Tiến độ chưởng khống Không Vũ quốc cực kỳ nhanh chóng, với sự mạnh mẽ và thần bí của Giáo Đình, gần như tất cả thành chủ đều không có dị tâm.
Cuối cùng, Thanh Vũ cũng đã nhận được thông báo hoàn thành nhiệm vụ.
‘’Keng- ký chủ hoàn thành nhiệm vụ:
Tăng phạm vi ảnh hưởng của Giáo Đình.
Mô tả: Tăng phạm vi chưởng khống của Giáo Đình lên một khu vực bằng với nhất tinh thế lực.
Ban thưởng: Quang Minh Thánh Điện x1, Thế Giới Thông Đạo x1, Tạo Hóa Đan x10, Kết Đan Tinh Thần Ấn ký x10.’’
Nhìn thấy một loạt những phần thưởng, Thanh Vũ bắt đầu lu bù lên, kiểm tra xem tác dụng của nó là gì.
Quang Minh Thánh Điện: Có thể gọi ra một tòa đại điện hùng vĩ, uy nghiêm lơ lững trên không trung, diện tích 10km2, có đến gần một ngàn phòng ở có lắp đặt tụ linh trận làm cho tốc độ tu luyện tăng lên, có một đại trận với tên gọi Thánh Long Tru Thần trận có thể tiêu diệt Kết Đan Đỉnh Phong cường giả.
Thế Giới Thông Đạo: Có thể triệu hồi ra một thông đạo có tính vĩnh cữu câu thông với một thế giới không biết, có thể xác định địa điểm truyền tống ở Thế Giới kia.
Tạo Hóa Đan x10: Đan dược chưa từng tồn tại trên Thế Giới, khi sử dụng đúng dịp có thể làm cho tạo hóa quấn thân, đột phá cực hạn.
Kết Đan Tinh Thần Ấn Ký: dành cho Trúc Cơ đỉnh phong sử dụng có thể đột phá Kết Đan sơ kỳ, chú ý: Cần phải chuẩn bị một vạn linh thạch.
Đột nhiên nhận được những thứ quí giá như thế, Thanh Vũ cũng không biết làm sao, hắn nhìn thấy Tọa Hóa Đan, biết rằng tác dụng của nó cực kỳ mạnh mẽ, nhưng hắn không biết lúc thích hợp là khi nào.
Còn mười cái Kết Đan Tinh Thần Ấn Ký thì dễ xử, Thanh Vũ gọi ra mười tên Trúc Cơ đỉnh phong đã trở thành Tín Sứ rồi đưa cho họ sử dụng, tồn kho của giáo Đình chỉ có gần hai mươi vạn linh thạch, dư sức để họ đột phá.
Sau đó Thanh Vũ thông báo cho tất cả thành viên của Giáo Đình, người chỉ trở thành Tín Đồ cũng không ngoại lệ đều được kêu tới.
Đây là một con sông lớn cắc ngang Không Vũ quốc thành hai, nó có hàng trăm nhánh sông chảy đi khắp thế giới.
Đây là một cái hồ do hàng trăm nhánh sông tụ hợp lại, khi sử dụng điều tra phù, Thanh Vũ đã phát hiện đây là một cái linh thạch vừa mới hình thành, chỉ đạt đến hạ phẩm, linh khí dồi dào gấp hai lần ở bên ngoài.
Đây là địa điểm mà Thanh Vũ chọn để gọi ra Quang Minh Thánh Điện.
Bên bờ sống tụ tập hơn hai ngàn người có thể đến đây, gần như tất cả Tín Sứ đều đã đến đủ, chỉ có những người đang phụ trách công việc không thể bỏ đi mới không thể đến.
Kinh Nhân Đức nhìn số lượng người đông nườm nợp, tất cả đều là người của Giáo Đình, cảnh giới không đồng đều, từ Luyện Khí tầng một, đến Trúc Cơ đỉnh phong, hay nửa Bước Trúc Cơ đều có đủ, đặc biệt, có mười một người đứng gần với hắn, trong đó có Mặc Hàn, mười một người có tu vi Kết Đan sơ kỳ!
Kinh Nhân Đức không hiểu vì sao lại xuất hiện nhiều cường giả đến thế, mà lại là người mà hắn quen thuộc nữa chứ.
