Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 148: Chương 148: Mưu kế và hợp tác!




“Xin chào, bây giờ tôi nên gọi cô là Quân Đoàn Trưởng mới phải, Rinka cô nương.” Mặc Hàn thân thiện nói với Rinka đang ngồi ở trước hắn.

“Cứ gọi tôi là Mặc lão là được.” Thấy Rinka không biết nên nói thế nào, Mặc Hàn bổ sung thêm một câu.

“Mặc lão.” Rinka nhẹ giọng chào lại.

“Không biết các vị Quân Đoàn Trưởng đã bàn bạc về cái tên của quân đoàn hay chưa?” Mặc Hàn hỏi một câu với giọng nói nhàn nhạt, đây là một câu hỏi khá tốt để khởi đầu cho một cuộc trò chuyện, tiếp theo sau đó là trọng tâm của vấn đề.

“Chúng tôi đã quyết định rồi, quân đoàn này sẽ có tên là Gaia, tên của hành tinh này.” Rinka bình tĩnh trả lời.

“Một cái tên thật tốt và ý nghĩa.” Mặc Hàn cười rồi gật đầu nói.

Rinka đã truyền công pháp cho thuộc hạ và bây giờ bọn họ đang ra sức tu luyện, bỗng nhiên cô thấy được Mặc Hàn đi đến muốn gặp cô, chắc chắn Mặc Hàn sẽ có chuyện muốn nói.

Thế là Rinka nhìn Mặc Hàn rồi thẳng thắn nói: “Mặc lão đến đây có việc gì cứ nói!”

Mặc Hàn híp mặt lại, sau đó giãn thả lỏng, hắn đã tính toán đến gặp Rinka để nhờ cô gái này hỗ trợ, hắn biết được trong ba vị Quân Đoàn Trưởng này thì Rinka có danh vọng và thực lực mạnh nhất, cho nên hắn đã tìm đến cô.

“Đúng thật là tôi có chuyện muốn bàn với cô, việc này liên quan đến sự phát triển của Quang Minh Giáo Đình.” Mặc Hàn trả lời.

“Hmm.” Rinka cảm thấy được việc mà Mặc Hàn sắp nói ra có vẻ khá nghiêm trọng, cô đưa đôi mắt chăm chú nhìn Mặc Hàn để đợi hắn nói tiếp.

“Thập Linh Hỏa thành đã thiêu rụi gần như là toàn bộ số lượng lương thực, cho dù có một bộ phận đã còn sót lại, nhưng không thể nào chống chịu được lâu.”

“Vì thế, Giáo Hoàng đại nhân đã ra lệnh cho tôi giải quyết vấn đề về lương thực của Thập Linh Hỏa thành, nhưng mà số lượng thành viên của Quang Minh Giáo Đình ngay tại đây quá ít, không thể thỏa mãn nhân lực để thực hiện nó, vì vậy, tôi muốn nhờ cô giúp đỡ về nhân lực, đương nhiên, sẽ có thù lao tương xứng.” Mặc Hàn nói ra.

Nghe được nội dung của vấn đề từ Mặc Hàn, Rinka khẽ cong đôi mi đẹp lại, khuôn mặt như ngọc của cô hiện lên vẻ trầm tư, sau một lúc, giọng nói như làn gió xuân dịu nhẹ:

“Đúng như lời của Mặc lão nói, vấn đề về lương thực khá nghiêm trọng và đang dần gây ảnh hưởng xấu đến những người trong tòa thành trì này, một số người đã tiến về phía bên ngoài để đi tìm thức ăn, nhưng không được khả quan cho lắm, nếu như Quang Minh Giáo Đình có thể giúp họ thì tôi nghĩ rằng, danh vọng của Quang Minh Giáo Đình sẽ tăng lên ở một mức độ cực kỳ cao, chắc chắn sẽ có nhiều Tín Đồ hơn.”

