Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 202: Chương 202: Buổi tiệc chiến thắng!




Tiếng côn trùng kêu vang lên giữa trời đêm có đầy ánh sao đang lấp lánh, Thập Linh Hỏa thành đang tràn ngập một cảm xúc, niềm vui của chiến thắng trước bầy Venger khát máu.

Đã ba giờ trôi qua kể từ khi cuộc chiến kết thúc, tất cả mọi người đều đã nghỉ ngơi để hồi phục sức khỏe, họ sử dụng đan dược do Thanh Vũ đưa đến để trị thương.

Ở một khu vực ở trong dãy tòa nhà trung tâm của Thập Linh Hỏa thành, đây là khu vực làm bếp, nó rất rộng lớn, như một cái quảng trường thu nhỏ, bây giờ, tiếng người rộn rã, tiếng bước chân dồn dập, kèm theo đó là những âm thanh của đầu bếp đang nấu nướng hòa lẫn vào hương khí đang tỏa ra bát ngát, ánh lửa dập dờn thiêu đốt, các món ăn đang được tạo ra với khung cảnh đầy mê hoặc.

“Khẩn trương lên!”

“Thêm nhiệt độ, nếu không nguyên liệu này sẽ không đủ chín.”

“Thật không ngờ Giáo Đình lại có nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy, chúng ta phải nấu ra những món ngon nhất để chúc mừng chiến thắng này mới được.”

“Tất cả đầu bếp đều có nguyên liệu mà họ cần, Giáo Đình thật đáng kinh ngạc.”

“Thời gian không còn nhiều lắm, nhưng món ăn của tôi cũng sắp hoàn thành rồi.”

Nhiều âm thanh bàn luận của những vị đầu bếp vang ra, với động tác xào nấu, sự chuẩn mực, sự khéo léo thể hiện họ là những đầu bếp lành nghề, họ như những người nghệ sĩ đang phô ra nghệ thuật đầy sức cuốn hút.



Nathan đang đi trên một con đường cái, có nhiều người đang dạo bước thong thả ở trên đó, họ cười nói, họ quan sát và bàn luận đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, cả tòa Thập Linh Hỏa thành được soi sáng bởi chức năng của đại trận, khung cảnh nhộn nhịp như là một lễ hội.

Đã từ bao lâu rồi bọn họ không được thả lỏng như thế này? Cứ về đêm, cuộc chiến thật sự của họ lại bắt đầu, bọn Venger tấn công, bọn sinh vật biến dị tấn công dồn dập vào tụ điểm, vì thế, họ sợ nhất là màn đêm, họ đã không ngủ từ nhiều tháng trước rồi.

Cái hoàn cảnh khắc nghiệt này vắt đi từng tý sức lực, tinh thần của họ, làm sao họ có thời gian để dạo bước được như ngày hôm này chứ?

Lúc này, họ đã có thể làm được, tận hưởng một buổi tối vui vẻ trong bầu không khí yên bình, dẫu cho họ vừa mới trải qua một trận chiến khốc liệt, họ vẫn cứ tận hưởng phút giây này, bởi vì họ biết được, khoảng khắc này rất ngắn ngủi, ngày mai, khi mặt trời lên cao, ánh bình minh ló dạng, trận chiến mới sẽ lại bắt đầu.

“Kai!” Nanthan quan sát mọi người, hắn nhìn thấy thân ảnh của một cậu bé thoáng qua, Nathan lên tiếng gọi cậu lại.

“Là ngài Nathan!” Kai quay đầu về phía âm thanh, cậu thấy được Nathan đang nở nụ cười nhìn cậu.

“Hôm nay nhóc đã chiến đấu rất tốt!” Nathan thấy Kai đi đến trước mặt hắn, hắn đưa tay ra và đặt lên vai của Kai rồi nói.

“Không đâu! Em vẫn không thể nào so sánh với ngài được, nếu không có ngài dũng cảm chiến đấu ở tuyến đầu thì phòng tuyến ở trên tường thành đã bị vỡ rồi.’’

Kai lắc đầu và nói với giọng sùng bái, ba thân ảnh không lồ quá chói mắt, thu hút gần như là một phần ba Venger, vậy mà ba thân ảnh khổng lồ kia có thể chống chịu được một khoảng thời gian cực dài, nhiều người đã bàn tán về chuyện này và tôn sùng ba trăm thành viên của Quân Đoàn Gaia.

‘’Nếu như nhóc cứ cố gắng như vậy, việc đạt đến trình độ của ta còn là vấn đề thời gian mà thôi.’’ Nathan nói bằng giọng cổ vũ.

