Trở lại tòa tháp cao nhất, Thanh Vũ thu liễm lại thần thức để tránh đi bầu không khí trầm lặng ở bên ngoài.
Chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi, Thanh Vũ đã trải nghiệm và nhìn thấy nhiều cảnh tượng, từ thê lương cho đến tàn khốc máu tanh làm cho linh hồn và thân thể của hắn rất là mệt mỏi.
Nhưng tất cả chỉ là bắt đầu, hắn chỉ mới bước ra bước chân đầu tiên ở thế giới này.
‘’Phải mau chóng tăng thực lực lên.’’ Thanh Vũ ngồi trên chiếc giường bằng đá và tự nhủ trong lòng.
Trên tay hắn hiện ra hàng chục viên tinh thể tiến hóa, bởi vì Thanh Vũ đã thu thập tất cả tinh thể tiến hóa của bày Bọ Ngựa khi bọn chúng bị thiêu đốt bởi tên lửa TX-011.
Trong túi trữ vật của Thanh Vũ có khoảng mười ngàn viên tinh thể tiến hóa, trong đó đa số là tinh thể tiến hóa cấp một và cấp hai, chỉ có năm viên là tinh thể tiến hóa cấp ba.
Mặc dù số lượng không nhiều, nhưng đây là một khoảng tài phú cực kỳ khổng lồ đủ để cho một người nào đỏ mắt và ra tay cướp đoạt ngay lập tức mà không chần chờ gì.
‘’Nguồn năng lượng này thật là tinh thuần đã gần bằng với tinh hoa linh khí.’’ Thanh Vũ sử dụng công pháp của Quang Minh Giáo Đình lên tinh thể tiến hóa, một lực hút từ tay của Thanh Vũ phát ra và xâm nhập vào bên trong của nó, tác động lên nguồn năng lượng đang ổn định và hút nó ra ngoài.
Nguồn năng lượng chạy dọc theo thân thể của Thanh Vũ, đó là đường đi của công pháp, trong khoảng thời gian đó, công pháp đang tinh luyện nguồn năng lượng và biến chúng thành Quang Minh Linh Lực, sau đó chúng được vận chuyển vào vầng Mặt Trời trong cơ thể của Thanh Vũ.
Khác với phương thức tu luyện cực kỳ rườm rà của Tu Chân, bọn họ phải thông qua nhiều hình thức phức tạp để có thể tăng lên sức mạnh.
Công pháp của Tu Chân được chia thành ba cấp bậc khác nhau, từ Nhân, Địa, Thiên, trong đó Thiên cấp công pháp quý giá nhất và ít ỏi nhất, trong mỗi cấp bậc chia thành hạ phẩm cho đến thượng phẩm.
Mỗi công pháp có những tính chất khác biệt, nhưng hình thức cơ bản là giống nhau, từ Luyện Khí đến Trúc Cơ và Kết Đan, Nguyên Anh… Bọn họ có chung đặc điểm đó.
Nhưng Quang Minh Thánh Điển thì không có cấp bậc cụ thể, ngoài những kỹ năng cơ bản ra, mỗi tăng thêm một Dương thì sẽ có thể thi triền một kỹ năng mạnh mẽ, không những vậy, người tu luyện còn có thể tự sáng tạo ra thân thông riêng biệt dựa trên bản chất của họ và tăng cao năng lực lên.
Trong đó cảnh giới Nguyên Anh, bằng với Tứ Dương cảnh, khá khác biệt so với những cảnh giới trước, lúc đó, linh hồn của người tu luyện Quang Minh Thánh Điển sẽ được bảo vệ bởi các Dương vào bên trong, tạo thành một màn chắn, không những thế, Linh Hồn của họ còn được tẩm bổ và tăng lên cường độ, thông qua các Dương, linh hồn có thể câu thông Thiên Địa, sử dụng ra được những pháp thuật mạnh mẽ.
Bây giờ, cảnh giới của Thanh Vũ chỉ ở Nhị Dương hậu kỳ, nguồn năng lượng tiến hóa đang giúp hắn tăng lên cảnh giới một cách thong thả.
Chìm đắm trong cảm giác tu luyện, thời gian nhanh chóng trôi qua, chẳng mấy chốc, Thanh Vũ đã thất thần, lúc hắn tỉnh táo lại thì hắn nhìn thấy hắn đang ở một không gian khác, chứ không phải là tòa tháp nữa.
