Tình hình hiện giờ rất rõ
ràng, sản lượng pin quang điện tăng lên, nhưng nguyên liệu cung ứng còn
lâu mới theo kịp, giá cả tăng lên là điều không ai nghi ngờ. Tháng 6,
giá Si tinh thuần đã tăng 60% so với cùng kỳ, sản nghiệp năng lượng mặt
trời bắt đầu tranh đoạt với sản nghiệp bán dẫn.
Đầu tháng 6, Lâm Tuyền tới thủ đô, vẫn là hội thảo điều chỉnh chính sách địa ốc, nhưng đều bị lãnh đạo cục năng lượng mời đi làm công tác tư
tưởng, Nam Thiên, Uy Điện đều biết tới tìm Tân Năng Liên Hợp là không
ích gì, nên mới định giở thủ đoạn chính trị, gây sức ép từ bên trên.
Lâm Tuyền cuối cùng hứa khi công trình kỳ một Tân Bác Khuê Nghiệp đi vào hoạt động bình thường sẽ chủ yếu cung cấp cho nhà cung ứng trong nước,
mới khiến hai nhà kia lắng xuống. Nhưng Lâm Tuyền cũng yêu cầu hai công
ty đó năm nay ít nhất lấy danh nghĩa Tân Năng Liên Hợp cung ứng cho
Stambachr 10 triệu oắt pin quang điện, vì Tâng Năng Liên Hợp khó một
mình đảm bảo hoàn thành hợp đồng, ngoài ra Lâm Tuyền lấy 5% hoa hồng.
Hiện thị trường pin quang điện hoàn toàn là thị trường bên bán, Nam
Thiên và Uy Điện mỗi nhà phải lấy 10 triệu oắt ra giúp Tân Năng Liên Hợp đi chiếm thị trường, đã thế còn phải trả 5% tiền hoa hồng, đại diện đàm phán hai công ty thiếu chút nữa hộc ra máu. Trong lòng dù chửi tổ tiên
18 đời đối phương, mặt vẫn phải cười tươi tỉnh mặc cả.
Động tác ở Tân Bác vì thế có người thấy quá chậm.
Tân Bác mấy năm trước đã lập quy hoạch đường Thanh Long Hồ, chỉ là không có khả năng khởi động hạng mục quy mô như thế, nay kết hợp với du lịch
và phát triển sản nghiệp, tính khả thi cao hơn rất nhiều, công tác chuẩn bị tiền kỳ của Trần Chí Lập hết sức thuận lợi, nhưng đàm phán mới cảm
thấy áp lực.
Thời tiết nóng nực, với Lâm Tuyền mà nói, đa phần thời gian nghỉ ngơi
đều ở trên các phương tiện giao thông, còn lại đều là công việc và công
việc. Các phương diện đều hi vọng đẩy mạnh tiến trình ở Tân Bác, nên
không thể không bỏ thời gian tới Tân Bác, liên hệ với Thư Nhã vẫn rất
ít, do Phương Nam cố ý xa lánh Lâm Tuyền, khiến cho cuộc sống thường
nhật của y lâm vào hỗn loạn, y không chỉ một lần oán trách:
- Trừ công tác, em thậm chí không có được một chút không gian riêng tư,
nếu đưa Thư Nhã vào cuộc sống như thế là không công bằng với cô ấy. Em
cần chị, chị vừa là người yêu của em, vừa là trợ lý không thể thiếu.
- Nếu cậu muốn sinh hoạt của mình phục vụ cho sự nghiệp, sao không chọn một cuộc hôn nhân có lợi cho Liên hợp Tĩnh Hải?
Phương Nam nhận ra trong lời nói của Lâm Tuyền chứa đựng rất nhiều mâu thuẫn:
- Hôn nhân chính trị ư?
Lâm Tuyền cười tự trào:
- Em thì không sao, dù gì trong mắt rất nhiều người em là kẻ lạnh lùng
vô cảm, nhưng có cha mẹ như thế, là sự bi ai với con cái sau này.
Phương Nam lòng đau xót, lời nới của Lâm Tuyền cho thấy y chưa quên đi sợ hãi tuổi thơ, ôm lấy y vào lòng, nói:
- Tư Vũ không phải là con gái của cậu sao, dù cậu không phải cha đẻ của
nó, nhưng có cậu, cuộc đời của nó đã trọn vẹn rồi. Cậu phải hiểu, Thư
Nhã là người thích hợp với cậu lắm.
Cô không nói tới chuyện tình yêu, với Lâm Tuyền mà nói, đó là thứ xa xỉ, y cần lắm một cô gái thích hợp với mình.
Thượng tuần tháng 6, Trương Bích Quân sinh một đứa con trai, Lâm Tuyền
đành phải cho Diệp Kính Cường 2 tuần nghỉ phép. Sau khi Diệp Kính Cường
quyến luyến chia tay đứa con mới sinh về Tân Bác, Lâm Tuyền điều Lý Lệ
tới Tĩnh Hải làm trợ lý đặc biệt tổng giám đốc, mọi người đều hiểu chức
tổng giám đốc này là chuẩn bị cho Trương Bích Quân, đợi cô hết thời gian nghỉ sinh, sẽ quay lại chức vị cũ.
Lâm Tuyền vẫn giữ mối quan hệ như gần như xa với Thư Nhã, Lâm Tuyền
không thể vờ không biết tình cảm của Thư Nhã, cũng không thể làm tổn
thương tâm ý của mẹ và ông ngoại.
