Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 197: Chương 197: Kết thúc!




Rầm!! Rầm!!

Tiếng sấm chớp vang lên rùng trời, màn mưa rơi xuống liên miên bất tuyệt, mưa lớn như thế nào thì gió lớn như thế nấy, các tia lửa được tạo ra bởi dư ba của trận chiến đã bị dập tắt hoàn toàn, nước mưa lao vào các bụi cây, lá của cây cổ thụ đong đưa như đang chào đón cơn mưa đầu mùa.

‘’Cuối cùng thì trận chiến đã kết thúc.’’ Thanh Vũ đứng ở trên tường thành, hắn nói trong khi nhìn về phía xa.

Bầy Venger đã bị chặn giết bởi những người mạnh nhất của Giáo Đình ở Hành Tinh Gaia, và có sự giúp đỡ của một số người sống sót và thành viên của Quân Đoàn.

Bọn chúng chỉ biết kêu gào thảm thiết và chống cự trong vô vọng, kết quả này đã được định đoạt ngay từ khi chúng chạy trốn.

Không Thiên Hà chém xuống đầu của một con Venger cấp hai, đó cũng là thời khắc mà trận chiến dài hơn một giờ này hạ màn.

“Thu dọn đống xác, tìm kiếm những viên tinh thể biến dị rồi tập hợp.’’ Rinka nhíu mày khi nhìn đống xác chồng chất lại với nhau, mùi của máu tươi bốc lên nồng nặc khiến cô khó chịu.

“Vâng.’’ Các thành viên của Quân Đoàn Gaia đồng thanh đáp lại, dẫu cho thân thể họ đã mệt nhừ, nhưng tinh thần của bọn họ vẫn đang ở mức cao nhất, việc thu dọn đống xác chỉ là một chuyện nhỏ, quan trọng hơn, bọn họ sẽ thu thập được nhiều tinh thể tiến hóa.

‘’Còn bọn họ thì sao?’’ Nathan nhìn những người sống sót đã giúp đỡ và đang đứng ở một bên, bọn họ không dám có hành động gì khi nhìn thấy các vị thủ lĩnh quá mạnh mẽ.

“Hãy để họ thu lấy chiến lợi phẩm, chúng ta làm sao có thể cướp đoạt công lao của họ được?’’ Không Thiên Hà lên tiếng trước Rinka, Nathan hơi chần chờ, hắn nhìn về phía Rinka và Dieter để xác nhận.

“Cứ làm như vậy đi.’’ Dieter tỏ ra không quan tâm lắm, hắn vươn người lên cho gân cốt giãn ra, sau đó Dieter nhảy lên không trung và bay về Thập Linh Hỏa thành.

Rinka chỉ gật nhẹ đầu rồi đi theo Dieter.

‘’Cảm ơn các vị vì đã theo đến tận đây để tiêu diệt Venger, và bây giờ thì các vị có quyền lấy đi chiến lợi phẩm.’’ Nathan nhìn hơn trăm người sống sót rồi nói.

Nghe được lời nói của Nathan, những người sống sót toát ra sự vui sướng, bọn họ cùng nhau nhìn về Không Thiên Hà và nói:

‘’Cảm ơn ngài.’’

Dẫu cho bọn họ không hiểu lắm về thân thế cũng như chức vị của Không Thiên Hà, nhưng mà, bọn họ biết được người thanh niên này mạnh mẽ đến nhường nào, sức mạnh đó khiến bọn họ tôn trọng, bây giờ thêm cách cư xử trên cả tuyệt vời này càng khiến bọn họ tôn kính hơn, Không Thiên Hà nói và không có vị thủ lĩnh nào từ chối, xem ra người thanh niên này không đơn giản.

‘’Này, cậu làm gì mà vội thế?’’

‘’Tất nhiên là tìm kiếm chiến lợi phẩm rồi, trong lúc loạn lạc, có một số bị tôi bỏ sót.’’

‘’Nhưng cậu không cần phải gấp như vậy chứ?’’

‘’Anh bạn, tôi nói cho anh biết chuyện này, nếu anh không muốn hối hận thì hãy mau lên, thu thập chiến lợi phẩm thật nhanh đi.’’

‘’Tại sao vậy?’’ Người hỏi nghe được vậy, hắn hiếu kỳ.

‘’Vì tinh thể tiến hóa là đồng tiền mạnh, nhưng mà vũ khí, áo giáp còn mạnh hơn cả mạnh, nếu anh không nhanh chóng thu lấy chiến lợi phẩm và trở về để mua chúng, thì sau này sẽ hối hận.’’ Người này nói một cách thần bí, sau khi nói xong, không đợi tên kia trả lời, hắn đã chạy mất tiêu.

