Khu vực trung tâm Thập Linh Hỏa thành, quần thể cung điện nguy nga hùng vĩ kéo dài cho tới cuối tầm mắt.
Đây là một Thập Linh Hỏa thành hoàn toàn mới cho nên Quang Minh Giáo Đình đã tiến hành mở rộng và xây dựng lại toàn bộ kiến trúc ở khu vực này sao cho phù hợp với sự trang nghiêm, tôn quý của những con người đang sinh sống tại đây.
Những thành viên cấp cao vĩ đại của Quang Minh Giáo Đình và cũng có một vị Công Chúa Fiona đáng kính của quốc gia Niyensa.
Đúng vậy, Fiona đã đồng ý sinh hoạt ở khu vực trung tâm, ngay chính nơi bảo mật nhất của Quang Minh Giáo Đình, bởi vì nơi này chính là khu an toàn nhất tại tòa thành trì to lớn có thể chứa hơn hai trăm ngàn con người cùng sinh sống mà không cảm thấy chật chội.
Tại một khu cung điện uy nghiêm được thiết kế theo kiểu cách vừa cổ kính vừa mang thêm một nét đẹp hiện đại, trông chúng rất tuyệt vời, chỉ cần nhìn một lần là đủ mê mẩn.
Trên dãy hành lang kéo dài, có một ít người đang bước đi, dẫn đầu là một người ăn mặc một bộ trang phục hầu gái trang nhã, nét mặt lúc nào cũng nghiêm nghị dường như cô ấy không biết nở một nụ cười vậy.
Đó chính là Behira, một trong một trăm người hầu của Quang Minh Giáo Đình, Mặc Hàn đã thu nhận thêm năm mươi hầu gái để có thể lo hết mọi việc lặt vặt trong khu vực trung tâm.
“Xin mời Công Chúa, buổi lễ đã gần bắt đầu, ngài nên đi tắm làm sạch cơ thể, chúng tôi đã chuẩn bị cho ngài những bộ trang phục cao quý nhất.” Behira nhẹ nhàng nói trong khi khom người rồi đưa một tay ra mời Công Chúa Fiona bước đi.
Công Chúa Fiona vẫn ăn mặc không khác gì ngày hôm qua, một đêm bận rộn làm cô cảm thấy mệt mỏi, cũng may, phần lớn công việc đã được Giáo Đình thu sắp ổn thỏa cho nên cô chỉ cần tìm hiểu rồi tiếp tục vận hành công việc bằng những người mới làm việc dưới quyền của cô.
Tất nhiên, không thể tìm thấy những con người đáng giá tin tưởng để thực hiện toàn bộ công việc cho nên Công Chúa Fiona vẫn phải nhờ Quân Đoàn Gaia phụ giúp việc giữ gìn trị an cho Thập Linh Hỏa thành.
Hơn nữa, Quân Đoàn Gaia cũng được lợi lớn khi có đến gần một trăm ngàn người tới đây sống, bọn họ đã ban phát ra một lời tuyên bố chiêu mộ thêm thành viên bổ sung cho Quân Đoàn và gia tăng số lượng thành viên lên tới mười ngàn.
Hơn gấp đôi con số trước đó của Quân Đoàn, cũng phải thôi, Quân Đoàn Gaia đã thu được rất nhiều tài nguyên sau cuộc chiến, có cả tài nguyên lấy được từ kho chứa của Martin Oliver, hơn năm mươi ngàn viên tinh thể tiến hóa cấp một, cấp hai, cấp ba, cấp bốn và có cả một vài viên cấp năm, cộng với hơn hai mươi ngàn viên tinh thể tiến hóa lấy được từ bầy Venger.
Quân Đoàn Gaia đang giàu chảy mỡ mặc dù họ đang giao cho Quang Minh Giáo Đình một phần theo giao ước, Giáo Đình cũng thu nhiều tài nguyên không kém, đó là hơn năm mươi ngàn tinh thể tiến hóa từ Martin Oliver.
Một kho chứa tài nguyên của Martin Oliver có nhiều hơn một trăm ngàn tinh thể tiến hóa vì ông ta luôn muốn nắm giữ tất cả chúng trong lòng bàn tay rồi tiến hành ban thưởng cho cấp dưới để những người đó làm việc hết lòng vì ông ta, cho nên kho tài nguyên mới được tích lũy nhiều như thế.
