Nghe hắn nhắc nhở, Đoá Đoá do lạc đường mà vô cùng ngượng ngùng dừng chân lại một chút, sau đó liền che mặt chạy về phía bên trái.
. . . . . . Lại giả bộ thẹn thùng!
Bọn người vây quanh xe ngựa đều nổi giận, đường đường là một đại lão gia, xấu hổ cái gì mà xấu hổ!
Hơn nữa cái người vừa thẹn thùng vừa dũng mãnh này có quen biết thái tử sao?
Không còn nghi ngờ gì nữa, mọi người vây quanh đó đều bắt đầu cảm thấy chỉ số thông minh của mình không đủ dùng, việc này rốt cuộc là thế nào?
Hoàng Phủ Dật xuống xe, mọi người dài cổ ngó, cũng không thấy trong xe còn có ai a.
Vân tiểu thư đâu?
"Tất cả mọi người đã thấy thái tử phi lương lai rồi chứ?"
Bạch Tử Dạ đúng là cái tên chỉ sợ bọn họ còn chưa đủ loạn, lên tiếng hỏi.
". . . . . ." Thái tử phi đã xuất hiện sao? Ở đâu?
Tất cả mọi người đều mờ mịt, nhưng thấy sắc mặt của Bạch đại tướng quân đã trở nên khó coi, mọi người giật mình, vội vàng gật đầu lia lịa.
"Thấy rồi, thấy rồi."
"Ừm." Bạch Tử Dạ cũng không nhiều lời, tùy bọn họ hiểu lầm đi, nhìn thoáng qua Hoàng Phủ Dật, sau đó hắn lập tức rời đi.
Cái liếc mắt kia của Bạch đại tướng quân đúng là một cái liếc mắt đưa tình mang nồng đậm u oán…….. Liên tưởng đến lời đồn đại trong cung, mọi người một lần nữa lại có cảm giác bị sét đánh trúng.
Làm người hầu trong cung chẳng dễ dàng, chẳng những phải cẩn thận hầu hạ chủ tử, còn có thể bị sét đánh bất cứ lúc nào!
Hoàng Phủ Dật cũng đi vào Đông cung, xe ngựa cũng đi rồi, chỉ còn lại một đám người vậy quanh vẫn mờ mịt không biết gì.
Thái tử phi. . . . . . Ở đâu?
Một tiểu thái giám phản ứng nhanh đột nhiên run run một chút, “Vừa rồi trừ thái tử và thuộc hạ của người, chỉ có hai người khác a.”
Một là Bạch đại tướng quân đẹp mạnh mẽ đến không cần phải nói của bọn hắn, một là người bịt mặt giả bộ thẹn thùng………
"Răng rắc" ——
Lại là một đạo sét đánh xuống, tất cả mọi người “tỉnh ngộ”, chẳng lẽ thái tử phi chính là một trong hai “nam nhân” này?
Đừng lấy sét đánh bọn hắn nữa a…… Việc này thật là không cho người ta con đường sống!
Tin tức này rất đáng sợ, đó cũng là lí do vì sao bọn Hoàng Phủ Dật hồi cung chưa đến nửa canh giờ, tin tức thái tử mang một nam “phi” trở về đã chuyền khắp hoàng cung, ngay cả Hoàng Thượng cũng bị kinh động.
Mang theo tức giận bừng bừng chạy đến Đông cung, Hoàng Thượng vừa tiến vào liền thấy một cái lồng chim treo trên không.
Nhìn thấy có người tiếng đến, phá điểu kéo cửa lồng sắt ra, bay đến trước mặt người đó, nhìn thoáng qua từ trên xuống dưới, không đầu không đuôi nói một câu, “Thật không dùng được mất!”