Yenci xông tới tấn công Yvis, mỗi một bước chân chạm vào mặt đất đều nặng nề đầy sức mạnh, dù cho sân đấu đã được củng cố bởi trận pháp do Mặc Hàn bố trí thì nó vẫn rung rẩy, phát ra tiếng ầm vang.
Yenci đánh ra một quyền, nấm đấm còn cứng hơn cả sắt thép đập thẳng vào Yvis, còn Yvis cũng nghiêm túc, đây là lúc Yvis sử dụng sức mạnh của Nhị Dương đỉnh phong để chiến đấu, còn việc sử dụng kỹ năng của Thánh Kỵ Sĩ thì không cần, nếu không đó là ỷ mạnh hiếp yếu.
Oành! Yvis đỡ lấy một quyển từ Yenci, Yvis lập tức đáp trả bằng cú vung chân thẳng vào vùng bụng Yenci, Yenci cảm thấy nguy hiểm, cậu ta liền lùi lại né đi cú vung chân kia, rồi sau đó Yenci lại tấn công dồn dập, từng quyền giáng thẳng vào người Yvis, Yvis đáp trả lại không kém cạnh chút nào.
Ầm! Âm thanh lớn vang ra liên tục không ngừng nghỉ, trung tâm sân đấu, hai người giống như hai chiếc xe tăng đang chiến đấu với nhau bằng cách nguyên thủy nhất, va chạm xác thịt, từng nắm đấm mạnh mẽ vung ra, hay những cú xoay người đáp trả từ Yenci, Chiến Ý thể hiện ra sức mạnh của nó, ý thức chiến đấu của Yenci tăng lên một mức độ cao.
“Không tệ, đây chính là trận chiến của những Thánh Kỵ Sĩ.” Yvis đấm một quyền ra ngoài, Yenci đỡ lấy nhưng cậu ấy vẫn bị đẩy lùi vài mét, Yvis cười nhạt nói, ánh mắt sáng rực và chiến ý dồi dào.
Yenci lại phóng tới, lớp sương mù màu đỏ bao phủ xung quanh cậu càng khiến cậu trông như một chiến binh dũng mãnh bước ra từ chiến trường của địa ngục, một bên Yvis thong dong ứng phó không hề vội vàng, chứng tỏ Yvis cực kỳ bản lĩnh trong chiến đấu.
Cả hai không kém cạnh nhau là bao nhiêu, đương nhiên đó là vì Yvis chưa sử dụng kỹ năng của Thánh Kỵ Sĩ.
Yenci bỗng nhiên đạp mạnh vào mặt đất theo từng nhịp điệu riêng biệt, bầu không khí xung quanh lập tức thay đổi triệt để khiến Yvis phải nhíu mày.
“Đây là?” Yvis ngạc nhiên nhìn Yenci, chỉ sau bảy bước thì Yenci trở nên mờ nhạt trong mắt Yvis, và Yenci đang có tốc độ tăng nhanh gấp mấy lần lúc trước.
“Xin cho phép tôi sử dụng thần thông do tôi nghĩ ra, Bảy Bước Huyễn Ảnh.” Âm thanh mờ ảo phát ra từng miệng Yenci.
“Lĩnh ngộ được thần thông khi mới Nhị Dương trung kỳ?” Yvis kinh ngạc nói.
“Nhưng đây không phải là thần thông hoàn chỉnh, và khi đạt đến Tam Dương sơ kỳ, chắc chắn cậu ta sẽ làm cho nó hoàn chỉnh!” Yvis bình tĩnh quan sát, ánh mắt từ hứng thú dần chuyển sang hâm mộ.
“Yenci, cậu rất tốt.” Lần đầu tiên, Yvis gọi Yenci bằng tên, chứng tỏ Yvis công nhận thực lực của Yenci.
“Nhưng tôi sẽ không nương tay đâu.” Yvis cười nói.
“Tôi rất vinh hạnh khi được chiến đấu với anh.” Yenci gật đầu nói, có bảy cái huyễn ảnh bước những bước khác nhau, chúng loạn thành một đoàn và làm Yvis không tập trung được.
“Thần thông? Yenci lĩnh ngộ ra thần thông rồi sao?” Ông lão há hốc mồm nói.
“Thần thông là cái gì?” Rory cũng kinh ngạc, ông nhìn thấy trạng thái kỳ lạ của Yenci, quả nhiên cậu ta vừa làm một việc gì đó hết sức không tưởng.
“Thần thông là một loại pháp thuật do chính Yenci sáng tạo.” Ông lão chầm chậm nói ra.
“Yenci, cậu ta sáng tạo ra pháp thuật mới à?” Rory hỏi tiếp.
“Cậu không nhìn thấy sao còn hỏi?” Ông lão lườm Rory.