Tuy nhiên, Quang Minh Giáo Đình chi ra hơn một phần hai số tài nguyên để giúp đỡ cho những người đã chiến đấu anh dũng, bao gồm cả người thân của những người đã hi sinh…
“Cảm ơn vì đã giúp đỡ tôi trong suốt khoảng thời gian qua, Behira.” Công Chúa Fiona nhẹ nhàng cười một tiếng tới Behira, người đồng hành và chỉ cho cô nhiều thứ chính là người hầu gái khá đặc biệt này, cô làm Công Chúa Fiona hơi nhớ lại những người hầu đã chết trong tay Tổng Tư Lệnh Moored.
Điều này làm Fiona cảm thấy rất buồn bã, tất cả họ luôn luôn ở gần bên cô, chăm sóc cô từng ly, từng tí một, bây giờ, cô không thể gặp lại họ hay những nụ cười mỗi sáng sớm nữa, những điều đơn giản kia nhưng lại không thể nào quay trở về với Fiona.
Con người luôn bước tiếp, cũng giống như những lời dạy dỗ tận tâm của Shiron – Đệ Nhất Dũng Sĩ Hoàng Tộc, một người luôn luôn bảo vệ cô, sẵn sàng hi sinh mạng sống vì Fiona, cô không thể phụ lấy sự hi sinh của những người đó.
Đi tiếp, trên một con đường mới, trên một con đườn không một người thân nào, Công Chúa Fiona phải tiếp tục bước đi.
“Ngài không cần phải cảm ơn tôi, tôi chỉ đang làm việc do Mặc Hàn Giáo Chủ căn dặn.” Behira bình tĩnh nói ra.
“Akina, Raymond, Max, Tekei, Rose, những người đã đưa Công Chúa Fiona tới Thập Linh Hỏa thành, Quang Minh Giáo Đình rất trân trọng việc làm của các vị cho nên các vị sẽ nhận được một phần thưởng từ Quang Minh Giáo Đình và có một chức danh Thánh Đồ trong Giáo Đình.” Behira đưa mắt nhìn vào những người đang đi theo Công Chúa Fiona.
Qua một ngày chém giết căng thẳng, nhóm Akina cũng đã thấm mệt, thế nhưng họ phải đi theo cạnh Fiona đề phòng Quang Minh Giáo Đình dở trò xấu xa mặc dù Công Chúa Fiona đã nói là không cần.
Nhưng bọn họ rất quyết tâm cho nên Fiona đành phải để họ đi theo cô.
Một ngày không tắm rửa, chỉ vội vàng thay một ít bộ quần áo cũ làm bọn họ trông rất dơ bẩn.
“Gửi lời cảm ơn chân thành của chúng tôi đến với vị Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình.” Akina nhẹ nhàng lên tiếng.
Và rồi, tất cả mọi người đi theo sự chỉ dẫn của Behira, bọn họ đi dọc theo một dãy hành lang rộng lớn, đi xuyên qua những khu vườn xanh tươi có các loài hoa tuyệt đẹp đang nở rộ, cùng với những loài côn trùng đủ loại màu sắc, dường như mùa đông khắc nghiệt không thể ảnh hưởng gì tới khu vực thần kỳ này.
Bởi vì nơi đây được bảo vệ bởi một trận pháp cấp năm do Mặc Hàn tự mình xây dựng, một trận pháp có thể điều khiển nhiệt độ, thay đổi thời tiết và cũng giúp cho tinh thần con người luôn luôn thoải mái, tốc độ tu luyện tăng lên gấp mấy lần.
Behira quan sát và nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên không thôi của Fiona và nhóm Akina, cô bình tĩnh giải thích:
“Mặc Hàn Giáo Chủ, cũng là Đường Chủ của Trận Pháp Đường đã tự tay bố trí một trận pháp gọi là Chuyển Khí Tụ Linh Trận cấp năm thượng phẩm, một trận pháp cho phép thời tiết nơi có thể chuyển đổi thành bốn mùa khác nhau tùy thích, và còn giúp tu sĩ tăng tốc độ tu luyện lên gấp sáu lần.”
“Trận pháp?” Công Chúa Fiona nghi ngờ thốt lên.
