“Đúc Thánh Thổ?!” Mọi người lẳng lặng nghe Thanh Vũ nói và họ liền lặp lại ba chữ kia, vẻ mặt thì chưa hiểu rõ cho lắm.
Đúc Thánh Thổ là một trong những nhiệm vụ Thanh Vũ nhận được từ Hệ Thống vào thời gian trước, nhưng để tham dự vào nhiệm vụ này thì người tham gia phải đạt cảnh giới Tam Dương kỳ trở lên, lại còn phải tìm hiểu rõ về một ký hiệu đơn giản nhất của Quang pháp tắc.
Sự đơn giản của nó giống như một giọt nước tĩnh lặng ở giữa một hồ nước rộng lớn vô ngần vậy, không có gì bắt mắt, không được một người nào chú ý nhưng họ vẫn nhận ra đó là giọt nước chứ không phải là vật gì khác.
Quang pháp tắc dù đơn giản nhất nhưng mang đến cho người tìm hiểu thành công một sức mạnh đáng kể, tăng một phần hai linh lực cũng như sức tấn công hay còn ứng dụng vào nhiều mảng khác của phép thuật, còn giúp ích cho thân thể của Thánh Kỵ Sĩ khi họ chiến đấu nữa.
Đó quả là một thứ không thể thiếu đối với Giáo Đình.
“Mọi người ở đây đều tìm hiểu về Quang pháp tắc hết rồi phải không?” Thanh Vũ mỉm cười trong khi nhìn từng khuôn mặt đang suy tư, giọng nói chầm chậm như đang muốn giải thích cho bọn họ biết rõ hơn về cách thức đúc Thánh Thổ.
“Đúng vậy, một loại pháp tắc thú vị, đại diện cho sức mạnh hệ Quang Minh.” Vũ Hy nhẹ nhàng gật đầu trả lời.
“Thật sự thì tôi đã tìm tòi về Quang pháp tắc rất chuyên sâu, tác dụng của nó không ngừng lại ở những gì chúng ta đang thấy.” Lilith thản nhiên lên tiếng nói ra.
Mỗi một thứ tồn tại ở sự hiểu biết do Thanh Vũ đem tới Hành Tinh Gaia đều được xem là thứ thần kỳ của pháp thuật, Lilith rất hứng thú với những vật như vậy, Quang pháp tắc đặc biệt nên cô bỏ thời gian nghiên cứu nhưng không đạt được bao nhiêu kết quả vì bị giới hạn bởi tầm nhìn của cảnh giới chưa đạt tiêu chuẩn tham ngộ loại sức mạnh cội nguồn gọi là pháp tắc.
“Quang pháp tắc có liên hệ gì đến việc đúc Thánh Thổ sao?” Vương Tinh đưa tay lên cằm và hỏi.
“Đúng thế.” Thanh Vũ trả lời với vẻ mặt tự nhiên.
“Chúng ta sẽ dùng Quang pháp tắc do chính chúng ta tạo ra để đúc thành một thứ gọi là Thánh Thổ.”
“Mỗi một Quang pháp tắc sẽ tạo ra liên hệ với Quang pháp tắc khác khi chúng ở gần nhau, sau đó tiến hành bổ sung năng lượng bằng cách hấp thụ sức mạnh của mọi nguồn năng lượng từ ánh sáng, nguồn nước, nhiệt lượng của lòng đất, linh lực.. để tạo ra một môi trường gọi là Thánh Thổ.”
“Và bất cứ một người nào tu luyện phương pháp của Giáo Đình khi đặt chân lên Thánh Thổ đều nhận được phước lành.”
“Còn phước lành là gì thì mọi người hãy kiểm chứng ngay sau khi đúc Thánh Thổ thành công nhé.” Nói tới đây, Thanh Vũ cười nhẹ một tiếng, kích thích lòng hiếu kỳ của bọn họ bằng một kết quả không thể đoán trước.
“Thì ra quá trình đúc Thánh Thổ là vậy.” Richard trầm tư lên tiếng nói ra.
“Những người đã có thể vận dụng sức mạnh của Quang pháp tắc mới đủ tư cách tham dự vào chuyện này.” Linda nhẹ giọng nói ra.
“Đó là một yêu cầu khá cao khi so sánh với mặt bằng chung của thành viên trong Giáo Đình.” Nguyệt Linh bình tĩnh phân tích.
“Thế nào? Mọi người cảm thấy việc này khó khăn à?” Thanh Vũ thản nhiên nhìn bọn họ.
“Đừng lo lắng, chúng ta hãy bắt đầu với Thập Linh Hỏa thành và vùng đất lân cận.”
