Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 670: Chương 670: Rory Green!




Mọi người liền nhìn vào hướng khác, Ngọc Trang với một đôi cánh màu đỏ pha lẫn một chút ánh kim chói lóa đang đứng giữa không trung, hàng chục đóa hoa đang nở rộ tỏa ra ánh sáng lấp lánh, sáng rực tạo thành một bức màn sáng ngăn cản bầy Venger tấn công.

Thời gian chưa qua lâu lắm kể từ khi Ngọc Trang đối đầu với bọn Venger cho nên cô ấy vẫn rất thong dong, vẻ mặt bình tĩnh không hề cảm thấy khó khăn gì.

Nhất là khi hàng tá Venger sở hữu dị năng đang rít gào tấn công bức màn sáng thì càng làm nổi bật sức mạnh tuyệt vời của Ngọc Trang, bọn chúng trông rất vô lực, không thể lay chuyển màn sáng dù chỉ là một chút ít.

Bỗng nhiên, trong lúc mọi người đang quan sát Ngọc Trang và bầy Venger từ xa xa thì một tiếng la thất thanh vang lên từ cách đây không xa.

“Rory! Ông làm sao thế?” Paul hoảng hồn nhìn vào Rory, vẻ mặt của Rory đang rất xấu, không còn một giọt máu, hơi thở đang suy yếu dần qua từng phút, từng giây một.

Paul run rẩy nâng đỡ thân thể của Rory lên rồi bắt đầu sử dụng một chút cách thức của tu sĩ kiểm tra.

“Không thể nào? Sinh cơ của Rory đã biến mất hơn chín phần mười!” Paul kinh hãi hét lên.

“Rory!!” Rinka, Dieter, Richard hay nhiều thành viên của Quân Đoàn Gaia vốn còn đang thở dài, nghỉ ngơi trong giây phút ngắn ngủi này đều kêu lên, nét mặt lo lắng không thôi.

Rory là một Tiểu Đội Trưởng chỉ huy một trăm thành viên của Quân Đoàn Gaia ông ta quen biết rất rộng, tình cảm giữa ông và mọi người cũng khá tốt.

“Rory, người sở hữu dị năng “Gián Đoạn”!” Mira ngưng trọng nhìn vào Rory, thông qua nhiều dữ liệu, thông tin mà cô thu thập được trong lúc bấy giờ thì cô đã đưa ra một kết luận chính xác nhất.

Nguyễn Thanh Đường Chủ thì vội vàng kiểm tra cơ thể của Rory, nỗ lực cứu sống ông ta bằng cách cho ông sử dụng nhiều đan dược, Sinh Mệnh Chi Thủy cấp bốn, cấp năm nhưng tình hình không lạc quan cho lắm.

“Rory, dị năng “Gián Đoạn” ư?” Thanh Vũ nhíu mày nhìn vào Rory.

“Giáo Hoàng, có phải “Vận May” chính là năng lực tiến hóa của Martin Oliver không?” Mira đi đến bên cạnh Thanh Vũ rồi nhẹ giọng hỏi.

Mira vừa nghe Thanh Vũ nhắc tới dị năng “Vận May” nên cô muốn xác định xem đó có phải là thật không.

Một dị năng cho phép người sở hữu cải biến nhiều thứ theo chiều hướng có lợi cho bản thân, một dị năng rất đáng sợ và rất khó để phát hiện.

“Đúng vậy, “Vận May” là dị năng của hắn!” Thanh Vũ bình tĩnh trả lời.

“Có chuyện vì không ổn với dị năng đó sao?”

“Không xong rồi, có vẻ như Rory đang giúp ngài cản lại dị năng “Vận May” bằng dị năng “Gián Đoạn” của chính ông ta!” Mira ngưng trọng nói.

“Cái gì?” Những người khác nghe vậy thì liền biểu lộ vẻ mặt ngạc nhiên.