“Yenci, cố lên!!”
“Yenchi chiến thắng!!”
Đám đông cuồng nhiệt hơn bao giờ hết khi thấy Yenci thể hiện bản lĩnh của mình, tất nhiên trừ một số người bị ông lão đào hố đặt cược cho Yvis.
“Bảy Bước Huyễn Ảnh.” Yvis lẩm bẩm nói, cái tên thần thông thể hiển chân thực nhất cách mà thần thông hoạt động, Yenci đã bước bảy bước và rồi các hình ảnh của Yenci mờ dần.
Bảy bóng mờ di chuyển vòng vòng Yvis, Yvis thì đứng im tập trung tìm kiếm Yenci thật, và không để Yvis chờ đợi lâu, bảy bóng mờ tấn công cùng lúc, bảy nắm đấm với luồng sương mù màu đỏ vờn quanh đấm thẳng tới Yvis như muốn nghiền nát Yvis.
“Thật mạnh, sức mạnh của cậu ta tăng cao nhờ di chuyển nhanh.” Yvis bất ngờ nói, cậu ta nhảy lên không trung, mượn lực từ không khí và kéo dẫn khoảng cách.
Bảy bóng mờ đánh hụt, bọn chúng liền quay sang tấn công liên tục, từng bóng mờ đều thực hiện cách thức tấn công khác nhau, Yvis không phân biệt được ai là thật ai là ảo, nhưng đột nhiên, một bóng mờ kết án, mặt đất dưới chân Yvis lay động, từng cục đất khổng lồ tràn ra từ đó rồi khóa chặt Yvis.
“Kẻ có thể sử dụng pháp thuật tất nhiên là Yenci thật.” Yvis bắt lấy cơ hội, cậu ta sử dụng Dũng Mãnh, tăng sức mạnh lên gấp đôi và phá tan đống đất đang ôm lấy mình, và Yvis tấn công nhanh tới Yenci.
Yenci không ngờ Yvis lại có thể phá tan pháp thuật kia dễ dàng đến vậy, hầu như là không khóa Yvis được một giây nào, mắt thấy Yvis tấn công tới thân thể thật, Yenci giải trừ trạng thái thần thông, một cơn mệt mỏi ập thẳng lên cơ thể Yenci khiến cậu phải đứng người, không thể tránh được một chân đá tới bởi Yvis.
Oành! Yenci bay ngược trở về sau, cậu ta rơi xuống đất cách đó vài mét, miệng thở gấp một cách mệt mỏi, ánh mắt thất vọng nhìn lên bầu trời.
“Tôi đã thua.” Yenci nói ra.
“Cậu không thua, vì cậu đã chiến đấu rất tốt và ép tôi phải sử dụng Dũng Mãnh.” Yvis cười nhạt đi tới rồi vươn tay cho Yenci bắt lấy.
“Ý của anh là, tôi đã vượt qua kiểm tra?” Yenci ngỡ ngàng hỏi trong khi dùng tay bắt lấy bàn tay của Yvis.
“Đúng vậy, cậu chiến đấu rất cừ đấy.” Yvis mỉm cười và kéo Yenci đứng lên.
“Tôi tuyên bố, Yenci vượt qua bài kiểm tra, chính thức trở thành một thành viên của Quân Đoàn Gaia.” Yvis cao giọng nói, ánh mắt ông nhìn xung quanh một lượt.
“Yenci! Yenci!” Một người hô to, Yenci cười khổ vì cậu chưa từng được gọi tên trước đám đông.
“Yenci! Yenci!” Từng tiếng reo hò chúc mừng cho người chiến thắng vang lên, đó là đỉnh điểm của sân đấu.
“Chết tiệt, ông lão khốn kiếp!!” Có một người bực bội nói.
“Trời ơi, một viên tinh thể tiến hóa cấp hai của tôi.” Một người ôm đầu nói.
“Chúc mừng, cậu đã chiến thắng.” Khóe miệng ông lão giật giật khi nghe thông báo của Yvis, ông ta tính thời gian, trận chiến chỉ mới qua hai phút ba mươi giây, và Yenci thất bại, nhưng quyết định của người kiểm tra là chính thức.
“Haha, cảm ơn ông vì đã đề nghị tôi đặt cược.” Rory cười rộ lên, trận chiến giữa các Thánh Kỵ Sĩ không hoa mỹ như trận chiến của Mặc Hàn và người cây khổng lồ, nhưng nó để lại một dấu ấn khá mạnh trong tiềm thức Rory.
“Đây là năm viên tinh thể tiến hóa cấp hai.” Ông lão lấy ra năm viên tinh thể rồi đưa cho Rory, dù ông ta có ý định lừa gạt mấy người không hiểu chuyện, nhưng uy tín của ông là không thể bàn cãi.
