Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 45: Chương 45: Một bàn tay to (2)




Động tác của Linh Long rất nhanh, nhưng đáng tiếc cũng đã muộn, trên bầu trời Linh Long thành, linh khí sôi trào ngưng tụ thành một cái bàn tay màu trắng, tỏa ra từng tia ánh sáng làm cả vùng trời như ban ngày.

Bàn tay to vỗ xuống, những tu sĩ của Linh Long thành đều bị khí tức làm cho nằm rạp trên đất không dám động đậy, chỉ để lộ hai mắt hoảng sợ nhìn bàn tay to đó đánh thẳng đến Linh Long thành chủ.

Bàn tay to bao trùm cả phủ thành chủ, mặt đất bị áp lực đè nát, tu vi của Linh Long thành chủ bị áp chế, Linh Long cảm nhận được mình không thể đối kháng với sức mạnh của bàn tay to kia, hắn chỉ trơ mắt nhìn thấy nó vỗ xuống.

Trong lòng nổi lên một cơn sóng to, hắn chỉ muốn bắt lấy vài tên thám tử để hỏi thăm lai lịch, nếu thế lực mạnh mẽ thì hắn sẽ gia nhập vào đó, hắn tin rằng, mình là một cường giả Trúc Cơ đỉnh phong thì chắc chắn sẽ được chào đón. Không ngờ, lai lịch còn chưa hỏi, thì đã bị cường giả đánh tới, mà cường giả này, tựa hồ quá mạnh đi.

Thanh Vũ sử dụng một cái thần thông từ xa, nhờ vào Thánh Hoàn cho nên khoảng cách sử dụng thần thông đủ để đến Linh Long thành, một bàn tay to bắt lấy Linh Long thành chủ cùng với những kẻ đang đứng trong sân, bao gồm nhóm của Diêu Hạo.

Linh Long thanh chủ bị khóa chặt tu vi, không thể vận chuyển, còn những tên thuộc hạ của hắn đều ngất đi, chỉ có nhóm Diêu Hạo đang tỉnh, họ nhìn thấy bàn tay to này, cảm nhận được một tia khí tức quen thuộc, Diêu Hạo cười như điên nói:

‘’Là Giáo Hoàng đại nhân xuất thủ cứu chúng ta.’’

‘’Giáo Hoàng đại nhân.’’

Những người còn lại đang u mê, nghe Diêu Hạo nói như thế, bọn họ phát hiện mình quen thuộc với khí tức của bàn tay to này, không ngờ Giáo Hoàng đại nhân lại cường đại đến như thế! Trong lòng họ đã nhấc lên sóng lớn, phải biết khoảng cách từ ngôi làng đến Linh Long thành là hơn bốn trăm km a.

Những người dân của Linh Long thành ngơ ngác nhìn thấy một bàn tay to hàng lâm, đánh thẳng tới Phủ Thành Chủ, sau đó tựa hồ nó bắt đi một vài người, nhưng họ không thấy rõ là ai. Áp lực tản đi, những người nhanh chóng bắt chuyện với nhau, bàn về chủ nhân của bàn tay to kia, có lẽ sau này nó sẽ trở thành một truyền thuyết.

Trong một sơn cốc, có ba thân ảnh mơ hồ đứng đó, họ đang nhìn thấy một nhóm cường giả Trúc Cơ kỳ đã bước vào trong sơn cốc, nhưng nhóm cường giả kia không phát hiện mình đã vào trong trận pháp của đối phương.

Nhóm Trúc Cơ cường giả kia đang điều tra sơn cốc, những tiếng nói truyền ra xung quanh:

‘’Ta thấy một tên Tà Đồ chạy đến đây, hắn đã trọng thương, chỉ cần chúng ta xuất thủ thì hắn chắc chắn phải chết.’’

‘’Mặc dù hắn đã đèn cạn dầu, nhưng dù sao cũng là cường giả Trúc Cơ đỉnh phong, chúng ta nên cẩn thận thì hơn.’’

