“Một thành phố rất yên tĩnh, trái ngược với Nikasa gần Thập Linh Hỏa thành, nơi này thật kỳ lạ.” Ngọc Trang suy nghĩ ở trong đầu trong khi quan sát Thành Phố Hivat.
“Có lẽ, nơi này liên quan đến nguy hiểm mà anh Thanh Vũ nói.”
Trong khi lên đường cứu nhóm Oley, Akina thì Ngọc Trang lại nhận thêm một tin nhắn từ Thanh Vũ, nói là có một mối hiểm họa cực lớn đang trú ngụ ở vùng đất phía nam Niyensa, yêu cầu Ngọc Trang đi tìm kiếm nó, và còn cảnh báo Ngọc Trang không nên hành động dại dột, hãy rời khỏi đó nếu gặp nguy hiểm.
Ngọc Trang cứu nhóm Oley, Akina xong thì chạy khắp vùng đất phía nam, nhìn thấy mấy chục khu căn cứ của những người sống sót khác, đa số đều đã xây dựng tường thành, thậm chí một số người còn tìm thấy mấy loại đá lửa giúp ngăn cản nhiệt độ lạnh gía, sưởi ấm trong ngày đông rét.
Lúc này, Ngọc Trang nhận ra một nguồn năng lượng cực kỳ mạnh mẽ đang ở sâu trong khu vực Thành Phố Hivat, cô muốn tìm tòi thực hư, để xem nó là thứ gì.
“Nếu là thật sự là mối nguy hiểm thì mình cần giải quyết nó ngay lập tức, không để nó gây hại đến con người.” Ngọc Trang ngưng trọng nói, ánh mắt của cô đang nhìn xuyên thấu qua mấy km, thấy rõ trung tâm Hivat.
Bên dưới lớp băng dày cộm, rất nhiều Venger đang ngủ say, bắt mắt nhất là một quả trứng thịt khổng lồ đang phát ra âm thanh như nhịp tim đập.
Đột nhiên, vào giây phút Ngọc Trang vừa định đi vào Thành Phố Hivat thì Ngọc Trang cảm thấy nguy hiểm đang đến gần, một tâm thanh gầm gừ vọng ra từ phía xa và đang tiếp cận Ngọc Trang bằng tốc độ quá nhanh.
“GRỪ!!”
Vù! Vù!
Tiếng xe gió mãnh liệt, một luồng sức mạnh cuồng bạo giáng tới từ trên cao, mục tiêu của nó chính là Ngọc Trang.
Ngọc Trang phản ứng rất nhanh, cô đưa một bàn tay ra ngoài, linh lực biến thành các ký hiệu huyền ảo tỏa sáng huy hoàng, chúng hội tụ với nhau trên không trung rồi tạo thành một cái thuẫn hoàng kim khổng lồ.
“Quang Minh Thần Thuẫn!”
Bành!
Ngay lúc cái thuẫn vừa hiện ra thì luồng sức mạnh cường đại kia đã đánh tới, va chạm vào Quang Minh Thần Thuẫn với một lực lượng cực mạnh làm phát ra tiếng vang trầm trọng, vang vọng khắp cả vùng trời này.
“GRAA!!” Không ngừng lại ở đó, một sinh vật kỳ dị đứng bằng hai chân tiếp tục tấn công Ngọc Trang với kiểu cách hỗn loạn nhưng lại cực kỳ cuồng bạo, mỗi một đòn tấn công bằng chân hay nắm tay đều mạnh một cách thái quá.
“Sức mạnh của nó nằm khoảng Ngũ Dương sơ kỳ!” Ngọc Trang chăm chú nói trong khi chặn đứng toàn bộ đòn tấn công từ sinh vật kia, bây giờ thì Ngọc Trang có thể nhìn rõ hình dáng của nó rồi.
Đó là một sinh vật hình người, đi bằng hai chân, có xương trắng đâm lên từ thân thể nên rất dữ tợn khi nhìn từ xa, đôi mắt màu bạc lạnh lùng, hàm răng bén nhọn có thể cắn xuyên thủng luôn cả lớp thép dày, còn có một luồng khí thể màu đen quỷ dị bao phủ cơ thể.
Nó chiến đấu với tần số cực cao, một giây phát ra gần năm đòn tấn công liên hoàn, tốc độ của nó cũng không kém, rất khó để nắm bắt lấy đòn tấn công chớp nhoáng của nó, thoắt ẩn, thoắt hiện và nguy hiểm cùng cực.
“Venger Thức Tỉnh!” Ngọc Trang nhẹ nhàng nói ra.