“Cảm ơn, nếu có chuyện tốt như thế này nữa thì ông hãy gọi tôi đến ngay nhé.” Rory cười nhạt nhận lấy, và không quên nói một câu làm ông lão nhém chút té ngửa.
“Ông già chết tiệt, mau trả lại tiền cho ta.” Một người hùng hổ đi tới, khuôn mặt tức giận.
“Ông già chết bầm, ông đứng yên đấy.” Lại một người nữa chạy vội tới.
“Haha, đám người này thua không chịu nhận, thôi thôi, tôi không chấp bọn họ làm gì, đều là người cơ khổ như nhau.” Ông lão cười nhạt nói.
“Tôi không nói chuyện với cậu nữa, tôi có việc gấp cần phải làm.” Ông lão để lại một câu rồi chạy mất tăm, vì số người đuổi theo lão ta đông một cách kỳ lạ.
“Chúc ông sống đến ngày mai.” Rory nói thầm trong lòng và tiếp tục nhìn xem buổi kiểm tra.
Yenci được đưa đi bởi một nhân viên, số người muốn gia nhập Quân Đoàn Gaia rất đông, từng màn chiến đấu nổ ra giữa sân đấu, và đáng tiếc rằng, phần lớn người bị loại vì thua dưới tay Yvis, cậu ta thể hiện sức mạnh áp đảo, người khác chỉ có thể mất đi hi vọng và trở về nhà.
Nhưng bên cạnh đó, Rory cũng thấy hơn mười người chiến đấu với Yvis được ba phút và thành công, tuy nhiên, Yvis chưa sử dụng kỹ năng Thánh Kỵ Sĩ như trận chiến với Yenci.
“Nếu Yvis sử dụng toàn lực thì mình có thể thắng cậu ta sao?” Rory tự hỏi trong lòng, niềm tin của ông về sức mạnh của mình dần bị lung lay bởi Yvis, một thành viên của Quân Đoàn Gaia, bởi vì ông ta còn thấy rõ một điều nữa, Yvis không có sát khí, Yvis không sử dụng sức mạnh của bộ giáp hay vũ khí, cậu ta ẩn dấu quá nhiều sức mạnh bên dưới lớp vỏ kiểm tra này.
Giữa trận chiến, chỉ cần là lợi thế thì dù nhỏ nhất cũng sẽ làm ra điều mà con người không tưởng được, và chiến đấu với một người vô hại như Yvis bây giờ thì dễ hơn gấp trăm lần so với một Yvis đầy sát khí lạnh băng.
“Quả nhiên, cậu ta rất mạnh.” Rory không chắc chắn lắm về câu trả lời, hơn nữa, ông còn đang bị thương vì sử dụng năng lực tiến hóa cứu Paul.
Sau khoảng thời gian một tiếng đồng hồ, Rory mải mê chìm đắm trong bầu không khí đầy chiến ý, đám đông cổ vũ tạo ra một cảm giác hào hứng, đầy nhiệt huyết, khi đối mặt với Yvis, một người mạnh mẽ có tiếng, người báo danh tham gia lộ ra rất nhiều tham vọng.
“Trận chiến giữa Yvis và Yenci kịch tính hơn nhiều.” Một người so sánh.
“Đúng vậy, Yvis sử dụng cả Dũng Mãnh, sức mạnh tăng gấp hai lần, nhờ thế mà Yenci mới không đánh lại.” Một người cảm khái không thôi.
“Các đối thủ của Yvis khá yếu nhỉ, họ thậm chí còn không nhận ra sự chênh lệch và mạnh miệng muốn chiến thắng Yvis mà không phải là cầm cự trong ba phút.” Có người cười cợt nhả vì nhìn thấy nhiều kẻ to mồm bị đánh bầm dập.
Trong khi đám đông bàn tán vì trận chiến vừa mới kết thúc, khoảng thời gian nghỉ của Yvis là ba mươi giây, và thí sinh tham gia vào buổi tuyển chọn thành viên của Quân Đoàn Gaia tiếp theo đã được gọi tên.
“Mời người tiếp theo bước lên sân đấu, thí sinh có tên gọi Green Rory.” Một người đứng ở bên ngoài sân đấu, cậu ta phụ trách việc gọi tên thí sinh.
Rory đứng bên dưới sân đấu, ông nghe thấy tên mình và ông tỉnh hồn lại, ánh mắt bình tĩnh, Rory hít sâu một hơi, ông ta sẽ chiến đấu với Yvis để giành lấy một vé gia nhập Quân Đoàn Gaia.
“Yvis, để xem cậu mạnh đến cỡ nào.” Rory nói thầm, ông chậm rãi bước lên từng bậc thang đi lên sân đấu trong những ánh mắt của mọi người xung quanh.