“Dị năng “Vận May” luôn luôn ở bên cạnh Martin Oliver, chính Rory đã xóa sạch hết tác dụng của “Vận May” bằng chính dị năng “Gián Đoạn” dẫn tới việc Martin Oliver thất bại!” Viện Trưởng Mira thản nhiên nói ra.

“Cản trở dị năng của một người tiến hóa cấp năm sơ kỳ? Điều đó đồng nghĩa với cái chết!” Nguyễn Vu thở dài.

Paul vẫn luôn ân cần nhìn vào Rory, một người giống như bậc cha chú của cậu luôn luôn bảo vệ cậu theo một cách nào đó, Paul có thể cảm nhận được ánh mắt ôn hòa từ Rory.

“Tôi… phải đi rồi.” Rory nhẹ nhàng nói, sau đó ông ta nở một nụ cười từ tận đáy lòng.

“Thật ra, tôi chính là anh trai của Dayla, cũng chính là người yêu của cậu…”

“Dayla đã không còn trên cõi đời này nữa, trước khi chết, Dayla dặn tôi là phải bảo vệ cậu cho thật tốt…”

“Dayla? Rory, Dayla đã chết rồi sao?” Paul hỏi bằng vẻ mặt cay đắng, giọng nói như thể không còn một chút sức lực.

“Bây giờ, tôi cũng nên đi gặp Dayla rồi…” Rory mỉm cười nói, không trả lời câu hỏi mà Paul vốn đã biết rõ câu trả lời không thể bị thay đổi bởi bất kỳ thứ gì.

“Đừng chết… tôi chỉ còn một mình ông là người bạn thân duy nhất trên đời này thôi.” Paul vừa cắn chặt hàm rằng vừa nói.

“Hãy cố sống cho thật tốt, tôi tin rằng, Dayla đang dõi theo cậu, hãy hạnh phúc, hãy vui sướng, bởi vì chỉ khi cậu đã được những điều đó thì Dayla mới cảm thấy hạnh phúc trên nơi xa xôi kia…” Rory nhẹ nhàng nói, từng câu, từng chữ khắc ghi vào tận thâm tâm của Paul, và chúng ngày càng xa dần, nhỏ dần cho đến khi không còn có thể vang lên nữa.

Đôi bàn tay chạm nhẹ vào mặt đất, đôi mắt hằn sâu sự mệt mỏi nay đã có thêm một chút mãn nguyện đang khép lại, cơ thể lạnh xuống, linh lực tan biến về với không gian, về với đất trời.

Một con người đã vĩnh viễn ra đi như thế!

Có lẽ, chẳng một ai nhớ đến Rory ở tương lai.

Thế nhưng, sẽ có những người luôn giữ lấy bóng hình của ông trong tâm trí.

“Tạm biệt…” Thanh Vũ nhẹ nhàng nói trong khi nhắm chặt đôi mắt.

“Tạm biệt!” Những thành viên của Quang Minh Giáo Đình nói nhỏ, một tay họ đặt lên trái tim của bản thân họ, một trái tim nóng bỏng với nhịp đập của sự sống, một lời chào chân thành dành cho một người đã cống hiến hết tất cả, kể cả mạng sống vì Quân Đoàn Gaia, vì Quang Minh Giáo Đình và vì cả chính nghĩa và lẽ phải.

Nếu như không có Rory đỡ lấy phần lớn sức mạnh dị năng “Vận May” từ Martin Oliver, có lẽ, rất nhiều người sẽ chết trong trận chiến này, có lẽ, Công Chúa Fiona sẽ không bao giờ tỉnh lại.

Mira nhìn sâu vào Rory, một người đàn ông trầm ổn luôn luôn giữ vững tín nhiệm và quy tắc, một người thành thục trong từng cử chỉ, hành động, ông ta từng hận Mira vì đã đẩy Paul vào tình thế nguy hiểm, và cũng từng cảm ơn Mira vì đã cứu Paul ở tương lai.

Có thể nói, Rory là một người bạn của Mira.