“Tất nhiên Quang Minh Giáo Đình sẽ không khoanh tay đứng nhìn, còn việc mọi người có trở thành Tín Đồ hay không, Giáo Hoàng nói rằng sẽ không ép buộc bọn họ, mọi người đều có tự do, Quang Minh Giáo Đình tôn trọng sự tự do của họ.” Mặc Hàn nói như không để ý về sự gia tăng của các Tín Đồ, còn việc Thanh Vũ nói là giả, hắn chỉ đang nâng cao danh vọng của Giáo Hoàng mà thôi.

“Giáo Hoàng là một người rộng lượng.” Rinka cảm thán, đương nhiên cô sẽ không cho rằng lời nói của Mặc Hàn là thật, sau khi nhận biết được giá trị của các Tín Đồ đem lại, Rinka hiểu được tầm quan trọng của các Tín Đồ hơn.

Sự quan trọng của các Tín Đồ, Tín Sứ còn được đẩy cao lên hơn vì những người đã trở thành Tín Sứ ở ngày hôm qua được Giáo Đình chiêu mộ với tư cách là thành viên chính thức, đãi ngộ mà bọn họ nhận được từ Quang Minh Giáo Đình rất cao, đây là sự chênh lệch to lớn, nó giống như là một miếng bánh béo bở đang tỏa ra mùi hương dụ hoặc để gọi mọi người trở thành Tín Đồ.

Hành động của Giáo Đình như đang thả một hòn đá vào mặt hồ tĩnh lẵng, ngay khi nhận được thông tin từ thuộc hạ, Rinka đã phân tích kỹ càng.

Thêm một vấn đề quan trọng mà Mặc Hàn đang muốn nhờ cô giúp đỡ, nếu cô đồng ý thì khoảng cách thân thiết giữa ba người Quân Đoàn Trưởng sẽ trở nên xa cách, không còn có thể kết nối thành một bức tường vững chắc được.

Cô không thể từ chối sự nhờ vả của Mặc Hàn, nếu cô làm thế, Rinka sẽ bị Quang Minh Giáo Đình ‘đánh dấu’ và không còn tin tưởng cô nữa, đến một tương lai không xa, có lẽ cô sẽ bị đá ra khỏi vòng trung tâm của Giáo Đình.

Còn nếu Rinka đồng ý, hai người Dieter và Richard sẽ coi cô là một người ở chiến tuyến của Giáo Đình, bọn họ không coi cô là một chiến hữu nữa, một ngày không xa, Rinka đến và bảo họ liên minh chống lại Giáo Đình, cô sẽ bị từ chối thẳng mặt.

Đây là một dương mưu của Mặc Hàn!

Và Rinka nhận biết được cô đang bị Mặc Hàn tính kế, nhưng mà cô không thể làm gì hơn ngoài việc đồng ý với Mặc Hàn, cho dù cô không đồng ý thì sao? Mặc Hàn có thể tìm đến một trong hai người kia để thảo luận.

“Không biết kế sách này là của tên Mặc Hàn hay là của Giáo Hoàng đáng ghét kia?” Rinka thầm nghĩ trong lòng, bây giờ cô đang rất bực bội, cảm giác bị tính kế lần hai, không phải tốt đẹp gì.

Nếu có sức mạnh vượt trội, ngay lúc này, Rinka sẽ đập tên Giáo Hoàng một trận để hả giận.

Mặc Hàn ngẩn đầu lên và dùng ánh mắt thân thiện nhìn về phía Rinka, hắn nhận thấy được tâm trạng của cô ngay lúc này, nhưng mà hắn không quan tâm, cái hắn cần là dùng mọi phương pháp, kế hoạch mà hắn có thể nghĩ ra để nâng cao sức mạnh của Giáo Hoàng, điều đó nghĩa là hắn sẽ bước thêm một bước về tương lai, tiêu diệt kẻ thù để trả thù cho sư phụ của hắn.

“Vậy thì, Mặc lão muốn chúng tôi giúp như thế nào?” Rinka hỏi.