‘’Vì sao mình lại phải hối hận?’’ Nhìn thấy tên kia đi mất, người này còn thất thần, chỉ trong vài giây tiếp theo, hắn mới giật mình.

‘’Vũ khí, áo giáp được Quân Đoàn Gaia bán, nhưng mà số lượng sẽ bị giới hạn, nếu không nhanh chân thì tất cả sẽ bị bán hết, đến lúc đó mình có tinh thể tiến hóa cũng không mua được gì.’’ Người này tỉnh ngộ, hấp thu tinh thể tiến hóa cần thời gian dài, trong lúc đó, một số tinh thể bị dư thừa, họ phải dùng chúng để tăng lên sức mạnh như mua áo giáp, vũ khí.

Khoảng năm phút sau, đống xác của Venger đều đã bị thiêu cháy thành than bởi một pháp thuật hệ hỏa của Mặc Hàn, hắn còn cố ý dùng thêm linh lực để gia tăng sức nóng, đốt cháy thân thể cứng rắn của Venger chỉ là chuyện nhỏ.

Xung quanh khu vực của trận chiến, đất đá lởm chởm, nhiều nơi có hố sâu, vết cháy đen, hay mảnh vụn của những viên đá lớn, chúng như nhân chứng đang kể lại một trận chiến ác liệt.



‘’Tất cả mọi người đều đã làm rất tốt, chúng ta đã chiến thắng với bọn quỷ dữ.’’ Thanh Vũ thấy được tình cảnh ở xung quanh đã ổn định nhiều, những người đang gào khóc đã nín lại, một số người đã hồi phục được thể lực.

Họ đang không biết phải làm gì tiếp theo, thì Thanh Vũ đã bay lên không trung và làm hấp dẫn sự chú ý của họ.

‘’Đoàn kết chính là sức mạnh, nhưng đừng vì vậy mà chủ quan, đây chỉ là trận chiến đầu tiên mà thôi, ở sau này, chúng ta sẽ phải gặp phải nhiều sự tấn công từ các Venger hay các sinh vật biến dị, mọi người hãy chuẩn bị tinh thần đi.’’

Nói đến đây, Thanh Vũ khẽ cười rồi nói tiếp: ‘’Nhưng đó chỉ là việc ở tương lai, còn bây giờ thì, mọi người hãy thu thập chiến lợi phẩm và dùng nó để tăng lên sức mạnh, những người bị thương sẽ được Giáo Đình hỗ trợ việc trị thương, gia đình của họ sẽ được Giáo Đình chăm lo, và những ai đã dũng cảm chiến đấu ở trong trận chiến sẽ được Giáo Đình cung cấp thức ăn miễn phí trong vòng một năm.’’

‘’Cái gì…!’’ Tiếng nói của Thanh Vũ vừa dứt, thì có nhiều tiếng bàn luận của mọi người vang lên.

‘’Lời nói của Giáo Hoàng là thật sao?’’

‘’Chúng ta không nghe lầm đó chứ?’’

‘’Việc cho phép chúng ta nhận lấy chiến lợi phẩm thì là một việc bình thường, nhưng Giáo Hoàng còn nói là chăm sóc cho người bị thương và gia đình của họ, còn cung cấp thức ăn miễn phí cho mọi người trong vòng một năm là sao? Giáo Đình có nhiều lương thực đến vậy hay sao?’’

Lương thức, tất cả những việc họ làm chỉ vì muốn sinh tồn, vì thức ăn, nước uống và có sức mạnh để chống lại bọn Venger, lúc này, nghe được Thanh Vũ nói rằng sẽ cung cấp thức ăn cho họ trong vòng một năm, có nghĩa là một năm tới, bọn họ sẽ không lo gì đến thức ăn, bọn họ có thể ở trong Thập Linh Hỏa thành và sống một cuộc sống tốt đẹp, không lo sợ gì nữa.

‘’Mọi người không có nghe lầm đâu! Với tư cách một Giáo Hoàng, ta tuyên bố những lời của ta là thật, ngay hôm nay, các vị chính là những người hùng đã làm nên một chiến tích vĩ đại, Giáo Đình sẽ không bao giờ quên công lao của mọi người.’’

‘’Còn việc Giáo Đình có thể có lương thực để cung cấp cho mọi người hay không thì mọi người không cần phải lo lắng.’’ Thanh Vũ bình tĩnh nói trước hàng chục ngàn ánh mắt đang đổ dồn vào hắn.