Đơn giản chỉ có vậy, và đơn giản chỉ là một nỗi buồn man mát đang tuôn trào ở trong tâm linh của mọi người.

“Tạm biệt.” Mira nhẹ giọng lên tiếng.

“Công Chúa Fiona, quá trình thức tỉnh dị năng của cô ấy bị phóng đại lên gấp mười lần vì cô ấy chính là kẻ thù số một của Martin Oliver nên cô ấy bị dị năng “Vận May” ảnh hưởng mạnh.”

“Khi bước vào Thập Linh Hỏa thành, dị năng “Vận May” kia đã suy yếu rất nhiều bởi vì sự tồn tại của Rory nên Công Chúa Fiona có thể tỉnh lại kịp lúc…”

Mira thông suốt mọi chuyện, tình huống đang xảy ra ở đây và cô biết rõ người được cô chẩn đoán bệnh tình tại Bệnh Viện Trung Tâm chính là Công Chúa Fiona.

Đáng tiếc, dù vô tình hay cố ý, Rory không thể chống lại sức mạnh của một người tiến hóa cấp năm sơ kỳ, dị năng kia ăn mòn ông và đỉnh điểm là khi hai dị năng chạm trán trực tiếp, điều đó khiến Rory mất đi chín mươi chín phần trăm sinh cơ, ông ta có thể đứng tới giờ phút cuối cùng là vì tinh thần ông ta không cho phép ông gục ngã.

“AAAAAAAA!!!” Paul ngẩng đầu lên trời rồi hét to, tiếng hét bi thương, đau khổ.

Tại sao những người ở bên cạnh cậu lại luôn đón nhận một kết cục xấu đến vậy?

Tại sao những người tốt lại luôn chết khi ở gần cậu.

Tại sao những người đó lại chết?

Có lẽ, đó là vì Paul chính là một tên sát tinh!

“Mình đã hại chết mọi người…” Paul dùng đôi tay ôm lấy mặt rồi nói, móng tay đâm vào da thịt làm máu tươi chảy ra, càng suy nghĩ, Paul càng bị vô số cảm xúc tiêu cực chiếm hữu.

“Không ổn!!” Mira giật mình nhìn vào Paul.

“Dị năng “Gián Đoạn” đã biến mất, Paul sẽ trở thành Venger Thức Tỉnh!!”

“Venger Thức Tỉnh!!” Mọi người kinh ngạc nhìn Paul sau đó chuyển thành trầm trọng.

Không phải là vì họ sợ hãi Venger Thức Tỉnh, mà bọn họ đang cảm thấy khó khăn, phân vân vì không thể ra tay giết chết một Venger Thức Tỉnh từng là chiến hữu của họ.

“AAA!” Paul gầm gừ trong điên cuồng, cơ thể cậu ta trở nên to lớn hơn, những cây xương nhọn trắng phiếu mọc lên ở vùng lưng, đôi mắt đen tuyền đang bị một sắc bạc chiếm lấy, Paul đang mất trí, Paul đang mất kiểm soát.

“Giáo Hoàng!” Mặc Hàn nhẹ nhàng lên tiếng, ông là Hồng Y Giáo Chủ của Quang Minh Giáo Đình, người nắm giữ Giáo Đình tại Thập Linh Hỏa thành, ông đứng ra nhận nhiệm vụ mà bất kỳ một người nào cũng không đành lòng làm, đó là giải thoát cho Paul.

“Paul là đồng đội, là chiến hữu của chúng ta!!” Một số thành viên của Quân Đoàn Gaia cắn răng nói, vẻ mặt đau thương.

Ngay cả ba Quân Đoàn Trưởng cũng trầm mặc, Rinka là người giao phó cho Rory chức vụ Tiểu Đội Trưởng, giờ người Rory muốn bảo vệ đang chuẩn bị biến thành quái vật, một cảm giác nặng nề quanh quẩn trong lòng của cô.