Thư gia cực kỳ hài lòng về mối quan hệ giữa Lâm Tuyền và Thư Nhã, em gái Thư Nhã là Thư Sướng học ở học viện sư phạm, cùng tuổi với Tiểu Sơ và
Trần Thần, năm sau sẽ tốt nghiệp, với những sinh viên sắp bước vào năm
thứ tư, bất kể tiếp tục học nghiên cứu sinh hay ra ngoài cuộc đời đều
phải có sự chuẩn bị rồi.
Thư Sướng không muốn thực tập dạy học theo an bài của cha, làm Thư gia rất đau đầu.
Lâm Tuyền hẹn Thư Nhã đi ăn cơm, nghe cô nhắc tới chuyện này, mỉm cười nói:
- Em gái em học tiếng Anh phải không, thế thì tốt rồi, Liên hợp Tĩnh Hải đang thiếu phiên dịch, bảo nó tới thực tập hai tháng, cảm thụ không khí của công ty lớn.
Sau khi Quốc Tế Tĩnh Hải và Auchon đạt thành hiệp nghị hợp tác, Đỗ
Nguyệt tới Liên hợp Tĩnh Hải tạ ơn, Thư Nhã cũng theo cùng tới tổng bộ ở Tòa nhà Nam Cảng, không khí làm việc rất thoải mái, chẳng có chút bộ
dạng của công ty lớn. Thật không hiểu sao Đỗ Nguyệt lại sùng bái Liên
hợp Tĩnh Hải như thế, nghe giọng điệu của họ thì Liên hợp Tĩnh Hải phải
là tập đoàn độc nhất vô nhị mới đúng.
Lâm Tuyền chủ động nhận lấy việc này là Thư Nhã yên tâm rồi, không lo em gái suốt ngày giận dỗi với gia đình nữa, cho dù hiện Lâm Tuyền đã thay
đổi rất nhiều, nhưng cô không quên những biện pháp chỉnh người của y
trước kia, có lẽ sẽ sửa được tính xấu của em gái.
Lâm Tuyền còn chút ấn tượng với Thư Sướng, năm xưa khi y và Thư Nhã lén
lút yên nhau, Thư Sướng cũng giúp đỡ không ít, cô bé năm xưa rất đáng
yêu, không biến bây giờ biến thành thế nào mà khiến người Thư gia đau
đầu như thế.
Câu trả lời có rất nhanh, hôm đó theo hẹn, Thư Sướng đẩy cửa bước vào
văn phòng của Lâm Tuyền. Lâm Tuyền vừa mới ngẩng đầu lên nhìn đã giật
nảy mình, nào có chút gì giống một sinh viên đại học, hoàn toàn là cô
gái quán bar, khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập sức sống thật đấy, nhưng mắt
kẻ đen xì, đi tất lưới, với cái váy siêu ngắn, thì quá là ... Không biết nói thế nào nữa.
Lâm Tuyền lúc này phải thừa nhận mình còn thích những cô gái truyền
thống, lại không thiếu nhiệt tình hơn, ví dụ như Thư Nhã. Nghĩ như thế
ánh mắt bất giác dừng trên người Thư Nhã đi sau, chiếc quần jean làm nổi bận đôi chân thon dài, vòng eo nhỏ nhắn, chiếc áo vàng nhạt kiểu nửa
giống váy ôm lấy eo, cánh tay trắng nõn khoanh trước ngực, khuôn mặt
mang nụ cười ngọt lịm, vẻ đẹp thấm vào lòng người như thế, Lâm Tuyền
không sao quên nổi cũng là bình thường.
Đi vào văn phòng làm việc do Phương Nam bố trí cho Lâm Tuyền, Thư Sướng mừng rỡ ra mặt, quay lại bảo Thư Nhã:
- Chị, chị xem nơi này mà xem, đây mới là nơi làm việc mà em hướng tới.
Hiện giờ các cô gái quen coi mình là trung tâm nhiều lắm, chẳng có gì lạ nữa, Lâm Tuyền thoải mái hỏi:
- Em uống gì?
Thư Sướng chỉ chai martini trên quầy bar:
- Anh Lâm, em uống cái đó được không?
Lâm Tuyền trợn mắt nói dối:
- Đồ trang trí đấy, anh cũng không biết bên trong chứa cái gì.
Đúng lúc này Phương Nam đi vào, thấy chị em Thư Nhã ở bên trong, đặt một chồng tài liệu lên bàn, không nói gì cả, xoay người định đi ra.
Lâm Tuyền gọi lại:
- Phương Nam, Lý Lệ hôm nay sẽ đàm phán với công ty Gia Đức Bắc Mỹ phải
không? Chị thông báo cho Lý Lệ, bảo cô ấy gửi cho em một bản tài liệu,
lát nữa em sẽ tham gia. Bảo cô ấy không cần an bài phiên dịch, em gái
của Thư Nhã học tiếng Anh chuyên nghiệp.
Phương Nam nhìn Thư Sướng, khẽ mỉm cười gật đầu, đẩy cửa ra ngoài.
Thư Sướng còn chưa hết kinh ngạc vì vẻ đẹp của Phương Nam, chỉ một chiếc áo sơ mi hồng nhạt, áo véc nữ xám tro, chiếc váy bỏ bình thường, đã tôn vinh hết đường con quyến rũ của phụ nữ, đem so với Phương Nam, Thư
Sướng cảm thấy cách ăn mặc hở hang gây chú ý của mình thật lố bịch, vẫn
còn đang so sánh xem chị mình và Phương Nam ai xinh đẹp hơn ai thì nghe
thấy Lâm Tuyền muốn lập tức kéo mình đi làm phiên dịch, lòng thấp thỏm,
nhưng ở trước mặt chị gái không chịu tỏ ra kém cỏi.