Quang Âm Chi Ngoại

Chương 217: Chương 217: Quy tắc của Hứa Thanh (1)




Trong mắt Hứa Thanh ẩn chứa u mang.

Hắn cũng không xa lạ gì cái tổ chức Hải Quỷ này.

Lúc hắn thiếu linh thạch đã đánh chết rất nhiều tội phạm truy nã ở Thất Huyết Đồng, bên trong cũng có Tôn Đức Vượng của tổ chức Hải Quỷ. Đối phương vào sòng bạc mà Triệu Trung Hằng mở: Còn thua bên trong sòng bài không còn một xu, làm hại Hứa Thanh sau khi chém giết, ngoại trừ đầu người được treo giải thưởng thì không còn thu hoạch được cái gì khác.

Cũng vào lúc đó, Hứa Thanh đã biết được ở trên biển cấm có rất nhiều tổ chức hải tặc, thành viên bọn chúng thường thường đều là người bị khu trừ của từng tông, từng đảo, từng bộ tộc.

Phần lớn là đi tới bước đường cùng nên gia nhập tổ chức hải tặc, hoạt động mạnh trên biển cấm.

Bên trong những tổ chức hải tặc cỡ lớn có một cái chính là Hải Quỷ.

Mà giờ khắc này, hơn 10 thân ảnh dưới núi đi tới nơi đây, bất kỳ một người nào trong nhóm đó, chấn động tu vi đều như Tôn Đức Vượng, thậm chí còn có bốn vị rõ ràng còn siêu việt hơn.

Bọn họ cho Hứa Thanh có một cảm giác, đó là cảm giác của Ngưng Khí đại viên mãn.

Thực tế bọn họ đều là hạng người sinh tồn trên mũi đao, cho nên sát khí rất đậm, còn mãnh liệt hơn nhiều so với những người mà Hứa Thanh đã chứng kiến ở doanh địa thập hoang giả.

Ánh mắt Hứa Thanh hơi nheo lại, ngóng nhìn 16 đạo thân ảnh của tổ chức Hải Quỷ, nhìn bọn họ nhanh chóng tiếp cận, cho đến khi bọn họ đến thung lũng, một cỗ uy hiếp từ trên toàn bộ tu sĩ tràn ra.

Hiển nhiên danh tiếng cùng sự cường hãn của tổ chức Hải Quỷ khiến cho mọi người ở thời điểm này theo bản năng xuất hiện sự bài xích.

Nhưng đối với tổ chức Hải Quỷ mà nói, hình như bọn chúng không thèm để ý chút nào với những tu sĩ này, phần lớn biểu cảm của mỗi tên hải tặc đều âm lãnh, cũng có một vài tên chẳng muốn che giấu ác ý và lộ ra nụ cười lạnh.

Dù là chỗ Hứa Thanh và lão đầu đường Bản Tuyền, bọn chúng cũng dùng thái độ âm lãnh quét qua.

Dường như tất cả mọi người ở nơi đây, đều không đáng được bọn chúng nhìn lại lần nữa.

Nhưng bọn chúng cũng không lập tức động thủ, mà tìm một chỗ khu vực nhao nhao khoanh chân ngồi xuống, sau đó một người trong bọn chúng ngẩng đầu lạnh lùng nhìn chung quanh, chậm rãi mở miệng.

- Các ngươi có thể lăn, nếu không cút, như vậy từ giờ trở đi, những cái da hải tích về sau, các ngươi chỉ có thể nhìn chứ không thể đoạt, nếu không...

Chết.

Thanh âm mang theo nồng đậm sát cơ, tràn ngập bốn phương, tất cả mọi người trầm mặc.

Một màn này để cho Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, hắn đã suy đoán được một chút từ trên người của những người khác, còn kết hợp với đám Hải Quỷ vừa đến, hắn đã ý thức được, tiếp theo sẽ phát sinh một chút sự tình đặc biệt ở trên đảo Hải Tích này.

- Có nên rời đi trước hay không?

Hứa Thanh trầm ngâm, cảm thụ một trong chấn động tu vi trong hạ thể, sau đó trong mắt hắn đã có quyết định, trực tiếp đứng lên không có chút nào dừng lại, xoay người rời đi.

Tốc độ cực nhanh, hầu như nháy mắt liền đã đi ra xa xa.

Hứa Thanh rời khỏi khiến cho chúng tu sĩ bốn phía nhao nhao liếc mắt, lão đầu đường Bản Tuyền cũng rất là kinh ngạc.

- Tiểu tử này thật sự rời đi?

Cũng có không ít tu sĩ của tổ chức Hải Quỷ đưa mắt nhìn bóng lưng Hứa Thanh, nhưng đều không để ý.