“Dù chỉ có một tỷ lệ rất nhỏ, nhưng chúng ta phải thử!” Thanh Vũ khẽ nói trong sự khó hiểu của mọi người xung quanh.

Thanh Vũ không để ý đến vẻ mặt của họ, hắn đưa mắt nhìn Diêu Nguyệt, vị Thẩm Phán Trưởng của Hội Đồng Thẩm Phán, người nắm giữ Công Lý Thánh Ấn có thể mở ra một lao tù gọi là Thất Dạ Ngục.

“Diêu Nguyệt, em hãy đưa Paul vào Thất Dạ Ngục!” Thanh Vũ bình tĩnh nói.

“Vâng!!” Diêu Nguyệt dù ngạc nhiên vì lời nói đó nhưng cô vẫn nhanh chóng làm theo.

Diêu Nguyệt cầm lấy Công Lý Thánh Ấn, cô dõng dạc nói ra:

“Mở ra Thất Dạ Ngục!!”

Sau tiếng nói dịu nhẹ, Công Lý Thánh Ấn phát ra một tia sáng chiếu vào không gian trước mặt Diêu Nguyệt rồi biến thành một cánh cổng dịch chuyển đen ngòm đang xoay tròn với tốc độ chậm rãi, không ai biết nơi cuối cổng dịch chuyển kia là một thế giới đáng sợ như thế nào.

“Trục xuất!” Diêu Nguyệt nghiêm giọng nói trong khi nhìn về phía Paul, cô đang ra lệnh cho Thất Dạ Ngục bắt giữ lấy Paul, trục xuất cậu ta khỏi vùng thế giới này, đây là một trong những quyền hạn cơ bản nhất của Công Lý Thánh Ấn.

Vù!!

Một lực hút cực mạnh tỏa ra từ cánh cổng dịch chuyển màu đen, nó bao phủ lấy toàn thân Paul và không ảnh hưởng đến bất kỳ một người nào ở gần đó, Paul đang điên dại nên không thể chống trả, cậu ta bị hút vào bên trong rồi biến mất tại bóng đêm u ám.

Sau khi làm xong, Diêu Nguyệt đóng cổng dịch chuyển rồi cất Công Lý Thánh Ấn.

Thanh Vũ, mọi người nhìn thấy cảnh này đều thở dài một hơi nặng trĩu, không biết số phận của Paul sẽ trôi dạt về đâu, tưởng chừng như mọi thứ đã diễn ra rất suôn sẻ nhưng nào ngờ Rory lại chết rất đột ngột.

Chẳng ai có thể biết rõ tương lai ra sao cả!

Không! Ngoại trừ một người, đó chính là cô bé Celena, người sở hữu năng lực “Tiên Tri” có thể dòm ngó tương lai gần hoặc dự đoán nguy hiểm, điềm lành…

“Celena?!” Thanh Vũ khẽ lên tiếng.

Celena im lặng, cô bé hơi cúi đầu, không dám nhìn vào mắt của Thanh Vũ và mọi người như thể cô không muốn trả lời sự chất vấn vô hình đó.

“Em đã biết Rory sẽ gặp tai kiếp phải không?” Rinka nhẹ giọng hỏi, cô là người bảo hộ Celena nên cô đứng ra hỏi đầu tiên.

“Đúng vậy, em có thể nhìn thấy cái chết của chú Rory.” Celena im lặng một lúc rồi mới trả lời với nét mặt buồn bã, một giọt nước mắt chảy xuống từ đôi mắt long lanh bé nhỏ.

“Tại sao em lại không nói điều đó cho mọi người biết?” Rinka lẳng lặng hỏi.

“Em đã nói với chú Rory, chú ấy bảo em là đừng nói với mọi người…” Celena khẽ trả lời.

“Rory đã lựa chọn cái chết để bảo vệ rất nhiều người, chúng ta không nên oán trách Celena nữa.” Nguyễn Thanh nhẹ nhàng nói, cô đến gần Celena rồi xoa đầu cô bé để trấn an.