‘’Đã đến rồi sao? Khá nhanh so với thời gian mà ta dự tính đấy!’’
Không gian có màu đen như thâm uyên, tĩnh lặng đến làm cho người khác ngạt thở, một âm thanh bỗng nhiên vang vọng vào trong tai của Thanh Vũ.
“Ngươi là ai?’’ Thanh Vũ không biết tại sao hắn lại xuất hiện ở đây, nghe được âm thanh, hắn nhíu mày hỏi.
‘’Haha!’’ Âm thanh kia phát ra một giọng cười, sau đó mới trả lời Thanh Vũ.
‘’Thế Giới có chính có tà, có âm và có dương, tất nhiên sẽ có ngươi, và có ta.’’
Thanh Vũ không khỏi im lặng trước câu trả lời quá tối nghĩa này.
‘’Nếu ngươi đã ở đây, tất nhiên đã nếm trải cảm giác đó, linh hồn ngươi đang run rẩy vì sợ hãi, và muốn tránh khỏi nơi đó.’’ Âm thanh mờ ảo kia tiếp tục vang lên trong tai của Thanh Vũ.
‘’Nhưng đừng sợ hãi, đó là bởi vì ngươi chưa hoàn thiện, đây chỉ là khởi đầu của địa ngục, đến một ngày nào đó, bóng tối thật sự sẽ hàng lâm, đó là cơ hội để ngươi hoàn thiện chính mình, nhưng mà, nếu sức mạnh của ngươi chưa đủ, thì đó sẽ là thời khắc kết thúc cuộc đời của người.’’
“Vì thế, hãy trở nên mạnh mẽ, đừng làm cho ta thất vọng!’’
Khi giọn nói mờ ảo kết thúc, đó cũng là lúc Thanh Vũ tỉnh lại, không gian quen thuộc của căn phòng làm cho Thanh Vũ biết hắn đã rời khỏi khu vực bóng tối kia.
Những lời nói đã được Thanh Vũ ghi tạc vào trong lòng, hắn không tin rằng đây chỉ là một giấc mơ đơn giản.
‘’Ta chưa hoàn thiện, bóng tối thật sự sẽ hàng lâm, cơ hội để hoàn thiện?’’ Thanh Vũ khẽ lẩm bẩm.
Rất nhanh, Thanh Vũ đã không suy nghĩ về những điều đó nữa.
Nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn thấy được ánh sáng của Mặt Trời chiếu vào, loáng thoáng còn nghe được tiếng chim hót thật là trong trẻo.
Cảm giác không khỏe trong người của Thanh Vũ đã tan biến đi rất nhiều, tinh thần hắn thoải mái hơn hôm qua.
Thanh Vũ cảm nhận được thân thể của hắn đang tràn trề sức mạnh, ngay tức khắc, trên khuôn mặt của Thanh Vũ hiện lên vẻ kinh ngạc, bởi vì hắn chỉ hấp thụ khoảng chừng mười viên tinh thể tiến hóa cấp hai mà tu vi đã tăng một mảng lớn.
Theo Thanh Vũ tính toán, với tốc độ tu luyện này, chỉ cần mười ngày là Thanh Vũ có thể tăng lên Nhị Dương đỉnh phong, tiến thêm một bậc là Tam Dương sơ kỳ.
‘’Là tinh thể tiến hóa chứa đựng nguồn năng lượng thật tinh thuần, không những thế, còn có một luồng năng lượng kỳ dị ở trong đó thúc đẩy làm cho tu vi của ta tiến nhanh, kết hợp với đặc tính bao dung của Quang Minh Linh Lực, kết quả là tốc độ tu luyện tăng nhanh.’’ Thanh Vũ suy nghĩ một lát rồi kết luận.
Thanh Vũ nhìn xem gần mười ngàn viên tinh thể tiến hóa ở trong túi trữ vật, trong lòng hắn không khỏi tính đến bước đi tiếp theo.
‘’Thế Giới này mặc dù cực kỳ nguy hiểm, nhưng cũng là một kho tàng khổng lồ, chỉ cần Quang Minh Giáo Đình khai thác hợp lý sẽ làm cho sức mạnh tăng lên nhanh chóng.’’
