không thỏa đáng lắm, mong giám đốc Từ đừng cười tôi.
Từ Kiến biết rõ kế hoạch Lâm Tuyền đặt ra cho Nguyệt Nha Hồ, lòng khá phục, thấy y có ý kiến bất đồng, xem ra sớm nghiên cứu kế hoạch phát triển của mình rồi, không giận mà còn vui mừng:
- Câu khiêm tốn làm người khác cảm thấy thấp thỏm đấy, mau nói đi.