“Quân Đoàn Trưởng Richard, Phó Đoàn Trưởng Derek, ta nghĩ rằng Quân Đoàn Gaia sẽ nhận được rất nhiều lợi ích sau khi hoàn thành việc đó.” Thanh Vũ nhìn sang Richard.
“Để tạo ra một Quang pháp tắc bằng chính linh lực thì tiêu hao rất nhiều thể lực, tinh thần, nhưng diện tích ở Thập Linh Hỏa thành và khu vực lân cận không quá lớn, tôi cho rằng Quân Đoàn Gaia đã đủ để làm xong việc này.” Richard nói với vẻ mặt suy nghĩ.
“Quân Đoàn Trưởng Richard nói không sai, hiện giờ Quân Đoàn Gaia có rất nhiều thành viên đột phá Tam Dương kỳ, chúng tôi có thể lo phần ở Thập Linh Hỏa thành và vùng đất gần kế bên.” Derek nghiêm túc nói ra.
“Quả là một đề nghị dũng cảm.” Thanh Vũ mỉm cười gật đầu.
“Vậy thì ta sẽ giao việc đúc Thánh Thổ ở Thập Linh Hỏa thành cho Quân Đoàn Gaia làm vậy, hi vọng mọi người hoàn thành tốt công việc đó.”
“Cảm ơn Giáo Hoàng.” Richard nói trong khi cúi đầu, giọng nói đầy kiên định chứng minh ông ấy cũng quyết tâm với chuyện này.
Sau đợt huấn luyện một ngàn người đầu tiên, phần lớn người của đợt đó đều đột phá đến Tam Dương kỳ, một số người nổi trội như Tiểu Đội Trưởng thì càng tiến bộ kinh người hơn nữa, bọn họ cũng tìm hiểu về Quang pháp tắc.
Vì ai cũng có quyền tìm hiểu Quang pháp tắc ngay khi đặt chân đến Tam Dương kỳ, bọn họ sẽ đưa một yêu cầu đến Mặc Hàn hay những thành viên cấp cao, chờ đợi ít ngày để yêu cầu được thông qua và đi đến vùng đất bí mật để quan sát pháp tắc thôi.
Đương nhiên, một người ngoài Quang Minh Giáo Đình chẳng thể nhận được quyền lợi đó, nó chỉ dành riêng cho người của Giáo Đình mà thôi.
“Quân Đoàn Gaia đã xung phong đảm nhận phần ở Thập Linh Hỏa thành, vì vậy ta nghĩ mọi người nên đưa mắt về phía Không Vũ quốc, bất kỳ nơi nào có sự tồn tại của Giáo Đình đều phải chuyển đổi thành Thánh Thổ.” Thanh Vũ nghiêm giọng nói ra.
“Giáo Hoàng muốn làm ngay trên Không Vũ quốc sao?” Một người kinh ngạc lên tiếng, đó là Không Tinh, người liên hệ máu mủ với Không Yên hay toàn bộ Vương Tộc cao quý của Không Vũ Vương Triều.
“Mục tiêu ngay từ đầu của ta đã là thế rồi.” Thanh Vũ điềm tĩnh gật đầu trả lời.
“Vậy thì tốt quá, tôi có thể đại diện cho Không Yên đồng ý thực hiện công việc đúc Thánh Thổ ở gần Thánh Điện và toàn bộ Không Vũ quốc.” Không Tinh liền nhanh nhẹn trả với, nét mặt vui vẻ.
Cho dù Không Tinh hay Không Yên, Không Huy, chưa biết sự ban phước đến từ Thánh Thổ là gì, nhưng điều đó làm sao cản trở một chuyện hiển nhiên rằng Không Vũ quốc là kẻ được lợi lớn nhất trong việc này.
“Diện tích của Không Vũ quốc rất lớn, một mình ông và Không Yên hay lực lượng của Không Vũ quốc cộng lại cũng chưa thể hoàn thành nó được.” Thanh Vũ nhẹ nhàng nói ra.
“Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức.” Không Yên cứng giọng cam đoan.
“Không, việc đúc Thánh Thổ là một việc làm của chung toàn thể thành viên ở trong Quang Minh Giáo Đình, vì vậy, ta nghĩ rằng Không Vũ quốc nên nhận sự trợ giúp từ các thành viên khác.” Thanh Vũ vừa nói vừa lắc đầu một cách chậm rãi.
Không Tinh nghe xong, ông liền đưa đôi mắt nhìn mọi người xung quanh, tìm kiếm người sẽ giúp đỡ Không Vũ quốc.
