Quang Chi Tử

Chương 17: Q.10 - Chương 17: Yêu vương sống lại






Tu Vũ cảm giác sợ hãi, ma công của Tát Đạt so với hắn vốn không sai biệt lắm, nhưng bây giờ, hắn phát hiện mình giống như một con thuyền gỗ nhỏ, mà Tát Đạt giống như biển sâu thăm thẳm. Thanh âm hắn có chút run rẩy:

-Ca ca, ngươi làm sao vậy, ngươi có phải là trúng tà?

Tát Đạt cả kinh, ý thức được mình có chút nóng vội, lập tức thu liễm khí tức trên người lại. ôn hòa nói:

-Huynh đệ, ngươi nói nhảm cái gì, binh phù đâu, lúc ta đi không phải đã giao cho người sao? Đưa cho ta đi, cho dù không phản bội ma hoàng, nơi này cũng sẽ do ta chỉ huy.

Tu Vũ nói:

-Ca ca, mấy ngày trước bệ hạ phái sứ giả tới, bảo ta phải giao lại binh quyền, binh phù ta không thể giao cho ngươi. Ngươi vừa mới đi xa về, đi nghỉ ngơi trước đi, mọi chuyện để ngày mai nói,được không?

Tát Đạt sắc mặt biến đổi, hơi thở tà ác điên cuồng phát ra, nheo con mắt lại nói:

-Huynh đệ, hôm nay ngươi muốn hay không cũng phải đưa binh phù cho ta, nhanh lên một chút, nếu không ta không khách khí đâu.

Tu Vũ cả giận nói:

-Sao nào, ngươi muốn động thủ sao? Ta chính là thân đệ đệ của ngươi.

Tát Đạt hừ lạnh một tiếng, nói:

-Thân đệ đệ? Thân đệ đệ thì thế nào, ai dám ngăn cản trên con đường ta đi, ta đều sẽ không cho hắn có kết quả tốt, ngươi bây giờ giao binh phù ra đây, chúng ta vẫn còn là huynh đệ, nếu không, ta sẽ động thủ đấy.

Tu Vũ buồn bã lắc đầu, đột nhiên bạo quát:

-Động thủ.

Theo thanh âm của hắn, động thủ đầu tiên chính là phong thần chi tiễn của Đông Nhật, một đạo ánh sáng ngọc hiện lên, tùy tùng sau lưng Tát Đạt nhất thời có ba tên té trên mặt đất, khói xám bốc lên, ba người nhất thời biến mất. Tu Ti cũng rất thông minh, hắn biết nếu trực tiếp công kích Tát Đạt vị tất sẽ có hiệu quả, không bằng lưu hắn lại cho người mạnh nhất là ta, chính mình đi giết mấy tên tùy tùng trước.

-Thần vương ban cho ta chiến thần giáp, vạn ác bất xâm ngăn cản yêu tà.

Lam quang chợt lóe, Chiến Hổ mặc vào chiến thần giáp theo sát sau đó xông ra ngoài, vừa lúc đón nhận một quyền vừa chém ra của Tát Đạt. Oanh một tiếng, năng lượng cuồng bạo nghiền nát cả chủ trướng.

Tát Đạt tóc tai tán loạn đứng ở giữa, ha ha cuồng tiếu, nhìn Tu Vũ nói:

-Hảo oa, ngươi cũng dám cấu kết loài người đối phó ta, hôm nay ta cho tất cả các ngươi đều phải chết.

Ta đỡ Chiến Hổ đang cuồng phún máu tươi, truyền âm cho Tu Vũ nói:

-Điện hạ cẩn thận, mau truyền lệnh cho quý thuộc hạ không nên coi thường vọng động, nơi này sẽ do chúng ta xử lý.

Tát Đạt vừa rồi triển hiện ra năng lực làm ta rất kinh dị, với năng lượng của Chiến Hổ đại ca cũng bị hắn làm thụ thương không nhẹ. Bởi vậy có thể thấy được, thực lực Tát Đạt dĩ nhiên không thấp hơn ma hoàng, nếu ma hoàng không có hắc ám ma long, vị tất đã là đối thủ của hắn, cái này chứng tỏ ta phán đoán chính xác, hắn quả thật bị yêu hóa rồi, nếu không không có khả năng mạnh lên nhanh như vậy.

Ta giao Chiến Hổ cho Khách Luân Đa, lấy Tô Khắc Lạp để chi trượng từ trong áo choàng ra, hai mắt dừng ở Tát Đạt.

Tát Đạt cuồng tiếu nói:

-Lại là tiểu tử ngươi làm chuyện xấu, được, hôm nay ta đem ngươi bầm thây vạn đoạn, để cho ngươi biết sự lợi hại của ta.

Ta cũng không tự tin rằng mình có thể thắng được hắn, nhưng chống đỡ một lúc thì chắc là làm được, chỉ cần đợi Tu Ti bọn họ diệt xong vây cánh của Tát Đạt đến đây tương trợ, ta tin tưởng thắng lợi cuối cùng vẫn thuộc về chúng ta.

