Người đàn ông dẫn đầu nhóm thành viên thuộc tổ chức K.A.K hùng mạnh bậc nhất Hành Tinh Gaia đang bước đi một cách chậm rãi không vội vàng, áp lực tỏa ra từ hắn ta khiến những người dân bình thường tự giác tránh sang một bên, không dám cản đường.
Giữa dòng người đông đúc trên đường lớn dẫn đến trung thập Thập Linh Hỏa Thành, nơi đặt tổng bộ của Quang Minh Giáo Đình cùng với tổ chức chính phủ Liên Bang Gaia, cứ vài giây trôi qua, một số người lại di chuyển tách khỏi đám đông để đi theo sau lưng người đàn ông vạm vỡ.
Như thế, thành viên của K.A.K đang ẩn nấp trong Thập Linh Hỏa Thành lần lượt lộ mặt để tham gia vào chiến dịch tấn công Quang Minh Giáo Đình như thể bọn chúng đã biết rằng thời khắc này sẽ đến.
Đây là một cơ hội khó có thể có được theo như lời của Souza Volterra, hầu hết sức mạnh của Quang Minh Giáo Đình và Liên Bang Gaia không còn ở đây nữa, điều này nghĩa là lực lượng bảo vệ của Thập Linh Hỏa Thành không còn nhiều.
Tổ chức K.A.K đã nắm bắt cơ hội này để thực hiện một đợt tấn công bất ngờ, mục đích đầu tiên của bọn chúng rất đơn giản, chúng đáp trả Giáo Đình vì các đợt thanh trừng đẫm máu trước đó Giáo Đình đã thực hiện đối với tổ chức K.A.K tại Tây Châu nhằm trả thù cho Quân Đoàn Trưởng Richard quá cố.
Nhưng bấy nhiêu lý do kia còn chưa đủ để thuyết phục một tổ chức như K.A.K phí nhiều công sức cũng như chấp nhận đánh đổi mạng sống của một số thành viên mạnh mẽ của họ cho cuộc tấn công này.
Mục đích thứ hai của K.A.K là đánh cắp tri thức về pháp thuật và các loại nghề nghiệp đặc biệt của Giáo Đình, vì vậy, chúng sẽ nhắm đến thư viện ở khu vực trung tâm, nơi cất chứa hàng chục ngàn các loại sách vở ghi chép kiến thức vô giá.
Mục đích thứ ba của K.A.K chính là phá hủy hình tượng một Quang Minh Giáo Đình mạnh mẽ không thể xâm phạm trong lòng người dân bằng cách nhấn chìm khu vực trung tâm kia vào biển lửa của chết chóc.
Hoặc nếu như chúng thất bại thì ít nhất chúng cũng sẽ khiến sức mạnh nội tình mà Giáo Đình đang ẩn giấu lộ ra ngoài ánh sáng, từ đó chúng biết thêm thông tin về Giáo Đình để chuẩn bị cho một cuộc tấn công trí mạng vào lần tới.
K.A.K chẳng có đến một lý do gì để cơ hội này vuột mất!
Cứ như thể chúng đã biết trước rằng hành động của Souza Volterra nhắm vào Dark Venger ở Thủ Đô Niyensa sẽ tạo ra rắc rối khiến Giáo Đình tập trung hết sức mạnh để giải quyết.
Đám người đang tiến về phía trung tâm dần dần tập trung lại đông hơn khiến những người khác chú ý, người đàn ông cao lớn dẫn đầu đang nở nụ cười lạnh băng cùng với một ánh mắt hung tàn cứ như hắn ta đang khao khát trận chiến sắp diễn ra, đây nhất định là một trận chiến kinh hoàng đẫm máu, nó sẽ khiến hắn ta trở thành một thành viên cao cấp hơn ở trong tổ chức K.A.K nếu như hoàn thành nhiệm vụ lần này.
“Ta đã chợ đến khoảnh khắc này rất lâu rồi! Quang Minh Giáo Đình, ta, Jason, một trong các người hầu trung thành của Siêu Rồng Thần Cổ Đại, sẽ cho các ngươi trải nghiệm cảm giác của sự kinh hoàng tuyệt vọng!”
“Hãy run rẩy đi, những kẻ hèn mọn dám khinh nhờn Rồng Thần!”
