Nguyên Anh Kỳ là cảnh giới kế tiếp của Kết Đan kỳ, tương đương với Tứ Dương cảnh.
Ở cảnh giới này sức mạnh có sự biến đổi về chất, ở trong tu sĩ phá vỡ Đan trong đan điền, ngưng tụ thành một đứa trẻ đại diện cho linh hồn của tu sĩ, chỉ ở cảnh giới này, tu sĩ mới có thể đạt được một sức mạnh mới, cho dù thân thể có bị hủy diệt, nhưng Nguyên Anh thoát được thì có thể đoạt xá sống lại.
Hơn nữa, Nguyên Anh có thể câu thông thiên địa, lấy linh khí ở xung quanh ngưng tụ thành pháp thuật, cho nên sức hủy diệt của pháp thuật sẽ tăng mạnh, không phải là cảnh giới Kết Đan kỳ có thể so sánh được, một năng lực mạnh mẽ nữa là thuấn di, trong chớp mắt có thể di chuyển đến một khoảng cách nhất định, tu sĩ thường sử dụng thuấn di để bất ngờ tập kích kẻ địch hay để chạy trốn.
“Chỉ mới sáu tháng ngắn ngủi, tại sao lại có hung thú đạt đến cấp bậc Nguyên Anh kỳ? Chuyện này là không thể nào có thể xảy ra!” Mặc Hàn vội vàng lắc đầu bỏ đi suy nghĩ làm hắn sợ hãi kia.
Mặc Hàn tập trung cảm nhận lại khí tức mà con cá sấu đó phát ra.
‘’Nó mạnh bằng với một cường giả Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng cảnh giới thật sự của nó chỉ là Kết Đan đỉnh phong, một con quái vật có thể chiến đấu vượt cấp!” Mặc Hàn run sợ nói, chuyện này còn kinh khủng hơn cả suy đoán của hắn.
‘’Đó là…!’’ Mặc Hàn nhìn thấy một vật có hình tròn màu trắng, nó nằm ở trung tâm của một đống cây khô, hình dạng giống như một cái tổ trứng, có đến ba vật như vậy, chúng khá to, bằng cả một người trưởng thành.
‘’Trứng của con cá sấu khổng lồ đó đã đẻ! Vì thế nó mới dập tắt ngọn lửa để bảo vệ ba quả trứng đó.’’ Mặc Hàn nghĩ đến hành động dập tắt lửa của con cá sấu, hắn kết luận.
Ầm! Ầm!
Mặt đất run rẩy khi mỗi bước chân của con cá sấu dẫm xuống, những cái cây bên dưới nó đạp nát nhừ thành cặn bã, bỗng nhiên, con cá sấu dừng lại động tác, mắt của nó liếc về phía Mặc Hàn.
Nó phát hiện Mặc Hàn đang đứng ở trên không và chăm chú nhìn nó.
Bị ánh nhìn lạnh lùng quét đến, lông tơ của Mặc Hàn dựng đứng hết cả lên, một cảm giác tử vong bao phủ hắn làm cho hắn không dám nhút nhích một chút nào, hắn cảm nhận được, chỉ cần hắn có hành động nào thể hiện thái độ thù địch thì con cá sấu kia sẽ giáng một kích tựa như lôi đình thẳng đến hắn.
Kết quả không cần phải đoán, Mặc Hàn sẽ tan xác sau đòn đánh đó mà không kịp chạy trốn, uy nghiêm của chiến lực Nguyên Anh kỳ không phải là một Kết Đan sơ kỳ có thể chống lại, bây giờ, Mặc Hàn chỉ hi vong con cá sấu có hứng thú với hắn.
Con cá sấu nhìn Mặc Hàn một chút, sau đó nó giống như cảm thấy con vật nhỏ này không có gì thú vị, thế là, nó tập trung bước về phía trước, nơi mà những ngọn lửa còn đang cháy dữ dội, bỏ qua Mặc Hàn.
‘’Phù!” Mặc Hàn nhìn thấy con cá sấu không có ý định tấn công, hắn lau mồ hôi đã đổ đầy ở trên đầu, và thở hắt ra.
