Quang Chi Tử

Chương 3: Q.12 - Chương 3: Thủ đô thành ngoại






-Xem ra, ta phán đoán không sai, yêu tộc hai năm qua không dùng toàn lực tấn công chúng ta, chúng vẫn bảo tồn thực lực chờ yêu vương sống lại, dựa vào thời gian mà suy đoán, yêu vương sợ rằng sẽ xuất hiện.

Mã Khắc nói:

-Lão đại, ý ngươi là yêu vương sẽ xuất hiện bên kia pháo đài?

Ta gật đầu nói:

-Đúng vậy, yêu vương có thực lực mạnh mẽ tuyệt thế, hắn để thuộc hạ ở bên kia pháo đài công kích cả ba tộc đơn giản chính là muốn khi mình xuất hiện sẽ nhất cử tiêu diệt chủ lực của tam đại chủng tộc, sau đó mới từ từ chiếm lĩnh đại lục. Yêu vương, ta sẽ không để ngươi đắc ý đâu.

Ta nắm chặt hai nắm tay, toàn thân phát ra chiến ý mãnh liệt. Kim mang nhàn nhạt từ trên người ta phát ra, nhất thời làm Mã Khắc và Hải Nguyệt bị đẩy ra hơn mười thước.

Mã Khắc giật mình nhìn ta, nói:

-Lão đại, công lực lại tiến bộ rồi, có phải là đã ……?

Ta vuốt cằm nói:

-Đúng vậy, ta thành công rồi.

Mã Khắc mừng rỡ, nói:

-Thật tốt quá, lão đại, quân đội Ngải Hạ vương quốc sẽ do ngươi thống suất, chúng ta cùng nhau đến pháo đài tiêu diệt yêu tộc.

Ta lắc đầu, mỉm cười nói:

-Thống lĩnh quân đội thì không được, đó không phải là mặt mạnh của ta, Ngải Hạ tùy tiện chọn một gã tướng lãnh cũng hơn ta trên phương diện đó. được rồi, vừa rồi ta ở bên ngoài nghe ngươi nói mấy vị sư phụ cũng đi tiền tuyến rồi đúng không?

Mã Khắc nói:

-Đúng vậy! Mấy vị sư phụ và Mộc Tử bọn họ đi ra đó rồi, lão đại, ngươi đừng khiêm nhường nữa, với lực hiệu triệu của ngươi bây giờ, thống lĩnh ma pháp sư quân đoàn là thích hợp nhất.

Ta nói:

-Mã Khắc, ta phải nhanh chóng đến pháo đài, mang theo đại lượng quân đội sẽ ảnh hưởng tốc độ của ta, tình huống pháo đài bây giờ chúng ta cũng không rõ ràng lắm, sau khi ta đi ngươi lập tức mang theo ma pháp sư quân đoàn tới hội hợp với mọi người.

Hải Nguyệt đột nhiên nói:

-Trường Cung, chuyện muội muội ta ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ? Muội muội vì ngươi không quản gian khổ đến Thần Hộ lĩnh đi tìm ngươi, vì ngươi, nàng từ bỏ cuộc sống sung sướng, mỗi ngày cùng các huynh đệ ngươi ở cùng một chỗ đối kháng với yêu tộc.

Hải Nguyệt vẻ mặt bắt đầu kích động, lộ ra vẻ tức giận và bất bình.

Nghe nàng nhắc tới Hải Thủy, ta nhất thời toàn thân chấn động, buồn bã nói:

-Là ta xin lỗi nàng, ta không xứng với Hải Thủy, ta không thể ảnh hưởng cuộc sống của nàng ta a!

Hải Nguyệt cả giận nói:

-Ngươi vẫn cứ từ chối như vậy, cảm tình của muội muội ta đối với ngươi ngươi còn không rõ sao? Nàng sao lại để ý đến chuyện dung mạo ngươi chứ. Ta mặc kệ, nếu ngươi không cho ta một câu trả lời thuyết phục, ta nhất định không buông tha ngươi.

Ta cười khổ nói:

-Hải Nguyệt, ta biết Hải Thủy tốt với ta, nhưng ……, quên đi, chuyện này nói sau, chờ chúng ta tiêu diệt được yêu vương rồi hãy nói, có sự uy hiếp của yêu tộc, ta làm sao có thể nói chuyện cảm tình.

Khuôn mặt Hải Nguyệt giãn ra, có chút gật đầu, nói:

-Vậy được rồi, ta đợi câu trả lời của ngươi. Ngươi đến pháo đài nhìn thấy muội muội thì nhất định phải hảo hảo chiếu cố nàng, không thể để cho nàng bị một chút thương tổn, biết không?

