Quang Vinh Đế Phong Lưu

Chương 122: Chương 122: Hồng nhan họa thủy




Quang và Mộng Cầm đang ăn uống, chàng chàng thiếp thiếp vô cùng lãng mạn mặn nồng thì bỗng một nhóm thanh niên lắc lư đi qua hành lang-nơi nối các tiểu đình với nhau. Vốn dĩ chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng gì tới cặp tình lữ bên trong nhưng hồng nhan họa thủy a. một thanh niên nhìn qua khung cửa và hiện lên trong mắt hắn là một cô gái vô cùng xinh đẹp ngũ quan tinh xảo da trắng như tuyết đường cong mềm mại tóc may bồng bềnh mụ cười xinh xắn tràn ngập ý xuân. Đặc biệt nàng toát ra một khí chất thanh bạch thuần khiết nhu hòa thuần khiết. trong như tuyết khiết như liên. Vẻ đẹp của Mộng Cầm khiến cho hắn ta xi dại. thấy đồng bạn bất thường thì những thanh niên khác cũng ngừng lại và lại như mê như say.

Qua haki quan sát Quang cũng nhận ra đám sắc tặc ngoài cửa xổ kia. Qua bộ dáng bên ngoài từ trang phục đến thể trạng tửu sắc quá độ của nhóm thanh niên kia Quang khẳng định bọn công tử bột kia sẽ vào gây sự. nghĩ đến đây Quang lại thở dài một cái. Chỉ một tiếng thở dài bất thường của Quang thì mấy thanh niên kia đã mò vào cửa. một thanh niên gầy gò đi đầu lên tiếng:

- cô em tối nay có hứng thú đi chơi với các anh không. Anh đảm bảo sẽ thú vị và xung xướng hơn nhiều là ở đây với tên nhà quê kia.

Tên đó không kiêng dè gì mà chỉ thẳng mặt Quang mà phán. Thấy thế Quang cũng nhìn lại bản thân. ừ thì kể ra trang phục mà Quang đang mặc cũng là mấy bộ trang phục thông thường mà thôi so với hắn thì đúng là quê một đống. đó cũng là lý do để mấy tên công tử ca này lỗ mãng thả dê nha. Chúng vô cùng táo bạo chúng tụ lại vây quanh Mộng Cầm và trực tiếp coi Quang như không khí. Lúc này Mộng Cầm cũng vô cùng tức giận:

- các xin hãy tự trọng.

Thấy Mộng Cầm tức giập chúng càng khoái trí:

- mỹ nhân nàng có biết không khi nàng tức giận càng xinh đẹp hơn đó

- người đẹp nàng hãy theo chúng ta đi sau này đảm bảo nàng được ăn ngon mặc đẹp vinh hoa phú quý.

- đúng đó nói cho nàng biết đây là ngô thiếu con của ngô đại tông sư là quản lý của chi nhánh của giả kim hội phía trước. phải nói ngô thiếu chính là đỉnh cấp thiếu gia của vùng này. Nàng theo ngô thiếu chính là một bước lên tiên. Biết điều thì mau lên đi

- …

Nghe những lời dơ bẩn chêu ghẹo của mấy thanh niên kia Mộng Cầm vô cùng tức giận nồng đạm hồn lực của một linh tá từ người nàng toát ra:

- các người câm miệng cho ta.

Khi nàng chuẩn bị tấn công đám thanh niên kia thì bị Quang một bước cản lại:

- đừng làm bửn tay mình với lucx súc vật dơ dáy này. Đánh chó không cần nàng ra tay để ta.

Thấy Mộng Cầm là một linh tá thì đám thanh niên cũng khá ngạc nhiên nhưng khi nghe những lời của Quang thì chúng lại sôi máu lên:

- đồ cẩu tập chủng kia con mẹ nó ngươi bảo ai là chó hả. bản thiếu hôm nay trước phế ngươi sau chơi tan con đĩ này cho ngươi xem. Anh em lên bắt con đĩ này dạng háng ra cho bản thiếu. còn tên kia để cho ta.