Mọi người yên lặng suy nghĩ một hồi lâu, sau đó Trần Liễu lên tiếng nói đầu tiên:
“Không Vũ quốc là quê hương của tôi, vì vậy tôi sẽ tham dự vào.”
“Tôi cũng giống như anh, Trần Liễu, được giúp đỡ cho quê hương là một sự vinh hạnh và niềm hạnh phúc của tôi.” Trần Minh Nguyệt cười nhẹ nói ra, khuôn mặt đẹp rạng rời được tôn vinh bởi một mái tóc dài màu đen óng ánh, mỗi một chuyển động dù là nhỏ nhất của cô cũng thu hút nhiều ánh nhìn mê mẩn của người khác.
“Chúng tôi cũng thế, đúc Thánh Thổ là một việc làm tốt cho Giáo Đình và Không Vũ quốc, chúng tôi chẳng có một lý do gì để từ chối cả.” Liễu Sơ Tinh quay sang nhìn những Thành Chủ khác, một số đã từ bỏ chức vị để gia nhập vào Giáo Đình, một số thì vẫn còn đang làm việc cho Không Vũ quốc, tuy nhiên, tất cả họ đều gật đầu một cách thoải mái. Liễu Sơ Tinh đại diện cho mọi người đồng ý.
“Sau khi Thánh Thổ xuất hiện thì mọi người của Giáo Đình đều nhận phước lành, đó là một chuyện tốt, Luyện Khí Đường cũng tham gia cùng chung với Không Vũ quốc.” Vũ Hy nhẹ giọng nói ra.
“Cảm ơn Vũ Hy Đường Chủ.” Không Tinh cười gật đầu trong khi nhìn Vũ Hy, nét mặt vui sướng.
“Phù Đường làm sao đứng một bên nhìn được chứ?” Nguyệt Linh đề cao giọng nói ra, tiếng nói vang dội của cô làm mấy Phù Sư khác cũng hô hào theo.
“Phù Đường chúng tôi luôn luôn muốn giúp đỡ người khác, đúc Thánh Thổ là một việc làm có thể để chúng tôi thể hiện trình độ cấp cao của Phù Đường.”
Tất nhiên là mấy câu nói kia của Phù Đường không được những người có mặt ở đây để vào lòng làm gì.
“Tuần Thú Đường cũng vậy.” Lý Quỳnh Chi nói lớn trong khi cầm Tuần Thú Thánh Bổng gõ vào mặt đất để tạo ra âm thanh khiến người khác chú ý.
“Gừ!” Kỳ Nhông Tím uốn éo thân thể, mặt đất kia chính là cái đầu cao ngạo của nó.
“Gâu!” Đại Cẩu thấy mọi người có vẻ vui vui nên cũng kêu một tiếng góp náo nhiệt.
“Ụm bò?” Trâu Lừa đang nhai ngấu nghiến mấy cọng linh dược ở trong túi chứa đồ, nó cũng được một cái không gian riêng để đồ cá nhân, và đa số linh dược kia đến từ hành động đúc lót của Không Huy.
“Tam Dương kỳ mới được tham gia?” Không Huy méo miệng lắng nghe từ đầu tới giờ, vẻ mặt không phấn chấn cho lắm.
“Mình vừa đột phá Tam Dương kỳ vào mấy ngày trước, giờ lại nhận thêm việc rồi hả?”
“Trời đất, mình muốn đi du lịch một chuyến!!”
“Không Huy, con mau lại đây cảm ơn mọi người đi.” Không Tinh nhiệt tình kéo tay Không Huy vào giữa đám người, Không Huy cố gắng nở nụ cười sao cho tự nhiên nhất để chào hỏi.
“Giáo Hoàng đại nhân, Kinh Hồng quốc chúng tôi cũng muốn đúc Thánh Thổ.” Một người đột nhiên đi đến gần Thanh Vũ rồi nói nhỏ.
“Đặng Tín, ta đã truyền tin cho Kinh Nhân Đức, vì nguồn lực có hạn và khoảng cách xa xôi nên sau khi làm xong việc ở Không Vũ quốc thì mới đến lượt Kinh Hồng quốc.” Thanh Vũ cất tiếng nói để trả lời Đặng Tín, một Đại Tướng Quân của Kinh Hồng quốc.
Đặng Tín là người dẫn đầu các Thành Chủ của Kinh Hồng quốc đi qua Hành Tinh Gaia, sau đó vì hứng thú nên cũng chạy tới Huyễn Linh Chiến Trường, tu vi tăng tiến nhanh, giờ thì đang ở cảnh giới Tam Dương hậu kỳ.