“Tôi cảm thấy vui mừng vì cô đã đồng ý.” Mặc Hàn thỏa mãn nói.

“Được giúp đỡ Quang Minh Giáo Đình cùng với giúp đỡ những người ở đây là một niềm vinh hạnh của chúng tôi.” Rinka nở nụ cười nói.

“Không có gì khó khăn lắm đâu, Quang Minh Giáo Đình sẽ chuyển cho cô một số lượng điểm cống hiến lớn, và cô sẽ dùng chúng để mua những vật liệu, từ thức ăn cho đến nước uống hay các bộ áo giáp mạnh mẽ để bán cho những người ở đây, cô sẽ dùng một bộ phận nhân lực mà cô có để làm nhân viên buôn bán, ví dụ như một phần thức ăn nước uống trong mười ngày sẽ có giá trị bằng một viên tinh thể tiến hóa cấp một.”

“Và cô sẽ nhận được năm phần trăm trong tổng số doanh thu, ba phần sẽ chia đều cho các Quân Đoàn Trưởng làm tài nguyên tu luyện, còn các phần còn lại sẽ giao nộp cho Giáo Đình.” Mặc Hàn nhàn nhạt nói.

Nghe được lời nói của Mặc Hàn, tâm tinh của Rinka khẽ rung động, cô nhắm đôi mắt lại một lúc để cho tâm trạng trở về trạng thái bình tĩnh, rồi mới mở ra, Rinka gật đầu, nói bằng giọng nói pha lẫn cảm xúc vui mừng: “Được, tôi chấp nhận lời đề nghị này.”

Lời đề nghị này quá mê hoặc, Rinka không nhấc lên một ý nghĩ từ chối ở trong lòng, Rinka cảm thấy vui mừng vì quyết định hợp tác với Mặc Hàn mà không phải bác bỏ, nếu không một phần bánh béo bở này sẽ rơi vào tay người khác.

“Vậy thì chúng ta hãy bàn về những vấn đề chi tiết.” Mặc Hàn thở dài một hơi sau đó nói ra.

“Được.” Rinka gật đầu.

Tiếp theo trong ba giờ đồng hồ, Mặc Hàn và Rinka đã thảo luận về các giá trị vật chất, cách buôn bán, và cách che dấu nguồn của nguyên liệu.

“Không cần cô phải tiễn, tạm biệt.” Mặc Hàn vươn người đứng lên, bây giờ hắn cảm thấy được hắn đã trẻ ra mười tuổi.

“Vậy thì ngày mai sẽ bắt đầu phải không?” Rinka hỏi.

“Đúng vậy.” Mặc Hàn trả lời trong khi bước về phía cánh cửa.

Rinka dõi theo bóng lưng của hắn cho đến khi không nhìn thấy được, một lúc lâu, Rinka mới thấp giọng nói: “Xem ra, sau này, trong Thập Linh Hỏa thành chỉ còn có một tiếng nói.”

“Lời nói thuộc về Quang Minh Giáo Đình.”

Rinka không biết hai người thủ lĩnh kia có cảm nhận gì về cô, nhưng mà, đã theo lao rồi cứ tiến thẳng mà thôi.

“Hi vọng bọn họ không làm việc gì ngu ngốc.” Rinka nhẹ giọng lẩm bẩm.

Cô vui vẻ khi nghĩ về tương lai, số lượng tài nguyên mà cô nhận được sẽ tăng lên nhiều, sức mạnh tổng thể của đội thợ săn Rinka sẽ tăng lên, nếu có một trận chiến xảy ra, số lượng thương vong chắc chắn giảm rất nhiều.

Cuối cùng, căn nhà chìm vào không gian yên tĩnh, Rinka bắt đầu tu luyện, chuyển hóa năng lượng tiến hóa thành Quanh Minh Linh Lực, quá trình này rất dài, tiêu hao đến gần mười ngày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.