-Thần vương ban cho ta quang minh kiếm, quang mang vạn trượng chiếu trời cao.

Hai tay ta tạo thành chữ thập ở trước ngực, theo chú ngữ ngâm xướng, toàn thân ta phát ra vạn đạo quang mang, tóc đã hoàn toàn biến thành màu vàng, sáu cánh bằng năng lượng nhẹ nhàng xuất hiện phía sau, hơi thở thần thánh vây xung quanh ta, ta từ từ bay lên bầu trời. Thần sắc Tát Đạt cũng theo ta bay lên từ từ ngưng trọng lại.

Tát Đạt căm hận nói:

-Ta tưởng là ai dám phá hư chuyện tốt của chúng ta, thì ra là Mễ Già Lặc ngươi, thần yêu đại chiến năm đó chính ngươi đã phá hư thân thể của ta, nếu chủ nhân không lưu lại thần thức của ta, ta đã sớm tiêu tán tại không trung rồi, hôm nay chúng ta phải tính toán ân oán.

Nghe hắn nói như vậy, trong đầu ta đột nhiên hiện lên một tin tức, bình tĩnh nói:

-Gia Tư Khắc Lý Đa, thì ra là ngươi xâm chiếm thân thể của Tát Đạt ma vương, tam đại yêu chủ các ngươi toàn làm chuyện xấu, có thể chết dưới tay ta coi như là may mắn, hôm nay, ta cho ngươi chết một lần nữa. Thánh kiếm.

Tiểu kiếm màu bạc xuất hiện trong tay ta, càng làm quang mang thần thánh của ta thêm sáng hơn, Tu Ti đang giao thủ với các yêu tộc khác thấy vậy tâm thần nhất thời đại chấn, liên tục xuất tuyệt kỷ, giết lũ yêu tộc không kịp hoàn thủ.

Tát Đạt đầu tiên là lộ ra vẻ mặt sợ hãi, đột nhiên cười ha hả:

-Thì ra ngươi chỉ có thể sử dụng một phần mười năng lượng của thánh kiếm, ha ha, mặc dù ta cũng không thể sử dụng toàn bộ năng lực trước kia, nhưng giết ngươi thì vẫn còn thừa. Yêu minh đao.

Thân thể Tát Đạt hoàn toàn bị khí vụ màu xám vây quanh, một thanh trường đao màu xám đen xuất hiện trong tay hắn, khí thế của ta vốn đang chiếm thượng phong nhất thời cảm thấy áp lực tăng lên nhiều. Vội vàng điều động năng lượng trong cơ thể, ma pháp lực và đấu khí nhanh chóng tập trung về ngực hội tụ với thánh kiếm.

Quang mang Ta toàn thân tăng vọt:

-Thánh kiếm, lên.

Thánh kiếm màu bạc hóa thành một đạo hồ tuyến thật đẹp bắn về phía Tát Đạt. Khí vụ màu xám chung quanh Tát Đạt toàn bộ tập trung vào yêu minh đao, ngạnh tiếp lấy thánh kiếm.

Lưỡng sắc quang mang chạm vào nhau tại không trung, giống như một đạo lôi điện nổ giữa không trung, trên bầu trời phong vân biến sắc, đám mây chung quanh năng lượng bị cường đại đánh bay đi tứ tán, trong trời đêm phảng phất như có một viên pháo sáng siêu cường, cả đại doanh ma tộc bị chiếu sáng như ban ngày.

May là chúng ta đang ở trên trời, nếu không lần giao thủ này không biết liên lụy bao nhiêu người.

Đại bộ phận binh sĩ của liên quân ma thú vốn vẫn còn trong giấc mộng, tiếng nổ này đã làm bọn họ từ trong giấc mơ tỉnh lại. Tu Vũ ma vương lúc này mới thể hiện ra phong phạm đại tướng, phân phó tướng lãnh dưới tay chỉ huy các bộ nhân mã tạo thành đội hình, tùy thời chuẩn bị ứng biến. Ở giữa chừa lại một khoảng không gian rộng lớn để cho mấy người Chiến Hổ giao thủ với yêu tộc.

Va chạm kịch liệt vừa rồi làm ta phát hiện ra năng lượng của Tát Đạt đã vượt qua ma hoàng, ngực ta như bị trúng chùy nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.

Tát Đạt ha ha cuồng tiếu:

-Thế nào, Mễ Già Lặc, thân thể này của ta cũng không tệ, hắn và năng lượng của ta dung hợp rất nhanh, ha ha, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi. Đừng tưởng rằng dựa vào thánh kiếm của lão chư thần vương kia thì có thể đánh bại ta, nói cho ngươi biết, điều đó là không có khả năng.

Ta lau máu tươi ở miệng, dựa vào cánh năng lượng ổn định thân hình, quát lạnh nói:

-Gia Tư Khắc Lý Đa, ngươi không nên đắc ý. Bằng vào thực lực của ngươi vị tất có thể thắng được ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.