Trước hàng ngàn đôi mắt hiếu kỳ ngạc nhiên của người dân, Jason nhấn vào một cái nút màu bạc nhỏ trên tấm kim loại mỏng kỳ lạ bao phủ trước ngực hắn, ngay lập tức, tấm kim loại kia liền sống dậy, nó tràn ra xung quanh bao phủ cơ thể vạm vỡ rồi biến thành một bộ giáp kim loại màu bạc bắt mắt.
Tất cả thành viên của tổ chức K.A.K liền làm theo Jason, một đám người mặc giáp kim loại tạo hình như thể bộ giáp chiến đấu đã cho thấy ý đồ của bọn chúng không thân thiện, ánh nhìn của mọi người trở nên lạnh lùng tạo ra một tràng cảnh bài xích đối lập.
“Chiến Giáp Ánh Bạc, thứ vũ khí công nghệ đến từ một trong Thập Tam Trụ Thần này thật tuyệt vời, ta cảm thấy sức mạnh trong người đang mạnh mẽ hơn bao giờ hết, thứ năng lượng ngập tràn này thật sảng khoái!” Jason cười man rợ.
Bộ giáp hắn đang mặc khiến hắn cảm thấy tự tin hơn, hắn cho rằng dù hắn chạm trán với Giáo Hoàng hay là Nữ Thần Quang Minh hoặc các Điện Chủ thần bí thì hắn cũng đủ mạnh để đọ sức, thậm chí là giành lấy chiến thắng vẻ vang.
Nó là một trong các thành quả nghiên cứu của một thành viên trong Thập Tam Trụ Thần, nó đi trước thời đại này hàng chục ngàn năm, bộ giáp công nghệ Red Dragon 22 nổi tiếng nhất thế giới của Đế Quốc Arcis ở Trung Châu chẳng là gì khi so sánh với Chiến Giáp Ánh Bạc.
Chiến Giáp Ánh Bạc này càng mạnh mẽ hơn khi nó được sử dụng bởi Jason vì hắn ta sở hữu một năng lực tiến hóa khá khác thường.
“Này, này, đừng nói là bọn họ muốn tấn công vào khu vực trung tâm đó nhé?!”
“Đám người này điên rồi!”
“Đúng vậy, bọn chúng quá điên rồ!”
“Bọn chúng đang định tấn công vào khu vực bất khả xâm phạm ấy ư?”
Hành động thể hiện ý đồ xấu xa của đám Jason bị phát hiện bởi lực lượng bảo vệ Thập Linh Hỏa Thành, tuy nhiên, lực lượng này lại không đứng ra ngăn cản, họ đứng nhìn từ xa với vẻ mặt khó chịu.
Phó Đoàn Trưởng của Quân Đoàn Gaia, Derek phẫn nộ: “Chúng chính là những kẻ đã sát hại Richard!”
Derek không tham gia vào chiến dịch lớn ở Thủ Đô của Niyensa, ít nhất phải có một Phó Đoàn Trưởng ở lại Thập Linh Hỏa Thành để quản lý Quân Đoàn Gaia để tránh xuất hiện sự hỗn loạn. Trong Quân Đoàn Gaia, Derek vừa là người bạn, vừa là một người kính trọng Richard nhất, vì vậy ông là người căm hận tổ chức K.A.K nhất, nếu như không có lệnh thì Derek đã xông lên tấn công đám người Jason rồi.
Đại Đội Trưởng của Quân Đoàn Gaia, người phụ trách công việc hậu cần, người có một mái tóc ngắn màu nâu, gương mặt với nét dễ thương vẫn còn đó nhưng lại có phần thành thục của sự trưởng thành, Eira bực tức:
“Bọn chúng thật ngông cuồng, chúng không biết nơi này là đâu sao?”
“Chẳng lẽ chúng không biết “người đó” đang đưa mắt về phía nơi này ư?”
Đại Đội Trưởng của Quân Đoàn Gaia, người phụ trách công việc hậu cần cùng với Eira, Anne, một cô gái với mái tóc màu đen dài óng mượt, người luôn thích đọc các loại sách vở cũng lên tiếng nói:
“Bọn chúng thừa biết “người đó” đang ở đây, chính vì thế chúng mới dám hành động!”
Anne vừa nói xong, cô vô ý đưa mắt nhìn sang một hướng khác, bên ngoài Thập Linh Hỏa Thành không quá xa, có một dãy kiến trúc hoành tráng được xây dựng tại đó, nơi kia được đặt tên là Thiên Thần Điện!
