Brian dẫn đường, khoảng năm phút sau, nhóm người Thanh Vũ đến khu vực trao đổi của Quân Đoàn Gaia, một người quản lý tại đó nhìn thấy Brian, Mặc Hàn và Thanh Vũ, ông ta giật mình một cái rồi vội vàng nhấc chân chạy đến chào hỏi.
“Xin chào Giáo Hoàng, Mặc lão và các vị, tôi có thể giúp gì được cho mọi người?” Người quản lý có tên Patrick nói với giọng nhỏ nhẹ, thái độ ôn hòa.
“Chào ông Patrick, ta đến đây là để gặp mặt Briona, ông có thấy người phụ nữ nào dẫn theo vài người đến quầy ở đằng đó không?” Thanh Vũ trả lời bằng giọng ấm áp trong khi chỉ về một hướng.
“Thưa ngài, tôi từng nhìn thấy một người phụ nữ và vài người nữa, họ đã được cô tiếp tân dẫn vào trong kia.” Patrick gật đầu trả lời.
“Cảm ơn ông rất nhiều, chúc ông một ngày tốt lành.” Thanh Vũ cười nói.
“Không có gì, được phục vụ ngài là niềm vinh hạnh của tôi.” Patrick cười nói, nhưng nội tâm của ông đã có hàng ngàn đóa hoa nở rộ, được Giáo Hoàng khen ngợi, một ngày làm việc khó nhằn của Patrick trở nên thật dễ dàng và vui vẻ.
Tạm biệt Patrick, nhóm người Thanh Vũ đi đến quầy tiếp tân, và cô gái tiếp tân làm tốt nhiệm vụ của cô, một ngày, cô tiếp được hai nhóm người đặc biệt, một là Briona, người đứng đầu bảng xếp hạng, một là Giáo Hoàng và Mặc lão, hai người có địa vị cao nhất ở Thập Linh Hỏa thành, cô tiếp tân có vẻ khá khẩn trương khi chỉ đường cho mọi người.
“Cảm ơn cô.” Như thường lệ, một nụ cười lại treo trên khuôn mặt của Thanh Vũ để chào tạm biệt cô tiếp tân.
“Tạm biệt các ngài.” Cô tiếp tân với nét mặt ửng hồng trong khi lấp bấp nói rồi chạy mất.
“Để tôi gõ cửa.” Brian xưng phong nhận việc, sau khi nhận được một cái gật đầu đồng ý từ Thanh Vũ, Brian mới tiến lên, gõ cửa phòng.
“Là ai vậy?” Giọng của Mira vọng ra từ căn phòng.
“Tôi là Brian, tôi cùng đi với Giáo Hoàng và Mặc lão để gặp cô Briona có việc.” Brian từ tốn nói.
Cánh cửa được mở ra từ phía trong, Mira ngó đầu ra nhìn bên ngoài cửa, cô thấy được ba người đang đứng, một là người đàn ông tuổi còn khá trẻ, Brian cùng với Mặc Hàn và kế tiếp là một hình bóng mà Mira không thể nào quên được, đó chính là Thanh Vũ, Giáo Hoàng thần bí và vĩ đại của Quang Minh Giáo Đình, ít nhất, trong ấn tượng không thể phai nhòa của Mira là vậy.
“Xin chào Giáo Hoàng và Mặc lão.” Mira chào hỏi.
“Cô Briona đang ở bên trong, các ngài có thể vào đó để gặp cô ấy.”
“Chào bác sĩ Mira, có vẻ như ta đã làm phiền cô rồi, xin hãy thứ lỗi cho ta vì sự đường đột này.” Thanh Vũ cười trả lời.
“Cô đang có một bệnh nhân phải không?” Thanh Vũ hỏi tiếp.
“Đúng vậy.” Mira nói.
“Tình trạng của cậu bé khá nguy kịch, tôi không thể chữa trị cho cậu ấy được, vì cơ thể cậu bé có gì đó thật khác lạ.”
Mọi người vừa bước vào phòng vừa nói, họ nhìn thấy Briona đã đứng ở bên trong, ánh mắt áy náy khi nhìn vào Thanh Vũ và Mặc lão, cô biết rõ tội lỗi của mình, khinh thường sự trao thưởng của Quang Minh Giáo Đình, một hành vi không thể nào chấp nhận được. Còn Issac đã đứng lặng ở một bên, cậu không có tư cách để xen vào cuộc trò chuyện của những người này.
