Nhạc thay đổi, đó là điệu
Waltz, ca khúc buồn miên man, u oán động lòng người, Trương Giai Minh
đưa tay phải ra, làm động tác mời hết sức tiêu chuẩn. Điền Lệ không ngờ
Trương Giai Minh lại mời mình nhảy, nhảy điệu Waltz có tiếp xúc cơ thể
thân mật, hơi lúng túng, nhưng vẫn nhẹ nhàng vươn bày tay thanh tú ra,
nắm lấy tay Trương Giai Minh.
Trương Giai Minh cảm giác lòng bàn tay Điền Lệ hơi ẩm, xem ra có vẻ khẩn trương, hắn không khỏi ngạc nhiên, hắn rất có kinh nghiệm với phụ nữ,
lại quen Điền Lệ từ lâu, biết cô gái này không trân trọng bản thân lắm,
không nghĩ lấy Trương Đào rồi lại trở thành e lệ như vậy, càng thấy hứng thú, tay còn lại ôm lấy vòng eo mềm mại đầy đặn của Điền Lệ.
Là tay sát gái, Trương Giai Minh tất nhiên có ngón nghề của mình, vẻ đẹp mã, lại ăn nói khéo léo, chẳng mấy chốc Điền Lệ buông lỏng khẩn trương, tay Trương Giai Minh có mấy lần như vô tình trượt xuống gần mông cô
cũng chẳng để ý.
“Á” Điền Lệ kêu nho nhỏ, bọn họ va vào một cặp đôi nhảy gần đó, Trương
Giai Minh đưa tay ra ôm hẳn Điền Lệ vào lòng, ngực Điền Lệ tỳ sát lên
ngực hắn, Trương Giai Minh vờ hỏi:
- Không sao chứ?
- Không sao … á.
Khuôn mặt đã hồng vì rượu của Điền Lệ càng đỏ thêm, vừa khẽ chống tay
vào ngực Trương Giai Minh đẩy ra thì lại va vào một người khác, Điền Lệ
không hề biết Trương Giai Minh cố ý dẫn dắt cô va phải những người kia,
bước chân cả hai rối loạn, chân Trương Giai Minh bước tới, đùi chạm vào
vị trí mẫn cảm giữa hai chân cô, Điền Lệ giật mình, khép chặt đùi lại
theo bản năng, càng kẹp chân Trương Giai Minh chặt hơn.
Cơ thể Điền Lệ cực kỳ mẫn cảm, nếu không trước kia đã chẳng dễ dàng bị
Trương Đào chiếm được, chân Trương Giai Minh cọ khẽ vào chỗ mẫn cảm đó,
dòng điện li ti bao phủ toàn thân làm Điền Lệ như ngất đi giây lát, đến
khi định thần lại thì thấy mình bị đẩy vào tường, tay Trương Giai Minh
áp lên ngực mình, hoảng loạn lấy hết sức đẩy hắn ra:
- Tổng giám đốc Trương, tôi có việc phải về, xin lỗi.
Trương Giai Minh thấy con mồi gần như dâng lên tận miệng lại thoát mất, không tức giận còn đắc ý lẩm bẩm:
- Thú vị, rất thú vị …
…..
Hôm nay trong Liên hợp Tĩnh Hải cũng không yên tĩnh như mọi ngày, kết
quả tuyển cử làm những người liên quan lại không biết chi tiết rất thất
vọng, tuy Cảnh Nhất Dân lập cty đầu tư Nam Cảng để vòng qua quyền lực
của Trương Quyền, khiến ông ta không gây khó dễ được cho hạng mục này,
nhưng giờ Tân thành Nam Cảng phát triển phồn hoa rực rỡ, lại thành thêu
hoa dệt gấm cho chính tích của Trương Quyền, đó là điều không ai muốn
làm.
Tất nhiên tầng quyết sách của hệ thống Liên hợp Tĩnh Hải biết sự thực,
như Cố Hiểu Linh, Tần Minh đều nắm trong tay phiếu tuyển cử thị trưởng,
khi đó bọn họ sẽ phát động của chiến nhảy phiếu, khi đó bọn họ sẽ viết
thêm tên Liễu Diệp Thiên trong danh sách tuyển cử.
Quá trình Liễu Diệp Thiên vốn là nhân tuyển của phó thị trưởng thường vụ lo liệu, dù liên tục gặp mặt các đại biểu cũng không sợ đánh động
Trương Quyền.
- Chúng ta sẽ đặt tên kiến trúc này là Tân Liên Hợp...
Tiền vi phụ trách giới thiệu hạng mục đầu tiêu cho cao tầng Liên hợp Tĩnh Hải, vừa mới bắt đầu đã bị Lâm Tuyền chen ngang:
- Đương nhiên đặt tên là Đông Đô, Hòa Hoàng cũng được.
Khổng Lập Dân và Lạc Ích Đồng nhìn nhau cười, Lâm Tuyền đã quyết định kéo bọn họ vào.
- Tất nhiên, tên chúng ta sẽ thảo luận sau ...
Tiền Vi kín đáo trừng mắt với Lâm Tuyền, tiếp tục giới thiệu:
- Đất dùng xây dựng rộng 18711 mét vuông, giới hạn độ cao 200 mét, dự
kiến thời gian xây dựng kéo dài 3 năm, tổng đầu tư 1.2 tỷ ... Đó là tòa
nhà 217, về tòa nhà 218 nằm phía nam đường Sùng Thuận, diện tích 11482
mét vuông, giới hạn độ cao 100 mét, đầu tư 450 triệu trong vòng 3 năm ..