‘’Khà khà chỉ cần giết hắn xong, hấp thu tinh hoa linh khí là chúng ta sẽ đề thăng một mảng lớn tu vi.’’

Họ là những cường giả ở tuyến đầu đánh nhau với Tà Đồ, khi trước họ còn tưởng công việc này ngoài nguy hiểm còn không có ích lợi gì, nhưng sau khi một tên Tà Đồ bị đánh chết, rồi có tinh hoa linh khí xuất hiện, làm cho người khác đề thăng tu vi, họ đã điên cuồng săn giết Tà Đồ.

Chợt, một đạo khí tức bá đạo hàng lâm, áp lực đè nén lên tất cả mọi người ở sơn cốc này, những tên Trúc Cơ đều đổ mồ hôi lạnh, không dám động một ngón tay. Họ biết rằng, chủ nhân của đạo khí thế này mạnh hơn rất nhiều so với họ, phải nói là cường giả mạnh nhất mà họ gặp được.

“Kết Đan cường giả.’’ Có một người nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.

Khi đạo khí thế này hàng lâm, ba đạo thân ảnh ẩn sâu trong sơn cốc phát hiện chủ nhân của nó đã sử dụng thần thức nhìn thẳng đến họ, rõ ràng chủ nhân của khí thế kia đã chú ý đến họ.

Một tên trong đó kinh hãi nói: ‘’Đây là Kết Đan cường giả, không những vậy, khí thế này đã đạt đến Kết Đan sơ kỳ trở lên.’’

‘’Chết tiệt, tại sao nơi này lại có Kết Đan cường giả, không những vậy hắn còn chú ý đến chúng ta.’’ Một người trong đó tức giận nói tiếp.

‘’Rút lui thôi, hành động của chúng ta đã pvpJUMO bại lộ, nếu không đi nhanh thì hắn sẽ đánh tới.’’ Thanh âm của tên còn lại mang theo vẻ không cam lòng.

Vì chuẩn bị tiêu diệt hết một nhóm Trúc Cơ cường giả này, ba người họ đã hi sinh vài tên thuộc hạ để làm mồi câu, dụ dỗ từng bước, mắt thấy kế hoạch sắp thành công, lại bị cường giả chú ý đến.

Ba tên Tà Đồ không cam lòng chạy đi, ngay cả trận pháp bảo phủ sơn cốc cũng không lấy, bởi vì họ nghĩ rằng có cường giả đang chạy đến đây. Trong lòng bọn hắn đã hận tên cường giả kia đến thấu xương, bởi vì chỉ cần hiến tế hết nhóm Trúc Cơ bên dưới kia, họ sẽ đề thăng tu vi một mảng lớn, nói không chừng còn có thể Kết Đan a.

‘’Chúng ta mời cường giả Kết Đan để xử lí tên này, sau đó dâng cho hắn mạch khoáng Linh Thạch kia, chúng ta chỉ cần hiến tế vài tên cường giả để đề thăng cảnh giới.’’ Một tên cười lạnh nói ra, lúc trước không biết có cường giả Kết Đan ở đây, bây giờ đã biết thì hắn sẽ mời trợ giúp.

‘’Ta tin rằng, không một tên Tà Đồ nào không thích hiến tế một cường giả Kết Đan cả.’’ Một tên Tà Đồ đồng ý nói.

Đạo khí thế biến mất, trong sơn cốc một mảnh bình tĩnh, những cường giả Trúc Cơ kia chia ra tìm kiếm, nhưng không thấy tên Tà Đồ đâu, sau đó họ rút lui khỏi nơi này, họ không biết rằng, mình đã bị lưỡi đao kề sát cổ.

Ở sâu trong Hắc Viên rừng rậm, một con Hắc Viên tộc nhìn lên bầu trời, đó là phương hướng của Thanh Vũ, hai mắt nó hiện lên vẻ kiêng kỵ, sau đó Hắc Viên phóng thân hình vào sâu trong rừng, rồi biến mất.



