Hắn chưa nói xong liền "nhịn không được" ho khan hai tiếng, sắc mặt cũng trở nên kém đi.
Thủ hạ của hắn ở bên nhìn thấy khóe miệng run rẩy, chủ tử giả vờ hư nhược càng lúc càng giống . . . . . .
Hình dạng này của hắn quả nhiên thành công lừa được Nhan Đóa Đóa đồng tình, nàng còn ảo não mình đã khơi gợi chuyện thương tâm của hắn.
"Ngươi cũng đừng bi quan như thế a, Bạch Tử Dạ không phải tốt với ngươi lắm sao?"
Nhan Đóa Đóa an ủi hắn, "Hắn không phải tướng quân sao? Người cầm quân đứng về phe ngươi, thế lực của ngươi vẫn rất lớn mà."
"Tử Dạ hắn. . . . . ." Hoàng Phủ Dật không nói thêm nữa, chỉ là sắc mặt nhìn có vẻ cổ quái.
Gì? Nhan Đóa Đóa thật hiếu kỳ nha, Bạch Tử Dạ thế nào?
Hoàng Phủ Dật đột nhiên lắc đầu cười cười, "Nhan tiểu thư đi trộm đồ tiếp đi."
Ách. . . . . . Thật muốn trộm sao? Không phải leo qua tường, "Khảo hạch" liền kết thúc sao?
Không còn đường chọn lựa, Nhan Đóa Đóa đành phải lén lút đi qua một tiểu viện.
Hoàng Phủ Dật đứng tại chỗ, nhưng thật ra thủ hạ của hắn đã đi theo Đóa Đóa.
"Nhan tiểu thư, " thủ hạ bắt đầu tuyên dương chủ tử "bát quái thật sự", "Ngươi có biết vừa rồi thái tử vì sao lại có biểu tình kì quái như vậy không?"
"Ngươi biết?" Nhan Đóa Đóa cảm thấy rất hứng thú nghe ngóng, "Vì sao?"
Thủ hạ đè thấp giọng, "Kỳ thật trong triều mọi người đều biết, Bạch đại tướng quân thích thái tử của chúng ta a."
". . . . . ." Ách. . . . . . Đóa Đóa cảm giác một đạo sét đánh xuống.
Bạch Tử Dạ cùng Hoàng Phủ Dật. . . . . . Bọn họ có gian tình? !
Lãng phí ghê a! Hai soái ca hảo hảo như thế lại vô duyên với chúng nữ tử a!
Thủ hạ tiếp tục nói, "Nhưng mà thái tử thích nữ nhân, vẫn giả như không biết tâm ý của Bạch đại tướng quân, hơn nữa Bạch tướng quân tác phong làm việc cùng người thường bất đồng, ngay cả hôn sự của thái tử cùng Vân tiểu thư cũng là hắn tác hợp, ai cũng đoán không được hắn suy nghĩ cái gì, tất cả mọi người đều cảm thấy, có thể có một ngày tướng quân sẽ yêu quá sinh hận. . . . . ."
Không phải hắn nhiều chuyện về chủ tử, đoạn thoại này là do Bạch đại tướng quân tự mình soạn ra, cưỡng bức dụ dỗ bọn hắn nhất định phải tìm dịp để nói ra.
Thích thái tử là giả, nhưng còn việc Bạch đại tướng quân là quái nhân tuyệt đối là thật.
Bất quá bọn hắn đều đoán sai, Bạch Tử Dạ tạo tin nhảm này, thứ nhất là mê hoặc ánh mắt của người trong triều, miễn cho bọn họ tưởng thái tử thật sự coi người nắm trọng binh như huynh, thứ hai. . . . .