Nhận thấy được sự tự tin toát ra từ Mặc Hàn, Thanh Vũ không có nghi ngờ Mặc Hàn và không cần hỏi về nội dung của kế hoạch đang triển khai đó, bởi vì, Thanh Vũ muốn đặt lòng tin vào Mặc Hàn.
“Nếu Mặc lão đã nói như vậy, ta sẽ đợi kết quả, hi vọng là kế hoạch của Mặc lão sẽ không làm ta thất vọng.” Thanh Vũ nhìn Mặc Hàn rồi bình tĩnh nói, ánh nhìn của Thanh Vũ chạm vào cặp mắt của Mặc Hàn làm cho hắn cảm nhận được áp lực lớn lao.
“Tất nhiên rồi, thưa Giáo Hoàng.” Mặc Hàn khẽ khom người xuống đối với Thanh Vũ và nghiêm túc nói.
“Tốt, nếu không có gì nữa thì hãy lui ra đi.” Giọng nói bình tĩnh của Thanh Vũ lại vang lên.
“Mặc Hàn xin phép cáo lui.” Mặc Hàn cung kính nói rồi quay đầu đi ra ngoài.
Không gian trở nên yên tĩnh, chỉ còn Thanh Vũ đang đứng trước khung cửa số và nhìn về phương xa, đường chân trời đang bị mây đen đậm đặc bao phủ, sấm chớp lóe lên liên tục và phát ra âm thanh cuồng bạo như đang thay mặt mẹ tự nhiên thể hiện cảm xúc giận dữ trước những sinh vật nhỏ bé.
Nước mưa đổ xuống liên hồi, mặt đất bị bao phủ bởi một dòng nước, sau đó chúng chảy về con sông lớn ở bên cạnh, trong lòng sông, nhiều sinh vật tiến hóa thuộc loài cá đang nhảy lên mặt nước, với thân thể khổng lồ không phù hợp lẽ thường, chúng thể hiện sự mạnh mẽ khi ở trên không và rơi xuống mặt nước làm nhấc lên sóng lớn.
Những giai điệu hỗn loạn, không phân biệt được âm cao hay trầm, chúng hòa lẫn vào nhau một cách loạn xạ, bài trừ lẫn nhau, chúng tạo thành một bản giao hưởng đậm chất hoang dã và máu tanh.
…
‘’Chết tiệt, bọn vệ binh khốn nạn, nếu không phải bọn chúng thì tao đã có một viên tinh thể tiến hóa cấp hai rồi.” Bên dưới cánh rừng xanh tươi đầy rẫy những cây cổ thụ, một âm thanh mang theo cảm xúc giận dữ tột cùng pha lẫn với thù hận điên cuồng vang lên.
Giọng nói đó được phát ra từ một người đàn ông trong ba người đang chạy như bay và lâu lâu bọn họ lại ẩn nấp dưới những rễ cây hay tán lá để tránh đi các loài sinh vật biến dị đang săn mồi ở trong lãnh thổ của chúng.
Nếu Nathan có ở đây, chắc chắn hắn sẽ nhận ra được khuôn mặt của ba người này!
Đó chính là ba tên côn đồ dự định cướp một cậu bé tên là Kai, sau đó bị đội vệ binh của Nathan phát hiện ra và trừng phạt cực kỳ nghiêm khắc.
Vết thương ở chổ vai đã được băng bó sơ xài để tránh chảy máu thêm, ba người đang men theo một con đường, đôi lúc khuôn mặt họ nhăn nhó vì đau đớn, sau đó ánh mắt họ lại tỏa ra sự thù hận, bước chân của họ rất nhanh, giống như đã biết được nơi cần đến.
Có lẽ là thiên nhiên đã giúp họ, bởi vì trời mưa, một số sinh vật biến dị đã ẩn nấp vào hang ổ và chờ đợi trời quang mây tạnh để tiếp tục săn mồi, ba người tiến lên, vượt qua một số nguy hiểm nhỏ, và đi đến một cái hang động ở ngọn đồi nhỏ.
“Bọn vệ binh chết tiệt, tao sẽ không để yên cho bọn mày!” Tên cầm đầu hung hăng nói, và hắn nhìn về phía cái hang động đã được đóng lại bằng một cánh cửa đá nặng nề ở trước mặt.
Bỏ qua cơn mệt mỏi sau chặn đường dài, tên cầm đầu nhặt lấy ba viên đá nhỏ và ném chúng với một lực vừa phải vào cánh cửa đá kia, sau ba lần ném, cánh cửa đá từ từ được đẩy ra, một vài người trông giống sư bọn cướp đi ra từ trong cánh cửa đá.
“Là mày à? Nuca, mày có tin tức gì cần bán hay sao?” Một người nhận ra tên cầm đầu có tên là Nuca, hắn hỏi với giọng nói không kiên nhẫn.
Nuca thay đổi sắc mặt, trở nên khiêm nhường nói: “Có một tin tức lớn cần phải nói cho thủ lĩnh Rurure, hãy để ta được gặp thủ lĩnh.”
Nghe được Nuca nói, ánh mắt của bọn cướp đổ dồn vào Nuca và nhìn thấy được vết thương đang rỉ máu ở phần vai của Nuca, bọn họ liền thận trọng lên, một người trong đó nói: “Được rồi, hãy theo tao đến gặp thủ lĩnh, còn hai thằng bây cứ ở đây chờ đợi.”