‘’Được rồi, tất cả mọi người đã mệt mỏi, hãy thu dọn nơi này, sau đó nghỉ ngơi để hồi phục thể lực, tối nay, Giáo Đình sẽ mở một buổi tiệc để mừng cho sự chiến thắng của chúng ta, mọi người hãy nhớ đến để dự tiệc.’’ Thanh Vũ nói xong, hắn không để ý đến họ nữa, và đi về phía trong Thập Linh Hỏa thành.

‘’Cảm ơn Giáo Hoàng, cảm ơn Quang Minh Giáo Đình.’’ Sau khi Thanh Vũ đi khỏi đây, tất cả mọi người mới hồi phục lại tinh thần, bọn họ nhìn theo bóng lưng của Thanh Vũ và nói với giọng cảm kích.

Từ từ, những tiếng nói cảm kích trở thành cuồng nhiệt, như một cơn sóng lan truyền ra khắp ngõ ngách.

‘’Quang Minh Giáo Đình!!’’

‘’Quang Minh Chi Thần!!’’

Tiếng hoan hô vang vọng Thập Linh Hỏa thành, tạo thành một bầu không khí vui vẻ, tràn đầy nhiệt huyết và sự vui mừng cho chiến thắng.

‘’Mọi người hãy nhanh tay lên, thu dọn đống xác này, đừng để chúng làm cho những sinh vật khác tấn công đến đây.’’ Nathan vừa trở về, hắn nghe được tiếng hoan hô và hiểu rõ chuyện gì vừa xảy ra, thế là hắn chỉ cười một cái rồi thúc dục mọi người.

Đám người truy kích Venger cũng đã trở lại, nhận được tin tức quan trọng, bọn họ cảm thấy ngạc nhiên, rồi cảm xúc bị vỡ òa và mất kiểm soát vì vui sướng.

Khoảng mười lăm phút sau, ở trước Thập Linh Hỏa thành, có nhiều cột khói mù bay lên không trung, chúng được tạo ra từ việc các xác của Venger bị đốt, mọi người đứng ở trên tường thành cao, ánh mắt mê mang ngắm nhìn hoàng hôn đang được tô điểm thêm bởi những cột khói màu trắng, chúng cứ bay lên cao, cao mãi, cho đến khi tan biến thành hư vô.

‘’Trận chiến này đã kết thúc, nhưng còn nhiều trận chiến mà chúng ta sẽ phải đối mặt.’’

‘’Nhưng chúng ta có một niềm tin rằng, cho dù các trận chiến ở tương lai có khó khăn, tàn khốc bao nhiêu đi chăng nữa, người chiến thắng cuối cùng vẫn là chúng ta.’’ Rinka nhắm đôi mắt lại và nói với giọng êm ái, tiếng nói của cô không lớn lắm, nhưng tất cả mọi người đều có thể nghe được, tiếng nói của RInka như đang trần thuật tiếng lòng của họ, những con người đau khổ đang dần thức tỉnh và chiến đấu.



‘’Lilith thế nào rồi?’’ Thanh Vũ bước vào một phòng ở trong dãy nhà gần tòa tháp trung tâm, đây là khu vực của Linda và Lilith, lúc này Linda đang ngồi ở trên một cái ghế gỗ, kế bên cạnh có một cái giường, Lilith đang nằm ở trên đó, mặc dù sắc mặc còn xanh xao, nhưng đã đỡ hơn nhiều rồi.

‘’Lilith chỉ bị kiệt sức, bác sĩ đã kiểm tra cho cô ấy rồi, chỉ cần nghỉ ngơi vài hôm là hồi phục.’’ Linda trả lời, sau đó cô nhìn thấy vết máu ở sau lưng của Thanh Vũ, thế là cô không khỏi hỏi:

‘’Còn anh thì sao? Vết thương có vẻ khá nghiêm trọng, anh đã cho bác sĩ kiểm tra hay chưa?’’

‘’Không sao cả, đây chỉ là một vết thương ngoài da, nếu như Lilith đã không có chuyện gì, thì tôi đi đây, hãy chăm sóc cho cô ấy nhé.’’ Thanh Vũ cười nói với Linda.

‘’Anh không nói thì tôi vẫn chăm sóc chu đáo cho Lilith.’’ Linda bĩu môi nhìn theo thân ảnh của Thanh Vũ, sau khi hắn đi khỏi đây, Linda mới chợt nhớ ra một chuyện cực kỳ quan trọng.

‘’Tiền công của Lilith đâu?’’

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.