Nghe được lệnh của ngô thiếu thì tất cả mấy thanh niên kia trên tay đều xuất ra vũ khí hồn lực tỏa ra. Chúng đều là tá cấp nhưng chỉ là cấp 1 cấp 2 thôi. Cao nhất cũng chỉ là ngô thiếu võ tá ngũ cấp ngang hàng với Mộng Cầm. thấy mấy thanh niên kia xông tới Quang cũng khẽ nhếch mép trong tay lập tức xuất hiện những cây kim nhỏ lấp lóe hàn quang. Không để nhóm người kia kịp phản ứng hai chân đạp soru tay không ngừng găm những cây kim sắc lạnh lên các huyệt đạo của mấy thanh niên kia. Khi Quang dừng lại thì cũng là lúc mấy thanh niên kia phun máu gục xuống đất. trong khoảnh khắc đó Quang đã dùng kim phong bế một số huyệt đạo quan trọng là nơi dẫn chuyền hồn lực của những thanh niên này và như một chiếc vòi cao áp bỗng dưng bị tắc và hồn lực sẽ thoát ra toán loạn gây phản phệ tàn phá cơ thể gây nội thương nghiêm trọng. một cước bồi thêm cho ngô thiếu khiến cho hắn bay tới rơi xuống dưới chân Mộng Cầm. bây giờ bị kim châm phong tỏa huyệt đạo hắn không thể làm gì khác là trơ mắt nhìn Quang như hung thần át sát từng bước từng bước tiến lại gần. Quang từng bước áp sát lại haki bá vương tỏa ra khiến cho nội tâm mấy thanh niên này sợ hãi không thôi. Chúng cảm thấy Quang như một vị thần chết thứ thiệt. mỗi bước chân của Quang như nện vào tâm hồn chúng. Cả lũ lúc này như cá nằm trên thớt nhưng Quang cũng chỉ lại gần rồi kéo tay Mộng Cầm rời đi để lại một câu nói:

- nói với cha ngươi bảo quản tốt kinh hồng tốt nhất đừng bán nó cho ai sẽ sớm thôi ta sẽ quay lại lấy nó.

Khi ra tới quầy thanh toán Quang cũng cho thêm tiểu nhị một chút để hắn gọi người lo cho lũ đang nằm lăn lóc kia cũng như cách hóa giải các cây kim kia. Thật không may cho chúng khi chở thành chuột thí nghiệm kỹ năng mới của Quang. cùng Mộng Cầm rời khỏi quán ăn Quang cùng Mộng Cầm cũng chẳng còn hứng gì nữa nên trực tiếp trở lại phân khu 7.

Trở lại phân khu 7 thì cũng khuya. Vừa bước vào cổng còn chưa hiểu cái ngô khoai gì Quang đã nhanh tay đẩy Mộng Cầm bắn ra xa. Bị đảy ra Mộng Cầm cũng nhẹ nhàng đáp đất. ngẩng đầu lee3n thì nàng thấy ngay cảnh Quang bị thầy Chiến cho nguyên một đấm vô mặt bay ra xa. Nhưng Quang cũng khong an phận mà ngã xuống. nhanh chóng xoay người Quang xoa xoa mặt dùng geppou lao tới tiếp cận thầy Chiến trong tay là ngân trâm bọc haki sẵn sàng tấn công. Nhưng khi chưa găm được vào người thầy Chiến thì Quang đã bị thầy nắm lấy cổ tay vật xuống đất.

Bị đè xuống đất Quang cũng không phản kháng nữa:

- thầy ơi quân tử không đánh mặt thầy ơi.

- nhưng thầy không phải quân tử.

Sau đó Quang bị thầy Chiến củ hành vào mặt với lý do chốn đi chơi lại còn về muộn không có báo cáo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.