Những người khác nghe được câu trả lời từ Celena thì đã không trách móc cô bé làm gì, Rory tự lựa chọn cách ông ấy sống, cách ông ấy ra đi, mọi người không có quyền thay đổi cuộc sống của Rory, nếu không, đó chính là một sự nhạo báng, chà đạp lên lòng tự tôn của Rory.

“Em làm rất đúng Celena, mọi người đều có quyền lựa chọn cách bọn họ sống.” Thanh Vũ nhẹ nhàng nói ra.

“Còn Paul, hãy trông chờ vào số phận của cậu ta đi!”

Paul ở trong Thất Dạ Ngục, một nơi giam giữ tù nhân rồi hành hạ bọn họ bằng những đòn tâm linh cực kỳ khủng khiếp, nếu vượt qua thì tội lỗi sẽ được thanh tẩy nhưng tỷ lệ qua rất thấp, nếu Paul thành công thì có lẽ sự tiêu cực trong tâm trí không còn có thể làm cậu ta thức tỉnh nữa.

“Em xin lỗi, nếu em nói cho mọi người biết trước thì có lẽ mọi người có thể thay đổi…” Celena ảm đạm hơn hẳn ngày thường, thảo nào cô bé luôn im lặng trong suốt cả một ngày qua.

Việc giữ kín bí mật về cái chết của một người quen là việc khó khăn nhất, có rất nhiều lần, Celena đã muốn lên tiếng nhưng vì lời hứa với Rory, cô bé đã không làm vậy.

“Chúng ta là Quang Minh Giáo Đình, dù cho mọi người ở khác bộ phận nhưng chúng ta luôn luôn chiến đấu vì một mục tiêu chung! Hãy ngẩng cao đầu, hãy thương tiếc cho những người đã hi sinh mạng sống, hãy vĩnh viễn ghi nhớ họ và hãy nỗ lực hơn nữa vì để cho sự hi sinh của họ không phải là vô nghĩa!” Thanh Vũ đề cao giọng nói ra, tiếng nói vang rõ vào tai của từng thành viên Quang Minh Giáo Đình, dù cho hơn một trăm ngàn người ngoài cũng nghe thấy.

Không thể thay đổi cái chết của Rory, không thể làm gì hơn nữa, Thanh Vũ chỉ còn cách làm tăng cao tinh thần của mọi người.

“Vâng!!” Mọi người đồng thanh hô lên.

“Nguyện Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!!” Thanh Vũ chậm rãi lên tiếng.

“Nguyễn Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!” Mọi người đồng lòng hô lên giống như đang gửi gắm một niềm tin kiên định vào hư vô mờ mịt, nhưng ở giữa hư vô kia có một vầng Mặt Trời đang tỏa sáng rực rỡ.

“Quái vật vẫn còn ở phía trước, hãy tiêu diệt bọn chúng, hãy giải thoát cho những linh hồn đang bị đày đọa!” Thanh Vũ dõng dạc nói lớn trong khi bay lên bầu trời, một tay chỉ thẳng vào bầy Venger ở đằng xa.

“Lấy Quân Đoàn Gaia, Thánh Kỵ Sĩ Đoàn, Công Hội Mạo Hiểm Giả và các Thánh Sứ dẫn đầu, những bộ phận khác ở sau hỗ trợ, hôm nay, chúng ta phải xóa bỏ sự tồn tại của Venger ở trên vùng đất này, tạo ra một khu vực an toàn cho con người sinh sống!”

“Giết! Giết! Giết!!” Quân Đoàn Gaia hô to.

“Giết! Giết! Giết!!” Những người khác cũng cao giọng hét dài, một tay giơ lên trời cao biểu thị quyết tâm của bọn họ.

“Những người khác cũng có thể tham dự, hãy theo sau Quang Minh Giáo Đình!!” Thanh Vũ vừa nói vừa đưa mắt nhìn quanh, hắn còn cố ý dừng lại ở quân đội đã đầu hàng của Martin Oliver trong vài giây đồng hồ.