Venger Thức Tỉnh là một bí mật mà người của Giáo Đình đều có quyền biết để đưa ra các biện pháp đề phòng, đối phó.
Ngọc Trang cũng biết thông tin về Venger Thức Tỉnh, chúng rất đặc biệt, được chuyển hóa khi một con người mất đi bản tâm, lạc lối vào bóng tối vô tận tuyệt vọng.
“Quang Minh Trấn Thế!” Ngọc Trang chậm rãi lên tiếng.
Ngay sau đó, một cột ánh sáng khổng lồ màu hoàng kim giáng xuống từ bầu trời cao, như thể nó đã xuyên thấu qua cả tầng mây dày, mang theo một nguồn áp lực cực kỳ mạnh phủ xuống đầu Venger Thức Tỉnh.
Ầm!!
Venger Thức Tỉnh vừa định tấn công tiếp vì Ngọc Trang phòng thủ rất mạnh, nó không thể phá vỡ, nhưng nó đã chẳng thể làm được vì một cột ánh sáng thần thánh bỗng nhiên xuất hiện, tiếp thêm cho cả thể giới u ám này một vệt sáng của hi vọng.
Venger Thức Tỉnh trúng phải, thân thể nó liền bị dập mạnh lên mặt đất, tạo ra một cái hô tó chừng ba bốn mươi mét, máu tươi màu đen tràn ra khỏi miệng, ánh mắt màu trắng bạc lập lòe, còn khí thể thì đang bị đánh tan bởi tia sáng đó.
Trông từ xa, cột sáng giống như một mũi thương của Thần Thánh đâm thủng cơ thể của Venger Thức Tỉnh, làm cho nó không thể nhúc nhích, mặc cho năng lượng tràn ngập ánh sáng thổi tan đi thân thể của nó.
Vài giây sau, luồng khí màu đen hoàn toàn biến mất, Venger Thức Tỉnh đang biến thành những mảnh thủy tinh sáng bóng rồi tan biến khỏi thế giới này, chỉ để lại một viên tinh thể tiến hóa màu bạc lấp lánh.
Tinh thể tiến hóa cấp năm sơ kỳ, tuy nhiên, nó lại chứa một nguồn năng lượng dồi dào còn hơn cả tinh thể tiến hóa bình thường khác, bởi vì nó là kết tinh của Venger Thức Tỉnh, thậm chí có tác dụng gia tăng cường độ linh hồn.
“Chúc mừng Quang Minh Giáo Đình, Hồng Y Giáo Chủ Ngọc Trang đã tiêu diệt một sinh vật tàn ác, ban thưởng một Ngũ Dương Thánh Quả, hai trăm triệu điểm cống hiến.” Một âm thanh nhắc nhở nhẹ vang lên, nó rất quen thuộc đối với Ngọc Trang.
“Một Ngũ Dương Thánh Quả, hai trăm triệu điểm cống hiến?” Ngọc Trang cảm thấy ngạc nhiên vì số phần thưởng rất nhiều.
Một Ngũ Dương Thánh Quả bằng với một tu sĩ Ngũ Dương sơ kỳ.
Hai trăm triệu điểm cống hiến là hai mươi triệu Linh Thạch hạ phẩm, ứng với số tài sản của một tu sĩ nửa bước Ngũ Dương kỳ.
Ngọc Trang không bao giờ nghĩ tới, việc tiêu diệt Venger Thức Tỉnh lại được ban thưởng nhiều đến thế này.
Nhưng khi suy nghĩ sâu xa hơn, Ngọc Trang có thể chiến thắng Venger Thức Tỉnh cấp năm sơ kỳ vì cô sở hữu Quang Minh Thần Thể, lại còn đột phá Thiên Địa Nhị Dương.
Sau một ngày ở trong Huyễn Linh Chiến Trường, Ngọc Trang đã tiếp tục phá cảnh, bây giờ cô đã đột phá Tam Dương sơ kỳ và đang củng cố cảnh giới, không đi quá nhanh vì căn cơ không ổn định nếu cứ liên tục đột phá cảnh giới.
Dù là Ngọc Trang cũng không ngoại lệ.
Chiến lực thật sự của Ngọc Trang đã vượt qua Ngũ Dương sơ kỳ rất nhiều lần.
Đến đây, Ngọc Trang mới cảm nhận được việc đột phá cảnh giới này không giúp cô tăng lên bao nhiêu sức mạnh bởi vì khoảng cách chênh lệch giữa các cảnh giới càng lúc càng xa vời.
Cần đánh bóng cơ sở cho thật kỹ lưỡng, kiên cố mới giúp Ngọc Trang có được chiến lực vượt trội, không bị hao hụt khi đột phá cảnh giới cao hơn nữa.