Ít nhất thì nguy hiểm đã không còn, Mặc Hàn không biết cảm giác lúc này của hắn như thế nào nữa, nên vui hay buồn đây? Vui vì đã thoát khỏi nguy hiểm, còn buồn vì con cá sấu không đế hắn vào mắt! Dù gì đi nữa, hắn cũng có tôn nghiêm của một con người có cảnh giới Kết Đan kỳ, bị một con bán yêu thú còn chưa mở hết trí tuệ khinh bỉ như vậy, thật là mất hết mặt mũi.
Mặc Hàn tính toán, đoạn đường từ Thập Linh Hỏa thành đến sào huyệt chứa ba quả trứng của con cá sấu khoảng hơn một trăm km, một khoảng cách không xa không gần, thân thể của con cá sấu quá đồ sộ như một ngọn núi, trọng lượng của nó có thể đè chết một cường giả Trúc Cơ đỉnh phong dễ dàng, vì thế tốc độ của nó khá chậm, nếu nó di chuyển hết đoạn đường một trăm km chắc mất khoảng mười đến hai mươi phút.
Khi đó, những chấn động của nó gây ra đã làm cho người ở Thập Linh Hỏa thành chú ý và đề phòng, còn nữa, chắc chắc con cá sấu không thể di chuyển quá xa khỏi sào huyệt, bởi vì, những con quái vật khác không ngại ăn vài cái trứng chứa đầy tinh hoa như vậy đâu.
‘’Thôi thì, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, về báo cáo với Giáo Hoàng thôi.’’ Mặc Hàn lẩm bẩm rồi quay đầu bay về phía xa.
Những làn khói vẫn bay đến từ phương xa, mật độ của chúng giảm dần, Mặc Hàn xen kẻ vào trong đó để che dấu thân thể, tránh khỏi những cặp mắt đang dò xét của quái vật hay Venger đang núp trong bóng tối, hắn không muốn bị tập kích bất ngờ.
Nhiệm vụ lần này hoàn thành, nhưng trong lòng hắn bốc lên một cảm giác lo lắng mãnh liệt, lúc trước, hắn cảm thấy cảnh giới Kết Đan sơ kỳ đã đủ rồi, không cần phải gấp gáp để chữa trị thương thế làm gì, bởi vì chi phí để xóa đi vết thương ảnh hưởng bởi ý cảnh quá lớn, Mặc Hàn phải hoạt động như một cỗ máy trong một thời gian dài để kiếm được khoảng đó.
Nhưng hắn đã không làm gì vậy, dường như cảm giác mà tuổi cao mang đến, ảnh hưởng về ý chí cũng như động lực của hắn, thật sự hắn đã già rồi sao?
Nhưng năm này lang thang khắp ngỏ ngách của tu chân giới, chủ yếu là những thế lực nhỏ, không một ai dám động thủ với hắn làm cho hắn đã quên rằng, tăng lên thực lực mới là điều quan trọng, bây giờ, hắn đã tìm ra cách để tăng lên thực lực, đây cũng là lúc hắn nên trở lại thời tuổi trẻ.
Cường giả Trúc Cơ có tuổi thọ từ một trăm hai mươi năm đến hai trăm năm tùy theo từng cảnh giới như sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong.
Cường giả Kết Đan sẽ có tuổi thọ từ hai trăm năm mươi năm cho đến bốn trăm năm. Từ khi Mặc Hàn bị trọng thương đến giờ đã trải qua hơn một trăm năm, cộng thêm tuổi tác trước đó, lúc này đây, Mặc Hàn đã sống gần hai trăm năm rồi, tuổi thọ của hắn khổng còn nhiều nữa, cộng thêm vết thương, bây giờ Mặc Hàn chỉ còn lại khoảng ba mươi năm nữa thôi là cuộc đời hắn sẽ kết thúc.
Mặc Hàn tính toán trong chốc lát, một cảm giác lạnh sống lưng chạy dọc quanh cơ thể hắn, bất tri bất giác hắn đã sống lâu đến như vậy rồi, từ khi sư phụ của hắn tọa hóa, hắn đã sống một cuộc đời như thế nào?