Nuca nghe vậy, khuôn mặt hiện lên vẻ vui sướng, hắn biết được bọn cướp này không phải hiền lạnh gì, toàn là máu lạnh vô tình, nhưng bọn họ cũng cần có tin tức, như là có Venger biến dị hay sinh vật biến dị lạc đàn, Nuca đã bán tin tức cho bọn họ nhiều lần, nên hắn muốn dụ dỗ bọn họ đi tấn công Thập Linh Hỏa thành để trả thù, Nathan đã chém bay một tay của Nuca, việc làm này chẳng khác nào đã giết hắn, trong hoàn cảnh này, mất đi một tay, chắc chắn sẽ chết.
Nuca theo một tên cướp bước vào cửa đá, có một con đường mòn trong hang động, dọc theo con đường mòn này, có nhiều căn phòng bằng đá đang được chiếu sáng bởi một cây đèn cồn, Nuca suy đoán, có lẽ hang động này là một khu mỏ bỏ hoang nào đó.
Bởi vì đa số thành phố đều bị Venger chiếm giữ, nhiều thế lực không thể xây dựng nổi một cái thành trì, cho nên bọn họ tìm đến một số nơi có địa thế để làm căn cứ, hang động này là một ví dụ cụ thể.
‘’Thủ lĩnh, có người muốn bán tin tức cho chúng ta.” Tên dẫn Nuca đi đến trước một căn phòng đang đóng chặt rồi cung kính nói.
“Vào đi!’’ Một giọng nói trầm ổn từ bên trong phát ra.
Nuca nhẹ nhàng đẩy cánh cửa đá sang một bên, hắn nhìn theo khe cửa, phát hiện được một người đàn ông đang mân mê một cây đao to lớn và ngồi ở trên một chiếc giường, ánh mắt của người đàn ông như ánh mắt của một con dã thú hung tợn, khát máu làm cho Nuca phải rụt rè.
“Là ngươi à? Có tin tức gì cứ nói, nếu là tin tức quan trọng, ta sẽ trọng thưởng cho ngươi.” Rurure liếc Nuca một cái, sau đó nhàn nhạt nói, hắn biết được Nuca qua vài lần giao dịch.
Nuca âm thầm nuốt một ngụm nước bọt để trấn định bản thân hắn khỏi khí thế từ Rurure đang tỏa ra.
“Thủ lĩnh Rurure, tôi có một tin tức cực kỳ quan trọng, và phải mất một cánh tay để đạt được nó.’’ Nuca nói trong khi tay hắn chỉ về phía cánh tay cụt để chứng minh cho Rurure sự hy sinh của hắn.
Lúc này, Rurure mới coi trọng hơn, hắn lạnh nhạt nhìn về phía Nuca để đợi tin tức.
‘’Một tòa thành khổng lồ đã xuất hiện tại điểm tụ tập Nikasa, nó có phòng ngự cực kỳ vững chắc, tường thành cứng rắn đến nổi một con Venger tiến hóa cấp hai cũng không thể để lại một vết cào.’’
“Bên trong tòa thành đó là hàng tấn lương thực và áo giáp thuộc loại tinh phẩm có thể xé lớp phòng ngự của các sinh vật biến dị một cách dễ dàng.’’ Nuca khua tay múa chân để nâng lên giá trị của Thập Linh Hỏa thành.
‘’Lời của ngươi là thật?’’ Rurure hoài nghi nói, ánh mắt dữ tợn của hắn làm cho Nuca phải lùi lại một bước.
‘’Tôi không dám gạt ngài, thưa thủ lĩnh Rurure, ngài có thể chiếm lấy tòa thành trì đó và lấy nó làm căn cứ vững chắc.’’ Nuca nghiêm túc trả lời.
‘’Tốt lắm, hãy dẫn ta đến đó, nếu như tin tức của ngươi là thật, thì ta sẽ thưởng cho ngươi một vật mà ngươi muốn có.’’ Rurure cười to nói, thân hình cao đến hai mét hai của hắn từ từ đứng lên, khí thế ác liệt tràn đầy căn phòng.
“Vâng thưa ngài.’’ Nuca vui vẻ nói, ánh mắt hiện lên vẻ dữ tợn, hắn không cần biết sức mạnh của Rurure và Quang Minh Giáo Đình gì đó ra sao, chỉ cần hai thế lực tranh đấu là hắn vui vẻ rồi, tất cả chỉ vì trả thù cho cánh tay của hắn.
“Anh em đâu? Mau tập hợp, hôm nay chúng ta phải đi săn một con mồi cực kỳ béo bở!” Rurure gào thét, âm thanh vang vọng trong hang động đánh thức nhiều tên cướp đang ngủ say, chỉ trong giây lát, một đám cướp đã đi ra từ trong hang động, vũ khí sắc bén, ánh mắt đầy sát khí và hưng phấn khi nghĩ về chiến lợi phẩm.
‘’Nuca, ngươi hãy dẫn đường đi.’’ Rurure bước ra khỏi hang động, bên cạnh hắn là Nuca, Rurure ra lệnh cho Nuca.
“Vâng thưa ngài thủ lĩnh.’’ Nuca cung kính trả lời, hắn đi về một hướng, đằng sau hắn là hơn một trăm tên cướp dữ tợn, tay nhốm đầy máu tanh, cơn khát máu của bọn chúng làm cho hai tên thuộc hạ của Nuca phải run rẩy.
“Dẫn đường chỉ cần một người.’’ Rurure khẽ nhíu mày và lạnh lùng nói.
Ngay tức khắc, hai tiếng hét đau đớn vang vọng vào khu rừng, đằng sau đoàn người để lại hai bộ thân thể với hai cái đầu đã bị chặt đi và đang chảy ra máu tươi tanh tưởi.