‘’Thế nào? Nhóc đang đi đâu đó?’’

‘’Em đã mua được một số vật dụng và đang muốn trở về nhà!” Kai trả lời.

‘’Thế à? Chúng ta cùng đi nhé, ta đang muốn dẫn nhóc và em gái nhóc để dự buổi tiệc mừng chiến thắng này!’’ Nathan bước về phía trước, hắn biết được nhà của Kai ở đâu vì hắn là người đã phân phát cho cậu căn nhà đó, Kai thấy vậy, cậu vội vàng bước theo sau.

“Buổi tiệc mừng chiến thắng, nếu được đi đến đó thì Neala sẽ rất vui vẻ.’’ Kai nói.

‘’Đúng vậy, dù sao con bé vừa mới khôi phục, quá trình điều trị khiến con bé mệt mỏi, nếu được đi ra ngoài dự một buổi tiệc thì sẽ giúp ích được cho con bé.’’ Nathan gật đầu.

Cả hai cùng bước về phía ngôi nhà của Kai, căn nhà có hai tầng, tất cả đều mới toanh, không có một hạt bụi hay vết nứt gì, trước nhà là một cái vườn có nhiều loài hoa được trồng ở đó, lúc này, cánh hoa dưới sự chiếu sáng của mặt trăng, chúng tỏa ra ánh sáng trắng bạc và lung lay theo làn gió thơm.

‘’Neala, anh về rồi đây, ngài Nathan cũng theo đến đây nữa.’’ Kai mở cánh cửa rồi nói to.

‘’Anh hai về rồi hả!’’ Neala đưa cái đầu nhỏ nhắn ra khỏi phòng và nhìn về phía cánh cửa, cô bé vui vẻ nói bằng giọng non nớt dễ thương.

‘’A! Là chú Nathan!!’’ Neala nhảy cẫng lên khi thấy Nathan, cô bé chạy đến và đưa hai tay ra định ôm chầm lấy Nathan.

Nathan thấy một đứa trẻ khoảng bảy tuổi đang đi chân trần, mặc một bộ quần áo bằng vải bình thường vừa chạy vừa cười về phía hắn, thế là hắn nhịn không được cười lên rồi bồng Neala lên.

‘’Cháu ở nhà có ngoan không? Có làm phiền anh trai Kai không hả?’’ Nathan cười nói.

‘’Cháu không có! Cháu rất là ngoan ngoãn, không làm phiền anh hai bao giờ hết.’’ Neala chu mỏ nói.

‘’Vậy thì tốt, ta có phần quà cho cháu này.’’ Nathan vừa nói vừa lấy ra một cây kẹo ngậm rồi đưa cho cô bé. Hắn đã biết cô bé từ lúc theo Kai về nhà để kiểm tra tình trạng sức khỏe của Neala, lúc đó, Naela với khuôn mặt thẫn thờ, ánh mắt không có tiêu cự đang nằm trên một đống rơm, vết thương thì đang làm cô bé đau đớn, Nathan đến và dùng chiến công để đổi lấy một phần thuốc để điều trị cho Naela, nếu không thì lúc này con bé có lẽ đã chết rồi.

Từ đó đến nay, Nathan thường xuyên ghé thăm Naela, vì vậy, con bé rất thân và quấn quít với Nathan.

‘’Cảm ơn chú Nathan.’’ Naela cười khúc khích và lấy đi cục kẹo từ Nathan.

‘’Naela nè, hôm nay chúng ta sẽ đi đến một buổi tiệc, cháu có muốn đi không?’’ Nathan hỏi.

Neala nghe được, mắt của cô bé sáng lên và hỏi bằng giọng mong chờ: ‘’Ở đó có thức ăn ngon không chú Nathan?’’

‘’Tất nhiên là có rồi, cháu có thể ăn đến khi nào không còn ăn được mới thôi.’’ Nathan trả lời.

‘’Cháu muốn đi đến đó!!’’ Neala hoan hô nói. Sau đó cô bé bỗng nhớ ra chuyện gì, thế là cô bé nói tiếp:

‘’Cháu muốn cùng anh trai và chú Nathan đi đến đó, ba chúng ta sẽ cùng nhau ăn đến no mới thôi.’’

‘’Vậy cháu mau vào thay đồ thật đẹp rồi chúng ta sẽ đi nhé.’’ Nathan cười nói và lấy ra một bộ đồ cực đẹp từ trong túi trữ vật, hắn biết được Naela chẳng có một bộ nào đẹp cả, vì vậy Nathan đã chuẩn bị từ trước.