Ta gật đầu nói:

-Nhất định rồi, ta không muốn cho bất cứ kẻ nào tổn thương nàng, Hải Nguyệt, ngươi hiểu chưa?

Hải Nguyệt mỉm cười, nói:

-Ta đương nhiên hiểu được. Nếu không phải ngươi trợ giúp, ta và Mã Khắc cũng không có khả năng cùng một chỗ, bây giờ ta đã biết Mã Khắc mới là lựa chọn tốt nhất của ta.

Ta nhớ tới những lời Phong Lương - Nhật trước khi chết đã nói, nhưng ta cũng không có nói ra, ta không muốn nó ảnh hưởng đến tỉnh cảm vất vả lắm mới có được của Hải Nguyệt và Mã Khắc, để cho giữa họ có một bóng ma, Phong Lương a, xin lỗi. Kiếp sau hy vọng ngươi có thể làm người tốt.

Mã Khắc đang muốn nói gì thì bên ngoài đột nhiên có người hô:

-Bẩm cáo bệ hạ, có cấp báo.

Mã Khắc nhướng mày, nói:

-Tiến đến, nói.

một gã vệ binh vội vàng chạy đến, quỳ xuống trên mặt đất, nói:

-Bệ hạ, không tốt rồi, bên ngoài thủ đô mười dặm xuất hiện hai tòa yêu quật, yêu thú đã bắt đầu tràn ra chung quanh.

Mã Khắc cả kinh, nói:

-Cái gì? Yêu tộc lại xuất hiện. Chẳng lẻ chúng ta đã đoán sai.

Hắn có chút kinh hoảng nhìn về phía ta, hiển nhiên bị tin tức này dọa cho mơ hồ. Bây giờ Ngải Hạ vương quốc mặc dù không thể nói không người, nhưng bởi vì người của Thần Hộ lĩnh chúng ta tất cả đều triệt đi, mà long tộc và tinh linh tộc lại không có mặt, hắn chỉ có thể dựa vào hoàng gia ma pháp sư quân đoàn.

Ta trầm ngâm nói:

-Mã Khắc, ngươi đừng có gấp, chúng ta cũng không có đoán sai, yêu tộc xuất hiện càng làm ta tin tưởng thêm. Ta nghĩ bây giờ Đạt Lộ vương quốc và Tu Đạt vương quốc cũng gặp phải tình cảnh như vậy, yêu tộc nhất định là muốn công kích nội lục địa của chúng ta để giảm bớt thực lực của pháo đài. Ngươi lập tức tập hợp hoàng gia ma pháp sư quân đoàn chờ tin tức của ta, hai cái yêu quật thì giao cho ta.

Ta đối với mình rất có tin tưởng, không phải chỉ là hai cái yêu quật sao? Tiêu diệt chúng nó hẳn là dễ dàng.

Mã Khắc nói:

-Lão đại, ngươi một người được không? Để cho ta cùng đi với ngươi đi.

Ta mỉm cười, nói:

-Mã Khắc, ngươi yên tâm đi, yêu thú này còn không xứng cho ta ra tay, được rồi, Kiếm Sơn trước hết ở lại chỗ ngươi, các ngươi chờ tin tức của ta, sau khi ta quay lại chúng ta lập tức đến pháo đài.

Nói xong, ta trong nháy mắt rời khỏi đại điện. Thúc giục thần lực, thăng nhập trời cao bay về phía bên ngoài thủ đô.

Trong không trung không ngừng truyền đến yêu khí, bầu trời vốn tinh lãng đã bị mấy đám mây đen che mờ làm cho người ta cảm giác có một loại áp lực, ta phân biệt phương hướng, giống như lưu tinh bay đến.

Rất nhanh, ta đã thấy được yêu thú đang xuất hiện rất nhanh thông qua hai cái yêu quật thật lớn cách đó trăm trượng, bọn yêu thú chạy tứ tán đi tìm con mồi, bọn yêu thú này thể tích so với trước kia ta thấy lớn hơn nhiều, bọn chúng có điểm giống nhau chính là hai mắt màu đỏ. Chung quanh chỗ yêu thú xuất hiện có mấy thôn lạc, phần lớn yêu thú đều tập trung tại thôn lạc, đang điên cuồng đồ lục. Cơ hồ chỉ là nháy mắt công phu, đã có hơn mười người chết trong tay yêu thú, xương cốt cũng không còn. Mặc dù Ngải Hạ vương quốc ma pháp sư đông đảo, thôn dân cũng có không ít người biết ma pháp, nhưng thực lực của bọn họ so sánh với yêu thú quá nhỏ bé, cơ hồ không cách nào mang đến thương tổn cho bọn yêu thú.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.