“Chúng tôi nguyện ý chiến đấu ở bên cạnh Quang Minh Giáo Đình!!” Một người tiến hóa cấp bốn hét lớn.

“Chúng tôi nguyện ý chiến đấu cùng Quang Minh Giáo Đình!!” Hàng chục ngàn quân lính hét lên, họ vội vàng nhặt vũ khí là súng, điều khiển máy bay chiến đấu, khí tài quân sự.

“Tôi là Fiona, Công Chúa của Niyensa, tôi nguyện ý đồng hành cùng Quang Minh Giáo Đình tham gia trận chiến với Venger!” Công Chúa Fiona thản nhiên nói ra, âm thanh của cô rất đặc biệt như thể làm nội tâm con người trầm tĩnh, yên lành.

“Rất hân hạnh khi được đồng hành cùng Công Chúa, ta là Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình, Trần Thanh Vũ.” Thanh Vũ mỉm cười nói trong khi quan sát Fiona.

“Xin chào ngài Giáo Hoàng, tôi là Fiona Lambert.” Công Chúa Fiona chào hỏi bằng một lễ nghi trang nhã nhưng không kém phần cao quý.

“Tôi đã nghe về những hành động do ngài thực hiện, điều đó khiến tôi rất kính trọng ngài.”

“Đó là nhờ vào sự cố gắng không biết mệt mỏi của mọi người, ta không dám nhận hết phần công lao về phía mình.” Thanh Vũ thản nhiên lên tiếng.

“Công Chúa Fiona là cành vàng lá ngọc, cô hãy ở tuyến sau để nhìn xem những gì Quang Minh Giáo Đình có thể làm được.”

“Tôi rất sẵn lòng và hào hứng để biết sức mạnh của Quang Minh Giáo Đình.” Công Chúa Fiona bình tĩnh nói ra.

Sau đó, Fiona và nhóm Akina đi cùng Thanh Vũ, mọi người di chuyển tới gần hướng Ngọc Trang.

“Ngọc Trang, mọi người đến giúp đỡ em đây!” Thanh Vũ cười khẽ.

Quân Đoàn Gaia với hơn bốn ngàn người do Rinka, Richard, Dieter dẫn đầu.

Công Hội Mạo Hiểm Giả với hơn một ngàn năm trăm người bao gồm một ngàn là thành viên đến từ Quân Đoàn Diệt Tà, năm trăm người là các Mạo Hiểm Giả Đồng V.

Kế tiếp là Thánh Kỵ Sĩ Đoàn do Lưu Úc cùng với Khương Văn, Tuân Vu lãnh đạo với hơn năm trăm thành viên.

Tất cả bọn họ đang bày binh bố trận đứng ở hàng đầu, vẻ mặt kiên nghị nhìn thẳng vào bầy Venger đang bị ngăn cản bởi sức mạnh thần kỳ của Ngọc Trang.

Sau bọn họ là những thành viên của các bộ phận khác và kế đến là những người giữ chức danh Tín Sứ, sau đó là hàng trăm ngàn dân bình thường.

Không ngờ rằng, hơn hai mươi ngàn quân lính đã vượt qua mọi người, tiến thẳng về phía trước, đứng song song với Quân Đoàn Gaia, Thánh Kỵ Sĩ Đoàn, Công Hội Mạo Hiểm Giả để chứng tỏ sự ân hận của họ.

“Tôi rất vui khi có thể cùng chiến đấu với mọi người.” Ngọc Trang nghiêng đầu cười khẽ.

“Nào, chúng ta cùng chiến đấu thôi!” Thanh Vũ từ tốn nói ra, một bàn tay đưa ra trước rồi vỗ nhẹ xuống, linh lực bùng nổ lên bầu trời tạo nên một vòng xoáy linh áp cực mạnh, cuồng phong bay muốn, mây trắng cuộn trào, băng tuyết sụp đổ.

“Ngũ Thánh Thương Phong Ma!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.