‘’Thời gian có thể xóa mờ đi tất cả, cho dù có đại thù sâu đến như vậy, cho dù ta đã từng có quyết tâm cũng đã phai mờ hết, thật là thất bại.’’ Mặc Hàn tự trách mình.
‘’Bây giờ, vận mệnh của ta đã xuất hiện, Giáo Hoàng và Quang Minh Giáo Đình chính là ánh sáng và con đường dẫn lối cho ta, sư phụ, hãy chờ con, đến một ngày nào đó, chính con sẽ tự tay đem đầu của hắn đến tế điện người.’’ Ánh mắt của Mặc Hàn lóe lên, trong lòng hắn đã quyết định. var adstir_vars={ver:“4.0”,app_id:“MEDIA-22dfb239”,ad_spot:2,center:false};
Mặc Hàn quay về Thập Linh Hỏa thành chỉ trong ba mươi phút, chủ yếu là đám khói đen bay quá chậm, từ xa nhìn lại, Thập Linh Hỏa thành không khác gì một tòa pháo đài vững chắc tọa lạc tại một cái bình nguyên khá rộng lớn.
Pháo đài này tạo cho Mặc Hàn một cảm giác kiên cố và vững chắc, nhất là dòng người đi đến trong thành đã đánh tan cảm giác cô độc khi ở bên ngoài của Mặc Hàn.
‘’Mặc lão trở về rồi.’’ Lưu Úc đang đứng trên tường thành, nhiệm vụ của hắn là vận chuyện đại trận, trong lúc đó hắn có thể an tâm hấp thụ tinh thể tiến hóa để đề thăng cảnh giới.
‘’Giáo Hoàng.’’ Mặc Hàn gật đầu với Lưu Úc, sau đó hắn đáp xuống tường thành và nhẹ nhàng nói với Thanh Vũ.
‘’Mặc lão đã vất vả rồi.’’ Thanh Vũ gật đầu nói.
‘’Không phụ lòng Giáo Hoàng đã giao nhiệm vụ, Mặc Hàn đã điều tra được một tin tức.’’ Mặc Hàn trầm giọng nói, cảm giác bất an từ lời nói của hắn làm cho những người ở đây chăm chú lên.
‘’Có nguy hiểm sao?’’ Lilith hiếu kỳ hỏi.
‘’Một con quái vật có hình dạng như loài cá sấu, thân thể của nó cực kỳ khổng lồ, bằng một phần năm Thập Linh Hỏa thành, khí tức của nó tỏa ra rất nguy hiểm, sức mạnh của nó đã đạt đến Tứ Dương sơ kỳ, tương đương với tiến hóa bậc bốn.’’ Mặc Hàn thuật lại những gì hắn đã quan sát được.
‘’Một con quái vật có sức mạnh đạt đến Tứ Dương sơ kỳ?’’ Thanh Vũ nói một cách nghiêm trọng.
Mặc Hàn không sử dụng hình chiếu bằng pháp thuật để cho mọi người xem cảnh hắn đã quan sát, bởi vì ở dưới tường thành đã tập trung nhiều người vì hiếu kỳ với những đám khỏi khổng lồ kia, nếu mà hắn làm như vậy, mọi người sẽ hỗn loạn mất.
Ai có thể an tâm và cảm thấy an toàn khi ở gần một con quái vật khủng bố đến như vậy?
‘’Cảnh giới của nó ở Tam Dương đỉnh phong, nhưng khí tức lại nguy hiểm như một Tứ Dương sơ kỳ, con cá sấu này có thể vượt cấp chiến đấu, thật là một con quái vật mạnh mẽ.’’ Thanh Vũ khẽ cong hàng mi lại nói.
‘’Cách biệt giữa Tam Dương đỉnh phong và Tứ Dương sơ kỳ rất lớn, chỉ đơn thuần là năng lực tiến hóa thì không thể nào san bằng khoảng cách này, chứng tỏ con cá sấu kia có một bí ẩn mà chúng ta chưa biết.’’ Mặc Hàn nghĩ một chút rồi phân tích.