‘’Oa!! Bộ độ này đẹp quá, chú cho cháu thật hả?’’ Naela nhìn bộ đồ bằng ánh mắt khao khát, sau đó cô bé hỏi Nathan.

“Tất nhiên rồi, cả Kai nữa, hai đứa mau vào thay đồ rồi chúng ta sẽ đi.’’ Nathan gật đầu, lấy ra thêm một bộ đồ dành cho con trai đưa cho Kai.

‘’Hoan hô!!’’ Naela vui mừng hô to, cô bé nhảy khỏi người Nathan và cầm lấy bộ đồ đẹp chạy vào phòng, Kai đứng ở bên cạnh, cậu cười khổ, nhận lấy bộ đồ từ Nathan rồi đi thay.

Sau vài phút, Kai và Naela đã thay đồ xong xuôi, hai đứa nhìn vào gương và không nhận ra được đó là mình, Nathan cười nói đánh thức hai đứa nhóc: ‘’Chúng ta đi thôi.’’

Ba người bước ra khỏi nhà, hòa nhập vào dòng người đông đúc, không biết từ bao giờ, các ánh đèn từ các căn nhà đã biến mất, chỉ để lại một căn nhà trống trơn, họ đã rời khỏi đó để đi đến quảng trường ở trước tòa tháp trung tâm, đó là nơi diễn ra buổi tiệc mừng chiến thắng.

Lúc đầu, họ coi đây là một hành động xa xỉ, bởi vì, vừa chiến đấu xong, họ đã hết thể lực, vết thương đầy mình, tinh thần thì suy yếu, nào có tâm trạng để tham gia bữa tiệc này? Nhưng Thanh Vũ đã giúp họ có tình trạng tốt nhất để tận hưởng một buổi tối hoành tráng, họ đã chống chọi với nguy hiểm trong một thời gian dài, đây là một cơ hội tốt để họ thả lỏng và nghỉ ngơi.

‘’Oa!! Có nhiều người quá!!’’ Naela vừa ra khỏi nhà, cô bé liền được Nathan đưa lên đầu ngồi, cô bé nhìn xung quanh bằng ánh mắt hiếu kỳ, từ lâu lắm rồi, cô bé mới nhìn thấy một cảnh tượng vui vẻ, nhộn nhịp đến vậy, trong trí nhớ của Naela, mỗi lần cô bé ra khỏi nhà, cô bé đều cảm nhận được một bầu không khí căng thẳng, ngưng trọng làm cho cô bé sợ hãi.

‘’Có thật là chúng em sẽ được tham gia vào buổi tiệc này không?” Kai hỏi bằng giọng không tự tin lắm, dù sao hai anh em cậu quá nhỏ.

‘’Tại sao không được? Nhóc không nhìn thấy sao?’’ Nathan vừa nói vừa chỉ về một nơi.

Kai hiếu kỳ nhìn qua, thấy được có vài đứa trẻ con đang mặc các bộ đồ đẹp đẽ đang cười đùa với nhau, ở gần các đứa trẻ ấy là những người lớn, Kai nhận ra được đó là một số người thuộc Quân Đoàn Gaia và một số người có sức chiến đấu mạnh mẽ đã lập nhiều công lao ở trong trận chiến này.

Dường như họ đã mua những bộ đồ đẹp đẽ và dẫn các đứa con của họ tham gia vào buổi tiệc.

‘’Nào, đi theo đến đây, ta đã tìm được chỗ cho chúng ta rồi.’’ Nathan dẫn Kai đi đến quảng trường và tìm đến một nơi mà hắn đã có được từ trước.

Ở trên quảng trường cực kỳ rộng lớn trước tòa tháp cao nhất, có nhiều cái bàn dài với nhiều loại thức ăn đã được bày biện ở trên đó, ở một nơi còn có các vỉ nướng đang có ánh lửa cháy lên thiêu đốt các món nướng, mùi hương thơm ngát kích thích vị giác của tất cả mọi người.

Nathan, Kai, Naela ngồi vào một cái bàn, cùng với họ là những thành viên của Quân Đoàn Gaia, trong đó có cả Derek với thân thể to lớn, Lucas bình đạm.

Thời gian dần trôi qua, khi mọi người đều đã tìm được một chỗ cho riêng mình, thức ăn đã được đem ra hết, thì đó cũng là thời khắc mà buổi tiệc bắt đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.