Một người trong đó là Đại Tướng Quân của Không Vũ quốc ngày xưa, gọi là Trần Liễu, đây là một tên thanh niên, tinh thần phấn chấn.
Đám người còn lại lần lượt có tên gọi là: Không Tinh, Hư Minh, Băng Tu, Vinh Mộc, Hạ Dương, Liễu Sơ Tinh, Triệu Thiên Ánh, Trần Minh Nguyệt, tổng cộng có ba nữ và hai nam.
Ở cảnh giới của Kết Đan kỳ, thì tuổi tác của họ không cao, chỉ được coi là thiếu niên mà thôi, cho nên tương lai của họ rất là sáng lạng.
Khuôn mặt ai nấy đều hữu thần, hiếu kỳ đánh giá đám người đang đứng nghiêm bên dưới.
Diêu Hạo, Diêu Nguyệt, Nguyễn Thanh cùng ba người có thiên phú luyện đan cao, Lê Tấn, Lê Anh, Nguyễn Nam, Vương Lăng, Vương Tinh, Lưu Úc, Tuân Vu và Khương Văn (Hai người Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ Phó Đội Trưởng), Lý Quỳnh Chi, Vũ Hy cùng ba tên thanh niên có thiên phú luyện khí cao, Không Huy, Không Yên và vợ của hắn tên là Minh Châu cùng với một số người thuộc bộ phận khác.
Bọn họ đều được đứng ở hàng đầu để quan sát sự kiện này dễ dàng hơn.
Trong lòng họ không khỏi thổn thức, bất tri bất giác, Giáo Đình đã mạnh mẽ đến mức này, ngay cả họ cũng không nhận thấy, vì thế họ càng cảm thấy mình quá chậm rãi ở trên con đường này, trong lòng tự nhủ là phải cố gắng hơn.
Thanh Vũ nhìn thấy dắm người quen thuộc, đây là những người đầu tiên đã trợ giúp hắn để hắn có ngày hôm nay, Thanh Vũ tất nhiên sẽ không bạc đãi họ.
Thanh Vũ quay qua nhìn Mặc Hàn và những Kết Đan cường giả khác rồi gật đầu.
Mười một người đột nhiên tỏa ra khí thế áp đảo, uy áp hàng lâm làm cho đám người bên dưới im lặng, bởi vì trong uy áp không có địch ý, bọn họ không bị thương gì.
‘’Kết Đan cường giả.’’
Mọi người cảm nhận được áp lực này, ánh mắt hơi hiện ra hoảng sợ nhìn mười một người mạnh mẽ ở trước, họ không ngờ rằng Giáo Đình lại có nhiều cường giả đến như vậy!
‘’Các vị, hôm nay ta tập hợp các vị đến đây là để chứng kiến một kỳ tích mà Quang Minh Chi Thần vừa ban tặng. Đây là tất cả công sức, công lao mà các vị đã cực khổ lao động để có được, đây chính là phần thưởng của tất cả mọi người.’’
‘’Và ta cũng có một điều tuyên bố, kể từ hôm nay, vùng đất mà Giáo Đình chưởng quản đều được gọi là Thánh Thổ, một vùng đất yên bình không có khói lửa của chiến tranh, không có người và yêu tương tàn lẫn nhau, ta tuyên bố tất cả chủng tộc đều bình đẳng, đương nhiên ngoại trừ những Hung Thú không có thần trí, nếu chúng có thần trí thì tất nhiên chúng cũng được hoan nghênh tại đây.’’
‘’Hôm nay, ta muốn các vị chứng kiến thời khắc đặc biệt này, sự xuất hiện của—‘’
‘’Quang Minh Thánh Điện!!’’
Thanh Vũ phất tay một cái thật mạnh lên không trung, hàng trăm pháo hoa đột nhiên được bắn lên, tạo thành một khung cảnh mỹ lệ đến tận cùng, vô vàn màu sắc đan xen lại với nhau, làm cho bầu trời đêm bị chiếu sáng muôn màu.
Dưới những ánh sáng lấp lóe đầy đẹp đẽ đó, một cái Thánh Điện khổng lồ phát ra ánh sáng vạn trượng chiếu rọi không trung, nó gần như là che lấp tất cả ánh sáng của pháo hoa.
