Đóa Đóa tốc độ trả lời xong rất nhanh, có thể trốn tránh ánh mắt rất ư là quái dị của Kì Dật.
Nàng quả nhiên có vấn đề, Kì Dật ở trong lòng cười lạnh, chỉ là không biết chủ tử của nàng là ai.
Không biết vì lời nói dối của mình mà vô tình gắn lên mình cái dấu hiệu bị tình nghi, Nhan Đóa Đóa cảm thấy mình thuận lợi lừa gạt được người khác, tâm tình tốt đôi chút lên, lấy tay chống đỡ, đảo mắt một vòng.
Mí mắt trên nâng lên hết cỡ, mí mắt dưới lại hạ xuống cực hạn, Đóa Đóa tận lực mở to hai mắt nhìn Kì Dật.
“Măt mở lớn một chút có phải đẹp hơn nhiều hay không?”
Hai con mắt hắc bạch phân minh, trong suốt không thấy đáy, vui vẻ rạo rực hỏi hắn, nàng như vậy có phải nhìn đẹp hơn hay không, Kì Dật không ngờ lại có chút ngây người.
Nàng thật là do người khác phái tới trinh thám?
Hắn lần đầu tiên hoài nghi phán đoán của bản thân.
“Không đẹp sao?” Thấy hắn không phản ứng, Đóa Đóa có chút uể oải.
Chẳng lẽ là nàng mỗi ngày xem thấy chính mình hiện tại này nay mặt đã dày thêm, nhìn thấy thay đổi một chút đã cảm thấy rất đẹp?
Ô ô. . . . . . Nàng muốn trở thành mỹ nữ. . . . . .
Kì Dật hoàn hồn, làm yên lòng nàng, “Đích xác xinh đẹp rất nhiều.”
“Thật vậy chăng?” Nhan Đóa Đóa lo lắng truy vấn hắn, “Ngươi không cần an ủi ta, nói thật là tốt rồi.”
“Ta nói đúng sự thật” Kì Dật lộ ra mỉm cười, “Ngươi gầy thêm chút nữa sẽ rất đẹp.”
“Cám ơn!” Được hắn khen ngợi, Đóa Đóa yên tâm.
Nàng vui rạo rực nói tạ ơn, đôi mắt mở to giờ cười híp lại sắp trở thành đường chỉ.
Kì Dật lấy lại nụ cười, trong lòng còn đang cân nhắc, nàng đến tột cùng là rất vô tâm, hay là tâm cơ thâm trầm đến ngay cả hắn đều nhìn không ra sơ hở?
Nếu như nàng không có tâm cơ, vậy nàng cùng Vân gia rốt cục là có quan hệ như thế nào, tại sao trong người có thể có lá vàng nhà bọn họ?
Không biết mình đang bị người ta hoài nghi, sau khi đem đệm giường thu thập xong, Nhan Đóa Đóa quay lại nhìn hắn, “Còn muốn ta làm cái gì?”
Bởi vì không phải thực sự hoài nghi nàng, Kì Dật cũng không muốn lấy nàng làm nha hoàn sai bảo, khách khí lắc đầu, “Không dám làm phiền Nhan tiểu thư .”
“”Không phiền toái không phiền toái,” Đóa Đóa tuy rằng thanh âm hữu khí vô lực, nhưng thật ra ánh mắt rất hưng phấn, “Ta đang muốn tìm việc để làm nên mới tự ép chính mình đi đến đây.”