Nhóm Akina thì cau mày trầm tư, bọn họ ở Thập Linh Hỏa thành lâu hơn Fiona nên biết rõ một nơi gọi là Trận Pháp Đường luôn luôn mở rộng cánh cửa chào đón những người gia nhập trở thành Học Đồ nhưng không thể biết rõ trận pháp chính xác là cái quái gì.
“Đó là một bộ phận quan trọng của Quang Minh Giáo Đình, Trận Pháp Sư bố trí các loài vật liệu với nhau, sử dụng Trận Pháp Ngữ để liên kết chúng để chúng bộc phát ra những tác dụng khác nhau…” Behira thản nhiên giải thích cho bọn họ nghe về trận pháp.
Đây là kiến thức cơ bản, có nói thì cũng không phạm phải luật lệ của Quang Minh Giáo Đình, còn muốn học kiên thức cao hơn như Trận Pháp Sư hai sao, ba sao gì đó thì cần phải bỏ ra một khoảng tiền khá lớn đối với những người chưa có chức danh Tín Sứ trở lên.
Quang Minh Giáo Đình đã buôn bán các loại pháp thuật từ lâu, mặc dù Quang Minh Thánh Điển, hay Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ rất huyền diệu, đa dụng như muốn sử dụng tốt thì cần có những quyển sách của tu sĩ để dẫn dắt, mường tượng ra nhiều cách tốt hơn…
Một quyển sách thì khá đắt đỏ, còn một Tinh Thần Ấn Ký dành cho một người thì rẻ mạc, bởi vì Tinh Thần Ấn Ký chỉ dành cho một người duy nhất, không thể truyền lại cho người khác, còn quyển sách pháp thuật thì thoải mái nhưng Quang Minh Giáo Đình lại cấm sao chép, nếu bị bắt được thì tội lỗi rất lớn.
Tuy nhiên, Quang Minh Giáo Đình thừa biết rất nhiều quyển sách pháp thuật đã bị sao chép rồi bán đi ra ngoài, nhưng Giáo Đình lại không truy cứu vì các quyển sách kia có cấp bậc rất thấp.
Để chúng lan rộng việc dùng pháp thuật cho người dân thì tốt hơn nhiều, những người có hứng thú, đam mê với pháp thuật sẽ lên đường tìm kiếm nguồn gốc của các quyển sách đó, một nơi được ghi trên ngay trang bìa, đó là Quang Minh Giáo Đình!
Càng hiểu rõ hơn về Giáo Đình và sự thần kỳ của pháp thuật hay thế giới tu sĩ thì Công Chúa Fiona càng hiếu kỳ về Giáo Đình.
“Rốt cuộc thì một tổ chức như vậy tại sao lại tồn tại ở Niyensa? Đây có lẽ là một điềm lành mang đến cho Niyensa sự tốt đẹp!” Công Chúa Fiona nghĩ thầm trong lòng.
“Trận pháp, thật là tuyệt vời!” Raymond trầm trồ khen ngợi một tiếng.
Từ túi chứa đồ, cho tới nhiều vật phẩm thần kỳ, bây giờ còn có trận pháp, đan dược, quả là một nền văn minh pháp thuật đồ sộ, bí ẩn.
“Để học tập trở thành một Trận Pháp Sư chắc cần rất nhiều sự chăm chỉ và thời gian nhỉ?” Rose hỏi với vẻ mặt hứng thú nồng đậm.
“Đúng vậy, Trận Pháp Sư cần học tập không chỉ là Trận Pháp Ngữ mà còn học tập luôn cả những vật liệu cấu thành trận pháp, một hệ thống kiến thức, thông tin nhiều tới độ có học cả ngàn năm cũng không đủ.” Behira bình tĩnh nói.
Cả nhóm người trò truyền trong lúc đi, Công Chúa Fiona, nhóm Akina không hề coi thường Behira chỉ vì cô ấy là một người hầu gái, bọn họ trò chuyện với vị thế ngang hàng lẫn nhau.
Khi bọn họ đi tới một hành lang rẽ nhánh thì Behira nói khẽ:
“Raymond, Tekei, Max, ba vị hãy đi dọc theo hành lang này rồi rẽ trái, đó là phòng tắm của nam, nhớ kỹ, đừng đi lung tung bởi vì nơi này được canh phòng rất nghiêm ngặt, ba người sẽ bị coi là kẻ đột nhập nếu như đi vào những khu vực bị cấm.”
“Chúng tôi hiểu rõ, tạm biệt!” Raymond nhã nhặn gật đầu.