“Briona, cô đừng lo lắng, tôi và Giáo Hoàng rất ủng hộ cô về hành động cứu người này, và quyết định đi đến tận đây để trao thưởng cho cô.” Mặc Hàn cười khuyên.
“Đúng thế, tôi đã giải thích cho Giáo Hoàng và Mặc lão, cô không cần phải lo lắng nữa Briona.” Brian cười khẽ.
“Ta nghĩ, chúng ta nên chữa trị cho cậu bé này trước, mọi việc khác cứ để sau cũng được.” Thanh Vũ đột nhiên nói, ánh mắt của hắn nhìn vào Ivac, đứa bé trai đang có sắc mặt trắng xanh, tình cảnh rất nguy hiểm.
“Bác sĩ Mira, cô biết được đứa bé bị bệnh gì chưa?” Thanh Vũ nhìn Mira rồi hỏi. Ngay khi nghe được lời nói quan tâm đến Ivac, Issac đã nhìn Thanh Vũ bằng ánh mắt khác, một ánh mắt cầu cứu và hi vọng, người đứng đầu của Giáo Đình, một người có quyền lực lớn, cậu không thể tìm ra một người đủ khả năng cứu Ivac hơn Thanh Vũ.
“Tôi đã sử dụng điều tra ngọc, nó ghi lại một số thông tin về đứa bé, nhưng với lượng kiến thức nhỏ nhoi, tôi không hiểu được thông tin đó nói về cái gì.” Mira thở dài nói.
“Ồ? Vậy cô có thể nói cho tôi biết về số thông tin mà cô thu thập được không?” Thanh Vũ hứng thú nói,
“Đương nhiên là được rồi, thưa ngài, thông tin đó ghi lại, cậu bé đang có một chứng bệnh khá kỳ lạ gọi là “Chân Hàn Hồn Thể”, theo một số miêu tả, Chân Hàn Hồn Thể sẽ phát tán ra Chân Hàn chi khí ăn mòn cơ thể của cậu bé.” Mira suy nghĩ một lát rồi trả lời.
“Chân Hàn Hồn Thể?” Thanh Vũ ngạc nhiên, đó là tên của một loại thể chất, không những vậy, đứa trẻ này sở hữu một thể chất của linh hồn, cực kỳ quý hiếm.
“Ngài biết về chứng bệnh này sao?” Mira mừng rỡ hỏi.
“Đây không phải là bệnh, đây là một loại thể chất đặc biệt có được từ khi sinh ra, đứa trẻ này thật may mắn khi có Chân Hàn Hồn Thể, trời sinh Chân Hàn Hồn Thể tất sẽ có thành tựu cao, nhưng Chân Hàn Hồn Thể thường ẩn nấp ở sâu trong linh hồn, không thể kiểm tra, không thể biết khi nào nó sẽ được kích hoạt.”
“Giống như một quả bom nổ chậm trong cơ thể con người vậy.” Mặc Hàn bình thản nói.
“Mặc lão hiểu rõ Chân Hàn Hồn Thể sao?” Thanh Vũ quay qua nhìn Mặc Hàn rồi hỏi.
“Tôi đã từng đọc về loại thể chất này trên một quyển sách cổ xưa, Chân Hàn, đó là tên của một bộ tộc tại vùng băng nguyên ở phía bắc Tu Chân Giới, diện tích vô bờ, vô bến, nhưng Chân Hàn tộc đã biến mất không biết bao nhiêu năm, chỉ để lại vô số truyền thuyết của họ, không ngờ, tôi có thể gặp được loại thể chất đó tại Hành Tinh Gaia này, quả thật, tiến hóa quá thần kỳ.” Mặc Hàn nói bằng giọng cảm khái.
Mặc Hàn từng du lịch qua nhiều vùng đất, qua nhiều quốc gia và tông môn, ông ta đọc không biết bao nhiêu quyển sách cổ xưa, nhằm tìm ra cách chữa trị vết thương từ ý cảnh, nên Mặc Hàn từng đọc được thông tin về Chân Hàn Hồn Thể là chuyện không có gì lạ.
“Một loại thể chất? Chân Hàn Hồn Thể?” Mira và Briona, Issac đã ngây người, họ chưa từng nghe qua về thứ gọi là thể chất có được từ khi sinh ra, họ chỉ biết các loại năng lực thức tỉnh của tiến hóa, hoặc có được năng lực từ tinh thể biến dị mà thôi, không ngờ thể chất đặc biệt như thế cũng tồn tại.