“Vâng.” Đặng Tín hơi cúi đầu đáp lại rồi đứng qua một bên, vẻ mặt trầm tư, lòng thì đang kính phục Thanh Vũ, sự suy nghĩ chu đáo và sâu xa của Thanh Vũ khiến ông bất ngờ, ngay cả khi việc đúc Thánh Thổ còn chưa bắt đầu thì Thanh Vũ đã tính toán đến mọi thứ có liên quan.
Hành động yêu cầu mới đây của Đặng Tín được xem là quá đáng vì Đặng Tín không đủ quyền lực để yêu cầu một Giáo Hoàng làm việc gì đó, mặc dù xuất phát từ tấm lòng dành cho Kinh Hồng quốc đi chăng nữa.
Đặng Tín sẵn sàng chấp nhận mọi sự trừng phạt vào lúc ông đứng ra nói chuyện với Thanh Vũ, tuy nhiên, mọi diễn biến không như Đặng Tín nghĩ, Thanh Vũ chưa bao giờ có ý định trách tội ông ấy.
“Mọi người chú ý nhé, tất cả vùng đất nào có sự tồn tại của Giáo Đình đều phải trở thành Thánh Thổ, và việc xây dựng Thánh Thổ phải được chính Giáo Đình quản lý.” Thanh Vũ cẩn thận nhắc nhở một câu.
Mọi người đều sử dụng Quang pháp tắc, vì thế Thanh Vũ sợ rằng bọn họ hứng khởi trong nhất thời, đem Quang pháp tắc khắc lung tung ở trên mặt đất tạo ra nhiều phiền phức không đáng có cho Giáo Đình.
“Vâng!” Mọi người liền đáp lại.
“Vậy thì Hắc Viên Sâm Lâm có thể biến thành Hắc Viên Thánh Thổ được luôn phải không?” Một người cao chừng ba, bốn mét bỗng dưng lên tiếng, giọng nói ồm ồm khác với giọng nói thường thấy của con người.
Đó là Tiểu Hắc ở trạng thái chưa kích hoạt dòng máu của Thánh Viên tộc.
“Hmm, với yêu cầu này, ta nghĩ rằng Hắc Viên Sâm Lâm còn chưa thực sự ổn định, sau này hãy tính tiếp về việc đó.” Thanh Vũ cau mày suy nghĩ một chút rồi trả lời.
Giáo Đình mới đưa một tay vào Hắc Viên Sâm Lâm bằng một Giấy Khế Ước, Hắc Viên tộc chưa thật sự chấp nhận Giáo Đình ngoại trừ những thành viên cấp cao của chủng tộc như Hắc Ni Tộc Trưởng, các bô lão già dặn, một ít Tộc Trưởng khác.
Giáo Đình cần tạo ra một niềm tin chắc chắn nếu muốn duy trì sự ổn định tốt, rồi mới tiến hành xem xét, có nên đúc Thánh Thổ ở Hắc Viên Sâm Lâm hay không.
Công việc đúc Thánh Thổ xác định rất nhàm chán, lại tiêu tốn thời gian dài, và chiếm trọn một nguồn lực quan trọng của Giáo Đình.
Nếu đó không phải là nhiệm vụ của Hệ Thống, vậy thì dù cho phước lành kia tốt đẹp đến mấy, Thanh Vũ cũng phải trì hoãn việc cải tạo Thánh Thổ cho đến khi thành viên của Giáo Đình trưởng thành đến một mức độ nào đó.
“Giờ ta xin tuyên bố, việc đúc Thánh Thổ ở Không Vũ quốc do Không Yên quản lý, mọi người hãy bàn bạc và tiến hành công việc với Không Yên.” Thanh Vũ nâng cao âm độ để nói ra.
“Vâng!” Bọn họ đều đồng ý, Không Vũ quốc là quốc gia của gia tộc họ Không, Không Yên lại còn là một Quốc Vương chưa đăng cơ nhưng lại nhận nhiều sự ủng hộ của người dân vì những hành động của Không Yên đang giúp đỡ cho người dân rất nhiều về mặt cuộc sống và sinh hoạt.
Thanh Vũ tiếp tục nói chuyện với mọi người về đề tài Thánh Thổ, dặn dò bọn họ đủ thứ, và lại còn tự tay viết ra một bản quy định mới của Giáo Đình, in lên đó Quang pháp tắc đặc trưng của hắn, và ra lệnh cho mọi người lan truyền thông tin để người khác hiểu rõ về quy định mới, cuộc trò chuyện kết thúc bằng một câu nói háo hức của Thanh Vũ.
“Mọi người đông đủ hết rồi, giờ thì chúng ta hãy tận hưởng buổi tiệc do các đầu bếp tài năng chuẩn bị thôi.” Thanh Vũ dõng dạc nói lớn.