“Cuối cùng có thể tắm, xả hơi rồi!!” Max hào hứng nói ra.
“Đi nhanh nào!!” Tekei cũng không kiềm chế được sự xúc động trong lòng.
Bỏ qua ba người phái nam đã đi về hướng khác, Behira dẫn theo Công Chúa Fiona, Akina và Rose đi thẳng một mạch về một căn phòng lớn được xây dựng một cách cẩn thận, không thể nhìn vào bên trong bằng bất cứ một thủ đoạn của tu sĩ nào.
Căn phòng tắm dành cho phái nữ trong Quang Minh Giáo Đình, một nơi mà bất kỳ thằng đàn ông nào cũng ao ước được đi vào một lần.
Thế nhưng, thật sự chẳng có người dám từng bước vào đây sau khi căn phòng hoàn thành, tất nhiên, ngoại trừ một người đó là Thanh Vũ vì hắn đã đi loạn rồi có cuộc gặp gỡ “ướt át” với Lilith.
“Xin mời Công Chúa Fiona và Akina, Rose.” Behira hơi cúi đầu trong khi đưa một tay mời ba người đi vào bên trong.
“Nơi này là phòng tắm thật sao?” Rose bị kinh ngạc vì sự hào nhoáng của căn phòng.
Làn hơi nước mờ ảo lan tỏa trong không khí, một cảm giác thoải mái bao phủ lấy toàn thân của Rose, làn nước nóng ẩm xua tan đi hết mọi mệt mỏi trong người cô, không có một nơi nào tốt hơn nơi này cả.
Đúng là một thế giới thần tiên!
“Nước được dẫn từ một nguồn nước cực kỳ tinh khiết gọi là Linh Tuyền nóng cấp bốn, chúng tôi còn pha trộn hơn mười loại linh dược vào bên trong nước, chúng sẽ giúp các vị thư giãn, nhưng đừng tắm quá lâu nếu không thân thể các vị sẽ không thoải mái vì hấp thụ quá nhiều năng lượng.” Behira giới thiệu cặn kẽ.
“Cảm ơn vì đã cho chúng tôi sử dụng một căn phòng tắm tuyệt vời đến vậy.” Công Chúa Fiona trang nhã gật đầu.
“Để tôi giúp cô…” Behira nhẹ nhàng lên tiếng.
Sau cùng, những bộ quần áo bẩn rơi xuống sàn nhà, Công Chúa Fiona, Akina, Rose, ba cô gái xinh đẹp với thân thể ngọc ngà, làn da màu trắng noãn đang dần đỏ ửng vì nhiệt độ khá nóng, khuôn mặt mỹ lệ tuyệt trần bị làn hơi nước mập mờ bao phủ, ba người bước vào bên trong bồn tắm, tận hưởng một thú vui tao nhã nhất trần thế dưới sự phục vụ tận tình của Behira.
“Này, Akina…” Sau khi ngâm mình một ít phút, Công Chúa Fiona đột nhiên cất tiếng gọi.
“Công Chúa?” Akina nghi ngờ hỏi trong khi đưa mắt nhìn vào Fiona.
“Cả Rose nữa…” Công Chúa Fiona cười khẽ.
“Có chuyện gì sao?” Rose khó hiểu.
“Cảm ơn mọi người đã luôn giúp đỡ tôi kể cả khi tôi rơi vào hôn mê.” Công Chúa Fiona nhẹ giọng nói.
“Này, đừng nói như thế chứ? Chúng tôi cần có để trả thù tên Martin Oliver khốn kiếp đó, bọn chúng đã giết rất nhiều người bạn của chúng tôi.” Rose liền đáp lại, vẻ mặt cau có khi nhắc đến Martin Oliver.
“Rose nói rất đúng, còn một lý do nữa là vị Đệ Nhất Dũng Sĩ Hoàng Tộc Shiron đáng kính đã dùng mạng sống của ông ấy để tạo ra một cơ hội cho chúng tôi và Công Chúa chạy khỏi đám thuộc hạ của Martin Oliver, chúng tôi nợ ngài ấy một mạng, cho nên chúng tôi sẽ làm tất cả để bảo vệ Công Chúa.” Akina thư thả ngâm mình dưới nước, tiếng nói trong trẻo vang nhẹ lên.