Cứ như vậy, Hứa Thanh triển khai tốc độ cao nhất rời núi, không có chút nào dừng lại bước vào rừng rậm, cho đến gần nửa canh giờ sau, thân ảnh của hắn xuất hiện ở bên cạnh bãi cát trên bờ.

Ở nơi này, thần sắc Hứa Thanh bình tĩnh, phất tay đưa Pháp Chu hiện ra trên biển, sau đó thân thể nhảy lên, đạp trên Pháp Chu.

Trong một cái chớp mắt khi đi vào trong Pháp Chu, Hứa Thanh thở sâu rồi khoanh chân ngồi xuống, hai tay bấm niệm pháp quyết, lớp phòng hộ của Pháp Chu lập tức ông ông hiện ra, mặt biển cuộn mình, hắn dùng pháp thuật biến ra Xà Cảnh Long, tuần tra qua lại ở dưới đáy biển, cảnh giác bát phương.

Làm xong hết những thứ này, Hứa Thanh ngẩng đầu liếc mắt nhìn đảo Hải Tích, trong mắt có tinh mang lóe lên.

Sự cảnh giác và nhạy bén của hắn không bởi vì thu hoạch thuận lợi trên đảo mà giảm bớt đi, cũng chưa từng bởi vì tu vi tăng lên và sự cường đại của mình mà suy giảm, tính cách của hắn trước sau như một.

Cho nên khi tu vi của mình gần đột phá, hắn cũng không cuồng vọng lựa chọn ở lại ở trên đảo mà tấn cấp.

Tuy rằng làm như vậy có khả năng cũng là an toàn, vả lại phấn độc của hắn rất nhiều, có thể khiến cho người tới gần thất khiếu chảy máu mà chết, hơn nữa bản thân hắn cũng rất mạnh.

Nhưng điều này không cần thiết.

Lúc hắn ở bên trong xóm nghèo đã từng gặp một vài loại sự tình như thế này, cũng bởi vì nhất thời tự cao tự đại mà sơ sẩy, mới khiến cho người khác có thời cơ lợi dụng, ví dụ cho điều này có rất nhiều.

Tương tự với nguyên tắc an toàn khi tiêu diệt đi hết thảy những thứ có thể uy hiếp đến sinh mệnh của bản thân, Hứa Thanh cũng sẽ không tạo ra cơ hội để cho người khác ra tay xuất thủ với mình.

Đây là quy luật sinh sống ở loạn thế.

Có người bởi vì bản thân cường đại, đã chậm rãi quên lãng mất điểm này, nhưng Hứa Thanh từ nhỏ đã khắc ghi điều này vào từng khớp xương trong da thịt, cho nên hắn sẽ không quên.

Bây giờ, khi ở trong hoàn cảnh an toàn, Hứa Thanh chậm rãi nhắm mắt lại, tu vi trong cơ thể ầm ầm bộc phát, bắt đầu đột phá.

Cùng lúc đó, bên cạnh thung lũng trên đỉnh núi của đảo Hải Tích, theo Hứa Thanh rời đi, độc nơi đây cũng ít đi một chút, khiến cho đáy lòng của rất nhiều tu sĩ cũng nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng tổ chức Hải Quỷ đã đến, lời nói cũng nồng đậm uy hiếp, khiến cho đáy lòng của toàn bộ tán tu nơi đây cũng có áp lực, nhưng hình như không cam lòng cứ như vậy rời đi, vì vậy mỗi một vị đều đang do dự lựa chọn.

Cũng có một chút, sau khi do dự cũng lựa chọn rời khỏi.

Rất nhanh, hoàng hôn phủ xuống.

Dưới ánh nắng chiều hạ xuống, bầu trời ở giữa biển nơi xa, chớp mắt có sương mù chậm rãi xuất hiện.

Màn sương mù này mỏng manh nhưng tràn ngập bát phương, tựa như có một vị Thần Linh không nhìn thấy đang thổ nạp khí tức bản thân, lượn lờ phía trên biển cấm, cuộn mình phân tán ra bốn phía.

Đối với biển cấm mà nói, sương mù cũng không phải là thứ ít thấy, cho nên coi như là có người phát hiện cũng sẽ không quá để vào trong lòng, cho đến khi một cỗ khí tức chấn động kinh người, bỗng nhiên truyền ra từ phía mặt biển, lúc này mới khiến cho không ít tu sĩ ngẩng đầu nhanh chóng nhìn lại.

Trong ánh mắt của đám tu sĩ, linh năng tràn ra ở chỗ bờ biển trong nháy mắt càng lan ra chấn động mạnh hơn, ầm ầm bộc phát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.