Với lại Quang Minh Thần Thể không giúp Ngọc Trang thể hiện ra sức mạnh áp đảo người khác, bởi vì Ngọc Trang cần tìm tòi, khai thác tiềm năng của Quang Minh Thần Thể.
Đã là Thần Thể thì không dễ dàng và đơn giản như các loại thể chất khác, Thần Thể đại diện cho một thứ huyền bí không người nào có thể biết rõ, chỉ có Ngọc Trang mới có thể tìm hiểu.
Ngọc Trang cẩn thận cất giữ Ngũ Dương Thánh Quả, một vật phẩm đủ để làm toàn bộ tu sĩ dưới cảnh giới Ngũ Dương kỳ điên cuồng, tuy để sử dụng Ngũ Dương Thánh Quả, tu sĩ cần đạt một yêu cầu tối thiểu là phải bước vào cảnh giới đầu tiên của tâm cảnh là Luyện Tâm.
Sau khi làm xong, Ngọc Trang dời tầm mắt về phía Thành Phố Hivat.
“Không nên đi vào đó.” Một giọng nói bỗng nhiên phát ra ở đằng sau Ngọc Trang.
“Priscisin?” Ngọc Trang bất ngờ thốt ra vì người vừa cất tiếng nói là một trong Thất Thánh Đại Thiên Sứ, Priscisin.
“Bọn chúng đang tiến hóa.” Prisicin không nhìn Ngọc Trang, anh ta nhìn thẳng vào nơi trung tâm Thành Phố Hivat, thấy rõ quả trứng khổng lồ đang phát ra tiếng tim đập mạnh.
“Chúng là mối nguy hiểm đối với con người, tôi phải tiêu diệt chúng!” Ngọc Trang kiên định nói trong khi lắc đầu.
“Cô đi cũng vô ích thôi, bọn chúng đang thúc đẩy sự sinh ra của một Vương Giả, Venger Vương!” Priscisin chầm chậm nói, anh ta thu hồi ánh mắt rồi nhìn vào Ngọc Trang.
“Hơn hai trăm ngàn Venger đang dùng sức mạnh tạo ra một lớp màng bảo vệ Venger Vương trong quá trình hoàn thiện, đó là một Venger Vương tập hợp đủ tất cả những tế bào mạnh mẽ nhất trong hai trăm ngàn Venger đang ngủ say bên dưới kia.”
“Nếu cô bước vào bên trong, một mình cô sẽ phải đối đầu với hơn hai trăm ngàn Venger, chắc chắn cô sẽ thua cuộc, thậm chí là làm kinh động Venger Vương ra đời sớm hơn dự tính bởi vì thực lực của cô còn chưa đủ.”
“Một khi Venger Vương sinh ra, rất khó để Thập Linh Hỏa thành có thể tồn tại trong phạm vi gần nó đến vậy.”
“Vậy tôi chỉ có thể đứng nhìn Venger Vương ra đời thôi ư?” Ngọc Trang hỏi với khuôn mặt không thoải mái cho lắm.
Biết rõ mối nguy hiểm đang ở gần và chuẩn bị bộc phát nhưng lại không thể hủy diệt, sau này, rất nhiều người sẽ chết bởi Venger Vương.
“Đúng vậy, đánh gãy sự tiến hóa của một chủng tộc là hành động rất nguy hiểm.” Priscisin bình tĩnh trả lời Ngọc Trang, nét mặt không biểu lộ cảm xúc gì.
“Hãy đi khỏi nơi này, đừng nên manh động, khi Venger Vương ra đời thì hai trăm ngàn Venger kia sẽ không thể kết hợp lực lượng để tạo thành lớp phòng thủ như bây giờ nữa, khi đó, cô có thể tấn công Venger Vương.”
“Với lại, ta cảm nhận được rất nhiều Venger Vương đang trong quá trình chờ đợi thời gian để ra đời.”
“Cho dù cô có giết được Venger Vương ở đây nhưng vẫn phải đối đầu với các Venger Vương ở nơi khác, cho nên, ta khuyên cô cần đề cao sức mạnh, khi đó, Venger Vương không còn là một mối nguy hại nữa.”
Priscisin điềm tĩnh nói, sau đó thân thể của ánh sáng biến thành vô vàn mảnh ánh sáng lấp lánh, biến mất khỏi tầm mắt Ngọc Trang.
Priscisin bỗng nhiên xuất hiện vì để nhắc nhở Ngọc Trang chuyện này, cho nên khi làm xong việc thì anh ta đã trở lại.