Thánh Điện lấy pháo hoa làm nền, hiện ra thế gian này, giống như một cự thú tỏa ra từng tia khí tức uy nghiêm và thần thánh.
‘’Ngâm—‘’
Một con rồng màu trắng hiển hóa trên không trung của Thánh Điện rồi gào thét ra tiếng kêu của loài bá vương!
Tất cả như đang ăn mừng sự xuất hiện của Quang Minh Thánh Điện!
Dưới ánh mắt kinh ngạc và cái miệng đang há to hết cỡ của mọi người, không một ai không ngạc nhiên, cho dù là Nguyễn Thanh, Không Yên… họ đều sững sờ khi nhìn thấy khung cảnh này.
Thời gian như được lắng đọng tại thời khắc này, có lẽ từ bây giờ cho đến cuối đời của họ, họ sẽ không bao giờ quên được khung cảnh mỹ lệ như thế này.
Quang Minh Thánh Điện trôi nổi trên không trung năm trăm mét, tất cả cuồng phong đều không thể xâm nhập vào Quang Minh Thánh Điện.
Có bốn cái thang được nối liền với bốn phía của bờ sông để cho người có thể bước từng bước đi FOzn2plz lên nó.
Mười km vuông, không khác gì một quái vật khổng lồ, cho nên cả dòng sông đều bị che lấp đi ánh nắng mặt trời, mà nó chỉ có thể nhận được ánh sáng mà Thánh Điện đang phát ra.
‘’Ta tuyên bố, từ ngày hôm nay, từ ngay thời khắc này, Quang Minh Thánh Thổ hiện thế.’’
‘’Nguyễn Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!”
Thanh âm kèm theo Linh Lực của Thanh Vũ vang ra khắp toàn trường, làm cho đám người tỉnh hồn lại, lập tức có vô số tiếng kêu to vang lên:
‘’Nguyện Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian.’’
Con thứ gì thần kỳ hơn là một Đại Điện trôi nổi trên bầu trời?
Những Tín Đồ còn đang nghi ngờ Giáo Đình, nhìn thấy khung cảnh hùng vĩ và thần thánh này, họ không tự chủ được mà trở thành Tín Sứ hồi nào không hay biết.
Quang Minh Thánh Điện có bốn cổng, trong đó có một cái cổng là to nhất, có một cái bảng điêu khắc tinh mỹ hiện ra bốn chữ lớn là Quang Minh Thánh Điện.
Cổng này dùng để đi thẳng vào Thánh Điện, nơi mà Thanh Vũ cùng những thành viên của Giáo Đình bàn luận sự vụ, cho nên có một con đường được trải thảm đi thẳng đến đó.
Ba cổng còn lại là dùng để giảm bớt thời gian di chuyển, nó đi thông đủ loại khu vực.
‘’Ta, Giáo Hoàng, có tên gọi là Trần Thanh Vũ, người được Quang Minh Chi Thần lựa chọn, xin tuyên bố, Quang Minh Thánh Điện chính là trụ sở của chúng ta tại Thế Giới này.’’
Một lần nữa, thanh âm hùng vĩ của Thanh Vũ lại vang ra.
Nghe được lời nói này, đám người ở bên dưới, ngoại trừ Tín Đồ đang nhìn Quang Minh Thánh Điện với ánh mắt lửa nóng thì toàn bộ Tín Sứ đều cuồng nhiệt hô to:
‘’Nguyện Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!!’’
Điều này làm sao họ không vui vẻ, cuối cùng thì họ cũng đã có một nơi làm việc thật sự. Một nơi mà họ cho rằng an toàn tuyệt đối, một nơi để họ có thể an tâm gọi là nhà.
Mặc Hàn đưa tay ra bắt lấy một viên cầu đang trôi nổi trước mặt, viên cầu hiện ra vô số hình ảnh từ đầu đến giờ, hắn biết thời khắc này quan trọng đến mức nào, có lẽ một ngày nào đó, viên cầu này được in ra hàng loạt, sau đó bán đi thì tạo thành oanh động to lớn cỡ nào nhỉ? Với định lực của Mặc Hàn, hắn không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, có lẽ ta trở thành một phú hộ a?