Độ cao của tòa nhà là thủ đoan bình hành chi phí xây dựng, thường mà
nói, giá đất cao thì nhà cao, hai mảnh đất này có tiền chuyển nhượng
tương đương, nhưng tính chi phí thì 217 đắt hơn 218 tới 2.5 lần, có thể
thấy chi phí xây nhà siêu cao thế nào.
Nếu chẳng phải gánh trách nhiệm không thể chối từ, Lâm Tuyền có ngôc
cũng không đi tranh thủ hạng mục này, cho nên tính toán chi phí, nếu có
ai tranh hạng mục này với y, Lâm Tuyền vui vẻ từ bỏ ngay.
Mọi người chỉ nghe chứ không bình luận gì, ai cũng sợ lên tiếng đầu tiên sẽ bị Lâm Tuyền kéo xuống nước, vụ mua bán lỗ vốn không phải ai cũng có tư cách, có thực lực làm.
Lâm Tuyền mắt khép hờ không nói, nhưng từ khe hở nhỏ, y vẫn quan sát
phản ứng từng người, Khổng Lập Dân và Lạc Ích Đồng dửng dưng, còn Lưu
Hoa Đông, Chu Vân Thiên, Từ Kiến tì đứng ngồi không yên, cứ như mót tiểu vậy.
Tiền Vi nói nửa ngày trời mà không ai có chút phản ứng nào, không khỏi thất vọng, giọng uể oải giới thiệu tiếp:
- Vì phương án viện kiến trúc đưa ra đầu tư lớn, thu lợi không rõ, tổng
giám đốc Lâm đề xuất ý kiến sửa đổi, viện kiến trúc hiện chỉ làm được
mô hình đơn giản ...
Rồi bật bút chiếu sáng, chỉ lên bản thiết kế trên màn hình:
- Dạng mục tiêu chí thực sự do hai tòa nhà chị em tạo thành, là quân thể kiến trúc có công năng thành thị tổng hợp đầu tiên của Tĩnh Hải, gồm
văn phòng, nhà hàng, khu giải trí gộp làm một, tất cả lấy tiêu chuẩn
khách sạn 5 sao quản lý. Nếu khai thác đơn độc thì 10 năm chưa chắc thu
lại được vốn, nhưng mảnh đất số 21 phía đông hạng mục là đất dùng cho
chung cư duy nhất trong khu thương cư thương vụ trong khu, sẽ có giá trị đầu tư tương đối lớn, gộp mảnh đất 21 vào sẽ có không gian thao tác lớn hơn.
Phương án thiết kế qua sửa đổi này làm giảm nguy hiểm của hạng mục tiêu
chí, đám Lưu Hoa Đông lúc này mặt mày mới không quá khó coi nữa.
Lâm Tuyền mắt vẫn lim dim, nhưng đã chuyển từ Tiền Vi sang Phương Nam
ngồi bên cạnh, cô mặc chiếc áo véc công sở nữ màu trắng ngà, cổ áo rộng
lộ ra áo sơ mi hồng bên trong, trong nữa tất nhiên là bầu ngực được y
chăm sóc ngày càng trở nên tròn trịa rồi. Dưới chiếc váy có dài cách gôi 10 cm là đôi chân với đường uốn lượn mê hồn, đôi chân nhỏ nhắn đi giày
da trắng, da trắng tỏa ra ánh sáng khỏe khoắn, đôi mắt như có lớp sương
mù mơ màng, hàng mi nhạt, cánh môi hồng hơi mím lại giống cười, bất kể
thời khắc nào Phương Nam luôn mang ma lực làm trái tim Lâm Tuyền thổn
thức.
Dù là người Lâm gia hay người bên cạnh Lâm Tuyền, tất cả tự giác bỏ qua
quan hệ giữa y và Phương Nam. Lâm Tuyền năm nay đã 27 tuổi, trong nhà
khó tránh khỏi sốt ruột vì chuyện hôn nhân của y, Phương Nam vẫn không
muốn công khai đi vào thế giới của y, nhớ lại tối hôm qua Phương Nam lại lần nữa từ chối lời cầu hôn của y, không khỏi nản chí.
Lý do Phương Nam là không muốn gây bất hòa giữa Lâm Tuyền và gia đình,
chưa nói thân phận và địa vị của Lâm Tuyền lúc này, dù là nhà bình
thường cũng khó chấp nhận cuộc hôn nhân như vậy.
Lâm Tuyền không dám ép Phương Nam quá đáng, nếu không cô bỏ đi không gặp mình nữa thì có hối cũng không kịp, đành đi bước nào hay bước ấy, dần
dần thuyết phục mẹ lẫn Phương Nam, may là y còn trẻ, có thể đợi được.
- Tổng giám đốc ...
- Hả?
Lâm Tuyền tỉnh lại, phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn mình,
Phương Nam mắt giấu ý cười, môi hơi nhếch lên, hết sức mê người, làm y
lại thất thần.
- Tổng giám đốc!
- Ừ, cái gì?
Tiền Vi tức phát điên rồi, cô ở trên kia nói miệng khô cổ khát, cái tên này lại thả hồn đi đảu đâu, gọi tỉnh lại còn đi ngắm gái, có điều người ta là ông chủ, lửa giận chỉ có thể cháy trong lòng, ngọt ngào nói:
- Tôi đã giới thiệu hạng mục xong, mời tổng giám đốc nói vài câu.
Lâm Tuyền thấy giọng Tiền Vi ngọt tới phát sợ, cười giả lả:
- Vất vả cho cô quá, mời chủ tịch Khổng nói vài câu vậy.