“Lần trước, hành động của Thất Thánh Đại Thiên Sứ làm nảy sinh rất nhiều chuyện, và việc đưa chân thân đi tới đây làm chúng tôi tiêu hao rất nhiều, chúng tôi không thể làm lại một lần nữa, chỉ có thể gửi các phân nhân đến trợ giúp cô, hãy tự lo liệu cho tốt.”
Một giọng nói vẫn vang lên từ nơi anh ta biến mất, Ngọc Trang nghe rất rõ ràng.
“Không biết Thất Thánh Đại Thiên Sứ đang ở nơi nào?” Thanh Vũ nhẹ nhàng nói thầm rồi nhìn vào Thành Phố Hivat thật sâu.
Nguồn năng lượng khổng lồ phát tán từ quả trứng thịt càng lúc càng lớn hơn nữa, theo thời gian, có một ngày, Venger Vương trong quả trứng sẽ xuất hiện ở thế giới vốn dĩ đã rất loạn lạc này, nó sẽ mang đến cho nơi đây càng nhiều tai ương hơn nữa.
Cuối cùng, Ngọc Trang rời khỏi Thành Phố Hivat, đi qua rất nhiều vùng đất khác nhau, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thiên nhiên tạo hóa, sự hoài cổ của những thành phố bỏ hoang với rất nhiều tòa nhà cao tầng yên tĩnh, đi vào các căn cứ của những người sống sót…
Ngọc Trang bắt đầu chuyến phiêu lưu dài gần mười ngày, đi thực hiện những điều mà cô mong muốn, giúp đỡ con người, đánh đuổi quái vật, Venger.
Trong thời gian ngắn ngủi, một truyền thuyết lan rộng ra khu vực lớn, từ vùng đất phía nam Niyensa cho tới quốc gia Bali rộng lớn, rất nhiều người đang kể lại một câu chuyện có liên quan đến một cô gái giống như Nữ Thần.
Thậm chí, ngay cả vùng đất tín ngưỡng và người tín ngưỡng Vị Thần Quang Minh cũng đã có mặt ở rất nhiều nơi nhờ vào Ngọc Trang.
…
“Đó là Thập Linh Hỏa thành ư?” Rose sửng sốt nhìn vào tòa thành đang nằm ở giữa một khu vực đồng bằng phẳng lặng.
Tường thành cao lớn có nhiều Vệ Binh đang canh giác, thần thái lạnh nhạt nhìn xuống để tìm kiếm kẻ gian gây mất trật tự, số người ra vào cổng thành rất đông đúc, một hàng dài kéo đi từ ngoài cổng thành vào đến tận bên trong, không nhìn thấy đầu cuối.
“Rất nhiều người! Tuyệt vời!!” Max hào hứng hét dài, cậu cảm thấy bản thân đang sống như một con người khi ở cạnh rất nhiều người.
Thử sinh sống ngoài hoang dã hơn một tháng thì sẽ thấu hiểu cảm xúc của Max.
Nhóm Oley thì liếc nhìn nhóm Akina với vẻ mặt bình thường, bọn họ từng nhìn thấy rất nhiều phản ứng tương tự của mấy người lần đầu tiên nhìn thấy Thập Linh Hỏa thành.
“Tòa thành này đã trở nên khá chật chội rồi.” Oley nói khẽ.
“Mặc lão đang chuẩn bị mở rộng phạm vi Thập Linh Hỏa thành, rất nhanh thôi, thành trì này sẽ to hơn gấp mấy lần hiện tại.” Ivac cười khẽ.
“Chúng ta vào trong thôi.” Akina nhẹ giọng nói.
“Được, nhanh chóng đưa cô ấy đến chữa trị ở Bệnh Viện Trung Tâm.” Raymond nói ra, thanh âm khá trầm.
Mọi người đều đồng ý với Akina và Raymond, cho nên, mấy sau, bọn họ đã đứng ở cổng thành, ngước nhìn cận cảnh sự đồ sộ của tòa thành.
“Những người này đang sử dụng pháp thuật?” Rose kinh ngạc nhìn một nhóm người ở gần đó.
Trong nhóm người kia, một người đang nâng rất nhiều hạt ngô để chúng trôi nổi giữa không trung, một người thì đặt bàn tay ở gần số hạt ngô, bất chợt, ngọn lửa màu đỏ cháy bừng lên trên bàn tay, nhiệt độ cao làm cho các hạt ngô bị nấu thành bỏng ngô, còn có một người vội vàng đổ ra một ít chất lỏng màu vàng óng rắc lên số bỏng ngô, đó là mật ong.
Lúc hoàn thành, mùi hương thơm ngọt lan tỏa trong không khí, đánh thức sự thèm ăn của mọi người ở gần.