…
Trải qua một đêm nghỉ ngơi, Rinka bước khỏi chiếc giường được làm bằng gỗ, cô vươn người để cho xương cốt giãn ra, cảm nhận được thân thể đã khỏe lại, Rinka nở nụ cười và đi đến làm vệ sinh cá nhân.
Trận chiến ở đêm hôm qua làm cho nhiều người trong đội của Rinka chết đi, nhưng Rinka đã quen với nó, lúc trước, mỗi lần ra khỏi điểm tụ tập Nikasa để đi săn bắn, thì đội của Rinka đều có người chết đi, muốn tăng lên sức mạnh, đương nhiên phải đối mặt với thử thách.
Đã lâu lắm rồi, Rinka mới có thể ngủ được một giấc ngon như thế, bởi vì cô được bảo vệ bởi Thập Linh Hỏa thành, sức phòng ngự của nó quá mạnh mẽ, Rinka đã an tâm để nó bảo vệ cô khỏi những thứ chết chóc đến từ bên ngoài, Rinka đã thả lỏng tâm thần lẫn cơ thể để tận hưởng những phút giây quý báu như thế này.
‘’Nhớ lại thì ta vẫn chưa cảm ơn những người đó một cách đàng hoàng.’’ Sau khi làm xong tất cả, Rinka nhìn cây cung đã bị phá hủy rồi thở dài, sau đó cô nhìn thấy hàng ngàn viên tinh thể tiến hóa, trong đó có một viên đạt đến cấp ba, đó là chiến lợi phẩm mà Rinka đã lấy được từ con Bọ Ngựa cận vệ.
Cô nhanh chóng lấy những tinh thể tiến hóa và bỏ chúng vào trong một cái túi bằng da, sau đó, Rinka nhanh chóng rời khỏi căn phòng.
Không khí đau thương của Thập Linh Hỏa thành đã bị thổi bay bởi những cơn gió và bị hòa tan bởi ánh sáng của Mặt Trời.
Trên đường đi, Rinka nhìn thấy nhiều người đang bắt đầu công việc thường ngày, từ nấu ăn, cho đến dọn dẹp những vết máu còn đọng lại ở trên các tòa nhà.
Cô còn thấy những người đang cầm các hủ tro cốt và đặt ở một căn nhà khá to, nơi đó được mọi người chọn làm nghĩa trang, động tác của bọn họ cực kỳ cẩn thận và nhẹ nhàng, giống như hủ tro cốt sẽ vỡ ra nếu họ làm mạnh tay vậy.
Rinka thấy thế, cô cũng vào trong căn nhà đó, tìm đến những bài vị có tên mà cô quen thuộc để thắp vài nén hương và rời khỏi.
Ba thế lực được Mặc Hàn phân chia chổ ở giống như lúc trước, Thập Linh Hỏa thành phân thành năm khu, trong đó ba khu thuộc về ba thế lực, một khu dành cho những người không tham gia vào thế lực nào ở lại, cuối cùng một khu nằm ở trung tâm, nơi có tòa tháp khổng lồ và một dãi những căn nhà biệt thự được thiết kế trang nhã và xa hoa.
Mặc dù ở trong Thập Linh Hỏa thành, không có một căn nhà nào cũ nát, hay thấp bé, toàn là những căn nhà đẹp đẽ như được thiết kế bởi một kiến trúc sư tài hoa, nhưng những căn nhà ở trung tâm càng hơn một bậc, cho dù Mặc Hàn chọn nơi đó là khu vực của Quang Minh Giáo Đình, nhưng không một ai oán trách hay phản đối.
Được ở trong những ngôi nhà như thế này đã làm bọn họ hết sức hài lòng, ở lúc trước, bọn họ còn không dám tưởng tượng, phải biết, ban đầu, ở trong tụ điểm Nikasa toàn những căn nhà được xây một cách đơn giản, chỉ dùng để che mưa che gió mà thôi.
Rinka vừa đi vừa ngắm nhìn khung cảnh nhộn nhịp của mọi người, mặc dù trong lòng họ đang tồn tại một vết thương không cách nào trị khỏi, nhưng họ vẫn phải sống tiếp, bước về phía tương lai.
‘’Này, đại tỷ Rinka, ở đây này!’’ Chợt, Rinka nghe được một âm thanh đang gọi cô, âm thanh này quá quen thuộc, người phát ra âm thanh này chắc chắn là thằng lưu manh Dieter.