Thiên Thần Điện, tổng bộ của Thái Dương Thần Vệ, nó là một cung điện lớn nhưng không quá xa hoa, bên ngoài quảng trường có chín pho tượng đá chạm khắc chín vị Thiên Thần có cánh, bên cạnh một pho tượng có một tấm bia đá màu trắng ngần có khắc những cái tên quen thuộc, đó là những cái tên của Cửu Đại Thần Nhật, chín pho tượng Thiên Thần đại diện cho chín người đứng đầu Thái Dương Thần Vệ, tên gọi của họ sẽ lưu truyền cho đến mãi mãi về sau, mỗi một cái tên đều là một huyền thoại!
Thiên Thần Điện là một cung diện cao nhất trời, có tổng cộng một trăm tầng, phần kiên trúc hướng lên trên ngày càng nhỏ nên trông nó như một tòa tháp, nó đã trở thành biểu tượng của Thập Linh Hỏa Thành, người dân thường hay lấy Thiên Thần Điện làm ngọn hải đăng chỉ đường.
Ngay lúc này, bên trên đỉnh cao nhất của Thiên Thần Điện, một người đang đứng nhìn xuống từ trên cao, người này chính là “người đó” trong lời nhắc của Eira và Anne.
Trong Thái Dương Thần Vệ, người này được biết đến bởi một lời đồn thổi, kẻ đã chiến đấu mười ngày mười đêm mà không gục ngã trước Nữ Thần Quang Minh, Nguyễn Ngọc Trang!
Đệ Nhất Thần Nhật!
Dáng người cao hơn một mét chín sáu, mái tóc ngắn màu vàng kim bắt mắt, hai con ngươi như thể đang tỏa sáng rực rỡ phác họa ra một khí chất cao quý, bằng một gương mặt lười nhác, Đệ Nhất Thần Nhật thu hồi ánh mắt vừa đặt lên đám người Jason.
“Kẻ yếu!” Đệ Nhất Thần Nhật khép hờ đôi mắt rồi quay người bước vào bên trong tháp.
Đối với Đệ Nhất Thần Nhật, kẻ yếu là những kẻ không thú vị!
Kẻ yếu là những kẻ không cần phải quan tâm!
Hay nói chính xác hơn, Đệ Nhất Thần Nhật chỉ thích chiến đấu với kẻ mạnh, chỉ thích đối mặt với khó khăn thật sự mà không phải chỉ là quét dọn đám ruồi muỗi phiền chán!
“Không định ra tay sao?” Jason cảm thấy thứ áp lực vô hình biến mất, hắn ta khó chịu lẩm bẩm.
“Ta sẽ bắt ngươi xuất hiện và nghiền nát ngươi ra thành cặn bã!” Nụ cười ghê tởm lập tức trở lại với Jason bởi vì hắn ta đã đến trước mục tiêu.
Cách đám người Jason khoảng chừng mười mét là cánh cổng lớn dẫn vào khu vực trung tâm của Quang Minh Giáo Đình, cánh cổng này không có người trông coi, nó đang mở toang ra cứ như một lời mời thân thiện dành riêng cho chúng.
“Cảm ơn vì sự tiếp đãi nồng nhiệt này!” Jason cười lớn rồi dẫn đầu bước vào bên trong cánh cổng.
Jason đạp lên con đường nhỏ bằng đá trắng, cảnh vật yên tĩnh không một tiếng người, bọn chúng bước đi giữa một không gian thoáng mát dễ chịu cứ như đang dạo bước giữa một khu vườn hoa xinh đẹp, không có một người bảo vệ, không có một người canh giữ, điều này hoàn toàn trái ngược với những gì Jason tưởng tượng trước khi vào đây.
Bất chợt, Jason đột ngột ngừng bước, hắn ta liền về phía mấy tượng đá cao hơn mười mét xung quanh:
“Đừng giả bộ nữa, ta thừa biết rằng các ngươi sẽ không mở toang cánh cửa để chào đón kẻ địch!”
“Xuất hiện đi, chúng ta cùng vui vẻ nào!”
Răng rắc!
Lời nói của Jason vừa kết thúc, các tượng đá to lớn đột nhiên di chuyển rồi đứng lên, mỗi một tượng đá cứ như một người khổng lồ đang cầm một thanh kiếm cùng một cái thuẫn lớn, đám người đá bảo vệ trăm miệng một lời:
“Cảnh báo kẻ xâm nhập hãy rời khỏi đây ngay lập tức, nếu không sẽ bị tiêu diệt!”
“Haha! Ta mới là kẻ tiêu diệt sạch các ngươi!”
Jason cười hớn hở, đó cũng là dấu hiệu bắt đầu cho trận chiến.