“Dù sao đi nữa, nếu không có mọi người luôn ở bên cạnh thì tôi đã không bao giờ tỉnh lại nữa.” Fiona lắc đầu cười nhẹ.
“Nhắc tới mới nhất, vị Giáo Hoàng kia trông cũng khá đẹp trai đấy nhỉ, nhất là khi ngài ấy đánh cho bọn Martin Oliver thì bụi phấn thì càng đẹp hơn nữa.” Rose vừa hơi chu mỏ vừa nói, vẻ mặt như thể đang nhớ lại một số ký ức cũ vào một ngày trước đó.
Khi mà Giáo Hoàng nắm giữ một thứ sức mạnh đã vượt qua sự hiểu biết thông thường và rồi giáng xuống một đòn tấn công vô hình, tuyệt sát, chẳng một thứ gì trên cõi đời có thể đẹp hơn khoảnh khắc ấy.
Khi mà, Rose biết rõ mối thù của bản thân cô và mọi người đối với Martin Oliver đã được trả đủ bởi Giáo Hoàng.
“Công Chúa, cô luôn ở cạnh Giáo Hoàng trong suốt trận chiến, cô cảm thấy người đó như thế nào?” Akina hỏi với âm thanh hiếu kỳ.
“Một người rất tốt bụng…” Công Chúa Fiona đáp lại với vẻ mặt ngại ngùng, có vẻ như cô không nguyện ý đề cập tới Thánh Vũ và hình tượng của Thanh Vũ trong lòng cô.
“Chỉ là tốt bụng thôi sao? Ngài ấy còn có một đôi cánh hoàng kim rất đẹp nữa, dáng vóc cũng cao, nếu như chỉnh chu lại một chút nữa thì không khác gì một nam thần tượng đâu!” Rose dồn dập nói.
Không hiểu tại sao, theo từng lời nói của Rose, Công Chúa Fiona lại suy tưởng ra cảnh Thanh Vũ ăn mặc lịch lãm, gọn gàng đứng đối diện với cô, mặt của Fiona liền đỏ hồng hơn một chút.
“Đáng ghét, hai người đang trêu tôi đấy à?” Công Chúa Fiona chợt nhận thấy hai ánh mắt luôn nhìn thẳng vào từng biểu cảm của cô, còn có những nụ cười khúc khích nữa, cô liền không để tâm tới hình tượng một Hoàng Tộc, Fiona hét lên trong khi dùng đôi tay đẩy mạnh mặt nước.
“Nhận ra rồi sao?” Rose cười vang.
“Công Chúa Fiona đã biết yêu rồi đấy!” Akina gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc.
Nước bắn lên đầu của Fiona và Rose, tiếng cười tràn ngập ra không gian của căn phòng tắm vốn dĩ đang rất yên tĩnh, ba người, kể cả một Behira luôn đứng phục vụ ở một chỗ tạo nên một khung cảnh hòa đồng, vui vẻ.
“Behira, cô cũng xuống đây đi chứ?” Công Chúa Fiona dời tầm mắt về phía Behira.
“Tôi đang làm việc, thứ lỗi cho tôi đành phải từ chối lời mời của ngài.” Behira bình tĩnh lắc đầu.
Ầm!!
Tiếng nước vang lên như có một vật gì đó vừa rơi xuống bồn tắm.
“Công việc của cô là tắm cùng chúng tôi!!” Akina cười nói trong khi đã lẻn ra phía sau Behira từ lúc nào rồi đẩy Behira xuống bồn tắm nước nóng.
Behira vuốt ve khuôn mặt rồi thở dài một cách vô lực, sau đó Behira liền thực hiện công việc một cách tận tâm bằng cách “rửa sạch” Akina, luôn cả Rose và Fiona.
Thời gian dần trôi đi, nửa tiếng đồng hồ sau, bồn tắm lại rơi vào một bầu không gian yên ắng, bốn người đã rời khỏi nơi đây.
Fiona với một bộ váy dài màu trắng cao quý bước đi trên một hành lang rộng lớn, một cái dây chuyền vàng trên cổ có mặt là đá quý màu đỏ hồng đẹp xao xuyến lòng người, mái tóc được buộc lên gọn gàng theo kiểu cách quý phái, trông Fiona xinh đẹp hơn trước đó gấp hàng trăm lần, ngay cả những đóa hoa đang khoe sắc cũng phải cuộn mình trước vẻ đẹp của vị Công Chúa Hoàng Tộc.
