Giữa thanh thiên bạch nhật, trên ngã tư đường có một người mặc áo đen che kín mặt đi qua.
Nhìn dáng người, mặc dù vóc dáng không cao, nhưng lại khôi ngô, chỉ có điều. . . . . .
Người đi trên đường đều lắc đầu, đáng tiếc là miệng hùm gan sứa!
Người này bước đi cũng còn không vững thế kia, với tố chất của thân thể này thì còn mặt mũi gì nữa mà làm người trong võ lâm a!
Đói quá . . . . . .
Nhan Đóa Đóa đã không còn chút sức lực nào để đi nữa, ngẩng đầu nhìn thấy trà lâu bên cạnh, quyết định mình nên “ăn cơm”.
Sau khi bước vào, nàng chọn đúng vị trí gần cửa nhất ngồi xuống, “Tiểu nhị, cho ta một ấm trà Phổ Nhĩ, pha đặc một chút.”
“Dạ, ” Tiểu nhị nhiệt tình tiếp đón, “Vị tiểu thư này, ngài có dùng thêm chút điểm tâm không?”
“Không cần, ” Nhan Đóa Đóa ngay cả khí lực để lắc đầu một cái cũng không có, nghiêng người ghé nằm lên tay nải trên bàn của nàng, “Ta đang giảm béo.”
“. . . . . .” Tiểu nhị nhìn nhìn thân thể của nàng, ân, đúng là nên giảm .
Nếu không phải thanh âm của nàng thanh thuý, hắn còn không nhận ra nàng là nữ nhân.
“Ngươi thật đúng là giảm béo a.” Thanh âm không lớn của Phá điểu từ trong ống tay áo của nàng truyền ra.
Nàng chạy khỏi Vân gia đến nay đã bảy ngày, nhưng con Phá điểu này đuổi cũng không đi, nó không nên theo nàng a.
Chỉ có điều nàng vừa phát hiện , nó vừa ra khỏi cửa liền hạ thấp âm điệu, lại ở trong tay áo nàng không ra ngoài, dù có muốn nó ra ngoài bay hai vòng cũng không thể.
Nhan Đóa Đóa nằm bò trên bàn, đầu tiên là gỡ khăn che mặt đen xuống, sau đó dùng tay giũ giũ ống tay áo mình, mặt lộ ra tia hung dữ, “Ta muốn giảm béo!”
“. . . . . .” Phá điểu ít khi trầm mặc như vậy, còn rụt lui vào trong tay áo của nàng.
Nàng đã bắt đầu giảm béo từ ba ngày nay, mỗi khi nhìn thấy thịt đều là ánh mắt này, như là hận không thể xông lên cắn một ngụm.
Đem đầu rụt vào dưới cánh, Phá điểu thực cẩn thận nhìn nàng, hoài nghi khi nàng đói vì quá nóng nảy sẽ trực tiếp đem nó làm thịt.
Từ trong tay nải lấy ra một quả dưa chuột đã rửa sạch vào buổi sáng, Nhan Đoá Đoá không có tinh thần mà nằm bò trên bàn gặm dưa chuột.
Phối hợp thêm với ấm trà nữa, đây chính là toàn bộ bữa cơm của nàng . . . . . .
Không giảm kiên quyết như vậy thì không được, Vân Tri Hiểu trước kia ăn quá nhiều, dạ dày đều đã bị nàng ta biến thành cái động không đáy, giờ đây nàng muốn giảm béo, bước đầu tiên chính là nhịn đói, dùng tốc độ nhanh nhất làm cho dạ dày nhỏ lại.
Kiên trì nhất định sẽ thành công! Chỉ có điều những ngày này thực sự là thống khổ a. . . . . .