Thanh Vũ không biết mình đã vô tình làm thất bại kế hoạch của một nhóm Tà Đồ, nếu hắn biết thì hắn sẽ cười to mất.

Nhìn thấy Linh Long thành chủ bị phong ấn tu vi đứng trước mặt, cùng với nhóm của Diêu Hạo. Thanh Vũ hỏi: ‘’Ngươi là ai, tại sao lại bắt lấy người của chúng ta?’’

Mặt dù khí tức của Thanh Vũ đã biến mất, nhưng Linh Long thành chủ không cảm ứng được tu vi của người trước mặt kia, bởi vì danh hiệu trung cấp Giáo Hoàng còn có thể che dấu hoàn toàn tu vi của Thanh Vũ.

Linh Long thành chủ nhìn thấy Thanh Vũ hiện giờ đang có một đôi cánh sau lưng, phía trước có một cái thuẫn, bên cạnh còn có một con chim bay xung quanh, chúng đều tỏa ra ánh sáng hoàng kim, Thanh Vũ hiện giờ giống như một vi thần lâm thế vậy.

Linh Long thành chủ biết mình đã đắc tội đối phương, cho nên hắn thành thật kể ra tất cả:

‘’Ta tên thật là Linh Long, có tu vi Trúc Cơ đỉnh phong, vì muốn đạt được công pháp Kết Đan đã trở thành nội gián cho Kinh Hồng vương quốc.’’

‘’Kinh Hồng vương quốc, đại vương tử, Kinh Nhân Đức ra lệnh cho ta bắt lấy thành viên của các ngươi, thả đi một tên để báo tin, tất nhiên nếu ta làm theo lời hắn thì ta sẽ thiệt thòi vô cùng.’’

‘’Vì thế, ta ra lệnh cho thuộc hạ bắt lấy toàn bộ, để tra ra lai lịch của các ngươi, sau đó tùy cơ ứng biến, nếu thế lực của các ngươi mạnh mẽ thì ta sẽ đầu nhập vào.’’

Nghe được Linh Long kể ra tất cả dự tính của hắn cùng với kế hoạch của Kinh Nhân Đức, Thanh Vũ không khỏi coi trọng tên này vài phần, đứng trước dụ hoặc của công pháp Kết Đan mà vẫn không mất đi lý trí, thích hợp để trở thành một tên quản lí.

Thanh Vũ liếc Diêu Hạo một cái, Diêu Hạo nhìn thấy ánh mắt của Thanh Vũ, hắn gật đầu nói: ‘’Không sai, người này chính là Linh Long thành chủ.’’

Thật không ngờ, một cái Không Vũ vương quốc lại xuất hiện nhiều thế lực muốn đánh tới, Thanh Vũ không biết nguyên nhân vì sao, cho nên Thanh Vũ nhìn Linh Long nói: ‘’Tại sao Kinh Hồng vương quốc lại để ý đến Không Vũ vương quốc?’’

Linh Long cười khổ: ‘’Ta thật không biết vì sao Kinh Nhân Đức lại hành động như vậy.’’

Nhìn thấy bộ mặt chân thành của Linh Long, mặt dù hắn chân thành nhưng trên tà dị trên mặt không mất đi, Thanh Vũ gật đầu hỏi: ‘’Ngươi muốn trở thành thành viên của chúng ta?’’

Linh Long nghe vậy, không hiểu gì, hắn cười khổ nói: ‘’Cho dù ta muốn thì các ngươi chắc chắn sẽ không yên tâm một người lạ như ta.’’

Xem ra tên này cũng biết điều đó, Thanh Vũ không nói gì, lấy ra một viên trái cây bỏ vào miệng hắn, Linh Long bị phong ấn tu vi, chỉ có thể chấp nhận ăn lấy. Nhìn thấy hắn ăn xong, Thanh Vũ gật đầu, cười nói: ‘’Yên tâm, bây giờ chúng ta đã tin ngươi.’’

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.