“Đây là bỏng ngô làm từ cây ngô cấp hai cùng với loại mật ong thượng hạng lấy từ tổ của loài ong Apis Cerana ở sâu trong rừng, chất lượng mật đạt tới linh dược cấp hai, có tác dụng làm tinh thần tỉnh táo, hăng hái, không mệt mỏi, giúp tu sĩ tập trung cao độ…” Một người cao giọng nói lớn.
Những người còn lại thì nhanh nhẹn lấy mấy đồ vật như bàn, ghế, có cả một bảng hiệu to ra từ một túi chứa đồ, chẳng mấy chốc, họ hoàn thành xong một cửa hàng bán bỏng ngô ở trước cổng thành.
“Nếu như người nào muốn mua thì mau mau tới đây, số lượng có hạn, một hộp bỏng ngô hai trăm gram giá chỉ có một ngàn năm trăm Linh Thạch hạ phẩm, nếu như không có Linh Thạch hạ phẩm thì dùng tinh thể tiến hóa cũng được, chúng tôi sẽ đổi cho mọi người.” Người phụ trách công việc quảng cáo nói lớn trong khi những người còn lại tiếp tục biểu diễn màn rang bỏng ngô bằng ngọn lửa đỏ trên bàn tay trần.
Mùi hương lan tỏa càng lúc càng nồng nặc làm cho nhiều người không chịu nổi, họ nuốt nước bọt một cái thật mạnh rồi vội vàng chạy tới cửa hàng bỏng ngô.
“Tôi mua hai hộp!!”
“Tôi mua mười hộp, có giảm giá không?”
“Tất nhiên là có, chúng tôi sẽ giảm giá cho quý khách chỉ với một ngàn bốn trăm chín mươi chín một hộp bỏng ngô, cam kết không lừa gạt già trẻ!”
“Vậy thì tốt quá, tôi mua một hộp!” Người khách kia phấn khích hét lớn.
Người bán bỏng ngô: “…”
Nhóm Akina: “…”
Nhóm Oley: “…”
Sau khi ngẩn người nhìn cửa hàng đông khách kia, Tekei cười khổ: “Những người này không biết họ đang sống trong một thế giới nguy hiểm ư?”
“Không ngờ lại thoải mái, lại còn dùng Tinh Thạch hạ phẩm gì đó để mua đồ ăn vặt.”
Trong lúc quan sát, cả nhóm thấy rõ vật phẩm được dùng như tiền của thời đại trước là các viên tinh thể nhỏ bằng đầu ngón tay, mỗi một viên đều đang chứa năng lượng giống như năng lượng tiến hóa, rõ ràng, những vật như vậy là thứ giúp con người gia tăng sức mạnh bản thân, không nên tiêu xài hoang phí.
“Cái túi nhỏ đó thật thần kỳ!” Max ngây người nhìn túi chứa đồ, một cái túi da nhỏ bé lại đựng được cả đống đồ vật.
“Trời đất, rang bỏng ngô bằng lửa như vậy không sợ bàn tay bị bỏng ư?” Rose trợn tròn mắt nhìn tiết mục biểu diễn.
Phải nói, đám người mở cửa hàng bỏng ngô rất thông minh, đặt trước cổng thành, người đi qua đi lại rất nhiều nên phần lớn tiện tay mua một hộp bỏng ngô ăn vặt.
Rốp! Rốp!
Lúc cả nhóm đang ngẩn người thì một âm thanh kỳ lạ vang ở gần bên, họ liền nhìn sang và…
“Akina!!” Rose hét lớn.
“Cô đang ăn bỏng ngô đấy à!!”
“Trời ạ, Akina, lần sau có ăn thì cứ gọi tôi nhé.”
“Một hộp bỏng ngô đi ông chủ!”
“Đừng, một hộp tận một ngàn năm trăm Linh Thạch hạ phẩm đấy.”
“Cho mười hộp đi!” Rose hào phóng phất tay.
“Vị quý khách này, một hộp không tới một ngàn năm trăm đâu nhé, chỉ có một ngàn bốn trăm chín mươi chín thôi.” Người bán bỏng ngô nghiêm mặt nhắc nhở.
Rộp! Rộp!
Akina vừa ăn bỏng ngô vừa nhìn nhóm Rose, Max, Teikei đang ồn ào, trong thời gian đó, Raymond đã hỏi chuyện người xung quanh rồi đưa Công Chúa Fiona tới Bệnh Viện Trung Tâm.
Bệnh viện là một nơi rất nổi tiếng, không thể thiếu, diện tích lại lớn nên rất dễ nhìn thấy từ tường thành.