Theo sau Fiona là nhóm Akina đã ăn mặc trang nhã hơn trước, Quang Minh Giáo Đình đã chuẩn bị những bộ đồ tuyệt vo82i nhất để cho bọn họ lựa chọn.
Vẫn là một người hầu gái điềm đạm, hết lòng vì công việc là Behira dẫn đường.
Họ đang tiến thẳng tới khu quảng trường mới xây dựng gần với khu vực trung tâm, một nơi có thể chứa hơn một trăm ngàn người cùng lúc, và cũng là nơi diễn ra nhiều buổi lễ long trọng của Quang Minh Giáo Đình ở mai sau.
Dù chưa nhìn thấy quảng trường nhưng Fiona lại nghe thấy rất nhiều tiếng nói ồn ào của những người dân, bọn họ đang tập trung chờ đợi buổi lễ tuyên bố của Giáo Đình bắt đầu.
Có gần năm mươi ngàn người tham dự cho nên quảng trường rất thoáng mát, mỗi người đều đang nhìn về xung quanh, ánh mắt hiếu kỳ, hứng chờ đợi các nhân vật quan trọng xuất hiện.
Ở xung quanh quảng trường, các thành viên đang mặc trọng giáp màu trắng bạc tinh tế của Quân Đoàn Gaia đang giữ nhiệm vụ bảo vệ, tránh tình trạng rối loạn, thậm chí Tiểu Đội Đặc Biệt cũng đứng gần với một cái đài cao trang nghiêm, bọn họ là lực lượng chiến đấu mạnh nhất của Quân Đoàn Gaia, nếu không có bọn họ thì số người hi sinh đã tăng lên hơn mười lăm ngàn người rồi.
Ngay khi nhìn thấy Công Chúa Fiona đang đi theo Behira tiến vào quảng trường, đi thẳng vào đài cao to lớn, bước lên những bậc thang bằng kim loại, những người dân lập tức kinh hô.
“Đó là Công Chúa Fiona!!”
“Thật xinh đẹp!”
“Cô ấy quá rạng rỡ, như thế một ánh sáng đang chiếu qua trái tim của tôi vậy.”
“Fiona, đúng là một vị Công Chúa tài sắc vẹn toàn.”
“Công Chúa Fiona, ngài hãy dẫn dắt chúng tôi giành lại quê hương đi!!”
“Công Chúa, chúng tôi rất yêu quý ngài!”
Quá nhiều tiếng nói vang lên làm cả quảng trường đều tập trung sự chú ý vào Fiona, bây giờ cô đang đứng trên đài cao một mình, cô nở một nụ cười rạng ngời dành cho những người ở bên dưới.
“Xin mọi người hãy yên lặng!” Công Chúa Fiona nhẹ nhàng lên tiếng, âm thanh mang theo sức mạnh kỳ lạ làm trấn an nội tâm của những người đó, chưa đầy ba giây, tiếng nói ồn ào đã biến mất hẳn.
Không để Fiona đợi lâu, chừng một phút đồng hồ sau, một người thanh niên với một chiếc áo choàng trang nghiêm màu trắng tinh khôi bước lên bậc thang, gương mặt không nổi bật, có thể nhìn thấy ở bất cứ đâu nhưng người đó lại tỏa ra một khí khái áp đảo toàn trường, không một người nào có thể khinh thường người đó.
“Giáo Hoàng vĩ đại của Quang Minh Giáo Đình!”
“Người đã chặn đứng kế hoạch điên cuồng của Martin Oliver!”
“Một người sở hữu sức mạnh vô song!”
Thậm chí cả Công Chúa Fiona cũng đã ngây người trong một giây để ngắm nhìn hình tượng lịch lãm, trang nghiêm của Thanh Vũ, hơn cả sự tưởng tượng trong lòng cô, Thanh Vũ mang theo một vẻ đẹp độc nhất trên thế giới này, cô chưa từng nhìn thấy một người như vậy.
“Thật yên lành…” Fiona nhẹ nhàng nói một tiếng, sự yên lành tỏa ra từ Thanh Vũ làm cho nội tâm Fiona yên tĩnh trở lại, như thể cho dù có hàng trăm ngàn Venger đứng trước mắt thì Fiona vẫn không bị tổn thương một chút nào vì sự tồn tại của Thanh Vũ.