Quang Thái Tử Đi Ngoại Tình

Chương 102: Chương 102: Tình địch tìm tới cửa (5)




"Nói cho ả biết!" Phá điểu rất ra dáng ông chủ vênh mặt.

". . . . . ." Đóa Đóa rất muốn đập đầu vào đậu hũ, nhỏ giọng nói với phá điểu, "Khụ, ta cũng không biết ngươi là cái gì."

Phá điểu hiển nhiên phát điên, vô cùng tức giận đậu xuống đất nhìn nàng, “Ngươi nói xem có phải chỉ số thông minh của ngươi, không làm cho khuôn mặt này của ngươi thất vọng? Không làm cho dáng người này của ngươi thất vọng? Không làm cho…. công lao trước kia mỗi ngày giáo dục ngươi của ta thất vọng sao!”

". . . . . ." Đóa Đóa yên lặng rơi lệ, kể từ khi gặp gỡ con phá điểu này, cuộc sống nhỏ bé của nàng cũng quá trớ trêu rồi!

"Thời gian qua ngươi đi đâu vậy?"

Nàng lại không nhịn được mà hỏi, bởi vì phá điểu. . . . . . hình như là càng lúc càng đánh chết người.

"Bí mật!"

Phá điểu đắc ý dào dạt xoay người, nhìn Trình Tuyết Y, "Ta là thần điểu, chưa nghe thấy bao giờ sao?"

Người kinh thành ai ai cũng biết Vân Tri Hiểu có một thần điểu, đây cũng là một điểm khiến cho tất cả mọi người rất hâm mộ, nhưng hôm nay mới thấy. . . . . .

Trình Tuyết Y bỗng cảm thấy cuộc sống của Đóa Đóa cũng không dễ dàng cho lắm, nuôi một con sủng vật thế này thật chịu không ít tra tấn a!

Song có điều suy nghĩ này chỉ chợt loé rồi biến mất rất nhanh, trong đầu nàng hiện giờ lại càng muốn đoạt được Hoàng Phủ Dật.

Lúc nãy bị phá điểu mỉa mai một phen, nàng cảm thấy vô cùng mất mặt, cho nên bây giờ mới phản bác.

"Ta tự coi mình thành nữ chủ nhân của Đông cung làm gì? Nếu muốn tìm nơi vênh váo, ta về nhà là được, cần gì phải chạy vào cung?"

Vẻ mặt lãnh đạm, ngữ khí bình tĩnh của nàng, nghe qua giống như không tranh sự đời, nhưng gắn trên người nàng lại rất dễ dàng làm cho người ta tin tưởng.

Phá điểu không lên tiếng, mắt lạnh liếc Đóa Đóa bên cạnh, dự định nếu nàng thật sự bị lừa, nó nhất định sẽ ngâm nàng trong hồ sen hai canh giờ để nàng nhớ kĩ bài học này.

Đóa Đóa không thấy đôi mắt nhỏ chăm chăm như hổ đói của phá điểu, còn lâu mới bị lừa.

Bề ngoài của Trình Tuyết Y rất có tính lừa gạt, nhưng vừa rồi nàng ta mới khăng khăng muốn dạy dỗ Tâm Nhi thì Đóa Đóa đã nhìn ra, nàng ta không phải là người tốt đẹp gì, cho nên đương nhiên cũng không tin mấy lời này.

"Ồ." Nàng cười nhẹ rồi hơi cúi đầu, cũng không giải thích hay đáp lời gì của Trình Tuyết Y.

Không nhìn thấy kết quả như mình dự liệu, Trình Tuyết Y cảm thấy rất bất ngờ, sắc mặt cũng không tốt cho lắm.

Còn phá điểu lại rất hài lòng gật đầu, còn không ngốc lắm, còn cứu được.

Trình Tuyết Y đứng lên, hơi cúi thấp đầu, dấu đi thần sắc quỷ nhị trong đáy mắt, “Đóa Đóa, chúng ta ra ngoài dạo một chút được không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.