“Thể chất có được từ khi sinh ra rất quý hiếm, mỗi một người đều là thiên tài, thể chất được chia thành bốn loại, Địa Thể, Thiên Thể, Đạo Thể và Tiên Thể. Chân Hàn Hồn Thể là loại thể chất mạnh nhất của Chân Hàn tộc, được xếp vào Đạo Thể, khi kích hoạt hoàn toàn có thể chiến cường giả mạnh hơn mình ba cấp.” Mặc Hàn giải thích.
“Thì ra là vậy.” Mira gật đầu, cô bắt đầu có hứng thú về các loại thể chất này rồi. Còn Briona và Issac lại thở dài ra một hơi để thả lỏng, cuối cùng họ tìm đến một người hiểu rõ về “chứng bệnh lạ” của Ivac.
“Có khi nào, mình cũng có thể chất đặc biệt không?” Brian thầm nghĩ trong lòng, rất nhanh ông ta bỏ đi sự ảo tưởng đó, ông đã hơn ba mươi tuổi, trải qua nhiều chuyện, nếu như có thể chất thì cũng đã kích hoạt, nói không chừng, Brian còn chết vì thể chất đặc biệt phát tác ấy chứ.
“Xin các ngài hãy cứu lấy Ivac, tôi có thể làm trâu, làm ngựa để báo đáp cho các ngài.” Issac đột nhiên quỳ xuống và nói bằng giọng khẩn cầu.
“Xin Giáo Hoàng và Mặc lão hãy cứu lấy đứa trẻ đáng thương này.” Briona cũng nói ra.
“Hãy đứng lên đi, ta sẽ không để một sinh mạng bé nhỏ còn chưa tận hưởng cuộc sống tươi đẹp này lại ra đi trong sự đau đớn như thế.” Thanh Vũ tiến lên đỡ lấy Issac, một người thanh niên nguyện bỏ đi tôn nghiêm, bỏ đi cả sự tự do của mình để cầu xin sự sống cho đứa em trai, một tình cảm máu mủ làm Thanh Vũ cảm động.
“Mặc lão, nếu ông đã hiểu rõ về Chân Hàn Thể như thế, thì ông có biết làm cách nào để cứu chữa cho Ivac không?” Thanh Vũ nhìn Mặc Hàn rồi hỏi.
Mặc Hàn suy tư một lúc, cố nhớ ra một số thông tin đã bị chìm sâu trong trí não của ông, một lát sau, Mặc Hàn mới nhìn Thanh Vũ rồi nói ra: “Tôi nhớ ra được, Chân Hàn Thể kích hoạt theo nhiều điều kiện khác nhau tùy mỗi người, có lẽ cậu bé này rơi vào hôn mê nên vô tình kích hoạt Chân Hàn Thể, nhưng cơ thể lại không đủ sức khỏe để chống lại hàn khí, cho nên bệnh tình càng lúc càng nặng.”
“Việc đầu tiên, chúng ta nên chữa trị cơ thể cho cậu bé, sau đó, tìm cách đánh thức cậu ta khỏi cơn hôn mê, làm xong hết tất cả điều đó, Chân Hàn Thể sẽ bị kiềm chế, dù sao Chân Hàn thể vừa mới kích hoạt không lâu, nó còn rất nhỏ yếu, tiếp theo, tôi nghĩ nên cho Ivac tu luyện công pháp của Giáo Đình, để cậu ta có thể điều khiển được Chân Hàn Hồn Thể, lâu dần, Ivac có thể hoàn toàn làm chủ được nó.”
“Tuy vậy, suy tính của tôi sẽ xuất hiện một số sai lầm ngoài ý muốn, khi điều trị cho cậu bé, tôi nghĩ chúng ta nên đối đãi một cách nghiêm túc, không thể lơ là.” Mặc Hàn nói thêm một câu.
“Cứ làm theo lời của Mặc lão đi.” Thanh Vũ gật đầu nói. Thanh Vũ cũng nhìn ra một số dụng ý của Mặc Hàn khi nói về quá trình chữa trị, trong đó, Mặc Hàn nhấn mạnh rằng Ivac phải tu luyện công pháp của Giáo Đình, và để cậu ta từ từ điều khiển được Chân Hàn thể thì cần phải có sự hỗ trợ to lớn từ cường giả của Giáo Đình, vì vậy, Ivac không còn lựa chọn nào khác ngoài gia nhập Giáo Đình.
Tất nhiên Thanh Vũ sẽ vui vẻ vì điều đó rồi, hắn rất muốn chiêu nạp những người như Ivac vào Giáo Đình, cậu bé sẽ là trụ cột tương lai của Giáo Đình.